Ngày cuối t.uổi 20
Điểm lại 20 năm qua, nó đã làm được gì cho cuộc đời mình và mọi người nhỉ?
Vậy là đã 20 mùa lá rụng trôi qua, chi còn vài giờ đồng hồ nữa thôi nó sẽ chia tay với cái t.uổi 20 – cái t.uổi mà người ta nói là đẹp nhất của đời người. Thấy tiếc quá! Có bao giờ thời gian quay ngược trở lại đâu?
Điểm lại 20 năm qua, nó đã làm được gì cho cuộc đời mình và mọi người nhỉ? Có đấy, cuộc đời nó- nó cũng đã làm được một số thứ cũng không đến nỗi quá tệ. Nó đã tự đi và bước trên đôi chân của chính mình. Mặc dù xét về khách quan ở một góc độ nào đó thì cũng có những nâng đỡ và khích lệ tinh thần học hỏi và quyết tâm của một vài người mà mình ngưỡng mộ để nó vươn lên. Những gì mơ ước từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường nó đã phần nào thực hiện được. Tuy chưa bằng ai nhưng như thế cũng là một cố gắng lớn đối với một đứa như nó. Nó đã có một công việc ổn định và nó cần phải có một chỗ đứng vững hơn trong cái vòng xoáy của công việc và cuộc sống. Nó biết rằng giờ này mọi thứ đều rất khó khăn nhưng nó cần phải trưởng thành hơn nữa trong suy nghĩ, lời nói và hành động. Bước sang t.uổi mới – cái t.uổi mà người ta nói đã đủ độ chín để suy nghĩ một việc cho thấu đáo. Đúng thế! Đã quá đủ độ chín để nó có thể quyết định mọi việc. Nó sẽ quyết định nên và không nên làm việc gì trong lúc này.
Còn đối với mọi người thì nó đã làm được những gì nhỉ? Có lẽ, cái này là điều nó làm mọi người thất vọng nhiều nhất. Nó không làm được gì nhiều cho mọi người nhất là với những người thương yêu và luôn dành tình cảm chân thành cho nó. Lẽ ra, ở t.uổi này là một người con hiếu thảo thì việc phải có một gia đình và những đứa con ngoan sẽ là cách báo đáp lớn nhất cho bố mẹ nhưng nó chưa làm được điều đó. Nó chỉ làm cho bố mẹ buồn và thở dài mối khi có ai đó nhắc đến chuyện chồng con của nó. Thực ra, không phải nó là người vô cảm. Nó biết những buồn phiền của bố mẹ khi mà đi đâu người ta cũng hỏi khi nào thì có cỗ mời mọi người. Và đáp lại mọi người chỉ là tiếng cười trừ và nó biết trong tiếng cười ấy là nỗi buồn chất chứa khi mà đứa con gái bất trị không chịu nghe lời bố mẹ. Đâu chỉ có vậy, nó vốn dĩ là một đứa con gái ngang bướng, cứng đầu như người ta vẫn bảo nó như thế nên sự quan tâm và khuyên bảo của mọi người dành cho nó, nó cũng chỉ biết dạ, vâng và rồi đâu lại vào đó.
