Nơi anh trở về có mùa thu

Theo dõi VGT trên

Bình yên anh nhé! Đừng để cái xô bồ cuốn mất đi nụ cười lãng mạn và tình yêu của mình! Chính tình yêu Hà Nội, yêu từng cái nhỏ nhặt nhất xung quanh mà anh khiến em thêm yêu anh nhiều hơn nữa.

Đã có những lúc em chỉ muốn bay ngay ra đó để được bên anh, cạnh anh mà chẳng thèm đoái hoài những gì xung quanh. Nhưng rồi em biết, những gì đã không thể thì không nên cố gắng, làm như vậy sẽ lại khiến lần nữa người mình yêu bị tổn thương. Em lại không thể một lần khiến anh đứng giữa hai người phụ nữ mà lựa chọn…

Nơi anh trở về có mùa thu - Hình 1

Hà Nội đang độ vào thu, sáng sớm đi làm và lúc tan tầm trở về sẽ cảm nhận được cái lành lạnh của những cơn gió heo may. Thu Hà Nội gợi nhớ, gợi buồn, gợi về những kỷ niệm xa xăm. Ở một thành phố lạ, có một người con gái vẫn không thôi hướng cặp mắt về phía chân trời, nơi ấy có mùa thu, có người con trai cô yêu. Nhưng ở nơi đó, không có hai người bước chung đôi, không có những cái siết tay nhè nhẹ mỗi khi gió lạnh đầu mùa. Trong chương trình Blog Radio của tuần này, mời bạn lắng nghe truyện ngắn:

Truyện ngắn: Cảm ơn anh chàng trai có nụ cười Hà Nội (Hàn Anh Trinh)

Sáng, gió về mơn man bên nắng. Hình như không khí cũng dần dần bớt oi nồng hơn nhiều. Từ trên cao nhìn xuống thành phố, se sẽ sương đêm ngấm vào da thịt, gió biển mơn man khiến lòng em chếnh choáng. Ghét cảm giác này, nhưng lại luôn đi tìm nó, dường như trong em luôn tồn tại nhiều mâu thuẫn song song với nhau. Và vì thế, nên tới tận bây giờ, dù đã hơn một năm trôi qua rồi, mà sao vẹn nguyên trong em vẫn là một niềm nhớ. Nhớ anh, người con trai có nụ cười Hà Nội…

Chắc bây giờ, Hà Nội đã vào thu, cái lạnh se sẽ, âm thầm ngấm vào từng dòng người qua lại mà anh vẫn kể em nghe dù chưa được lần nào cảm nhận, nhưng sâu thẳm tâm hồn vẫn mường tượng ra điều đó. Ừ! Hà Nội vào thu. “Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội…” phải không anh?

Thu Hà Nội đẹp, buồn và dễ làm con người ta cảm nhận được cái tình của người Hà Nội hơn, đúng không anh nhỉ? Để bây giờ, em đứng ở đây, cách Hà Nội cả bảy trăm cây số mà vẫn nhớ, vẫn mong, vẫn thương, vẫn khao khát về một mùa thu Hà Nội…mùa thu đó có cả anh.

Nhớ rằng anh vẫn thường kể, thu về Hà Nội kĩu kịt những gánh cúc vàng, ngan ngát hương sen, say say trong cái tiết trời đầu thu lành lạnh, cái đẹp giản dị mà chẳng một thành phố nào có được. Biết em thích ổi, anh bảo ra Hà Nội vào thu, anh sẽ dẫn em vào khu vườn mẹ anh trồng, ở đó thu về ngan ngát hương ổi đào, ổi cơm. Thu Hà Nội đi vào cả thứ quả thanh khiết mộc mạc đó. Anh sẽ dẫn em đi dưới những tán cây mùa lá rụng, dưới cái khung trời trong xanh trong vắt, em sẽ được nhẹ nhàng đi trong cơn mưa của những chiếc lá me vàng bay lả tả. Anh bảo không phải ai cũng cảm được cái đẹp đó đâu. Và anh sẽ cho em thấy Hà Nội của anh, nó đẹp tới nhường nào!

Nơi anh trở về có mùa thu - Hình 2

- Em có biết Hà Nội đẹp nhất vào những ngày nào không?

- Chắc là những ngày thu sang phải không anh?

Mỉm cười anh nắm chặt lấy tay em, như chính em là một phần nào đó mùa thu của anh vậy. Cảm giác cảnh vật trước mắt em như bao phủ một sắc thu riêng của Hà Nội, thu Hà Nội của anh là cánh đồng cúc vàng rợp mắt, là mùi hoa sữa ngan ngát hương đưa. Mắt anh sáng, nhìn về một hướng xa xăm, vầng trán rộng và những âu lo trên khuôn mặt giãn ra. Chỉ vì lúc đó anh đang cho mình sống với thu của Hà Nội.

- Hà Nội sinh ra để người ta nhớ và yêu, Hà Nội có mùa thu đẹp se sắt lòng người.

- Vậy, Hà Nội nằm ở góc nào trong anh?

- Hà Nội đó là kí ức, là niềm thương, là nỗi nhớ của anh. Là Hà Nội mà anh mong sẽ cùng em sống ở đó.

Anh khẽ nhướn đôi chân mày, dìu em đi dưới tán cây mùa lá rợp bóng. Anh vẫn vậy, vui vẻ, và lạnh lùng bí hiểm, nhưng lại man mác và hoài cổ mỗi lúc nhớ về Hà Nội. Vậy cho nên em cũng như được sống trong chính cái thu đó. Chắc hẳn với anh, Hà Nội là cả một niềm nhớ lớn lao, thu Hà Nội là cả một mảng màu chẳng bao giờ phai nhạt dù cuộc sống có kéo anh đi tới tận đâu chăng nữa.

