Nhức nhối thị trường “hàng tươi sống”
Không chỉ ma tuý, từ lâu Tây Bắc còn được biết đến như một địa bàn phức tạp nhất về buôn bán, vận chuyển trái phép động vật hoang dã (ĐVHD). Hơn 500 cây số quốc lộ 6 Điện Biên – Hà Nội trở thành những cây số nóng bỏng hoạt động của tội phạm này.
Không liều lĩnh, manh động như tội phạm ma tuý, nhưng đối tượng cũng có cả ngàn vạn chiêu thức, thủ đoạn dựng nên những “ma trận” mặt đường tinh vi, xảo quyệt nhằm đối phó với các lực lượng chức năng nhằm ngăn chặn sự “chả.y má.u” của đại ngàn…
Tang vật hàng trăm ki lô gam tê tê bị Công an Điện Biên thu giữ.
Vài chục năm trở về trước, Tây Bắc nói chung, Điện Biên nói riêng được biết đến với những cánh rừng nguyên sinh bạt ngàn, cùng hàng trăm loài muông thú quý hiếm. Những năm 80 của thế kỷ XX, diện tích rừng ở Mường Nhé tính khiêm tốn cũng còn đến trên 310.000ha. Hồi đó, các chiến sĩ biên phòng “nơi ba nước cùng nghe một tiếng gà” vẫn bắt gặp và thường xuyên phải đối phó với những đàn voi, đàn bò tót rầm rập trên các ngả tuần tra. Hổ, báo, gấu, nai, hoẵng, lợn rừng và nhất là các loài linh trưởng thì phong phú vô kể.
Cuối năm 2005, UBND tỉnh Điện Biên có chủ trương vận động nhân dân giao nộp sún.g tự chế, đã có khoảng 28.000 khẩu sún.g được giao nộp, thu giữ. Không còn vũ khí cho các tay thiện xạ miền ngược, lợn rừng, khỉ còn kéo về phá nương sắn, nương ngô của người dân ở nhiều xã thuộc huyện Mường Chà và Mường Nhé. Những người viết bài này đã từng mục kích cảnh tượng có một không hai đó, tại địa bàn xã Hô Củng, Huổi Văng của huyện Mường Chà trong chuyến công tác tháng 10/2005.
Nhà nước có chủ trương đóng cửa rừng, ngày càng nhiều các loài muông thú được đưa vào danh sách đỏ thì cuộc chiến chống buôn bán ĐVHD ngày càng cam go và khốc liệt. Qua số liệu tổng kết của lực lượng Cảnh sát môi trường Công an các tỉnh Tây Bắc, 2 năm trở lại đây, số vụ buôn bán, vận chuyển ĐVHD được phát hiện có xu hướng giảm, không còn những vụ vận chuyển hàng trăm, hàng ngàn ki lô gam bị bắt giữ nhưng theo nhận định của lực lượng chức năng, những gì đang diễn ra chỉ là “phần nổi của tảng băng chìm”, các đối tượng hoạt động tinh vi, với tính “chuyên nghiệp” cao hơn…
Khi nguồn hàng trong nước cạn kiệt, nguồn cung cho thị trường ĐVHD – tiếng lóng dân trong nghề là “hàng tươi sống” – ở Việt Nam giờ đây chủ yếu có nguồn gốc từ nước ngoài, phổ biến là từ Lào, loại quý hiếm hơn thì từ Mianma. Chúng hình thành các đường dây có tổ chức chặt chẽ, hoạt động xé lẻ theo từng địa bàn, từng công đoạn; một ngả qua tuyến biên giới miền Trung (chủ yếu là 2 tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh) để vào sâu nội địa Việt Nam; ngả thứ hai qua các tỉnh Tây Bắc dọc theo quốc lộ 6 (Điện Biên – Sơn La – Hoà Bình và nón.g bỏn.g nhất là Điện Biên) về Hà Nội rồi tiếp tục toả các tỉnh biên giới phía Bắc.
