Những ngày làm dâu đau buồn vì người mẹ chồng giàu có độc đoán
Tuy tôi là dân ngoại tỉnh, nhưng gia đình tôi kinh tế vững vàng, cả nhà ai cũng có công việc ổn định, đâu đến mức để mẹ chồng khinh khi coi thường như vậy.
Tôi và anh quen nhau khi anh về cơ quan bố tôi liên hệ công tác. Ngày đó tôi đang là cô giáo cấp hai ở trường huyện. Anh là người thành phố, điển trai phong độ ăn nói khéo léo. Sau lần gặp gỡ đầu tiên tại nhà tôi, mỗi dịp cuối tuần anh lại vượt quãng đường mấy trăm cây số từ thành phố về thăm tôi.
Anh là con trai duy nhất, bố anh qua đời khi anh được gần 5 t.uổi. Mẹ anh khi đó chưa được 30 nhưng bà đã ở vậy tần tảo nuôi anh. Là người phụ nữ có ý chí và nghị lực, từ một quán tạp hóa nhỏ một tay bà gây dựng nên một doanh nghiệp lớn. Anh học quản trị kinh doanh, ra trường bà để anh tự xin việc rồi đi làm ở các công ty học hỏi kinh nghiệm. Khi anh vững vàng bà để anh tiếp nhận việc kinh doanh của gia đình. Anh là lẽ sống là niềm tự hào của bà và bà cũng muốn được quyết định chuyện hôn nhân của con trai mình.
Lần đầu anh dắt tôi về ra mắt, bà chẳng vui cười niềm nở, chỉ ừ hử cho qua chuyện. Tôi xinh đẹp dịu dàng, lại có công việc ổn định nên bà không có lí do để chê trách nhưng khi nghe anh nói muốn cưới tôi làm vợ bà đã một mực phản đối. Bà nói thẳng mà chẳng sợ mất lòng. Bà nói rằng bà cần một cô con dâu thành phố. Bà không thích những cô gái tỉnh lẻ như tôi, đặc biệt sau này tôi không thể giúp gì cho việc kinh doanh của con trai bà.
Nghe bà nói vậy thật lòng tôi rất lo lắng, dù yêu anh nhưng khi ấy tôi muốn dừng lại. Nhưng anh yêu tôi rất nhiều, anh hết lời năn nỉ động viên. Anh nhờ họ hàng thuyết phục giúp. Anh chân thành và dành cho tôi cả tấm chân tình. Chúng tôi kết hôn sau gần hai năm quen và yêu nhau.
Là người phụ nữ có ý chí và nghị lực, từ một quán tạp hóa nhỏ một tay mẹ chồng gây dựng nên một doanh nghiệp lớn. (Ảnh minh họa)
Về sống chung, tôi và mẹ chồng liên tiếp mâu thuẫn. Tôi muốn được đi dạy sau khi kết hôn, anh xin chuyển công tác cho tôi về thành phố nhưng mẹ chồng không đồng ý điều đó. Bà yêu cầu tôi nghỉ việc ở nhà chăm sóc gia đình. Phải mất một thời gian dài hai vợ chồng mới thuyết phục được bà. Nhưng tôi phải hứa là thực hiện tốt nhiệm vụ của một người phụ nữ trong gia đình.
Thương chồng, tôi cắn răng chịu đựng, thức khuya dậy sớm để tươm tất mọi việc. Chỉ mong có thể làm vừa lòng bà và làm cho không khí gia đình không căng thẳng.
Vậy mà nào có yên, bà luôn tìm cớ chì chiết trách móc tôi những chuyện không có gì to tát. Mỗi người đều có chìa khóa riêng, nhưng mỗi lần về đến cổng bà lại nhấn chuông liên tục. Phòng của tôi ở tầng hai nên không thể nghe chuông là có mặt liền. Vậy mà lúc nào ra mở cổng bà cũng cằn nhằn: “Cô c.hết rồi hay sao? Cô làm cái gì mà giờ này mới xuất hiện”.