- Thu về rồi em ạ! Thu Hà Nội trầm mặc man mác buồn, nhớ Hà Nội phố!

Những lúc sánh bên anh, nhất là những chiều gió lộng hương biển cả tràn vào qua nỗi nhớ, anh lại không khỏi nhắc tới Hà Nội của anh. Một Hà Nội ẩn sâu trong lòng những cổ kính, một Hà Nội có nỗi nhớ của người xa quê đau đáu. Một Hà Nội của anh, và của cả những tương lai anh vẽ ra có anh, có em, có những chiều hoa vàng rơi ngập lối. Anh và em sẽ cùng nhau bước trên thảm cỏ xanh và đi dạo.

- Em à, tự dưng nhớ thu Hà Nội quá!

Em phụng phịu lúc nhìn lên, anh đang mơ màng, sống mũi cao và thẳng, ẩn sau cặp kính đen kia là một cái nhìn mơ màng đến xa xăm. Cũng biết anh nhớ Hà Nội của anh, nhớ nhà, em chỉ muốn đưa tay, nắm lấy cái Hà Nội trong nỗi nhớ đó để đem về cho anh.

Quen anh cũng vào một ngày cuối thu, chỉ khác là chẳng phải thu Hà Nội, thu của thành phố biển nơi em gặp anh, chỉ có nắng và gió, đôi ba cơn mưa rào bất chợt…thế cho nên, em bị cuốn hút bởi anh – người con trai Hà Nội – người mang thu Hà Nội tới cho em trong những câu chuyện, sự quan tâm và cả nụ cười…ấm áp như nắng thu Hà Nội. Cũng chẳng ai hiểu được vì sao, một chàng trai Hà Nội, hào hoa, phong nhã, nhẹ nhàng tinh tế như anh lại có thể yêu một con nhóc suốt ngày chỉ long nhong với áo pull, quần jeans và giày thể thao như em cả. Để rồi cũng như hai thái cực của cục nam châm, bị hút vào nhau và em nghiễm nhiên coi đó là số phận, yêu anh bên anh, một chàng trai Hà Nội. Dẫu cái tự ti gái tỉnh lẻ khi bên anh nhiều khi với em cũng là một cái cớ để em giữ khoảng cách, em sợ…sợ rồi sẽ có người con gái dịu dàng duyên dáng, cái mà thơ ca vẫn ngợi ca thanh lịch nết na như gái Hà Nội, sẽ cướp anh đi. Và em tự bảo vệ mình khỏi cái tổn thương đó.

Nơi anh trở về có mùa thu - Hình 3

Nhớ ngày đầu gặp anh, cũng là cái lúc em mon men gõ cửa trưởng phòng chi nhánh ngân hàng đặt vấn đề về việc xin phép kiến tập tại phòng giao dịch chính của ngân hàng. Anh thường chọc rằng em liều, rất liều khi mới chỉ học tới năm ba mà dám lao vào đòi trưởng phòng chi nhánh cho kiến tập. Lúc đó em cũng run lắm chứ, chỉ là thời gian thì gấp gáp, lại chẳng thể quen ai mà nhờ vả. Vậy nên em vào hỏi thăm mấy người ở phòng giao dịch, rồi được dẫn lên phòng anh. Lúc đó gõ cửa mà tim em chỉ có nước tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

“Cốc…cốc…cốc…”

- Mời vào!

- Dạ, em chào anh!

Mỉm cười ngước lên sau bàn làm việc, anh lịch sự mời em ngồi, căn phòng làm việc, nổi bật với gam màu sáng. Em còn run run chưa biết như thế nào, chỉ dám một mạch đi tới bộ bàn ghế ngồi ở giữa phòng và nhìn anh nghi ngại.

- Anh có thể giúp gì cho em?

- Dạ, em…

- Nói anh nghe đi, em có thắc mắc gì về dịch vụ của bọn anh hay là có chuyện gì anh có thể giúp !

- Dạ, thực ra em là sinh viên ngành ngân hàng, em chỉ muốn vào xin phép anh để có thể kiến tập ở đây một tuần, làm đề án cho môn tiên quyết.

- Vậy à, em được ai giới thiệu tới?

- Em, dạ không có ai ạ! Bí quá, nên em….

Lắp bắp, chẳng dám nhìn lên mặt anh. Lúc đó chắc mặt em không khác gì quả mận cuối mùa chín đỏ ửng anh nhỉ? Tới tận bây giờ em vẫn thấy mình liều và ngang. Chắc chẳng có con bé nào như em. To gan đòi gặp quản lí mà chẳng một chút sợ sệt hay lo lắng.

- Chà, cũng gan quá nhỉ? Bí quá nên làm liều à ?

Thế mà cuối cùng em lại được anh nhận, tận tình giúp đỡ cho em những ngày em thực tế, những buổi có anh, có em, có mưa hắt dài lên vệt kính nhỏ, em nhờ anh giải đáp một vài thắc mắc về thị trường tài chính. Em cứ vô tư bên anh, hỏi bài, nhờ anh kiểm tra…và không khỏi xu nịnh bằng những phút giúp anh dọn dẹp phòng làm việc, hoặc đút lót bằng vài ba li chanh cafe – món tủ từ ngày bước vào giảng đường của em!

Nơi anh trở về có mùa thu - Hình 4

Anh quan tâm, tinh tế, nhẹ nhàng tới em, không vồn vã để em bị cuốn vào, cũng không hời hợt để em thấy như là nghĩa vụ. Từ lúc nhận lời yêu cho đến ngày em trả anh về với mùa thu Hà Nội của anh, chẳng bao giờ anh để em buồn hết cả. Cái nhẹ nhàng mà anh mang đến, khiến em ngây ngất trong hạnh phúc, rồi anh khiến em yêu thêm Hà Nội – thành phố mà trước đây với em chỉ có ồn ào xe cộ và khói bụi đầy đường.

