Những ‘Từ Mẫu’ giữa tâm dịch sởi
24 tuổ.i đời và 3 năm tuổ.i nghề, đây là lần đầu tiên điều dưỡng Nguyễn Thị Yến làm việc trong một đợt dịch căng thẳng kéo dài suốt mấy tháng trời. “Chiều” người bệnh trong lúc họ đang đau ốm, khủng hoảng là điều không dễ dàng gì, nhưng nữ điều dưỡng tâm niệm: Hãy đặt mình vào vị trí của người bệnh để hiểu và chia sẻ với họ nhiều hơn, những áp lực, căng thẳng và mệt mỏi cũng theo đó mà tự lắng xuống.
Sững sờ nghe tin bệnh nhi t.ử von.g
Chúng tôi gặp Yến ở khoa Nhi – BV Bệnh Nhiệt đới Trung ương vào lúc dịch sởi đã hoành hành được gần 4 tháng trời. Ròng rã trong quãng thời gian đó, nữ điều dưỡng có này cùng tất cả cán bộ của khoa đều căng mình làm việc giữa nhiều áp lực, vất vả.
Yến kể: Từ khi có dịch, tối nào về đến nhà cũng ngủ “lăn quay” vì quá mệt, chẳng còn thời gian đi đâu hay làm những việc mình yêu thích.
Có những đêm vì đông bệnh nhân quá, lại toàn bệnh nhi nhỏ, khó lấy ven, thế nên điện thoại rung giữa đêm là chuyện không hiếm. Lúc đó Yến đang ngủ cũng phải dậy để chạy vào viện làm việc.
Điều dưỡng Nguyễn Thị Yến cho biết hạnh phúc của cô là được thấy mỗi bệnh nhi tỉnh táo, khỏe mạnh trở lại
Có hôm nhiều bệnh nhân quá, Yến mệt đến phát khóc: 2-3 cháu lên buồng bệnh đều phải thở oxy, có cháu nồng độ oxy mãi không lên phải chuyển cấp cứu. Chưa xong bệnh nhân này đã tới bệnh nhân khác.
“Em không còn thời gian nói chuyện với người khác, đầu gối muốn quỵ xuống vì mỏi. Có đêm trực em nghĩ cố làm xong ca này rồi ra ngồi nghỉ một chút nhưng ra khỏi buồng bệnh thì bệnh nhân khác lại vào, bên ngoài vẫn còn người đợi”, Yến nói.
Làm việc trong BV đã lâu, đã chứng kiến nhiều chuyện (kể cả chuyện t.ử von.g) nhưng với Yến, ca sởi t.ử von.g duy nhất vừa qua vì bệnh tình quá nặng làm cả khoa sững sờ.
Có ca nặng phải chuyển sang BV Bạch Mai nhưng mọi người vẫn hỏi thông tin, theo dõi diễn biến. Đến khi biết cháu không qua khỏi, tất cả mọi người đều sốc, buồn, …
Chồng thắc mắc vì vợ hay về muộn
Bác sỹ Bùi Vũ Huy, trưởng khoa Nhi – BV Bệnh Nhiệt đới Trung ương – cho biết nhân sự cả khoa chỉ có 4 bác sỹ và 8 điều dưỡng. Kể từ khi có dịch sởi, khoa được tăng cường thêm 3 bác sỹ đi học và 6 điều dưỡng nhưng công việc làm không xuể vì nhiều bệnh nhân quá.
Video đang HOT
Điều dưỡng Hồ Thị Bích (khoa Truyền nhiễm – BV Nhi TƯ) dù có bầu 4 tháng nhưng vẫn phải đi làm. Đi làm khi đang mang bầu giữa lúc dịch sởi đang hoành hành, chị cho biết cả gia đình lo lắng nhưng không thể khác được vì công việc quá nhiều. May mắn chồng chị cũng làm cùng ngành nên có sự cảm thông, chia sẻ (Ảnh: Cẩm Quyên)
Cao điểm có 15-20 bệnh nhân nhập viện, 50% số này là ca nặng, suy hô hấp, viêm phổi, điều trị phức tạp, đòi hỏi nhiều tâm sức, thời gian.
“Có người chồng phải đón con suốt thời gian qua, thắc mắc sao vợ hay về muộn thế, chuyện 2 giờ chiều chưa được ăn cơm là bình thường, vv … Nhưng rất may các cán bộ y tế ở đây cũng được gia đình hiểu và thông cảm, tạo điều kiện để hoàn thành tốt công việc”, bác sỹ Huy nói.
Tình hình tương tự cũng diễn ra ở các BV đang là tâm dịch sởi như Nhi TƯ và BV Bạch Mai. Các bác sỹ ở đây cũng đang ngày đêm tận tình cứu chữa những bệnh nhi mắc sởi, kể cả chính bản thân họ cũng là đối tượng có nguy cơ lây nhiễm cao và có thể ảnh hưởng đến sức khỏe (đặc biệt là phụ nữ có thai).
