Nghe lời chồng nghỉ việc ở nhà chăm con, vợ nào ngờ nhận cái kết đắng chát
Nghĩ chồng yêu chiều mình nên mới khuyên Hà nghỉ việc ở nhà anh nuôi, thế nhưng sau một thời gian ở nhà Hà mới cay đắng nhận ra rằng mình đã sai.
Bầu bí ở tháng thứ 5 nhưng Hà ốm nghén đến gầy cả người. Nhìn vợ cứ làm được ba hôm lại nghỉ một hôm rồi mệt phờ nằm trên giường Phong (chồng Hà) liền khuyên vợ:
- Vợ này, em nghỉ hẳn việc ở nhà ở anh nuôi. Em đã yếu lại bầu bí, làm lương được có 5 triệu thì nghỉ ở nhà cho khỏe. Anh thừa sức nuôi được mẹ con em, nên em đừng lo. Đi làm được mấy đồng lại ốm ra đấy anh xót lắm. Bao giờ con đi học cấp hai thì đi làm lại cũng được.
- Anh nuôi được em đến lúc đấy ư?
- Ừ, anh nuôi được. Vợ con mình sao không nuôi được chứ, em chỉ cần ở nhà dưỡng thai và mai kia đẻ thì chăm con, nội trợ còn việc kiế.m tiề.n cứ để anh.
- Vậy cứ quyết thế nhé. Em sẽ nghe theo anh.
Ảnh minh họa
Sung sướng vì được chồng bảo nghỉ ở nhà nuôi, ngay hôm sau Hà đến cơ quan xin nghỉ việc. Sốc khi nghe tin Hà nghỉ vì được chồng nuôi nhiều người ghen tỵ, cũng có vài chị em khuyên Hà:
- Bao giờ đẻ thì nghỉ, hết 6 tháng cữ rồi đi làm. Chứ ở nhà không kiếm ra tiề.n khổ lắm em ạ. Muốn tiêu gì cũng phải ngửa tay xin chồng, mang tiếng ra. Đi làm vừa thoải mái đầu óc lại có tiề.n tiêu.
- Chồng em không nói gì đâu chị. Anh ấy chiều và thương em lắm.
- Rồi mày sẽ hối hận đấy, chị khuyên thật không nghe.
Video đang HOT
Sau hôm đó Hà nghỉ việc chỉ ở nhà dưỡng thai và lo cơm nước đợi chồng về. Đẻ, Hà được mẹ chồng sang chăm cho 3 tháng rồi cô lại xin phép về ngoại chơi 3 tháng. Thế nhưng khi con được hơn một năm là bắt đầu chuỗi ngày đen tối của Hà.
Trái ngược với ngày xưa, giờ Phong lúc nào cũng cáu gắt khó chịu với Hà khi thấy đẻ đứa con ra chi tiêu quá tốn mà lại một mình anh đi làm, đã thế công việc lại không được suôn sẻ. Bữa đó hơn 2 giờ sáng con khóc Phong ném chiếc dép vào mặt vợ lớn tiếng:
Ảnh minh họa
- Cô đẻ con ra không biết dỗ nó à, tôi đi làm quần quật cả ngày kiế.m tiề.n nuôi cô, cô không biết thương chồng à? Đã ăn bám lại còn sống như bà hoàng. Tôi ngu khi lấy đứa vô dụng, thất nghiệp như cô! Vợ người ta thì làm tháng tiề.n chục triệu, vợ mình một đồng cũng phải xin chồng…
- Anh… là anh bảo em nghỉ việc ở nhà anh nuôi còn gì, sao giờ anh lại trách mắng em như thế?
- Tôi nói thế hồi nào? Đã vô dụng, ăn bám thì đừng có cãi láo kẻo tao đán.h cho biến dạng đấy!
- Anh… anh quá đáng lắm.
Từ đêm hôm đấy, hầu như ngày nào vợ chồng Hà cũng cãi nhau và Phong cũng chì chiết vợ là loại ăn bám, vô dụng rồi đem so sánh Hà với những bà vợ khác. Bị chồng đay nghiến, chì chiết là thế giờ thêm cả mẹ chồng, cả nhà chồng nói Hà là đứa ăn bám, làm khổ con trai bà.
Ôm lấy con, Hà gạt nước mắt cay đắng ân hận vì ngày xưa đã lỡ nghỉ việc, không nghe chị đồng nghiệp khuyên để giờ nhụ.c nh.ã, muốn mua gì cũng phải ngửa tay xin tiề.n chồng để rồi bị anh nhiếc móc.