Từ ngày yêu anh, em hiểu thêm cái thú vui tao nhã uống trà đá bên bờ Hồ Tây của người Hà Nội dù chưa một lần được thử, biết yêu cái hương sen ngan ngát, loài hoa mà em ước một lần được ôm nó vào lòng, bận lên mình bộ áo dài trắng tinh khôi.

Hồi đó, anh bảo em ngốc, muốn có thế mà cũng chỉ ước mơ. Thế mà anh chưa kịp giúp em chụp những bức hình cùng sen Hồ Tây trong sương sớm, long lanh sớm mai đầu thu ngày anh kể vẫn còn. Vậy mà người thì đã khuất xa tự bao giờ, chẳng biết do người vô tình hay dòng đời đa đoan, cái được mất nó song hành nhau tự thuở kiếp nào. Để giờ trong em hoang hoải là một nỗi nhớ, một nỗi cồn cào đến da diết, cấu xé ruột gan trong mỗi độ thu về. Nhớ nữa không anh – chàng trai Hà Nội?

Yêu anh là cả một niềm hạnh phúc đối với em, những tháng ngày yêu nhau sao quá nhanh, ta cứ vội như sợ thời gian cướp mất đi những giây phút ngọt ngào ấy. Bao tháng năm yêu nhau như thế, hạnh phúc như thế, bình dị như thế, cái hờn giận ghen tuông cũng hiếm khi len lỏi được vào. Giữa những mảng màu chắp vá của cuộc tình dang dở là những mảng màu tối sáng chen lẫn, trong đó có anh, có em, có mùa thu Hà Nội, có thành phố biển nhỏ bé và cả những cơn mưa bất chợt, nhẹ nhàng. Nụ cười ấy, em chẳng còn có khoảng khắc nào nắm giữ, em chẳng còn có thể coi đó là dành cho em, em chẳng còn được anh ôm ấp vỗ về, được anh kể về niềm khao khát Hà Nội nữa.

Anh à, giữa cái khe khẽ chạm của một mùa thu xứ Bắc, anh có còn nhớ tới mùa điệp vàng trải thảm lối đi, có còn nhớ những chiều hun hút gió, mình đứng trên thành cầu mà hét vang, những ngày mưa nhè nhẹ, miên man một nỗi nhớ biển chiều? Ở đó, có em, có mùa thu miền Trung chẳng đẹp chẳng thơ mộng nhưng mà say sắt lòng người một nỗi nhớ lặng câm.

Yêu nhau thì dễ, biết bao nhiêu lời yêu trao nhau, bao nhiêu dự định cho tương lai, bao nhiêu lời hứa và cả ước mơ mình vun trồng. Ấy vậy mà lời chia tay lại dễ dàng, nhẹ nhàng, dứt khoát chỉ qua một cuộc điện thoại.

Ừ, em biết, so với những thiếu nữ Hà Thành em chẳng mang được dáng dấp của một cô gái yểu điệu nhẹ nhàng mà thanh thoát, em cũng chẳng phải là con gái của một gia đình dòng dõi quyền quí nào. Em càng không thể so với những yêu cầu của bố mẹ anh đưa ra. Nhưng tin vào anh, yêu anh, hạnh phúc khi mang niềm vui đến cho anh, mà em bỏ qua tất cả, vẫn nguyên vẹn trong em cái cảm giác lạc lõng khi nghe được những lời nói đó từ mẹ anh. Nhưng anh à, em không trách anh đâu…

Thật đấy! Người yêu anh thì có thể có rất nhiều, nhưng mẹ anh là duy nhất. Vì thế, cái cách anh chọn em chẳng chút oán trách, kêu ca. Em chỉ đau vì anh đi nhanh quá, vội quá…chẳng để em kịp ghi lại nụ cười ấy thêm một lần nữa mà thôi.

Nơi anh trở về có mùa thu - Hình 5

Em vẫn còn nhớ rất rõ cái ngày mẹ tìm đến em, mẹ một mình lặn lội từ Hà Nội xa xôi vào Đà Nẵng, lí do em chẳng rõ là gì. Là thăm anh, là xem mặt em, hay là chỉ để nói chuyện với em về anh. Một cuộc gặp mà em chẳng thể có một chút chuẩn bị và ngay cả anh cũng bị động bởi hình ảnh mẹ ngồi ở phòng em, và anh bất ngờ ghé thăm em. Từ lúc em biết mẹ là mẹ anh, em đã linh cảm một điều gì đó không lành.

- Cháu là bạn gái của Thanh nhà bác à?

Sợ sệt đáp lại lời mẹ, nhìn lên em thấy mẹ thật đẹp và vẻ đẹp đó toát lên một phong thái quý phái, thanh lịch và đầy nghiêm nghị. Em cũng chẳng biết mẹ nghĩ gì về em, vẫn có một khoảng cách giữa cả hai, và chính em cũng bắt đầu ngờ ngợ về lí do mà bác có mặt ở phòng em lúc đó.

- Cháu và Thanh nhà bác quen nhau bao lâu rồi?

- Dạ, hơn hai năm ạ!

- Thế giờ cháu làm việc ở đâu? Cháu có biết Thanh là con duy nhất trong nhà, sớm muộn gì cũng phải về Hà Nội hay không?

- Cháu biết ạ! Cháu đang làm hồ sơ phỏng vấn một vài chỗ, hiện vẫn chỉ làm hợp đồng. Còn việc anh như thế nào, cháu không rõ ạ!