PGS.TS Phạm Nhật An, Phó GĐ BV Nhi TƯ kể: Dịch ròng rã mấy tháng trời, có điều dưỡng phát khóc vì kiệt sức. Mỗi đêm có 7 điều dưỡng trực nhưng toàn trên 200 bệnh nhân điều trị, trong đó có nhiều ca nặng, công việc vất vả vô cùng.
Nghề nghiệp dạy cho mình chữ “nhẫn”
Dù căng thẳng, vất vả là vậy song Yến cho biết làm việc trong ngành y tế, lại là khoa Nhi, kể cả khi mệt mỏi hay áp lực cũng không được phép thể hiện bất kì một thái độ nào với người bệnh chứ đừng nói đến chuyện nổi nóng với họ.
Có lần Yến lấy ven của một bệnh nhi 2 lần không được (do cháu được chuyển từ tuyến dưới lên, chi chit vết thâm do bị chọc ven nhiều nên rất khó lấy. Yến lại là điều dưỡng lấy ven rất khá của khoa theo lời bác sỹ trưởng khoa Bùi Vũ Huy).
Bác sỹ của BV Bệnh Nhiệt đới Trung ương làm việc không ngừng nghỉ trong dịch sởi (Ảnh: Cẩm Quyên)
“Mẹ của bệnh nhi vì xót con nên thể hiện thái độ. Em không lấy được ven cũng xót vì biết cháu đau. Em không tiếp tục lấy ven nữa và dặn sẽ lấy ven vào lúc khác. Hôm sau dường như người nhà hiểu được sự nhẫn nhịn nên họ chủ động tìm và nói chuyện với em.
Chứng kiến cán bộ y tế làm việc là bệnh nhân sẽ hiểu. Ở vài ngày trong viện với cán bộ y tế là người bệnh và gia đình cũng “dễ tính” với mình hơn”, Yến kể.
Theo lời nữ điều dưỡng này, người bệnh khi vào viện đều trong tình trạng đau ốm, khủng hoảng nên cần sự động viên của cán bộ y tế. Bởi thế, ngoài làm chuyên môn, mỗi cán bộ y tế còn phải làm cả công tác tư tưởng để người bệnh và gia đình yên tâm, hợp tác trong điều trị.
“Nhất là với chuyên khoa Nhi toàn trẻ nhỏ, không có khả năng tự chủ, mà cha mẹ các cháu thường hoảng hốt, sốt ruột. Em cố gắng đặt mình vào vị trí của họ để hiểu và thông cảm với họ hơn, cái sự nhẫn nhịn của mình vì thế cũng được tôi luyện, áp lực, ức chế và căng thẳng cũng giảm bớt vì mình hiểu là người bệnh đang lo lắng”, Yến nói.
Công việc này cũng giúp Yến “đằm” nhiều hơn trong cuộc sống, giúp Yến biết nhẫn nhịn hơn và biết quan tâm, chăm sóc cho mọi người xung quanh nhiều hơn.
Niềm vui của nữ điều dưỡng 24 tuổ.i rất giản đơn, đó là khi nhìn thấy sức khỏe các cháu tốt lên, thấy ánh mắt các bé lanh lợi hơn, tinh thần tỉnh táo hơn là cô phấn khởi rồi.
“Càng làm việc em càng cảm thấy mình phù hợp với nơi này. Bạn trai cũng rất tự hào về công việc mà em đang làm”, Yến nói mà mắt ánh lên niềm hạnh phúc.
Theo_VietNamNet
Tâm sự của điều dưỡng quay cuồng trong bão sởi
24 tuổ.i đời và 3 năm tuổ.i nghề, đây là lần đầu tiên từ khi bước chân vào nghề điều dưỡng, Nguyễn Thị Yến - Khoa Nhi Bệnh viện Nhiệt đới Trung ương mới thấm thía hết những vất vả của nghề "làm dâu trăm họ" trong cơn dịch sởi "càn quét" qua thành phố này...
"Đã hơn 3 tháng nay, em cùng với các đồng nghiệp của mình chưa ngày nào được ngơi chân, ngơi tay đúng nghĩa. Hôm nay em thấy vui hơn vì các cháu đã đỡ, nhanh nhẹn hơn không còn li bì như tháng trước đây.
Ngày trước đi làm về cơm nước, tắm rửa xong là có thể đi chơi với bạn, nhưng từ ngày có dịch sởi, công việc vất vả nên chỉ thèm ngủ vùi. Chẳng có thời gian để nghỉ ngơi và trò chuyện hay đi chơi với bạn bè nữa.
Điều dưỡng Nguyễn Thị Yến
Công việc của nhân viên y tế trong thời gian này rất áp lực, ngoài công việc chuyên môn còn là vấn đề tâm lý khi mọi ánh mắt đang "soi" vào ngành mình. Dẫu biết rằng lúc con cái ốm đau là lúc cha mẹ thường lo lắng, hoang mang và mất bình tĩnh nhất.
