Nếu 1 ngày buồn thương níu kéo em…
Nếu một ngày em bỗng chán ghét những cơn mưa, ghét luôn cả cảm giác mát lành của gió. Ghét cả cái ướt át, tinh sạch của từng con nước trong veo. Anh có thể kể lại cho em về cảm xúc xưa cũ? Có c.ô b.é đã từng háo hức thế nào trước bão giông?
Nếu một ngày em bị nỗi cô đơn nuốt trọn. Trái tim cứ chùng chình ngoan cố chẳng chịu ngân lên nốt thánh thót cao xa. Khi nốt trầm bá đạo ôm trọn cả bản nhạc. Anh có thể như một chàng hiệp sĩ? Kéo em ra khỏi sầu đau cuộc đời.
Nếu một ngày em chẳng còn là em, chẳng nhí nhảnh, tung tăng kể cho anh nghe đủ thứ chuyện không tên em gặp phải. Anh có thể đừng hỏi gì cả mà lặng im ngồi cạnh? Hoặc viết tiếp chuyện đôi mình bằng câu chuyện cuộc đời anh?
Nếu một ngày em quên mất cách mở lòng mình và cho đi, quên cách cười sao cho hồn nhiên anh vẫn thích, quên cả cách thẹn thùng khi ai đó nhìn sâu vào đôi mắt,… anh có thể kiên nhẫn và yêu thương em nhiều hơn?
Nếu một ngày em bỗng chán ghét những cơn mưa, ghét luôn cả cảm giác mát lành của gió. Ghét cả cái ướt át, tinh sạch của từng con nước trong veo. Anh có thể kể lại cho em về cảm xúc xưa cũ? Có c.ô b.é đã từng háo hức thế nào trước bão giông?
Nếu một ngày em cảm thấy lạc lõng, chơi vơi không biết đi về đâu. Thế giới xung quanh như mê cung sâu thẳm, hút em vào rồi vô tình bỏ mình em lại. Anh có thể như la bàn dẫn lối? Chỉ cho em con đường nào dẫn đến yêu thương?
Nếu một ngày em vô tình làm trái tim anh đau nhói, vô ý vẽ thêm u sầu vào đôi mắt vốn đã đủ trầm tư. Anh có thể đừng nói lời chia tay vội vã quá? Để em tự nhận ra bản thân mình thật tệ, để em được vỗ về bão lòng anh?
Nếu một ngày anh nhận ra em cũng chỉ là một cô gái như bao cô gái khác, cũng hờn ghen, cũng mít ướt, cũng vụng về,… Chứ chẳng tuyệt vời và hoàn mĩ như anh từng tưởng tượng. Anh có thể học cách yêu thương những khuyết điểm, yêu luôn tất cả mọi thứ thuộc về em?
Video đang HOT
Nếu một ngày anh tình cờ bắt gặp em trong bộ dạng thê thảm đến thế, mắt đỏ hoe và má em đẫm lệ. Anh có thể đừng nhìn em bằng ánh nhìn thương cảm? Đừng bước đến và đỡ em đứng dậy? Để em tự tay mình lau đi giọt yếu mềm, để em tự mình đối mặt với xô bồ cuộc đời, để em tự trưởng thành, tự đối mặt, tự thành công. Để anh có thể thấy cô bé ngày nào nay đã lớn khôn?
Nếu một ngày em bất ngờ xuất hiện và nói rằng muốn bỏ lại tất cả mà trốn chạy. Anh có thể đừng la mắng em khờ dại? Chỉ là em muốn nghe tên khô khan nào đó nói những lời mật ngọt: “Có chạy trốn tất cả cũng đừng chạy trốn anh”.
Rồi sẽ có những ngày như thế vô duyên xen vào giữa những ngày bình dị của chúng mình anh ạ, có thể là một hoặc tất cả những điều em vừa kể. Dù con gái nắng mưa thất thường. Anh có thể thấu hiểu mà ở bên em như thế? Không ồn ào, không áp đặt. Chỉ đơn giản là ở bên cạnh. Để em không cô độc giữa dòng người?
