Người con gái không biết khóc
Anh phũ phàng rũ bỏ 5 năm yêu nhau và người con gái yêu anh hơn bản thân mình là em đê chạy theo cô gái mang lại cho anh tiên bạc và địa vị.
Sau ngần ấy những thứ đã trải qua, gặp lại anh em không hề tiều tụy. Đôi mắt em đẫm một màu buồn. Nhưng em không khóc. Giá mà em khóc hay gào thét lên thành tiếng, anh đã thấy nhẹ lòng hơn.
Nếu ai đó bảo rằng em sắt đá, chắc chắn anh sẽ lớn tiếng nói để người ấy hiểu rằng em tình cảm và yếu mềm hơn ai hết. Nhưng nếu nhìn em của ngày hôm nay, anh không biết mình phải hiểu thế nào về em.
Anh đến với em như một sự giải tỏa cơn khát trong ngày nắng hạ. Em yêu anh bằng một tình yêu cuồng nhiệt và hết mình. Anh “no nê” nhận đủ thứ về mình mà không hề thấy mình cần phải cho đi. Anh thấy đó như là nghĩa vụ của em, còn anh cũng có một nghĩa vụ, đó là nhận mọi thứ về mình.
Em không phải là cô gái đầu tiên trong cuộc đời anh, và tất nhiên em càng không phải là cô gái cuối cùng. Nhưng với em anh thực sự là người yêu đầu tiên và chỉ em mới biết anh phải là người em yêu mãi mãi hay không? Chúng mình đã có những ngày tháng thật đẹp. Anh yêu em chân thành, sự chân thành toát ra từ tình cảm và con tim chứ không phải từ sự cám dỗ của bất kì thế lực nào.
Em đã từng gặp nhiều biến cố trong cuộc đời. Khi anh đến cũng là lúc em và mẹ trải qua nỗi đau khi ba em bỏ nhà theo một người đàn bà khác. Ngày ấy, chính mắt anh đã thấy em không hề khóc khi ôm mẹ vào lòng trước nỗi đau mà mẹ phải chịu đựng. Và anh cảm phục sự kiên cường đó của em.
Anh đến với em như một sự giải tỏa cơn khát trong ngày nắng hạ… (Ảnh minh họa)
Yêu nhau gần 5 năm trời, em đã nhiều lần nói với anh về ngày cưới, về những đứa con, thậm chí cả tên của chúng em cũng đặt rồi. Nhưng anh còn chờ đợi một điều gì đó hơn thế…
Video đang HOT
Khi người con gái đó đến, anh lạnh lùng để lại 5 năm yêu nhau và người con gái yêu anh hơn bản thân mình, đó là em. Tình yêu ư? Hình như anh nhận được nó quá nhiều từ em rồi, giờ cái mà anh cần là danh vọng và tiề.n bạc, mà cái đó em không mang đến được. Còn người ấy thì quá đơn giản. Vì thế mà anh là kẻ bạc tình. Dẫu sâu thẳm trong tim anh vẫn có cảm giác tội lỗi không bao giờ nói lên được thành lời.
Anh chưa bao giờ bào chữa rằng mình là một người đàn ông tử tế. Nếu có một chút tốt nào trong anh thì đó chính là anh hi vọng em gặp được một người tử tế và xứng đáng hơn anh. Tình cờ chiều mưa này anh gặp lại em, em sẵn sàng ngồi nói chuyện với anh sau 3 năm anh bỏ em để cưới người con gái ấy.
Anh đã nghĩ rằng em sẽ quay ngoắt đi khi gặp anh, hoặc lao vào mắng anh sa sả khi anh phũ phàng cưới vợ mà không nói với em một lời nào, hay nhẹ nhàng hơn trong buổi nói chuyện đó, những giọt nước mắt của em sẽ lăn dài trên má. Nhưng em là một người con gái không biết khóc.
Ba năm qua anh chưa có ngày nào hài lòng với cuộc sống hôn nhân của mình. Nhưng anh mặc nhiên chấp nhận việc đó như một kết quả tất yếu của sự lựa chọn sai lầm. Anh xứng đáng phải bị như thế. Anh gượng gạo hỏi em: “Sau những gì anh đã làm với em, lẽ nào em không hề đau khổ hay từng một lần nào khóc vì anh”.
Em chỉ lẳng lặng mỉm cười, hiền lắm: “Anh không xứng đáng”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Công chức có nên yêu công nhân quèn?