Nhớ vừa rồi có một cháu bé điều trị ở tuyến dưới lên, cánh tay cháu đã chi chit những vết lấy ven tím bầm, nhìn xó.t x.a lắm. Khi em yêu cầu mẹ bế cháu đặt ở vị trí để dễ lấy ven nhất thì bà mẹ chỉ tay vào mặt em mắng luôn. Nhưng em vẫn nhẫn nại, và thật may, chỉ một lần là em lấy ven thành công. Sau đó chị ấy cũng bình tĩnh hơn và gặp em xin lỗi.
Nhiều người, nếu mình mà nhỡ lấy ven 1-2 lần không được thì họ sẵn sàng nổi xung lên với mình. Đúng xót con thật, chính mình cũng thấy xót nhưng không phải lúc nào cũng lấy ven một lần là xong được. Có nhiều người chứng kiến các nhân viên y tế làm việc vất vả họ cũng thông cảm lắm. Có thể ngày đầu họ chưa hiểu nhưng sống vài ngày trong viện họ cũng trở nên dễ tính với mình hơn.
Các điều dưỡng viên tiêm cho các cháu bé đang điều trị sởi tại Khoa Nhi BV Nhiệt đới Trung ương
Dường như càng ngày xã hội càng đòi hỏi mình cao hơn khiến mình phải hoàn thiện minh hơn, nhưng cũng có người đòi hỏi quá đáng.
Khi các điều dưỡng viên phải ưu tiên những việc cấp cứu trước, nhưng vì sốt ruột mà họ phải bắt mình làm những việc có thể làm sau. Họ nói: "Cấp cứu là việc cấp cứu, còn cô phải rút truyền để cho con tôi ngủ...".
Mình lại phải giải thích, truyền đã được đặt kim luồn, có thể khóa lại rồi rút sau cũng không ảnh hưởng gì, trong khi phải xử lý bé khác phải cấp cứu gấp... Nói vậy thôi chứ nhiều khi mình phải đặt mình vào vị trí của người ta để mà thông cảm cho họ thế mới không bị ức chế.
Nhiều người tới viện chăm con nhưng ý thức của họ chưa tốt. Họ ném đầy bỉm sau khi dùng cho con vào nhà vệ sinh, có khi chất đầy một đống trong khi thùng rác thì họ không chịu bỏ vào. Giấy ướt khi lau xong họ cũng ném vào bồn cầu gây tắc. Rồi khi nhà vệ sinh tắc họ lại gọi điện cho đường dây nóng để phản ánh.
Có những hôm bệnh nhân vào đông quá mà lại thường nhập viện vào ban đêm nên những ai trực khó mà chợp mắt được. Có khi đang có cho 3 bệnh nhân thở ô xy thì có tiếp một bệnh nhân nhi khác cũng nhập viện vì sởi cũng cần phải thở ô xy. Có người không phải phiên trực nhưng khi có sự huy động mọi người vẫn phải đến dù đó là đêm khuya hay đang ngủ ngon.
Nhiều chị trong khoa còn bị chồng trách vì cả mấy tháng nay không đưa đón con đi học lại còn suốt ngày đi sớm về muộn. Nhưng rồi may mà các ông chồng cũng hiểu và thông cảm cho.
Em có hôm đi làm về mệt quá nằm khóc, muốn chuyển khoa hoặc công việc khác cho đỡ vất vả. Nhưng khóc xong lại thấy yêu công việc của mình vì em thực sự thích trẻ con. Có nhiều phụ huynh cũng quý mến khi con họ ra viện rồi họ còn xin số điện thoại, hỏi tên Facebook để kết bạn. Rồi em nhận ra rằng chẳng có nơi nào phù hợp với mình như ở nơi đây, như công việc mình đang làm. Bạn trai em biết công việc em vất vả nhưng anh ấy cũng rất tự hào về công việc mà em đang làm.
Em cũng cảm thấy, từ ngày làm việc chăm sóc cho bệnh nhân nhi, mình rèn luyện được tính nhẫn nại, tinh thần phục vụ người khác. Điều này nó ảnh hưởng rất tốt tới cuộc sống của mình và giúp ích được cho nhiều người khác...."
Theo Hoài Nam (Giadinh.net)
Sáng lòng nhân trong 'bão' sởi Có lẽ, chưa bao giờ có bệnh dịch nào lại kéo cả xã hội vào cuộc như dịch sởi năm nay. Nhóm tài trợ trao máy trợ thở và bơm tiêm điện hỗ trợ điều trị. Căn bệnh này vẫn đang phải đối mặt với sự "thách thức" của thời tiết. Mưa phùn rả rích, độ ẩm cao là điều kiện "tối ưu"...