Công an TP Điện Biên Phủ và lực lượng Kiểm lâm kiểm tra số ĐVHD bị thu giữ
Video đang HOT
Bản đồ tác chiến của lực lượng Cảnh sát Môi trường Công an tỉnh Điện Biên, từng dựng lên cả chục đường dây mua bán, vận chuyển trái phép ĐVHD xuyên quốc gia, nhưng như Thượng tá Trần Văn Tuấn, Trưởng phòng Cảnh sát Môi trường Công an tỉnh Điện Biên nhận định, là không dễ đối phó với rất nhiều thủ đoạn tinh vi của loại tội phạm này.
Năm 2010, Công an tỉnh Điện Biên phát hiện 30 vụ, bắt giữ 31 đối tượng, thu gần 500kg động vật, 170kg sản phẩm ĐVHD (xương, thịt, sừng, da các loại), trong đó có gần chục loài nằm trong danh sách đỏ, lực lượng Công an bàn giao cho Trung tâm Cứu hộ hoặc tiến hành thả vào rừng, đồng thời xử phạt hành chính các đối tượng gần 130.000.000 đồng. Sáu tháng đầu năm 2011, chỉ riêng trên địa bàn này các cơ quan chức năng phát hiện 5 vụ, bắt giữ 5 đối tượng, thu giữ gần 65kg ĐVHD, trên 110 kg sản phẩm ĐVHD các loại.
Một trong những vụ lớn nhất được phát hiện cách đây chưa lâu xảy ra tại địa bàn xã Thanh Luông, huyện Điện Biên. Các trinh sát Phòng Cảnh sát Môi trường qua mật phục đã bắt quả tang đối tượng Lò Văn Thể, SN 1973, có hộ khẩu thường trú tại đội 9B, xã Thanh Luông, vận chuyển 85kg ĐVHD, gồm 39 cá thể rùa các loại (có 3 loài nằm trong sách đỏ). Đấu tranh khai thác, Lò Văn Thể khai nhận mua gom số ĐVHD trên từ một đối tượng người Lào và một số người dân từ các xã phía Bắc lòng chảo Mường Thanh.
Một ngày cuối tháng 5/2011, tại km 403 100, quốc lộ 6, địa phận huyện Tuần Giáo, Đội CSGT Tuần Giáo thuộc Phòng CSGT Công an tỉnh Điện Biên, phối hợp với lực lượng Kiểm lâm kiểm tra xe khách biển kiểm soát 27H- 6565 chạy tuyến Điện Biên – Hà Nội, do lái xe Phùng Đức Thịnh điều khiển, phát hiện thu giữ 9,2kg rắn, 6,6kg cá thể rùa. Đáng chú ý, toàn bộ các cá thể rùa này đều thuộc loài nằm trong sách đỏ cần được bảo vệ nghiêm ngặt…
Trao đổi với chúng tôi, Lò Văn K. – một đối tượng “có đai có số” chuyên buôn bán ĐVHD từ biên giới Việt – Lào về khu vực Si Pa Phìn, huyện Mường Chà, từng “bật mí” rằng: “Cái gì cũng có, đảm bảo xịn 100%, từ: cao hổ cốt, xương, da hổ nguyên vẹn, bàn tay gấu, mèo rừng, thậm chí cả sừng tê giác(?)”. Vậy những thứ này ở đâu ra? K. trả lời bằng cái cười bí hiểm… Dù các cơ quan chức năng hoạt động ráo riết, nhưng thực tế, “hàng tươi sống” vẫn có ở khắp mọi nơi, ê hề trên các bàn nhậu của các nhà hàng, quán ăn đặc sản từ miền ngược đến ngay giữa Hà Nội.
Tại Tây Bắc, đối tượng buôn bán ĐVHD vẫn đang ngấm ngầm hoạt động trong một thị trường nghe thì chìm lắng và rất kín đáo, nhưng khi khách có nhu cầu thì đều được đáp ứng tối đa(?). Thời điểm hiện tại (9/2011), trên thị trường Điện Biên một lạng cao hổ giao tận tay “có bảo hành” giá 22 – 25 triệu đồng, một chỉ sừng tê giác (nặng 3,75gam, kích cỡ bằng hạt ngô nhỏ) được rao bán 3 triệu đồng, một chỉ mật gấu (khô) giá 1,8 – 2 triệu đồng…
Cán bộ kiểm lâm, công an thả ĐVHD về rừng
“Buôn bán ĐVHD lãi gấp nhiều lần buôn bán ma tuý, mà lại yên tâm không có nguy cơ án dựa cột…” – Dương Thành T. – một tay có thâm niên hơn 10 năm chạy hàng tươi sống trên tuyến quốc lộ 6, tiết lộ một cách đắc chí. Chế tài xử lí với loại tội phạm này nhìn chung rất nhẹ, chủ yếu là tịch thu và phạt hành chính. Năm 2010, Công an tỉnh Điện Biên phát hiện 30 vụ, bắt giữ 31 đối tượng, nhưng cũng chỉ 1 vụ với 1 đối tượng đủ điều kiện để khởi tố, còn lại 29 vụ với 30 đối tượng chỉ có thể xử lý hành chính với số tiề.n vỏn vẹn 124.000.000 đồng.