Video đang HOT
Trong bữa ăn bà hết chê món này đến chê món kia. Tôi biết bà không vừa ý mình nên luôn im lặng cho qua chuyện. Nhưng điều làm tôi tủi thân nhất là mỗi lần tôi về thăm nhà, bà lại nói bóng gió xa gần kiểu như sợ tôi mang t.iền về cho bố mẹ mình. Tuy tôi là dân ngoại tỉnh, nhưng gia đình tôi kinh tế vững vàng, cả nhà ai cũng có công việc ổn định, đâu đến mức để bà khinh khi coi thường như vậy.
Cuộc sống làm dâu của tôi thật buồn, lúc nào cũng thấy trống trải và lạnh lẽo. Cưới nhau đã gần 4 năm mà chúng tôi vẫn chưa có con. Thời gian đầu là do chúng tôi kế hoạch nhưng rồi sau đó để tự do mà mãi vẫn không có. Chồng tôi là con trai một, mẹ chồng muốn có cháu để nối dõi nên càng sốt ruột hơn.
Tôi đã đi khám nhiều nơi, tất cả đều khẳng định khả năng có con của tôi là rất lớn. Tôi cũng yêu cầu chồng mình cùng đi kiểm tra nhưng anh kiên quyết từ chối. Mẹ chồng tôi không chịu hiểu, bà lấy cớ chì chiết nặng nhẹ tôi hết lời. Nào là nhà bà vô phước, nào là con trai bà không nghe lời, bà đã cản rồi mà vẫn không từ bỏ. Nhiều đêm tôi khóc đến sưng cả mắt. Nỗi buồn cứ dồn lại ngày càng lớn dần.
Nỗi buồn chán và sự hụt hẫng thất vọng quá lớn. Tôi thấy mình không còn chút sức lực nào nữa để tiếp tục chịu đựng. (Ảnh minh họa)
Cách đây mấy tuần trong buổi cơm chiều bà nói ý định của bà cho hai vợ chồng tôi nghe. Bà muốn con trai bà có thêm người nữa. Vì tôi không có khả năng sinh nở nên không được quyền ý kiến. Nếu tôi có thể chịu đựng thì ở lại còn thấy không thể chấp nhận thì có thể ra đi. Tôi ngỡ ngàng tột độ, tôi không thể ngờ mẹ chồng mình có thể nói ra những điều như vậy. Tôi cố kiềm nén nhưng nước mắt cứ trào ra. Nói xong bà bỏ về phòng. Anh an ủi tôi, anh nói tôi đừng lo lắng anh sẽ không bao giờ làm theo ý bà.
Nhưng rồi sau đó mỗi chiều bà lại dắt người về nhà. Những cô gái còn khá trẻ, bà vui vẻ ngọt nhạt nói là người quen mời dùng cơm thân mật. Nhưng tôi biết bà đang muốn giới thiệu cho chồng tôi. Những lúc như vậy tôi chỉ biết lặng lẽ xin về phòng riêng mặc cho bà muốn làm gì thì làm.
Cuối tuần vừa rồi, bà nói với tôi sẽ đưa anh đi gặp gỡ con gái của một người bạn thân. Cô ấy và chồng tôi đã từng có thời gian yêu nhau. Dù chồng tôi đã có vợ nhưng hiện giờ cô ấy vẫn độc thân. Tôi cứ ngỡ chồng mình sẽ kiên quyết từ chối nào ngờ hôm đó anh ăn mặc lịch lãm để đi cùng mẹ. Nhìn hai người bước ra cổng tôi cứ ngỡ mình đã c.hết rồi.
Tôi phải làm gì bây giờ, niềm hi vọng duy nhất cho cuộc hôn nhân của tôi là anh giờ cũng đã không còn. Nỗi buồn chán và sự hụt hẫng thất vọng quá lớn. Tôi thấy mình không còn chút sức lực nào nữa để tiếp tục chịu đựng. Giờ tôi phải làm sao với cuộc hôn nhân của mình đây?
Theo Afamily
Âm mưu mồi chài sếp của của cô trợ lý và cái kết "không tưởng"
Đêm hôm ấy, chúng tôi đã không thể rời xa, chủ động tấn công và dâng hiến những giây phút đê mê trong hơi men tình ái. Tôi biết mình đã có được anh.