Theo Guu
Mẹ người yêu cũ tiếc hùi hụi khi biết tôi là tiểu thư nhà giàu
Lúc này mẹ người yêu cũ của Hằng thầm nghĩ: "Ngày trước bảo làm ở công ty nào oai lắm cơ mà nào cơ mà sao hôm nay lại đi làm phục vụ rồi". Nhưng rồi khi vỡ lẽ ra, bà ngồi tiếc hùi hụi cả buổi.
Hằng là 1 cô gái tiểu thư nhà giàu nhưng lại rất giản dị, cô xinh xắn, trắng trẻo, học hành cũng giỏi giang. Với bố mẹ cô là niềm tự hào của họ, vì trong giới kinh doanh, những ai có gia cảnh khá giả rất ít khi có con ngoan vì hầu hết chúng đều phá phách và cậy gia đình giàu nên lười học.
Hằng muốn gì bố mẹ cũng cho, nhưng tính cô giản dị chẳng bao giờ thích khoe mẽ. Có bằng lái ô tô từ lâu nhưng cô vẫn đi chiếc xe lead của mẹ mua từ ngày trước. Bạn bè Hằng cũng không biết cô là tiểu thư giàu có vì cô chơi rất hòa đồng, hoạt động gì cũng tham gia. Trong 1 lần đi tình nguyện, cô gặp Phong, đó là 1 anh chàng đẹp trai có làn da trắng và nụ cười duyên. Phong dễ dàng thu hút ánh nhìn và có thể đổ gục bất kỳ cô gái nào. Nhưng tính anh lại không hay tán tỉnh lung tung.
Xem thêm>>> Anh đừng tưởng bở, con gái bọn tôi đâu phải cứ thấy giàu mà ham
Sau lần chia tay với người yêu cũ đến nay anh vẫn chưa yêu ai. Trong lần đi tình nguyện đó anh chú ý đến Hằng vì cô hát rất hay, cười cũng rất đẹp. Họ làm quen với nhau và sau này trở thành 1 đôi. Phong và Hằng yêu nhau được 2 năm thì cả hai ra trường.
Cô ngỡ ngàng khi người yêu nói lời chia tay (Ảnh minh họa)
Hằng muốn tự lập nên tự thi và xin việc còn Phong có người quen nên cũng sớm có việc ổn định. Lúc này Phong đưa Hằng về quê thăm gia đình, nhà Phong cũng thuộc diện khá giả. Ban đầu nhìn thấy Hằng mẹ Phong khá hài lòng vì cô có khuôn mặt xinh đẹp. Nhưng khi hỏi bố mẹ Hằng làm gì thì cô chỉ khiêm tốn nói: "Dạ bố mẹ con cũng chỉ buôn bán nhỏ thôi ạ". Mặt mẹ Phong lúc này bắt đầu chuyển sắc.
Phong là con trai cưng trong gia đình, nên bà luôn muốn lấy cô anh ấy 1 người con gái giỏi giang và gia đình giàu có. Mẹ Phong bắt đầu đổi ý khi Hằng đã ra về, bà cấm Phong quen Hằng vì bà nghĩ nhà Hằng không có điều kiện, không xứng với con trai của bà.
Bà tìm mọi cách chia rẽ hai đứa, Phong bị áp lực từ mẹ nên đ.ánh ngậm ngùi chia tay Hằng. Dù vẫn rất yêu Phong nhưng vì lòng tự trọng bị tổn thương nên Hằng không níu kéo. Hằng cũng không muốn thanh minh về gia cảnh làm gì nữa. Hằng bỏ công việc đang làm và quay lên Phố phụ giúp bố mẹ kinh doanh chuỗi nhà hàng ăn cũng như việc buôn bán đồ gỗ.