Video đang HOT
Nó sẽ thản nhiên đón nhận một t.uổi mới với nhiều niềm vui mới mà bớt đi sự nuối tiếc của cái t.uổi 20 (Ảnh minh họa)
Cái tội của nó là không chịu mở lòng để đón nhận tình cảm của người khác, mà đâu phải là nó không có ai đâu. Nếu như đếm ra thì những người đến với nó đâu phải ít ỏi gì. Nhưng tại sao, tại sao giờ này nó vẫn cô đơn một mình? Có lẽ nó là người sống qua khô khan, khép kín và không chịu đón nhận tình cảm của người ta. Như thế chẳng phải là lối sống ích kỷ sao? Nó không nghĩ cho bố mẹ, cho người thân và cho những người dành tình cảm cho nó. Nó buồn, buồn thật nhiều vì từ trước đến giờ có lẽ nó chỉ yêu duy nhất bản thân nó. Nó đã không nghe thấy và không cảm nhận được những tình cảm chân thành mà người ta mang đến cho nó. Nó chỉ vu vơ để rồi khi cảm nhận được sự thiếu vắng mới nhận ra rằng người ấy đã ra đi để lại trong nó một cảm giác hụt hẫng như có ai đó đang bóp nghẹt trái tim. Nó đã từng đau và đau nhiều như thế vì nó không biết đón nhận, nó không cảm nhận được sự chân thành của họ để rồi tất cả chỉ là hư không. Người ta bảo một lần vấp ngã thì sẽ khôn ra nhiều nhưng với nó thì có lẽ chưa thấm vào đâu. Bởi lẽ, giờ này nó cũng đang chới với như thế vì không dứt khoát để rồi cũng giống những lần trước chỉ còn lại một mình nó bơ vơ.
Nếu như cuộc đời được lập trình sẵn như chương trình của hệ điều hành Windows thì sao nhỉ? Nếu được như vậy thì rất tuyệt. Mọi thứ rất chuẩn xác và nó thích như vậy.
Sang t.uổi mới, kế hoạch của nó là gì nhỉ? Nó cần phải thoát ra khỏi lối sống khép kín, mở lòng đón nhận tình cảm của những người thương yêu nó. Và một việc mà nó cần phải làm là lập gia đình và ổn định cuộc sống để cho bố mẹ yên lòng. Tiếp đó, nó cần phải nỗ lực hơn nữa để khẳng định mình trong công việc. Nếu như, nó thi đỗ cao học nó sẽ và cần phải học để hoàn thành khóa học trong 2 năm tới. Và nó sẽ thản nhiên đón nhận một t.uổi mới với nhiều niềm vui mới mà bớt đi sự nuối tiếc của cái t.uổi 20.
Theo 24h
Gái ế 'bẫy' trai để thỏa nỗi khát con
Ở cái t.uổi 35, bản năng làm mẹ trỗi dậy, chị Hạnh đã sắp xếp một chuyến công tác riêng với cậu đồng nghiệp kém gần 10 t.uổi, cốt chỉ để có con.
Bị tình đầu bỏ rơi, chị Thu (32 t.uổi, Định Công, Hà Nội) không thể mở lòng được với bất cứ ai. Mặc dù chị đã thử hẹn hò vài lần nhưng tất cả đều thất bại vì chị vẫn bị tình cũ ám ảnh. Bị bố mẹ giục giã chuyện chồng con, chị mệt mỏi chuyển ra ở riêng. Nhưng vốn là người bận rộn, chị không có nhiều thời gian rảnh để suy nghĩ về số phận của mình. Chỉ từ khi bóng đen của cuộc khủng hoảng kinh tế bao phủ cả thế giới, công việc ít đi, thời gian trống trải khiến nỗi cô đơn lại bủa vây chị. Và rồi bản năng người mẹ nổi lên. Không có nhu cầu tìm bờ vai để tựa, chị chỉ có nhu cầu sinh con.
Làm thế nào để sinh được con? Chị có thể tự mình làm tất cả mọi việc như sửa bóng đèn, sửa điện nước nhưng để có tiếng cười trẻ thơ, chị cần một người đàn ông. Xung quanh chị có nhiều đàn ông nhưng biết "xin" ai bây giờ? "Xin" trai tân thì xấu hổ lắm. "Xin" đàn ông đã có vợ lại phiền phức vì đứa con của chị có thể phá nát hạnh phúc gia đình người đó. Chị không muốn là kẻ có tội.