- Đi vào vấn đề chính nhé! Bác cũng không muốn vòng vo. Thanh nhà bác là con duy nhất, lại là niềm hy vọng của hai bác, nó cũng tới t.uổi trưởng thành rồi. Nó cần phải về Hà Nội trong nay mai. Còn cháu, bác không có chê trách gì hết. Nhưng mà gia cảnh hai đứa, hoàn cảnh và cả nếp sống đều khác nhau. Cũng chưa chắc cháu có theo nó về Hà Nội mà chịu xa quê hay không. Bác biết, như thế này quá đáng với cháu. Nhưng gia đình bác không chấp nhận được một người có hoàn cảnh như cháu. Mong rằng cháu hiểu ý bác…

Từng giọt nước mắt khẽ lăn dài trên má, dù cho em đã cố gắng không để nó vỡ òa, nhưng mà nó không chịu nghe lời em, lạc giọng, em cũng chẳng biết rằng sẽ có ngày mình phải đối diện với nỗi sợ hãi bấy lâu vô hình âm thầm trong tim. Vẫn biết có ngày sẽ như thế này, vẫn sợ mỗi lần anh nhắc tới mẹ. Nhưng mà sao khi nghe những lời đó, em lại đau đến vậy. Em cứ lặng im, khi bác cầm tay em tỏ vẻ cảm thông, cứ khóc mà chẳng nói nổi một lời, cổ họng em nghẹn lại, tay run lên theo từng đợt sóng lòng. Em đâu hay biết anh đã đứng trước cửa phòng từ bao lâu.

- Mẹ, sao mẹ lại…

- Con đấy hả?

- Mẹ vào bao giờ? Sao không nói gì với con? Mẹ có cần phải như thế này không? Con đã bảo cứ để con lo mà!

- Lo cái gì? Đã tới lúc con phải trở về. Con bé không thể, mãi mãi không thể, dù con có yêu nó tới cỡ nào! Nếu cứ khăng khăng ở đây, thì bố mẹ sẽ từ mặt con.

- Mẹ để con lo liệu đi, sao mẹ tìm đến cô ấy! Mà cô ấy thì sao? Có gì không thể đâu?

- Mẹ chờ con bao lâu để con lo liệu rồi! Con bé chẳng có gì phải chê, nhưng không được là không được, dứt khoát không thể. Mẹ xin lỗi!

- Anh à, anh đưa mẹ về, mẹ mới vào, chắc mệt rồi! Anh không phải nói gì nữa đâu. Em hiểu mà…

Nước mắt lã chã rơi, em biết anh đang đứng ở giữa hai người phụ nữ, em chỉ biết nói với anh câu đó, rồi một mạch xin phép vào phòng. Nỗi đau c.hết lặng, trân trân em nhìn bóng mình hắt dài lên tường. Anh à! đó có phải là nỗi đau ?

Nơi anh trở về có mùa thu - Hình 6

***

Chẳng qua thu tới khiến em buồn, chẳng qua em nhớ anh quá mà thôi, chẳng qua lâu lâu đi qua những miền ký ức cũ, hình bóng anh lại dần dần lặng lẽ hiện về qua những bài ca Hà Nội, qua những tiếng gió biển mà mỗi độ hè về anh cùng em lặng lẽ ngồi nghe, qua cả màu nắng chói chang của triền đê trầm lặng, in cả trên những đoạn đường hồng điệp thắp vàng sáng cả lối đi….

Nghe đâu đây vẫn âm vang nụ cười ấy, một nụ cười hiền, nhẹ…khiến những lo âu trong em thoáng bay, mở ra cho em một hồi ức đẹp nhưng buồn đến nao lòng…anh vẫn còn nhớ hay đã quên rồi?

Lâu lâu, nghe tin tức về anh qua những người đồng nghiệp, chỉ bâng quơ hời hợt, cố giả bộ không thèm để ý, nhưng mà lại nghe rõ mồn một từng lời. Mình không liên lạc với nhau từ đó, em xóa Facebook, đổi cả số điện thoại. Em không muốn anh bận lòng, em không muốn thành gánh nặng cho anh, em cũng chẳng cần anh thương hại….Và sự thật là, em tránh không để mình yếu đuối, những lúc nhớ anh lại tìm gặp anh khiến anh khó xử…Vậy đó!

Em tự mình va vật với nỗi đau, cào cấu giằng xé, tan nát nhưng chẳng mảy may một lời oán thán hay kêu ca. Vì em biết tất cả những điều này do em lựa chọn, do anh bất đắc dĩ phải làm, thế nên em vui anh ạ! Vui vì ít ra em cũng không làm anh trở thành một đứa con bất hiếu….

***

Hà Nội lại vào thu, chắc đã se lạnh nữa rồi anh nhỉ? Anh bảo nắng thu Hà Nội đẹp lắm, sáng mà trong suốt lung linh như pha lê, tạo cho con người ta cảm giác khoan khoái dễ chịu. Lâu lâu đi dạo giữa những con phố sẽ bắt gặp những gánh hàng rong, nên thơ mà nhẹ nhàng. Hòa lẫn vào mùi nắng là hương hoa sữa ngào ngạt. Anh vẫn bảo chỉ đến khi biết cảm nhận được hương hoa sữa thì mới yêu hết cái đẹp của thu Hà Nội.

Trời Đà Nẵng hôm nay trong xanh như màu ngọc bích, bầu trời chẳng gợn một bóng mây, nắng trải dài trên triền cát, hắt vào cả Sơn Trà mù sương một màu óng ánh. Đẹp lắm phải không anh? Đẹp như chính ngày anh ra đi, à, đúng hơn là anh trở về, về với Hà Nội của anh, với bố mẹ và trách nhiệm của mình, về một nơi…chẳng có em.

