Người tình đâu có quyền ghen tuông?
Tôi chỉ là người đến sau, chỉ là một người tình theo đúng nghĩa của nó…
Khi tôi đọc bài viết “Hạ mình trước người tình của chồng” và “Oán hận người đàn bà cướp chồng”, tôi không biết mình phải suy nghĩ thế nào. Vì chính tôi cũng là người cướp chồng của người phụ nữ khác…
Nhưng chính tôi lại là người bị tổn thương. Tôi đến với anh cái ngày mà anh nói sẽ ly hôn với vợ. Tôi và anh yêu nhau trong lén lút vì anh và người ấy chưa ly hôn. Tôi rất yêu anh, yêu anh rất nhiều và đã cho đi tất cả những gì quý giá nhất của người con gái…
Một năm yêu nhau, tình cảm của chúng tôi vẫn rất tốt đẹp và chưa bao giờ tôi có ý định sẽ phản bội anh ấy. Nhưng đến một ngày vợ anh biết chuyện anh ngoại tình với tôi và anh ấy cũng đã thú nhận với tôi “Anh vẫn còn yêu chị ấy”. Nhưng vì quá yêu anh nên tôi chấp nhận là người tình của anh ấy trong suốt thời gian dài như vậy….
Tôi không muốn phá vỡ gia đình anh ấy và cũng không có ý định cướp anh ấy khỏi người phụ nữ đó. Thậm chí hôm 20/10, tôi còn mua hoa bảo anh ấy đem về tặng vợ. Tôi rất hạnh phúc khi được ở bên anh. Tôi cũng biết ghen vì hằng đêm người đàn ông mà tôi yêu lại năm bên cạnh người phụ nữ khác… nhưng tôi chỉ là người tình, tôi đâu có quyền được ghen tuông?
Tôi biết mình không thể sồng thiếu anh nhưng lại không thể có anh ấy!
Video đang HOT
Tôi và anh đã có quá nhiều kỷ niệm… và tôi hiểu anh cũng rất thương tôi! Tôi biết mình không thể sồng thiếu anh nhưng lại không thể có anh ấy! Tôi chỉ là người đến sau, chỉ là một người tình theo đúng nghĩa của nó… Cứ thế tôi và anh yêu nhau, quấn lấy nhau và chẳng ai nghĩ đến những trách nhiệm ôm mang với gia đình hay bổn phận của một kẻ thứ ba phá vỡ hạnh phúc của người phụ nữ khác…
Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Sau hai năm yêu nhau, vợ anh đã phát hiện ra tôi là kẻ thứ ba đang phá vỡ hạnh phúc gia đình họ…Cô ấy đã gọi điện và sỉ nhục tôi suốt đêm hôm ấy và tôi cũng đã hứa với cô ta là sẽ không gặp anh ấy nữa…
Tôi lặng lẽ rời xa anh. Tôi đã khóc và khóc rất nhiều. Tôi cứ tưởng anh sẽ an ủi tôi… nhưng không phải thế, anh đã tìm cách lẩn tránh tôi và nhắn tin nói rằng, anh đã không còn yêu tôi nữa…
Những gì tốt đẹp về anh trong tôi sụp đổ nhưng tôi vẫn không thể quên anh, không nghĩ đến sự hận thù vì bị anh bỏ rơi… và tôi biết, tôi rất yêu anh! Tôi không thể đi tìm anh để hỏi cho rõ và cũng không biết tâm sự cùng ai những nỗi niềm này. Bởi tôi biết, không có bất cứ ai ủng hộ tôi, ủng hộ một kẻ thứ ba đi phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác?
Tôi rât buồn. Tôi hiểu anh phải lựa chọn giữa gia đình và người tình… nhưng tại sao anh lại có thể phũ phàng với tôi như vậy?
Sinh nhật tôi, tôi chỉ muốn gặp anh một lần để nói chuyện. Vậy mà anh mặc tôi đứng dưới mưa hàng tiếng, anh vẫn thản nhiên ngồi uống cà phê một mình!