Trong khi đó, một kilôgam tê tê mua gom ở biên giới chỉ có 1 triệu đồng, về Điện Biên từ 3 – 3,5 triệu đồng tuỳ theo chất lượng, thì xuống Hà Nội đã là 5 triệu đồng, đưa ra Quảng Ninh lên đến 8 triệu đồng… lãi như thế ai mà chẳng ham.
“Thời hoàng kim, một chuyến hàng tôi có thể kiếm vài trăm triệu đồng dễ như người ta húp bát cháo nguội” – Dương Thành T. cười khùng khục, để lộ hai hàm răng như thể… “anh Chí” của làng Vũ Đại ngày nào…
Theo ANTD
Đường dây "lái súng" liên tỉnh lĩnh án
TAND tỉnh Tuyên Quang ngày 23/3 mở phiên tòa sơ thẩm xét xử 9 bị cáo trong đường dây "lái súng" về tội "Chế tạo, tàng trữ, vận chuyển, sử dụng, mua bán trái phép hoặc chiếm đoạt vũ khí quân dụng, phương tiện kỹ thuật quân sự" theo quy định tại Điều 230, Bộ luật Hình sự.
Buôn sún.g kiếm lời
Cáo trạng của vụ án thể hiện: Trong thời gian từ tháng 7 đến tháng 8/2010, Đặng Văn Khuấn (SN 1978), Thào Văn Sình (SN 1980, ở huyện Vị Xuyên) và Sính Séo Quẩy (SN 1962, ở huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang) cùng Mùa A Dơ (SN 1977, ở huyện Tân Sơn, tỉnh Phú Thọ) và Hờ Vảng Tính (SN 1975), Sùng Sái Tồng (SN 1954), Sùng A Dinh (SN 1976), Chảo A Gia (SN 1976), Chảo A Do (SN 1986, đều ở huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái) đã móc nối với nhau hình thành một đường dây mua bán vũ khí quân dụng trái phép để kiếm lời bất chính.
Các bị cáo tại Tòa
Cụ thể: Trong tháng 7/2010, Sình, Khuấn cùng Mùa A Dơ đã đến xã Cát Thịnh (huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bài) để tìm gặp Hờ Vảng Tính, nhờ Tính dẫn đi mua sún.g quân dụng. Tính nhận lời giúp vì biết tại địa phương có ông Sùng Mao Tủa là ông nội của Sùng A Dinh, khi chế.t đã để lại cho Dinh một khẩu sún.g AK.
Khi nhóm tìm mua sún.g đến nhà Dinh, Chảo A Do cũng có mặt tại đây. Sau khi xem khẩu sún.g của Dinh, Sình thò tay vào túi lấy ra một viên đạn để thử sún.g. Thấy sún.g nổ giòn, vẫn còn tốt, Sình đồng ý mua với giá 1,8 triệu đồng. Sình, Dinh thống nhất mỗi bên sẽ bỏ ra 100.000 đồng để thuê Tính, Do vận chuyển khẩu sún.g ra khỏi địa phận tỉnh Yên Bái. Sau khi sún.g được đưa về Hà Giang, Khuấn trả cho Sình 11 triệu đồng để mua đứt thứ "hàng nóng" này rồi mang về nhà giấu vào bồ thóc.
Thấy việc mua bán vũ khí dễ kiế.m tiề.n lại nhẹ nhàng, một tuần sau Sình lại lên nhà Tính nhờ dẫn đi mua sún.g tiếp.