Tiễn anh ra sân bay, lòng em vẫn nhẹ nhàng vì bắt mình chấp nhận số phận. Em hiểu mà, em sẽ không thể níu anh khi mà trái tim anh mãi in Hà Nội vào tim, trái tim đó của em, nhưng thuộc về Hà Nội. Em vẫn cười khi chia tay anh tại sân bay, vẫn nhớ dặn dò anh bao nhiêu thứ. Anh thấy em của anh có chính chắn và kiên cường không nào?

- Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!

- Em không thể. Anh à, anh thuộc về Hà Nội, nơi mà không có em nhưng có gia đình anh. Cứ như thế này đâu được đúng không anh?

- Anh xin lỗi, vì không thể chiến đấu cho hạnh phúc của mình!

- Là em muốn thế mà, chỉ vì hoàn cảnh không thích hợp gặp người yêu thích hợp thì mọi thứ cũng là viển vông mà thôi. Đi anh nhé! Anh nhớ bình yên!

- Em à, em vẫn mãi nằm ở một góc nào đó! Sâu thẳm trong trái tim anh, mà chẳng một ai có thể thay thế! Anh…xin lỗi!

Nơi anh trở về có mùa thu - Hình 7

Phía sau phòng chờ máy bay, hôm ấy, có một người con gái nở một nụ cười chào tạm biệt anh lần cuối. Nước mắt em không rơi, bởi nỗi đau đã đi tới tận cùng, chẳng thể rơi lệ được nữa, bởi nước mắt em đã ướt đẫm những đêm trước đó rồi! Em giỏi đúng không anh? Em dẹp cái trẻ con, không níu chân anh ở lại, để anh đi dù lòng chỉ muốn được anh yên an vỗ về bình yên.

Ừ thì, em nhớ anh, vẫn nhớ anh hằng ngày, vẫn khóc khi nỗi đau cũ hiện về, vẫn yêu anh qua từng lời anh kể, qua nụ cười anh giữ, qua cái nắm tay cuối cùng anh trao, qua cả ánh mắt trìu mến tạm biệt em lần cuối. Vẫn vậy, chỉ có khác là em đã trưởng thành hơn, biết suy nghĩ hơn, chính chắn hơn.

Em biết đã đến lúc mình cần để anh đi, đóng chặt khoảng trời có anh và cả mùa thu Hà Nội. Da diết nhớ, da diết kiếm tìm, da diết lưu giữ….nhưng mà đã đến lúc em để anh về với Thu Hà Nội rồi. Không nên cố níu kéo thêm hình bóng anh ở nơi này nữa…

Bình yên anh nhé! Đừng để cái xô bồ cuốn mất đi nụ cười lãng mạn và tình yêu của mình! Chính tình yêu Hà Nội, yêu từng cái nhỏ nhặt nhất xung quanh mà anh khiến em thêm yêu anh nhiều hơn nữa. Đã có những lúc em chỉ muốn bay ngay ra đó để được bên anh, cạnh anh mà chẳng thèm đoái hoài những gì xung quanh. Nhưng rồi em biết, những gì đã không thể thì không nên cố gắng, làm như vậy sẽ lại khiến lần nữa người mình yêu bị tổn thương. Em lại không thể một lần khiến anh đứng giữa hai người phụ nữ mà lựa chọn…

Vẫn mãi yêu anh, dù bây giờ anh chỉ còn là một hình bóng. Thu Hà Nội hãy còn xa xăm và ám ảnh mỗi độ thu về rải thảm trên thành phố biển này. Nhưng chắc chắn một ngày nào đó em sẽ tự mình đi giữa lòng Hà Nội, cảm nhận hết cái sắc thu anh vẫn tự hào. Và em sẽ mãi mãi không quên anh, chàng trai có nụ cười Hà Nội…

Theo blogradio.vn

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào

Bốn mùa trong năm, với em, mùa thu là mùa của nỗi nhớ. Sự thâm trầm, trong trẻo của những ngày này khẽ kéo người ta rơi sâu vào nỗi nhớ này đến nỗi nhớ khác.

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào - Hình 1

Hà Nội hay Sài Gòn mùa này cũng thế, tiết trời khiến lòng người ta khắc khoải vô cùng. Mùa thu gieo vào những ngăn kéo để hở của tâm hồn chút lãng mạn đến mủi lòng về bao ngày xưa cũ. Là khi đôi chân em bước qua những nền gạch cổ, chợt nghe bước chân của đất trời trễ một nhịp thu. Là khi nhìn chiếc lá mang màu vàng rơi xuống lòng thành phố và biết rằng buổi sáng mai thức dậy, sẽ nghe hoa sữa nhẹ nhàng buông hương giữa trời mây.

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào - Hình 2

Thu, nắng đang gay gắt bỗng nhẹ nhàng một chút, như hồn em sau bao ngày khô cứng cũng tự cho mình vài ngày tháng mềm lòng. Như mái tóc dài không trốn chui trốn lủi dưới lớp áo để tránh nắng vàng rát bỏng, trời thanh trong, em nhẹ nhàng buông thả mái tóc thơm.

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào - Hình 3

Bốn mùa trong năm, với em, mùa thu là mùa của nỗi nhớ. Sự thâm trầm, trong trẻo của những ngày này khẽ kéo người ta rơi sâu vào nỗi nhớ này đến nỗi nhớ khác. Em nhớ hương cốm non Hà Nội từ ngày còn nhỏ xíu, nhớ những lá sen non xanh thơm cả t.uổi thơ. Em nhớ ngày lớn hơn một chút, những chiếc đèn lồng trung thu khiến em hạnh phúc biết nhường nào. Rồi những ngày chập chững thành thiếu nữ, thu mang những khung cảnh lãng mạn từ cuốn tiểu thuyết nào đấy bước ra đời thật, thu ru ngủ em bằng những mộng mơ mới lớn. Mùa thu gợi cho em nhiều nỗi nhớ và chẳng có nỗi nhớ nào giống ký ức về anh.