3 năm sau cô có người yêu mới, anh ấy rất yêu thương và chiều chuộng cô. Còn Phong cũng vừa cưới vợ. Anh cưới 1 cô gái mà mẹ anh mai mối cho, nhưng khi cưới về bà bắt đầu ngán ngẩm vì cô con dâu tuy đẹp mã, nhà giàu nhưng lại không biết phép tắc hơn nữa chẳng bao giờ động chạm vào làm việc gì. Mẹ chồng có bực bội quát nạt thì cô ta vênh mặt lên nói: "Ở nhà con có phải làm mấy việc này đâu". Phong chán ngán và luôn trách móc mẹ: "Giờ mẹ đã được như ý rồi đấy".
Vào 1 hôm, mẹ người yêu cũ của Hằng lên phố chơi ở nhà người thân và bạn bè. Họ rủ nhau đi ăn tại 1 nhà hàng sang trọng, tại đây bà ngạc nhiên khi gặp lại Hằng. Thấy cô cúi chào mình, bà miễn cường cười chào lại. Bà cũng thấy hơi ngại với Hằng vì ngày trước đã từ chối cô. Hằng cười tươi cúi chào mọi người rồi hỏi:
- Các cô muốn dùng món gì ạ?
Lúc này mẹ người yêu cũ của Hằng thầm nghĩ: "Ngày trước bảo làm ở công ty nào oai lắm cơ mà nào cơ mà sao hôm nay lại đi làm phục vụ rồi?". Khi mọi người đã gọi món xong, Hằng gọi phục vụ mang lên sau đó nói:
- Chúc các cô ăn ngon miệng ạ, bác Lan đây là mẹ của bạn cháu nên trưa nay cháu sẽ không tính t.iền bữa ăn, các bác cứ ăn uống thoải mái nhé.
- Thật vậy ư? Cô đủ t.iền để trả chứ cô bé (1 người bạn của bà La lên tiếng).
- Dạ, đây là nhà hàng của gia đình cháu. Cháu lo được vụ này ạ, chúc mọi người ăn ngon miệng, cháu xin phép ạ.
Mọi người bắt đầu xì xào:
- Cô bé này xinh đẹp và lễ phép quá, nhà cô ta chắc giàu có lắm. Đây là 1 trong những nhà hàng nổi tiếng nhất ở đây đấy. Gia đình này giàu có nổi tiếng ở đây, họ có cô con gái dễ thương thật. Cảm ơn Lan nhé, nhờ có cậu mà chúng ta được ăn uống miễn phí.
Mẹ người yêu cũ của Hằng cứ liếc trộm khi cô làm việc (Ảnh minh họa)
Mẹ của Phong bây giờ cười gượng ầm ừ cho qua, nhưng trong lòng thì đang tiếc rẻ. Bà liếc nhìn trộm Hằng, giờ bà mới thấy cô ra dáng cô chủ hơn là người phục vụ. Cả buổi bà tiếc hùi hụi vì ngày xưa đã chê bai và khinh thường cô để giờ đây rước 1 cô con gái chả ra gì về làm dâu.
Sau bữa trưa, bà gặp Hằng xin lỗi chuyện cũ, nhưng cô chỉ cười mà không trách móc gì. Cô xin lỗi vì có việc bận nên chào bà rồi đi trước. Mẹ của Phong cứ ngẩn ngơ khi nhìn cô mặc 1 bộ trang phục sang trọng mới vừa thay rồi bước lên ô tô và lái đi thẳng. Trên đường đi cô chỉ nhếch mép mỉm cười rồi thầm nghĩ: "Nhà cháu nghèo lắm, làm sao có thể sánh với nhà bác được".
Theo Motthegioi
Mình còn nợ nhau 1 lời chia tay… Một người xuất hiện trong đời một người khác có lẽ là một cái duyên. Nhưng duyên cũng có biết bao nhiêu từ để ghép cùng, nào ai cũng có thể bước cùng nhau đến một chữ phận. Đến một ngày nào đó lỡ duyên cùng nhau rồi, hãy cứ mạnh dạn rẽ ngang một con đường khác, nhưng hãy nhớ cùng nhau...