Tôi nhắn tin và hỏi: “Có bao giờ anh thật lòng yêu em không?”. Anh trả lời “có” và đó là tin nhắn cuối cùng giữa tôi và anh…
Có lẽ bây giờ anh đang hạnh phúc với gia đình anh, còn tôi một mình cô đơn và luôn sống trong vỏ bọc của kẻ bị phản bội…
ĐG (24H.COM.VN)
Nỗi lòng người đến sau
Có vô vàn lý do để em chọn và yêu anh. Người thứ ba cũng có quyền lựa chọn tình cảm cho mình, họ chỉ có tội là đến sau một người mà thôi!
Ảnh minh họa
Em gặp anh, như một trò đùa của định mệnh. Em không ngờ rằng mình là người thứ ba, yêu anh chân thành, tha thiết, chỉ sau một người. Nếu đó là tình yêu đơn phương, có lẽ em sẽ cố quên anh đi, nhưng không... anh và em đã yêu nhau.
"Nỗi buồn của quá khứ lúc nào cũng in sâu trong đôi mắt, dù em cười, nét buồn ấy vẫn cứ ẩn hiện", anh đã nói như thế! Em nghĩ, mình là kẻ thứ ba may mắn. Bởi em có tình yêu, có sự chân thành của anh. Anh đã đã kể cho em nghe tất cả về hoàn cảnh của mình, cho em quyền quyết định có đến với anh hay không. Còn anh, luôn chờ đợi em bằng một tình yêu không chút ham muốm chiếm đoạt thể xác. Anh nói, yêu em, thích em vì sự ngây thơ, trong sáng, dù trong lòng lúc nào cũng mang một nỗi buồn không thể chia sẻ với ai.
Em yêu anh vì anh đã nói cho em nghe nhiều chuyện, giúp cho em hiểu về những mặt phải và trái của cuộc sống. Anh quan tâm, lo lắng cho em rất nhiều. Anh hiểu những thiệt thòi mà em phải chịu đựng... có vô vàn lý do để em chọn và yêu anh. Người thứ ba cũng có quyền lựa chọn tình cảm cho mình, họ chỉ có tội là đến sau một người mà thôi!
Giờ đây em đã thuộc về anh - cả tình cảm lẫn thể xác. Anh vẫn yêu em, tôn trọng em như lúc ban đầu. Em đã hiểu được sự đắng cay của người thứ ba. Những đêm cô đơn, nhớ anh da diết và khóc một mình. Tình yêu với anh làm em dằn vặt, suy nghĩ rất nhiều.
"Nếu mai này ta xa nhau, em sẽ không quên bao lời yêu anh trao, vẫn mong một ngày bên anh sớt chia buồn vui trong đời. Nếu mai này ta xa nhau, em sẽ mang theo ân tình xưa anh trao...".
Gục đầu trên bàn phím, em đã khóc khi nghe bài hát đó, chỉ là "nếu", nhưng sao em lại đau lòng như vậy, có lẽ con tim em quá mềm yếu? Em cũng không thể lý giải sao em yêu anh nhiều đến thế, dành cho anh tất cả những gì tốt đẹp nhất của một người con gái.
"Vì em vẫn mãi là người đến sau, em yêu anh khát khao!". Ai cũng muốn mình được hạnh phúc, nhưng đôi khi cuộc sống bắt mình phải lựa chọn, cuộc đời phải rẽ sang một hướng đi khác không như mình mong muốn. Em yêu anh và em sẽ chấp nhận tất cả những thiệt thòi, những cái nhìn khinh miệt và lời lẽ độc địa của miệng đời, vì em biết một điều: anh luôn luôn yêu và nhớ đến em.
"Một lần thôi anh nhé, một lần cho em biết, để rồi ta không tiếc rằng mình từng có nhau...", em hy vọng "một ngày nào ta sẽ lại ngồi với nhau, cho qua những cơn đau, cho thôi những đêm thâu, nước mắt sẽ không còn, nỗi buồn tan biến mau"... vẫn mãi mãi yêu anh khi duyên tình trái ngang.
first_love...@yahoo.com