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào - Hình 4

Một ngày thu gõ cửa, em biết sắp tới sẽ là ngày em nhớ anh nhiều nhất trong năm. Mùa thu khiến bao ký ức đã khép chặt trong ngăn bàn như mở cửa ra lần nữa, về những chiều chân bước song song trong một hoàng hôn nắng úa, về những tối anh đón đưa em và thấy trăng mùa thu vằng vặc trên đầu, về những cái ôm giữa nồng nàn hoa sữa, về chiếc khăn quàng cổ anh tặng em đẹp tựa như màu cúc họa mi.

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào - Hình 5

Mùa thu chầm chậm ướp hương những mối tình bằng sự lãng mạn thanh trong mà những ngày tháng khác trong năm không hề có. Mùa thu khiến người ta muốn yêu nhiều hơn, muốn làm gì đó ấm áp hơn cho một nửa của mình. Vì thế những ai đang yêu, mùa thu luôn ngập tràn thương mến, còn với những ai đã từng đi qua không ngoảnh lại, tiết thu khiến những ngọt ngào của ngày xưa bỗng nhiên thăm thẳm đến đau lòng.

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào - Hình 6

Mùa thu đã từng gói ghém hàng ngàn kỷ niệm, giờ cứ mỗi lần đến mùa này, em lại không thể nào kiềm nổi. Cái không khí lãng mạn của mùa lá vàng rơi rất hợp với nét lãng mạn của tình yêu anh à. Không có bất cứ mùa nào trong năm lại khiến em có cảm giác mong được yêu và mong được một người cạnh bên nhiều đến vậy. Và với những ai đã từng trải qua mất mát, mùa thu đẩy cảm giác ấy trôi vào ngõ ngách sâu nhất của tâm hồn. Mùa thu bình yên, dịu dàng đến thế, cớ gì em lại không thể hạnh phúc, người ta thấy có lỗi với mùa thu và lại càng thấy có lỗi với chính mình.

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào - Hình 7

Chẳng hiểu sao, mùa thu lại cho em cảm giác tựa như cảm giác về anh vậy. Mùa thu cho em sự bình yên, mùa thu ngọt ngào đến mức lấy mất của em khả năng kháng cự, và cứ thế cho bản thân yếu đuối, cho bản thân chìm đắm vào đấy hoàn toàn. Mùa thu khiến em muốn vứt bỏ những thứ xô bồ ngoài kia và sống trong không khí lãng đãng này mãi mãi. Người ta thấy mình mềm yếu hơn, thấy bản thân lãng mạn hơn khi nắng nhẹ đi, mây cao hơn, trời xanh hơn và cái lạnh bắt đầu dìu dịu. Mùa thu khơi trong em cảm giác những tưởng sẽ mãi là giấu kín.

Rồi đến một ngày mùa thu cũng sẽ bỏ đi, kiễng chân lướt qua nhường chỗ cho tiết trời mùa đông lạnh lùng đến khô khốc. Để em tự quàng khăn cho mình, tự mặc áo khoác cho mình, một mình đứng giữa làn gió chướng cuối năm và tiếc ngẩn ngơ mùa thu cũ. Anh và mùa thu sao lại giống nhau đến thế, đến rồi đi bỏ mặc em trơ trọi một mình.

Mùa thu gõ cửa, em biết đã đến chuỗi ngày nhớ anh cồn cào - Hình 8

Một mùa thu nữa lại đến rồi anh ạ. Những cặp đôi lại nắm tay nhau đi trên muôn vạn đường rêu phong phố cổ, những lời yêu thương lại thỏ thẻ vang lên giữa khẽ tiếng lá rơi và những ấm áp lại quẩn quanh như vị ly cà phê nóng trong góc quán có ban công ngó ra hàng bằng lăng tím. Ngày anh đến mùa thu thật khác, ngày anh đi, chẳng biết khi nào em mới trả lại được cho mùa thu những cảm nhận trong veo đã từng.

Có lẽ ấy là ngày em không còn nhớ anh nhiều như bây giờ nữa...

Theo tiin.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Thấy con rể khốn khổ vất vả nên mẹ vợ cưu mang, ngờ đâu chồng tôi quay ra "tính kế" khiến mẹ con tôi kinh ngạc hụt hẫng
09:03:37 30/06/2024
Nửa đêm mò sang phòng vợ, tôi đứng hình với cảnh vợ và bạn thân không mặc đồ đang ôm nhau ngủ, tôi xông vào thì bị trách vô duyên
09:42:03 30/06/2024
Thấy bố mẹ chồng đưa nhân tình của chồng đang mang bầu con trai về để chăm, tôi chẳng chút khó chịu lại cười tươi đưa ông bà tờ giấy lạ
18:04:57 30/06/2024
Cãi nhau với chồng tôi bỏ đi và tắt cả điện thoại, sáng mở lên đã thấy 23 cuộc gọi nhỡ, về nhà thì thấy phông rạp đã dựng, một cái đám tang trong hối hận
17:46:13 30/06/2024
Mẹ đẻ đề nghị tôi ly hôn khi chứng kiến hành động này của gia đình thông gia
08:58:06 30/06/2024
Đêm về, chồng lại đem 1 quả mướp đặt ở đầu giường rồi mới chịu tắt đèn đi ngủ, tôi hoang mang hỏi anh thì nhận được câu trả lời khó ngờ
17:24:40 30/06/2024
Đêm nọ, sau khi gần gũi với chồng, tôi ngủ chập chờn nhưng ai ngờ gần sáng lại nghe tiếng chồng khóc nức nở, miệng còn liên tục nói xin lỗi
17:59:55 30/06/2024
Ly hôn 4 năm trời, vừa gặp mẹ chồng đã kêu 'Hôm nào đưa con tới chơi, tôi cho phép đấy', tôi chỉ cười rồi nói một câu nhưng mặt bà tái nhợt mặt mũi
17:52:00 30/06/2024

