Nếu ngày mai
“Nếu ngày mai mình không còn nhau chắc em cũng không biết phải thế nào, những tháng năm gần anh em đã quen cảm giác yên bình…
… Và nếu ngày mai mình không còn nhau biết phải làm sao để quen cuộc sống mới, một cuộc sống không có bóng hình anh bên mình chở che em trong những lúc buồn vui… Và nếu ngày mai tình yêu vội xa thật xa chắc em cũng không biết vui hay buồn, làm sao em có thể quên những tháng ngày qua. Nếu như tình yêu là phép nhiệm màu để xua hết đi những nỗi u sầu, thì xin hãy yêu như những lúc ban đầu đừng để nỗi đau làm ta mất nhau. Nếu như tình yêu đẹp như những giấc mơ dẫu xa lìa nhau ngàn năm vẫn đợi chờ…”
Em đang chới với, đau khổ và dằn vặt khi em có một cú sốc quá lớn về tinh thần. Khi ấy anh đã đến, anh đến với em thật tự nhiên và chính điều đó làm em yêu anh và cảm thấy mình vẫn còn thật may mắn khi có anh.
Cảm ơn cuộc đời này đã cho em gặp anh, gặp được một người như anh. Em và anh chúng ta quen nhau cũng không lâu nhưng cũng đủ thời gian để em cảm nhận được nỗi nhớ anh, cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc và tình yêu ngọt ngào bên anh.
Video đang HOT
Chúng ta đã đến với nhau và đem lại cho nhau tình yêu mãnh liệt như thế… (Ảnh minh họa)
Trong suốt thời gian ấy, em đã quen dần cảm giác có anh được anh chia sẻ. Từ khi yêu anh em đã là một con người khác, em yêu đời hơn, cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn và đặc biệt là em yêu anh như điên dại như chưa bao giờ thiên thần tình yêu đến gõ cửa trái tim em vậy. Em dường như đã sống một thời gian vô nghĩa trước khi gặp anh. Một ngày không có anh thời gian trôi thật chậm vậy mà chỉ cần anh nhắn tin hay gọi điện thôi là trái tim em lại xao xuyến và run lên vì nhớ anh rồi.
Anh hay phải đi công tác xa vậy mà em cứ nhắn tin mỗi khi anh lái xe, vì không nhắn lại được có lúc anh lại bị em giận vô cớ nữa, thật nhiều kỷ niệm phải không anh? Em như chìm trong giấc mơ có anh, không một giây nào muốn xa anh hết, em ích kỷ quá phải không anh. Rồi những lúc không gặp anh em thường hay nhắn tin hỏi rằng anh có nhớ em không, anh thường nói đừng hỏi anh như vậy, vì lúc nào anh cũng nhớ em. Và anh ghét em khi em hay hỏi như thế.
Chúng ta đã đến với nhau và đem lại cho nhau tình yêu mãnh liệt như thế, em thầm cảm ơn ông trời đã thương xót em, đã trao anh cho em bằng một trái tim chân thành. Như anh thường nói mình yêu nhau bằng tình yêu và sự chân thành mà ít ai có được, phải không anh? Và em cũng mong rằng mình sẽ mãi có nhau mặc dù em biết tình yêu của chúng mình là trái ngang.
Mãi yêu anh….nd0410…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngày mai rồi sẽ ra sao
Nó ơi, Hãy vượt qua mọi khó khăn nhé! Nó quen anh là một sự tình cờ. Tình cờ đến nỗi mà nó không nghĩ tới.
Trong một lần nó về nhà ngồi trên chuyến xe, nó đã đọc số điện thoại mới của mình cho bạn của nó và lúc đó anh cũng có mặt trên chuyến xe đó, anh về thăm chị gái của anh. Theo phản xạ, anh bấm số theo tiếng của nó vì lúc đó anh đang cầm điện thoại. Bẵng một thời gian, anh cũng quên số điện thoại đó. Tới một ngày, anh gọi cho nó vì thấy số điện thoại trong danh bạ rồi hai người nói chuyện và làm quen. Một lần nó về nhà, lúc lên thành phố, nó ghé qua trường anh.
Lần đầu tiên anh và nó gặp nhau. Gặp nhau, nó nhút nhát vì ở đó toàn là con trai. Nó và anh ngồi ở bờ sông nói chuyện. Lần gặp đầu tiên ấy chỉ có gần một tiếng đồng hồ. Sau đó anh thường xuyên gọi điện hỏi thăm nó hơn. Và nó cũng vậy, lúc nào rảnh, nó lại chạy xe hơn chục km xuống thăm anh. Xuống đó, nó được nghe rất nhiều về chuyện của các anh trong trường, nội quy, giờ giấc của bộ đội như thế nào... Và nó cũng cảm nhận được những thiếu thốn của các anh khi học trong môi trường quân đội.
Và rồi chuyện gì tới cũng phải tới, anh bảo anh yêu nó. Anh bảo lần ngồi trên chuyến xe ấy, anh đã có linh cảm rằng nó sẽ trở thành vợ của anh. Nó cười sao mà anh có thể chắc chắn như vậy chứ? Nó và anh trở thành một cặp, anh không phải ngồi quán cà phê một mình cuối tuần nữa vì nó thường xuống thăm anh hơn.
Yêu anh nhưng chẳng bao giờ nó đi xem phim với anh. Lúc nó bệnh, anh cũng không thể ở bên cạnh nó. Những ngày lễ, nhìn người ta có đôi có cặp mà nó và anh lại ở xa nhau. Những lúc ấy nó lại gọi cho anh. Và anh cũng hiểu được những thiệt thòi khi yêu anh nên hễ cứ rảnh là anh lại gọi điện hay nhắn tin cho nó. Nó chấp nhận tất cả vì công việc của anh như vậy rồi. "Yêu lính nhiều lúc cũng buồn nhiều nhưng niềm vui cũng nhiều", nó bảo vậy
Rồi cũng tới lúc anh ra trường. Lúc này nó khóc nhiều hơn vì anh phải về đơn vị cũ của anh công tác. Cũng như anh không thể ở lại trong này thì nó không thể về Bắc được vì có nhiều lý do cũng như anh. Nó bảo, nó chờ anh hai năm, hai năm sau, nó học xong chương trình học của nó và trong hai năm đó anh sẽ vào đây làm việc. Kết thúc liệu có bao giờ đẹp nhưng nhũng gì mình mong muốn đâu.
Thầm mong cho nó và anh sẽ tới được bến bờ của hạnh phúc. Nó hãy vui vẻ lên, phải sống vì ngày mai tươi sáng đang chờ nó ở phía trước. Cố lên nó nhé, mọi người luôn ở bên nó.
Làm gì khi yêu phải một "chàng trai thời tiết" ?? Hôm qua, hôm nay rồi ngày mai, tình cảm của người ta đối với bạn lên xuống đỏng đảnh như thời tiết và bạn đã chán đến tận cổ? Có thuốc đặc trị nào cho trái tim những chàng trai thời tiết này? Hầu hết các nàng đều thừa nhận đã từng hẹn hò với một chàng trai kiểu như sau: Đưa mắt...