Không muốn bị co.i thườn.g là đứa ăn bám, vô dụng Hà quyết định gửi con đi trẻ mà đi làm trở lại. Cô sẽ đi kiế.m tiề.n, dù được 2, 3 triệu cô cũng đi làm để khỏi mang tiếng ăn bám.
Đàn ông lúc nói câu: “Nghỉ việc ở nhà anh nuôi” thì nhẹ tựa lông hồng nhưng lúc vợ không làm ra tiề.n thì chử.i mắng không thiếu câu gì. Không gì bằng sống tự lập, không phụ thuộc kinh tế của ai cả.
Bởi không ai nuôi mình được mãi, chỉ có đi làm kiế.m tiề.n thì người ta mới không co.i thườn.g mình thôi! Vậy nên chị em đừng bao giờ dại dột mà nghe chồng bảo: “Nghỉ việc ở nhà anh nuôi!”.
Theo Chichi/Eva
Chê bố mẹ tôi nông dân, nhà vợ tiếp đón bằng rau dưa rẻ tiề.n
Tôi không nói lời nào, kéo cha mẹ đến nhà hàng ngon nổi tiếng, gọi đồ ăn ngon nhất.
Tôi chuẩn bị l.y hô.n, kết hôn đến bây giờ được hơn 3 năm, cũng coi như trải qua nhiều chuyện. Tuy rằng giữa hai vợ chồng tôi không có xung đột trực tiếp gì nhưng tôi không muốn vì là người chồng tốt mà phải chịu mang tiếng bất hiếu.
Tôi là người đi lên từ nông thôn. Lúc đi học, tôi thực sự là hai bàn tay trắng. Để cho tôi học lên đại học, nhà tôi thực sự có thể nói dùng câu "đậ.p nồi bán sắt" để hình dung sự nghèo khó, khổ sở.
Nhận thấy sự nghèo khó sẽ đeo bám nếu không chịu vươn lên vượt khó, tôi không chịu chấp nhận số phận, quyết chí học hành, lấy được học bổng.
Mẹ vợ luôn co.i thườn.g xuất thân của tôi (Ảnh minh họa)
Sau khi ra trường tôi làm việc cật lực, lấy kiến thức, sự kiên trì và trí tuệ của mình để tiến thân. Cuối cùng cũng lên được chức vụ quản lý, đỡ vất vả hơn một chút. Tôi vốn nghĩ, lúc này có thể báo đáp cha mẹ được rồi.
Thế nhưng từ sau khi tôi kết hôn, tất cả cũng thay đổi. Tôi thật không ngờ, vợ tôi vốn hiền lành, hiểu chuyện nhưng chỉ cần gặp mẹ đẻ của cô ấy, cô ấy dường như biến thành một con người khác.
Nhà vợ tôi vốn có điều kiện khá giả, có của ăn của để. Tôi gặp gỡ với vợ tôi khi tôi vẫn là một nhân viên bình thường, hoàn toàn không có chức vị. Lúc đó, bố mẹ vợ tôi kịch liệt phản đối, nói rằng nhà họ ở thành phố, dù thế nào cũng không muốn làm thông gia với người nhà quê chân lấm tay bùn.
Mặc dù bị phản đối nhưng tôi vẫn âm thầm nỗ lực, tận lực phấn đấu. Đến khi ngồi lên chức vị quản lý này rồi, nhà vợ cũng ghi nhận năng lực của tôi và ưng thuận để hai chúng tôi đến với nhau, chính thức là vợ là chồng.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi ở tạm nhà vợ do chưa có điều kiện mua nhà riêng. Bố mẹ vợ đã bớt đi kiểu mỉ.a ma.i tôi nhưng đối với cha mẹ tôi, họ vẫn giữ nguyên thái độ co.i thườn.g như lúc trước. Tôi vẫn còn nhớ, có một lần tôi đi công tác ở một vùng nổi tiếng về khăn lụa. Nhìn thấy khăn đẹp, tôi mua cho mẹ tôi và mẹ vợ mỗi người một chiếc, khác màu nhau.