Tin đang nóng

Mai Phương Thúy lên tiếng khi bị chê về ăn mặc ở đám cưới Midu
15:57:14 01/07/2024
Bùi Thị Diễm: Hoa hậu cưới cựu Bí thư trẻ nhất Đà Nẵng, giờ "mất tích" bí ẩn
16:43:45 01/07/2024
Midu và thiếu gia Minh Đạt lộ diện hậu siêu đám cưới, đang du lịch hưởng tuần trăng mật?
17:36:50 01/07/2024
Midu có 1 hành động khiến mẹ Minh Đạt hài lòng và loạt chi tiết phơi bày quan hệ con dâu - nhà chồng tại lễ cưới hào môn
17:39:51 01/07/2024
Camera bắt trọn khoảnh khắc tình tứ của Đỗ Mỹ Linh và chồng chủ tịch, vóc dáng nàng hậu gây chú ý khi diện áo đá bóng
16:46:16 01/07/2024
Choi Ji Woo bật khóc hối hận chuyện con cái, phải nhờ tới sự hỗ trợ từ Kim Tae Hee vì điều này
17:47:55 01/07/2024
Trần Đức Viễn từng học "ngu" mà đạt thủ khoa, đến đạo diễn nhóm hài triệu view
16:16:47 01/07/2024
Lưu Sở Điềm: Tiểu mỹ nhân Cbiz bị cấm "dao kéo", khiến Triệu Lộ Tư "nhục mặt"
19:40:04 01/07/2024

Tin mới nhất

Ngày cưới 3 cô người yêu cũ của chồng đến tặng quà, đến tối vừa mở ra xem mà tôi đỏ hết mặt

18:36:14 01/07/2024
Vì cả ba người đó dù sao cũng là khách mời, họ còn nhiệt tình chúc mừng chúng tôi trăm năm hạnh phúc. Lúc mở quà ra xem, tôi và chồng trố mắt nhìn nhau.

Chồng đòi lấy 5 tỷ mua nhà cho nhân tình, tôi vẫn vui vẻ đồng ý nhưng kèm theo điều kiện khiến anh 'khóc thét'

18:28:25 01/07/2024
Vừa nghe điều kiện của tôi mà anh xanh mặt , ả nhân tình cũng không dám hé răng đành cúi đầu chấp nhận. Gia đình tôi khá ấm êm, hai vợ chồng cùng hai con một trai một gái.

Đêm hôm nghe tiếng nước xối xả trong nhà tắm, tôi mở he hé kiểm tra thì sốc ngất vì hành động lạ của chồng

18:22:18 01/07/2024
Đêm hôm đó, tôi đang ngủ thì bất ngờ tỉnh dậy, quay sang bên cạnh thì không thấy chồng đâu. tôi mở he hé kiểm tra thì sốc ngất vì hành động lạ của chồng.

Chồng cũ đến nhà đòi gần gũi còn cho cả cục t.iền to, biết được lí do mà tôi muốn ngã ngửa

18:14:03 01/07/2024
Anh ta bây giờ ôm cục t.iền đến đòi gần gũi tôi, hóa ra cũng chỉ vì ở với vợ mới hết mới mẻ. Tôi từng trải qua một cuộc hôn nhân thất bại.

Sang nhà bạn lánh nạn sau trận cãi vã với chồng, nửa đêm tôi 'hồn vía lên mây' khi nghe tiếng anh đang nói lời âu yếm ở gian phòng bên cạnh

18:09:08 01/07/2024
Anh chưa từng hiểu cảm giác ghen tuông, lo sợ bất an của tôi. Đến một tối, chúng tôi cãi nhau to vì tôi thấy một tin nhắn lạ trong máy của anh.

Dọn nhà thì phát hiện túi đen bất thường trong kho, vừa lôi ra tôi thất kinh với thứ bên trong và bí mật đằng sau của chồng

17:54:06 01/07/2024
Dọn nhà thì phát hiện túi đen bất thường trong kho. Tôi đếm hết chỗ t.iền thì có khoảng 30 triệu. Đây chắc chắn là khoảng t.iền chồng tôi cất ở đây.

V.ạch m.ặt bố chồng 'ăn nằm' với ôsin, tôi hãnh diện vì bắt gian tài tình, ai ngờ lại tá hỏa vì đòn 'trừng phạt' khó đỡ sau đó

17:47:26 01/07/2024
Tôi nghe chị kể hoàn cảnh chị chồng và hai con nhưng hai vợ chồng mỗi người một nơi tha phương cầu thực, để hai con cho bố mẹ già ở quê nuôi.

Lần đầu về ra mắt lại 'đụng mặt' người yêu cũ của bồ, tôi chỉ nói một câu nhưng khiến cô nàng ánh mắt hiện đầy 't.ia m.áu'

17:42:33 01/07/2024
Cũng vì cô ta cố tình kiếm chuyện trước nên tôi mới nói như thế để cô ấy biết khó mà lui. Tôi và Đăng yêu nhau đã 1 năm.