Em là công chức, gia đình có địa vị thì có nên yêu môt công nhân bình thường?
Em và anh ấy ở gần nhà nhau và đã từng yêu nhau từ khi em là một cô bé (chúng em quen nhau từ khi em học lớp 8 chị ạ!). Anh ấy hơn em 3 tuổ.i. Anh ấy học xong cấp 3 do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên đã phải vào Nam làm. Trong thời gian đó em ở nhà đi học cấp 3 và chúng em vẫn liên lạc với nhau. Nhưng rồi khi em thi đỗ vào đại học và lên Hà Nội học thì anh ấy chủ động chia tay với em. Có lẽ là do anh ấy nghĩ là không xứng với em.
Rồi em cũng quen một người tên là P và đã yêu anh ấy trong suốt 5 năm em học. Khi em học xong, bố mẹ em không có tiề.n xin việc cho em ở trên Hà Nội nên muốn em về quê làm. Vì chú ruột của mẹ em làm Chủ tịch huyện. Trong thời gian em về quê làm thì người yêu em tên P đã sa ngã rơi vào con đường lao lý. Em đã rất đau khổ nhưng em vẫn không bỏ rơi anh ấy. Trong suốt 1 năm anh ấy ở trong trại tạm giam em đã lên gửi quà và thăm hỏi động viên anh ấy. Và em có ý định sẽ chờ anh ấy ra trại.
Nhưng tết Nguyên đán vừa rồi người yêu cũ của em là anh H ở trong Nam về quê ăn tết. Anh ấy cũng biết một phần nào chuyện giữa em và anh P. Anh ấy rất thông cảm và muốn chúng em quay lại với nhau. Lúc đầu em cũng chỉ coi anh ấy như người bạn, 2 anh em chỉ gọi điện nhắn tin cho nhau thôi. Anh ấy luôn nói là vẫn rất yêu em và muốn chúng em quay lại. Rồi không hiểu sao em đã quay lại với anh ấy. Em cũng thẳng thắn nói hết những chuyện giữa em và P kể cả chuyện em và P đã từng sống với nhau như vợ chồng. Nhưng không vì thế mà anh ấy ghét bỏ em. Anh ấy nói không quan trọng điều đó mà chỉ cần 2 đứa thật lòng với nhau, sẽ bỏ qua hết mọi quá khứ.
Nhưng số phận lại không suôn sẻ chị ạ! Chị gái em đã lấy em con nhà dì ruột của anh H. Nên giờ gia đình 2 bên không đồng ý. Rồi tự nhiên gia đình anh ấy lại gọi điện cho Nhung (người yêu cũ của anh H) về nhà anh ấy để ép anh ấy lấy. Anh ấy không đồng ý nên gia đình cũng không không vui vẻ gì. Từ khi Nhung về mọi chuyện xáo trộn, gia đình em biết nên làm căng lắm, đán.h chử.i em bắt em phải bỏ anh ấy. Nhưng thực sự em không làm được. Mới đây ông ngoại em và bố em còn ép em viết giấy cam đoan là sẽ không gặp lại anh H nữa.
Anh ấy chỉ là công nhân quèn (Ảnh minh họa)
Nhưng chị ơi em thực sự rất yêu anh ấy, em không thể nghe lời gia đình em được. Em biết như vậy là em không tốt nhưng thực sự chúng em yêu nhau. Hôm qua gia đình anh ấy ép anh ấy quá nên anh đã đưa Nhung vào Nam rồi. Anh ấy hứa là sẽ quay ra nhưng em không biết thế nào? Tối qua em đang nằm ở nhà thì mẹ anh ấy lên nhà em nói chuyện. Bác ấy mắng em đã mua chuộc dụ dỗ con bác ấy, kêu phải chấm dứt mọi quan hệ với anh ấy, để cho anh ấy yên tâm làm ăn và lấy Nhung. Rồi bác ấy còn cấm em không được nói chuyện bác ấy đã lên nhà em mắng em như vậy cho anh H nghe.
Chị ơi giờ em phải làm như thế nào? Em có nên tiếp tục mối quan hệ này nữa không? Em cũng nói cho chị biết là hiện tại em là cán bộ công chức nhà nước, gia đình em đều có địa vị trong xã hội. Còn anh ấy thì chỉ làm công nhân bình thường thôi, gia đình lại nghèo, anh ấy lại có chị gái bị thần kinh do nhiễm chất độc da cam. Với lại em tuổ.i mèo còn anh ấy tuổ.i chuột. Nên giờ cả 2 gia đình không đồng ý. Chị hãy cho em lời khuyên đi chị! Em mong nhận được hồi âm của chị!