Khi về nhà, tôi tặng mẹ vợ tôi trước, để bà thoải mái chọn màu bà thích. Nhìn thấy khăn, mẹ vợ tôi ưng vô cùng, sờ cái này, nhìn cái kia, nửa ngày cũng không chọn được màu. Cuối cùng, bà thản nhiên nói: "Hay là con tặng mẹ cả hai cái khăn này đi, mẹ con ngày nào cũng vội vội vàng vàng làm việc, bà ấy làm gì có dịp để quàng khăn đẹp như thế này". Nói xong bà còn cười lấy lòng.
Tôi nén giận nói: "Vậy con tặng mẹ con cái gì đây?". Mẹ vợ tôi cho rằng tôi nói thế là đồng ý liền vội vàng nói: "Ôi, có cái gì khó, tý nữa mẹ đưa con mấy hộp bánh bích quy con đem về cho mẹ con, đảm bảo bà ấy vui vẻ".
Tôi không còn lời gì để nói, mẹ vợ tôi thản nhiên lấy đi hai chiếc khăn lụa nhưng vợ tôi không tỏ ra bất cứ điều gì. Có lẽ cha mẹ vợ vẫn cảm thấy tôi không xứng với con gái họ, thấy tôi lấy được con gái thành phố quả thực là đũa mốc đã chòi được mâm son. Hơn nữa tôi ở nhà vợ nên phải chịu nhịn thì mới đúng.
Thế nhưng họ không hề nghĩ rằng, người chân chính làm ra tiề.n là tôi hay vợ tôi. Cho tới hiện tại, vợ tôi chưa từng cố gắng làm bất cứ cái gì, tất cả tiề.n chi tiêu trong nhà đều là do tôi miệt mài làm việc.
Chuyện này vốn dĩ đã khiến tôi tức giận cực điểm nhưng chưa đến mức đường ai nấy đi. Sự việc phát sinh vài hôm trước mới khiến tôi cảm thấy cuộc hôn nhân này thực sự hết hy vọng.
Thời gian gần đây, cha tôi bị bệnh, mẹ tôi dắt ba tôi lên thành phố, ở nhờ nhà của chúng tôi để dễ bề đi lại thăm khám. Theo lẽ thường, nhà có khách sẽ nấu nhiều món ngon hơn nhưng không ngờ, hai ngày bố mẹ tôi ở lại, mẹ vợ và vợ tôi chỉ nấu toàn những món rau dưa rẻ tiề.n.
Tối đến, tôi không nhịn được liền hỏi, thực sự tiề.n sinh hoạt phí con đưa mẹ đã dùng hết rồi sao, bà liền nhanh miệng giải thích: "Không có, tiề.n vẫn còn mà, mẹ chính là không muốn làm đồ ăn ngon, nông dân không phải đều ăn cơm rau dưa sao, nấu nhiều thịt nhiều mỡ có khi họ ăn không quen".
Tôi không nói lời nào, kéo cha mẹ đến nhà hàng ngon nổi tiếng, gọi đồ ăn ngon nhất, tốt nhất, mong muốn cha mẹ được hưởng thụ thực sự.
Đêm hôm đó tôi không về nhà, vợ tôi gọi điện hỏi, tôi chỉ nói, nếu như vợ tôi vẫn không chịu theo tôi dọn ra ngoài, chúng tôi sẽ l.y hô.n. Tôi tình nguyện làm một người chồng bội bạc còn hơn làm một người con bất hiếu.
Lúc đó, vợ tôi khóc, nói rằng mẹ cô ấy thực ra chỉ khẩu xà tâm phật, ác miệng thế thôi chứ thực tâm rất tốt, bà ấy thực lòng rất thích tôi, chỉ là vẫn chưa thể tiếp thu được hoàn toàn hoàn cảnh gia đình tôi, hi vọng tôi có thể cho mẹ cô ấy thêm thời gian.
Hiện tại tôi rất bối rối, thực sự không biết cuộc hôn nhân này còn có thể cứu vãn được hay không? Có nên cho gia đình vợ và vợ một cơ hội hay không?
Theo Tư Tuyền/24h
Cứ tưởng là con rể thì vị trí giám đốc sẽ vững chắc, nào ngờ đằng sau đó là cả một kế hoạch chờ tôi chui vào tròng Ngày cưới, bố vợ trao quyết định bổ nhiệm tôi làm giám đốc công ty. Hãnh diện với bạn bè, người thân và bố mẹ tôi cũng được thơm lây vì thông gia với gia đình giàu có. Ngân là con gái của tổng giám đốc, ngay từ lần đầu tiên gặp nhau cô ấy đã say tôi như điếu đổ. Còn bản...