Lần này, Tính dẫn Sình đến gặp Chảo A Gia (ở thôn Khe Căng, xã Cát Thịnh, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái) để hỏi mua một khẩu CKC mà Gia đã nhặt được vào năm 2009 trong một lần lên núi. Sau khi thử sún.g, Sình tháo sún.g, cất vào bao tải rồi trả cho Gia 2,1 triệu đồng. Sau đó, Sình thuê Tính vận chuyển khẩu sún.g ra khỏi địa phận tỉnh Yên Bái với giá 700.000 đồng. Khẩu CKC này sau đó cũng đến tay Đặng văn Khuấn với giá 7 triệu đồng.
Sau khi "đầu cơ" được hai khẩu sún.g, Khuấn nhờ Phù Văn Vần (là anh em cùng mẹ khác cha của Khuấn, ở huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang) tìm khách mua. Dưới sự môi giới của Vần, Séo Sính Quẩy đã mua lại hai khẩu sún.g của Khuấn với giá 24 triệu đồng. Trong phi vụ này, Vần được Khuấn trả công 500.000 đồng.
Tín nhiệm Tính, ngày 7/8/2010, Sình và Dơ lại đến nhà Tính để nhờ dẫn đi mua sún.g. Lần này, Tính dẫn Sình và Dơ đến nhà Sùng Sái Tồng (là người ở cùng xã với Tính) để xem một khẩu sún.g CKC. Theo lời Tồng, khẩu sún.g này do Tùng mua được vào năm 1990 của một người đàn ông tên Ninh. Khẩu sún.g nhanh chóng có chủ mới là Sính với giá 4,5 triệu đồng.
Trên đường về, Sình và Dơ đi qua địa phận phường Hưng Thành (TP.Tuyên Quang, tỉnh Tuyên Quang) thì bị Công an TP.Tuyên Quang bắt quả tang.
Ngoài việc bắt giữ các đối tượng liên quan đến đường dây mua bán sún.g này, cơ quan điều tra còn thu giữ được hai khẩu sún.g mà Quẩy đã mua lại từ Khuấn. Số vũ khí này được Quẩy cất giấu trong chuồng trâu nhà mình.
Liên quan đến vụ án, Phù Văn Vần đã bỏ trốn nên Cơ quan điều tra đã tách vụ án, xử lý sau. Ngoài ra, công an đang tích cực xác minh lai lịch của Ninh - người đã bán sún.g cho Tồng để xử lý trách nhiệm hình sự.
Đã được tuyên truyền nhưng vẫn phạm tội
Tại phiên tòa ngày 23/3, Đặng Văn Khuấn khai mình nảy sinh ý định đi buôn sún.g khi nghe Phù Văn Vần kể rằng Vần có người bạn Sính Séo Quẩy đang muốn mua sún.g quân dụng. Được Khuấn tâm sự chuyện này, Thào Văn Sình nhớ ra một người bạn là Mùa A Dơ từng kể rằng ở Văn Chấn (Yên Bái), Dơ có quen với một người biết nhiều về chuyện mua bán sún.g tên là Hờ Vảng Tính. Từ đây, Sình đã dẫn Khuấn đến nhà Dơ. Thông qua Dơ, Sình đã nhờ Tính dẫn đi tìm mua sún.g.
Trong phần thẩm vấn công khai tại Tòa, hầu hết các bị cáo không biết chữ nhưng đều thừa nhận đã được cán bộ, chính quyền địa phương tuyên truyền, phổ biến về việc không được tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép vũ khí, nếu nhặt được thì phải giao nộp lại cho chính quyền.
Sau khi xem xét toàn diện vụ án, Hội đồng xét xử tuyên phạt mỗi bị cáo từ 1 năm đến 3 năm 6 tháng tù. Trong đó, Đặng Văn Khuấn và Hờ Vảng Tính phải lĩnh án nặng nhất (Khuấn lĩnh 3 năm tù, Tính chịu hình phạt 3 năm 6 tháng tù). Toàn bộ số tiề.n mà các bị cáo thu được từ việc mua bán, vận chuyển sún.g bị tịch thu để sung công quỹ Nhà nước.
Theo Pháp Luật VN