Sau nhiều cuộc đấu tranh tư tưởng, cuối cùng, nỗi khát khao con trẻ đã chiến thắng. Bỏ qua mọi dằn vặt, xấu hổ, chị "xin" Tùy, một đồng nghiệp trong Nam ra Hà Nội công tác vài tháng. Nhìn đứa con mới chào đời, chị Thu hạnh phúc đến rơi nước mắt. Nhưng cũng nào có được yên. Khi con mới 2 tháng, người nhà anh Tùy ra tận nơi đ.ánh g.hen. Họ buông ra bao lời sỉ nhục, dọa dẫm. Thậm chí họ còn đòi bắt con của chị đi. Phải nhờ tới công an, chị mới được yên thân nhưng tâm hồn chị giờ trở nên trĩu nặng.
Ảnh minh họa
Chị Hạnh (35 t.uổi, Cầu Giấy, Hà Nội) nổi tiếng xinh đẹp, giỏi giang nhưng lại cao số nên t.uổi này rồi mà vẫn đi về lẻ bóng. Mỗi khi thấy gia đình bạn bè bồng con tới chơi, lòng chị như bị nghìn m.ũi d.ao đ.âm. Chị thèm con lắm và rồi cũng quyết định "xin" con.
Đối tượng chị nhắm tới là Đông, nhân viên dưới quyền của chị. Đông kém chị gần 10 t.uổi. Anh là một chàng trai năng động, nhanh nhẹn. Anh quý mến và tôn thờ chị. Ít nhiều chị cũng là một người có năng lực, được các sếp lớn tin tưởng, giao phó nhiều công việc quan trọng. Vì có ý đồ nên chị thường xuyên sắp xếp để hai người đi công tác với nhau. Cái gì đến cũng đến, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, hai người đã có bao giây phút mặn nồng bên nhau. Chị có con với Đông. Cô công chúa nhỏ chào đời được đặt tên là Thúy An.
Ôm con trong lòng, chị không thể tin được niềm hạnh phúc này lại đến với mình nhanh như vậy. Nhưng trong lòng chị cũng tràn ngập một nỗi đau vô bờ. Chị nhìn xung quanh, sản phụ nào cũng có chồng ở bên chăm sóc, dỗ dành. Còn chị thì không. Bên cạnh chị là người mẹ tảo tần, khuôn mặt đượm buồn vì nỗi đau con gái "không chồng mà chửa".
Về tới nhà, chị dành rất nhiều thời gian và tình cảm cho con. Nhưng hình ảnh Đông vẫn ám ảnh trong đầu chị. Hóa ra chị đã yêu anh lúc nào không hay. Ban đầu, ý định của chị chỉ đơn giản là "xin" con. Nhưng trong thời gian thực hiện "bẫy", chị đã rơi vào cái bẫy tình do chính mình dựng lên. Chị nhớ anh quay quắt. Không kìm lòng được, chị nhắn tin, gọi điện cho Đông khiến anh chàng hốt hoảng. Anh yếu ớt chống đối: "Em không yêu chị. Đó chỉ là cảm xúc thoáng qua. Em ân hận lắm. Nhưng em không đến với chị được. Em sắp cưới rồi. Em và người yêu gắn bó với nhau 6 năm rồi. Em sẽ cưới cô ấy".
Tin nhắn của anh khiến trái tim chị Hạnh tan nát. Trong một phút ích kỷ, chị gọi điện cho người yêu Đông nói rằng anh có con riêng. Và, đám cưới của anh đã bị hoãn lại vô thời hạn. Còn Đông cũng không giữ được bình tĩnh, anh chàng bực bội và dành cho chị những lời không thể tệ hại hơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trong lòng không còn thù hận? Không lẽ đến ngày nào đó, tôi sẵn sàng bỏ qua mọi thứ để mở lòng mình với anh? 11 giờ đêm, tôi gọi điện thoại thì anh bảo rằng đang đi ăn với bạn. Tôi nghĩ đó là chuyện bình thường vì có thể sau chầu nhậu với bạn bè, anh phải có cái gì dằn bụng trước khi về để không...