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi tâm sự về chuyên mục. Câu chuyện của em khá rắc rối giữa hai người đàn ông, và còn thêm một người phụ nữ của anh ấy nữa nên có thể nói đây là câu chuyện tình khá nan giải.
Trước tiên, em là một cô gái khá trong sáng và tốt bụng khi người yêu rơi vào vòng lao lý mà vẫn chờ đợi và thăm nom, điều đó cho thấy em không màng giầu sang, vật chất mà chỉ cần tình yêu.
Tuy nhiên, em cũng là một cô gái lập trường không vững khi ngay sau đó, người yêu cũ quay về cũng đồng ý yêu lại. Cũng có thể "tình cũ không rủ cũng về" và em đang cô đơn, thiếu thốn tình cảm do lâu ngày người yêu ở trong trại nên mềm lòng là điều dễ hiểu.
Gia đình em có địa vị và giầu có (Ảnh minh họa)
Tất nhiên, cuộc đời không bao giờ bằng phẳng như em mong muốn. Chị gái em đã lấy em con nhà dì ruột của anh ấy, lại thêm hai gia đình không "môn đăng hộ đối", cách biệt tuổ.i tác nữa nên chuyện tình của em càng nan giải. Người yêu em lại cũng ở xa, cũng đã có người yêu rồi, có thể khi quay lại Bắc gặp em, "tình xưa nghĩa cũ" trở về nên anh ấy tán lại em mà thôi. Chính vì thế, khi gia đình gọi người yêu cũ của anh ta ra Bắc, anh ta cũng không phản ứng lại gì. Rồi đến khi bị thúc ép, anh ấy lại đưa người yêu vào Nam. Điều đó chứng tỏ anh ấy là người lập trường không vững. Cũng có thể do chỉ là công nhân nên anh ấy không thể suy nghĩ thấu đáo được.
Em và anh ấy xung đột lớn về tuổ.i tác, trình độ, hoàn cảnh gia đình, lại ở rất xa nhau nên bị hai bên gia đình phản đối cũng là điều dễ hiểu. Bố mẹ em luôn là người yêu thương con cái nhất nên sẽ nhìn ra những điều không tốt cho con gái mình. Ngay người yêu em, lúc đầu thấy em đỗ đại học đã chia tay vì không tự tin thì liệu có thể sống và trở thành chỗ dựa cho em cả đời hay không?
Có thể khi người yêu ở trong trại giam, em buồn nên xiêu lòng với người yêu cũ, và giờ đây không yêu ai nên vẫn thấy anh ấy là nhất, nhưng có lẽ cả hai không phù hợp với nhau đâu em ạ. Trình độ văn hóa khác biệt, nhất là khi người chồng kém vợ, kém gia đình vợ quá nhiều mà lại không có ý chí vươn lên, chỉ là một công nhân bình thường thì sẽ khó hạnh phúc. Đời sống hôn nhân khác với khi yêu nên sẽ có rất nhiều mâu thuẫn xảy ra, do đó hãy thật cân nhắc. Đặc biệt là khi hai gia đình lại không ưa nhau từ trước. Vì thế, trước tiên, hãy dừng lại một thời gian, cùng nhau suy nghĩ xem tình cảm thật sự thế nào. Có thể khoảng thời gian đó em sẽ nhận ra tình cảm của mình là nhất thời, và em sẽ thấy cân bằng trở lại sau khi đã suy nghĩ kĩ.
Em cũng nên tranh thủ thời gian suy nghĩ, thử đi giao lưu gặp gỡ những người có cùng hoàn cảnh sống, địa vị, để tìm hiểu thêm, có thể em sẽ tìm thấy tình yêu mới hoặc ít ra cũng thấy mình thanh thản và thoải mái hơn.
Chúc em hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em tốt hơn khi không có anh Có nên trách anh hay không khi anh đã bỏ rơi em để đến với một người con gái khác? Thật sự em rất buồn, có lẽ chưa khi nào em nghĩ anh sẽ đối xử như thế với em. Em đang sống từng ngày mà không có anh, em thấy bản thân mình có thể làm tốt mọi chuyện. Bởi em nghĩ...