Ngoạ.i tìn.h như bị thôi miên
Nguyên cầm tay chị Hạnh và nói “em yêu chị”. Người phụ nữ xa chồng lúc này như bị thôi miên, ngoan ngoãn để mặc Nguyên đưa đến đâu thì đến…
Yêu như bị …thôi miên
Máy tính bị trục trặc, chồng đi công tác xa nhà nên chị Hạnh đành phải nhờ người đến sửa máy. Nhân viên máy tính là một cậu sinh viên, vừa đi học vừa đi làm. Sau khi kiểm tra máy tính của chị Hạnh thì Nguyên, nhân viên máy tính cho biết máy tính của chị không hề hỏng hóc gì, chỉ bị lỗi phần mềm do chị Hạnh thao tác sai.
Sau đó, Nguyên đã cài đặt phần mềm gián điệp trên máy chị Hạnh. Vì thế mà Nguyên đã lấy được mật khẩu hòm thư điện thư điện tử cũng như nick chat yahoo messenger. Nhờ biết được mật khẩu của chị Hạnh nên Nguyên ra vào hòm thư của chị một cách dễ dàng. Biết đời sống riêng của chị Hạnh không được hạnh phúc, biết chị Hạnh thiếu thốn về mặt tâm sinh lý do chồng xa nhà, Nguyên đã buông lời tán tỉnh chị.
Thỉnh thoảng Nguyên lại nhảy vào chat với chị Hạnh và buông lời tán tỉnh. Ban đầu chị Hạnh còn mắng mỏ Nguyên khi cậu ta tán tỉnh đùa cợt. Nhưng những lời nói yêu thương nhung nhớ của cậu con trai mới lớn như thứ bùa ngải làm mê hoặc chị Hạnh.
Rồi chuyện gì đến đã đến, Nguyên đã rủ chị Hạnh đi uống cà phê. Nguyên cầm tay chị Hạnh và nói yêu chị. Lúc này, người đàn bà xa chồng không còn nhận thức rõ ràng mọi điều xung quanh nữa. Chị Hạnh như bị thôi miên, ngoan ngoãn để mặc Nguyên đưa đến đâu thì đến.
Video đang HOT
Họ đã vào nhà nghỉ. Từ ngày có quan hệ với Nguyên, chị Hạnh như trẻ ra cả chục tuổ.i. (ảnh minh họa)
Chỉ mong chồng đi công tác
Rồi cũng đến ngày anh Quân – Chồng chị Hạnh – trở về sau chuyến công tác dài ngày. Anh Quân làm nghề lái tàu viễn dương, cứ một tháng đi, một tháng ở nhà. Sự việc chưa bị lộ nhưng chị Hạnh cảm thấy vô cùng bất an. Chị sợ mọi chuyện vỡ lở nhưng trong lòng vẫn muốn gặp gỡ chàng trai trẻ kia. Chuyện chăn gối với chồng vì thế cũng nhạt đi. Những lúc vợ chồng ái ân, chị Hạnh chỉ mong sao mau chóng kết thúc.
Một tháng anh Quân, chồng chị Hạnh ở nhà, chị cảm giác như dài hàng trăm năm. Khi anh Quân đi công tác, chị Hạnh như trút được gánh nặng. Nhân khi chồng đi vắng, chị Hạnh đã gọi điện cho chuyên gia tư vấn.
Chị cho biết, chị cảm thấy có lỗi với chồng nhưng cũng thú nhận rằng, chưa bao giờ chị được sống những ngày tháng ngập tràn hạnh phúc như vậy khi quan hệ với Nguyên. “Nguyên rất chiều em. Mặc dù ít tuổ.i hơn nhưng rất biết chăm sóc em. Tất cả những đồ đạc trong nhà, có những thứ để hàng chục năm nay chồng chị không hề đụng vào nhưng cậu bé này tháo dỡ ra làm hết. Từ chiếc xe đạp bị tuột xích, chiếc ti vi lóa màn hình, từ dàn máy nghe nhạc cho đến chiếc bóng điện trong nhà…” – Chị Hạnh nói.