Tôi 30 t.uổi, chưa chồng, đang trong thời gian thử việc ở vị trí trợ lý giám đốc. Người ta vẫn thường nói "đàn bà 30 mang vẻ đẹp tái sinh mà con gái 18 gồng mình cũng không bì kịp".
Chẳng thế mà tôi vô cùng tự tin với nhan sắc của mình, làn da trắng mịn, thân hình cao ráo toát lên vẻ đẹp sang trọng, lịch sự và đầy sức hút. Sếp của tôi là người đàn ông trẻ trung, lịch lãm, anh là mẫu đàn ông lý tưởng mà biết bao cô gái ngưỡng mộ.
Tôi thích cái vẻ đẹp lạnh lùng đậm chất nam tính ấy, dù chỉ là cô nhân viên thử việc nhưng tôi đã "nhắm" anh là mục tiêu tấn công, cao hơn cả cái đích trở thành nhân viên chính thức. Tôi tìm mọi cách quyến rũ, đong đưa để được gần gũi anh hơn sau giờ làm việc.
Ảnh minh họa
Cái cách tôi cố tình bám lấy anh khiến nhiều đồng nghiệp trong công ty không vừa mắt. Họ xì xào lời ra tiếng vào, lảng tránh mỗi khi tôi lân la bắt chuyện. Thật ra những lúc ấy tôi chỉ nghĩ đơn giản "người ta ghét mình vì cái dạng "đũa mốc mà đòi chòi mâm son" thôi chứ không nghĩ đến nhưng chuyện xa vời khác. Sau này tôi mới biết được sự thật, nhưng lúc đó đã quá muộn. Tôi đã đi quá giới hạn cho phép chỉ bởi cái mục đích muốn được làm phu nhân giám đốc.
Nguyên tắc cấm kỵ ở công ty tôi là không được phép có tình cảm với đồng nghiệp. Nếu ai phạm vào điều này sẽ lập tức bị xử lý bằng biện pháp buộc thôi việc mà không có bất cứ khoản trợ cấp nào. Dù biết rõ quy định đó nhưng tôi vẫn muốn quyến rũ sếp của mình. Làm thân con gái chỉ cần kiếm được một tấm chồng tốt, tôi có mất việc cũng không phải là chuyện to tát.
Đàn ông trên thế gian này phần đa thuộc kiểu người thích chiếm đoạt và sở hữu cái đẹp. Anh cũng không ngoại lệ, nhất là việc tôi luôn chủ động tấn công, tạo ra những tình huống khiến anh không thể cưỡng lại. Là một đứa con gái có nhiều kinh nghiệm trong việc nắm bắt tâm lý đàn ông, tôi hiểu ở mức độ nào đó anh đã thích tôi rồi.
Giống như cái kiểu tình trong như đã, mặt ngoài còn e, cả hai đều đã bật đèn xanh cho nhau như chưa có chất xúc tác để đốt cháy tình cảm. Hôm ấy, tôi và anh đi gặp gỡ đối tác, vì uống hơi nhiều nên tôi hơi choáng, và cũng có mưu đồ từ trước nên tôi cố tình nài nỉ anh đưa về nhà.
Trong hơi men, tôi cố tình ôm chặt lấy anh, thủ thỉ vào tai những câu âu yếm đầy tình tứ. Thật không ngờ, anh đáp trả lại tôi bằng những nụ hôn nồng cháy và cuồng nhiệt. Cứ thế, chúng tôi lao vào nhau ngấu nghiến vồ vập, đưa nhau đến khoái cảm đê mê. Anh không những là một người thành đạt, có thân hình gợi cảm mà còn trên cả tuyệt vời trong khoản giường chiếu.
Sau hôm ấy, chúng tôi trở nên thân thiết hơn ở công ty. Tuy không được công khai nhưng vì là trợ lý riêng nên lợi thế chung phòng làm việc đã tạo điều kiện cho cả hai dễ dàng gần gũi nhau hơn. Ngoài giờ làm việc, chúng tôi dành thời gian cho nhau bất kể lúc nào có thể.
Nhưng chủ yếu là gặp gỡ nhau tại nhà riêng của tôi hoặc trong những khách sạn sang trọng. Thật ra tôi cũng không thích đến những chỗ đông người vì muốn giữ bí mật mối quan hệ này đến lúc cưới. Vì thế, làm thỏa mãn nhu cầu của anh đối với tôi mà nói giống như một sự tự nguyện dâng hiến cho người yêu.