Tưởng tôi chửa con gái mẹ chồng đuổi tống, đến khi biết sinh cháu trai thì đòi "đợi cai sữa rồi đón về nuôi"

17:13:28 01/07/2024
Thời đại thừa nam thiếu nữ như bây giờ mà vẫn còn có người như vậy. Sau nhiều chuyện không thể nhìn nổi mặt nhau nữa, tôi và mẹ chồng đã chính thức không thể đội trời chung.

Sau khi tôi sinh con, mẹ chồng thưởng nóng 10 triệu nhưng tôi không nhận mà biếu lại bà nửa tỷ

17:07:47 01/07/2024
Tôi không ngờ mẹ chồng nghèo lại từ chối t.iền con dâu biếu. Ngày tôi có bạn trai ai cũng nghĩ rằng anh ấy phải đẹp trai giàu có lắm mới xứng đôi với tôi.

"Gà trống nuôi con" 25 năm, đến t.uổi xế chiều bố tôi làm cả nhà "dậy sóng" và càng ớn lạnh với yêu cầu của người phụ nữ kia

17:02:15 01/07/2024
Chị em tôi một mực phản đối bạn gái của bố nhưng có vẻ ông đã quá si tình rồi. Mẹ tôi mất 25 năm trước, lúc đó tôi mới 10 t.uổi, em gái 5 t.uổi.

Lấy chồng cung Xử Nữ, tôi dở khóc dở cười vì những điều oái oăm

16:57:22 01/07/2024
Hồi biết chồng thuộc cung Xử Nữ, tôi vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy thích thú. Chồng tôi là kiểu người hướng nội, trầm tính và ít nói cực kì.

Có thể bạn quan tâm

Israel đối mặt với các cuộc tấn công dồn dập ở cả phía Nam và phía Bắc

Thế giới

21:49:19 01/07/2024
Theo Lực lượng Phòng vệ Israel (IDF), cuộc tấn công xuất phát từ khu vực Khan Younis ở phía Nam Dải Gaza, nơi quân đội Israel đã hoạt động trước đó.

Hàng loạt trường hợp bị thu hồi, giữ giấy chứng nhận căn cước từ hôm nay, 1-7

Tin nổi bật

21:49:03 01/07/2024
Nghị định 70/2024/NĐ-CP quy định các trường hợp bị thu hồi Giấy chứng nhận căn cước như giấy bị cấp sai quy định; Giấy chứng nhận căn cước đã tẩy xóa, sửa chữa...

Ca sĩ Tăng Phúc nhập viện, vắng mặt tại họp báo công bố dự án mới

Sao việt

21:47:58 01/07/2024
Tăng Phúc khiến khán giả lo lắng khi vắng mặt trong sự kiện công bố dự án âm nhạc mới vì sức khỏe không tốt, phải nhập viện.

Suri Cruise hẹn hò bạn trai, Tom Cruise lái trực thăng đi chơi với con trai nuôi

Sao âu mỹ

21:33:45 01/07/2024
Suốt 12 năm qua, Tom Cruise luôn tỏ thái độ lạnh nhạt với con gái ruột. Ngoài chu cấp t.iền bạc, anh xem Suri như không tồn tại. Ngược lại, Tom Cruise giữ có tốt đẹp với con trai nuôi Connor, cả hai vừa được bắt gặp lái trực thăng đi chơ...

Bà "trùm" đường dây mua bán hóa đơn khống giá trị lớn sắp hầu tòa

Pháp luật

21:30:11 01/07/2024
Hoạt động mua bán hóa đơn khống của Hoàng Đặng Ngọc Mỹ Trang và đồng phạm khó bị phát hiện vì đường dây này hoạt động tinh vi, chủ động "cắt đuôi" các sai phạm.

Trái Đất ra đời từ thế giới mang hình chiếc bánh?

Lạ vui

21:18:01 01/07/2024
Một số thiên thạch lạnh giá rơi xuống Trái Đất đã giúp các nhà khoa học tìm lại hình dáng ban đầu của hệ Mặt Trời. Đó là một kết quả sốc.

'Anh Trai' Dương Domic và dàn nghệ sĩ indie 'về chung nhà'

Nhạc việt

21:10:47 01/07/2024
Mới đây, DAO Entertainme vừa công bố dàn nghệ sĩ indie GenZ độc quyền thu âm, gồm có: Dương Domic, 52Hz, RIO, Minh Đinh và Hank.

"Trạm cứu hộ trái tim" tập 49: An Nhiên tuyệt vọng vì Nghĩa dứt tình

Phim việt

21:09:36 01/07/2024
Sự tuyệt tình của Nghĩa (Quang Sự) khiến An Nhiên (Lương Thu Trang) tuyệt vọng, cô ta bật khóc nức nở sau cuộc điện thoại của chồng cũ.

Jude Bellingham đối mặt án phạt vì màn ăn mừng thô tục

Sao thể thao

21:02:54 01/07/2024
Jude Bellingham đang có nguy cơ bị Liên đoàn bóng đá châu Âu (UEFA) phạt vì hành động phản cảm sau cú đá xe đạp chổng ngược ghi bàn gỡ hòa cho đội tuyển Anh trước Slovakia.

VTV hé lộ cái kết thảm của An Nhiên trong "Trạm cứu hộ trái tim"

Hậu trường phim

20:58:27 01/07/2024
Bộ phim Trạm cứu hộ trái tim sẽ khép lại ở tập 51, lên sóng tối 3/7. Các diễn viên đã có những tâm sự và hé lộ về cái kết của phim.

HIEUTHUHAI làm huấn luyện viên Rap Việt mùa 4?

Tv show

20:54:59 01/07/2024
Dù vẫn chưa có công bố chính thức nhưng trên diễn đàn rap đang rôm rả về danh tính của một trong những HLV Rap Việt mùa 4, đó chính là HIEUTHUHAI.