Hơn nữa Nguyên bảo Nguyên yêu chị, thương chị và nhớ chị. Những điều này chị Hạnh chưa bao giờ được nghe từ chồng. Chị Hạnh tin Nguyên yêu chị, và vì vậy chị sẵn sàng ly dị để được sống với tình yêu. Nhưng điều khiến chị Hạnh băn khoăn là tuổ.i tác của hai người và hoàn cảnh gia đình của mình. Chị hơn Nguyên 7 tuổ.i. Chị lại có hai đứa con, đây là điều khiến chị Hạnh phải suy nghĩ nhiều nhất.
Nguy cơ trở về số 0
Chuyên gia nhận định, tình cảm mà chị Hạnh có đối với cậu sinh viên này thực chất chỉ là ngộ nhận, hoặc chỉ là đam mê nhất thời. Nhưng chị Hạnh không nhận ra điều đó. Chị Hạnh cảm thấy hạnh phúc là vì nhu cầu tâm sinh lý của chị hiện đang được đáp ứng và thỏa mãn.
Nguyên còn trẻ, chắc chắc tình cảm sẽ không xác định được lâu dài. Có thể Nguyên nói yêu chị, muốn lấy chị, muốn xây dựng gia đình với chị… nhưng đó chỉ là lời nói. Thực tế, tình yêu phải được chứng minh bằng hành động, bằng việc làm chứ không chỉ những lời nói suông.
Mối quan hệ của chị Hạnh với Nguyên mang yếu tố rủi ro rất cao. Tình yêu của chị Hạnh chỉ là sự say nắng nhất thời, nếu chị Hạnh theo đuổi sẽ phải đối mặt với nhiều nguy cơ: Đó là gia đình tan vỡ, con cái bị chia lìa, có thể là “mất cả chì lẫn chài”, mất cả chồng lẫn người tình.
Câu chuyện của chị Hạnh cũng là bài học cho những người phụ nữ đang có gia đình. Phụ nữ với bản chất là lụy tình, sống nặng về tình cảm nên khi ngoạ.i tìn.h họ dễ bị rơi vào tình trạng mù quáng, không còn đủ tỉnh táo để phân biệt được thiệt – hơn.
Có một sự thật không thể chối cãi là, khi phụ nữ ngoạ.i tìn.h thì hạnh phúc gia đình khó giữ. Trường hợp của chị Hạnh, nếu chị không kịp thời dừng mọi chuyện lại với cậu sinh viên kia thì rất có thể những thứ chị đang có sẽ trở về con số 0 tròn trĩnh.
Theo Eva
Em đã ra đi chỉ vì tôi... nghèo
Tôi yêu em rất nhiều, rất sâu đậm nhưng vì tôi chỉ là một người bình thường, không có bằng cấp, địa vị, gia đình không giàu có nên chúng tôi chẳng thể đến được với nhau.
Tôi và Hằng yêu nhau khi cô ấy vẫn đang là sinh viên ngồi trên ghế nhà trườngcòn tôi thì đã đi làm cho một xưởng cơ khí. Chúng tôi tình cờ gặp nhau qua một người bạn quen của cả hai. Tôi đã bị hớp hồn bởi vẻ ngây thơ, trong sáng, nụ cười hiền và đôi mắt như biết nói của em. Tôi đã tìm đủ mọi cách để có thể tiếp cận, nói chuyện với Hằng. Tình cảm tôi dành cho cô ấy xuất phát từ con tim, từ tấm lòng chân thật, chất phác và tôi tin đó là tình yêu thật sự.
Cảm mến mối chân tình và tính cách thật thà, tốt bụng của tôi, Hằng đã đồng ý làm bạn gái của tôi mặc dù vấp phải những lời ì xèo, không hài lòng của bạn bè. Bởi em là cô n.ữ sin.h mơn mởn với tương lai rạng ngời phía trước, còn tôi chỉ là một người công nhân bình thường không có bằng cấp, địa vị, tình yêu của chúng tôi rồi sẽ đi đến đâu...