Có điều, tôi có đôi chút thắc mắc rằng, ngoài những lúc ở bên nhau, anh rất ít khi liên lạc với tôi buổi tối. Cái cách anh nói chuyện điện thoại với tôi còn có điều gì đó hơi gượng gạo.
Nhưng vì yêu và muốn có được anh nên tôi không quá để tâm đến vấn đề này. Cho đến một ngày, tôi mới ngã ngửa ra một sự thật mà bấy lâu nay anh vẫn luôn lừa dối tôi, dấu giếm tất cả mọi người trong công ty. Anh đã có vợ, cô ấy chính là phó phòng nhân sự. Họ đã cưới nhau được 1 năm nhưng vì phạm phải quy định của công ty nên cả hai luôn giữ bí mật về cuộc hôn nhân này.
Tôi không tin rằng đó là sự thật, cố tìm anh để hỏi cho ra nhẽ thì cũng là lúc anh lộ rõ bộ mặt thật: "Cô ngậm miệng lại ngay, đừng để vì loại con gái như cô mà tôi đây phải lung lay địa vị. Chẳng nhẽ cô không bao giờ soi gương hay sao mà khéo tưởng tượng đến thế. Hạng đàn bà giống cô tôi gặp không ít, chỉ là loại nước lã, rau sạch cho cánh đàn ông dùng khi cần thôi. Làm ơn tỉnh lại đi."
Khi tôi đang hoang mang khi biết sự thật ấy thì vợ anh đã hẹn gặp riêng tôi nói chuyện. "Tôi đã nhận ra giã tâm của cô ngay từ những ngày đầu, nhưng không nghĩ mọi chuyện lại tiến triển nhanh như thế. Cô là loại đàn bà biết nhìn xa trông rộng, có chút nhan sắc và chiều lòng đàn ông. Vướng phải bẫy của loại đàn ông cao tay như chồng tôi nhưng vẫn tự tin vì nghĩ rằng đã chài được họ. Là đàn bà với nhau, tôi thấy thương hại cô nhiều hơn là trách".
Nghe những lời đó, tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng, ngay lúc đó tôi muốn đối đáp lại với cô ta để bảo vệ chút sĩ diện còn lại cho mình. Nhưng chưa kịp làm gì đã tiếp tục bị dồn ép bằng những lời đe dọa: "Nếu cô biết điều và muốn yên ổn thì hãy lập tức rời khỏi công ty tôi sẽ cho cô 1 khoản t.iền lớn. Với điều kiện hãy ra đi cùng những bí mật này, bằng không lúc đó đừng trách tôi là ác".
Nếu ngay từ đầu biết anh đã có gia đình, tôi sẽ không bao giờ tìm cách quyến rũ. Nhưng chính anh đã lừa tình và duy trì mối quan hệ ấy cho đến ngày hôm nay. Nếu sự thật không được phơi bày, không biết anh ta sẽ còn dấu tôi đến bao giờ nữa. Tôi hận anh vì mục đích anh ta đến với tôi chỉ là để thỏa mãn nhu cầu t.ình d.ục chứ không phải vì yêu.
Tôi có nên phơi bày mối quan hệ này và sự thật về cuộc hôn nhân bí mật kia không. Tôi đã mất việc, bị lừa dối trong tình yêu, vậy thì anh ta cũng phải trả giá cho những sai lầm của mình. Bao dung cho một kẻ như thế thật không đáng chút nào đúng không! Thật sự, tôi phải làm gì trong hoàn cảnh này!
Theo Vietnamnet
Đại chiến con dâu - mẹ chồng - chị chồng trong căn hộ 75m2 Anh lao vào tôi, đ.ấm đ.á liên tiếp khiến tôi ngã dúi ngã dụi. Mẹ chồng tôi, chị chồng tôi ở phòng bên cạnh thấy tiếng ồn thì lao sang, nhưng thay vì can ngăn chồng tôi, họ xúm vào, người túm áo tôi, người chỉ chỏ vào mặt tôi ... Tôi năm nay 24 t.uổi, kết hôn chưa được bao lâu. Cứ...