Nhưng bất chấp tất cả, chúng tôi vẫn đến với nhau và yêu nhau tha thiết. Tôi nghĩ dù không cho em được nhiều về tiề.n tài, địa vị nhưng tôi sẽ làm được nhiều việc có ý nghĩa và đặc biệt có thể mang lại cho em một mái ấm hạnh phúc thật sự.
Tình yêu tuyệt đẹp đó đã ở bên chúng tôi suốt một năm qua. Em sắp tốt nghiệp và đi làm. Tôi cũng thay đổi rất nhiều kể từ khi yêu em, không còn những buổi đàn đúm, nhậu nhẹt bạn bè, mà tôi tiết kiệm những đồng lương ít ỏi, hạn chế chi tiêu cho những thú vui của bản thân để mong muốn một ngày nào đó có thể rước em về làm vợ.
Nhưng mong ước lớn nhất đời tôi là luôn có em bên cạnh sẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực được. Khi biết chuyện em yêu một người không được học hành tử tế, không giàu có để có thể mang đến cho em một cuộc sống sung túc, đủ đầy, bố mẹ Hằng đã ngăn cản kịch liệt.
Bố mẹ cô ấy đã phân tích điều hơn lẽ thiệt cho Hằng về một cuộc sống gia đình không chỉ toàn màu hồng mà còn có biết bao lo toan về kinh tế, về cơm áo gạo tiề.n, phải sinh con và nuôi con, biết bao khó khăn. Khi nhìn lại tôi chỉ là một kẻ trắng tay với đồng lương ba cọc ba đồng, nhà thì phải đi thuê, em cũng đã rất buồn. Bởi em vốn sống trong một gia đình khá giả, liệu sau này có chịu được vất vả cùng tôi đến suốt cuộc đời.
Tôi biết em đã băn khoăn, lo nghĩ rất nhiều, ánh mắt em chất chứa nhiều nỗi buồn suy tư hơn. Tôi yêu em, thương em nhưng cũng chẳng biết làm thế nào. Và em đã nói lời chia tay tôi. Em không muốn tiếp tục chờ đợi trong vô vọng nữa bởi công việc của tôi quanh năm chỉ có thế, không thể thăng tiến hơn hay tôi cũng không phải là kẻ biết cách kiế.m tiề.n trong xã hội kim tiề.n này.
Tôi muốn níu giữ em ở lại bên tôi, chờ tôi thêm một thời gian nữa. Nhưng tôi không thể làm lỡ dở một người con gái, và cũng chẳng biết phải bắt em phải chờ đợi đến bao giờ. Tôi đành chấp nhận buông tay. Chia tay em tôi chỉ biết nói trong nước mắt " Em hãy đi tìm cho mình một người đàn ông khác xứng đáng hơn với em. Nếu không tìm được, em hãy quay trở lại bên anh. Chúc em hạnh phúc!".
Chúng tôi chia tay nhau nhưng vẫn còn rất nhiều lưu luyến. Em suy sụp kể từ ngày đó, nhìn em héo mòn mà lòng tôi quặn thắt, đa.u đớ.n. Chỉ vì tôi là kẻ trắng tay mà chúng tôi đã chẳng thể ở bên nhau mãi mãi.
Theo VietNamNet
Nếu được làm lại em sẽ giữ ... cho chồng Tôi sợ là khi nói ra chuyện đó với anh, có thể, tôi sẽ mất anh mãi mãi nhưng còn hơn phải sống trong những ngày lo âu vì cảm thấy có lỗi... Tôi mới yêu anh hơn hai tháng, thời gian đó vẫn chưa đủ dài để thử thách cho một tình yêu bền chặt. Nhưng nó cũng làm tôi biết được,...