Này chồng, em không phải là bạn chung phòng!
Hỡi anh chồng của em ơi, ngày hôm nay em đã đưa ra một quyết định dứt khoát cho cuộc hôn nhân của chúng mình, em sẽ đá bay anh ra khỏi nhà nếu anh còn về muộn. Em là vợ anh chứ không phải bạn chung phòng của anh đâu nhé!
Ngày hôm qua em mang theo bao nhiêu ấm ức lên giường ngủ khi anh nằm bên cạnh ngáy khò khò chẳng còn biết trời đất gì nữa chồng ạ. Tất cả cũng bởi tính ham vui của anh, luôn coi quán xá là nhà còn nhà là nơi ở trọ, coi chiến hữu là gia đình còn vợ con là bạn cùng thuê phòng.
Em sẽ vẫn cứ nín nhịn cho qua mọi chuyện, vẫn sẽ chịu đựng anh nếu như chẳng có chuyện ngày hôm qua. Cái chuyện mà anh cho rằng bé như con kiến ý, chuyện con trai em cũng là con trai anh sốt gần 40 độ mà một mình em không thể đưa con đi khám được.
Nếu bình thường thì em cũng tự mình đưa con đi khám thôi, nhưng tối qua mưa rất to chồng ạ, ngõ nhà mình lại ngập nên taxi không chịu vào. Lúc đó em đã gọi cho chồng với hy vọng anh sẽ chạy ngay về cùng em đưa con đi khám.
Thế mà cuộc gọi đầu tiên chồng còn nghe máy, còn hứa hẹn: “Đợi anh tý, anh uống nốt cốc bia này rồi về”, em lại tặc lưỡi thôi chờ anh thêm chút nữa vậy. Rồi cuộc thứ hai, giọng anh lè nhè đáp “Từ từ đã anh chưa về được” thì m.áu nóng dồn lên mặt em hầm hập, mặc dù thời tiết mấy ngày nay mưa gió có phần mát mẻ.
Đến cuộc thứ ba, thứ tư, thứ năm… thứ mấy chục thì đáp lại em chỉ còn là tiếng tút tút khô khan trêu ngươi. Cũng may lúc ấy trong nhà còn thuốc hạ sốt, không thì không biết con trai anh sẽ ra sao nếu cứ chờ bố nó về đưa đi khám.
Em phát nản với cái tính ham vui của anh đấy thưa chồng (ảnh minh họa)
Cái lời hứa “đợi anh tý” kéo dài đến tận 11 giờ đêm, anh về nhà trong tình trạng say bí tỉ. Em lại lật đật dậy giúp anh bạn cùng phòng thay đồ, pha nước ấm giã rượu mà trong lòng có biết bao ấm ức. Giá như em có thể đá bay chồng ra ngoài ngõ bì bõm đầy nước kia được thì tốt quá. Nhưng ai bảo, anh là bạn cùng phòng với em cơ chứ, em đành mang cơn ấm ức đi ngủ bởi nói chuyện với người say thà chẳng nói còn hơn. Em thầm nhủ, anh hãy đợi đấy!
Em đã vô tình rồi cố tình làm lơ chuyện anh hay la cà tụ tập với bạn bè, có lẽ do em chiều chồng quá rồi. Nhớ lần đầu tiên chồng bỏ bê em đi nhậu, em ngồi nhà chờ cơm vừa bực mình vừa tủi thân. Trong đầu em có biết bao câu hỏi, chồng đi với ai, nhậu gì mà nửa đêm rồi còn chưa về.
Những lần đầu đó, em hay ghen tuông hay lo lắng và cũng mất không biết bao nhiêu nước mắt tủi hờn mỗi khi anh chưa về. Nhưng rồi từ khi con trai ra đời, em chẳng còn thời gian và hơi sức đâu để ý đến anh nữa. Một phần vì thời gian chăm con nhỏ, một phần vì em được tôi luyện trong môi trường “phải biết chờ chồng về” đã thành quen rồi.
Video đang HOT
Em coi việc anh về muộn là điều hiển nhiên, rất bình thường. Em không còn lo lắng mỗi khi anh về muộn, không còn chờ đợi anh trở về để trách móc, để hờn dỗi. Vì có trách móc, anh lại cười xì xòa: “Anh nhậu với các anh em chứ có gái gú mập mờ gì đâu mà em phải lo”. Cũng may là anh đi nhậu thật, chứ anh mà có gái thì em đã đá bay anh ra khỏi nhà từ lâu rồi chồng ạ.
Thế nhưng cái lịch nhậu của anh ngày càng dày đặc, tự anh đã biến ngôi nhà của mình thành cái nhà trọ đúng nghĩa. Cứ sáng sáng anh hân hoan quần áo phẳng phiu, xách cặp ra khỏi nhà. Cả ngày chẳng có một cuộc gọi, một tin nhắn cho vợ, cứ như chúng ta chẳng hề liên quan. Thậm chí không ăn cơm nhà, chồng cũng lười gọi cho vợ, cứ chờ đến bữa sẽ có người gọi về.
Mãi tới đêm, chồng mới trở về trong tình trạng lếch thếch chân nam đá chân chiêu, miệng lải nhải những điều vô nghĩa. Đã bao lần em phàn nàn với chồng thì anh lại nhăn nhó “lắm chuyện, có phải vợ chồng mới cưới đâu mà suốt ngày nhắn tin với chả gọi điện, mất thời gian”, “lương hàng tháng anh vẫn nộp đủ, vợ kêu ca nhiều thế nhỉ”, “ai bảo anh vô tâm, đàn ông thằng nào chẳng thế”, “giờ anh mà bỏ nhậu thì chúng nó cười là thằng sợ vợ, hèn lắm”…
Và để chứng minh rằng mình không phải là người đàn ông duy nhất vô tâm, chồng còn kể chuyện về một anh bạn của chồng. Anh ta và vợ thỏa thuận sống với nhau phải thật tự do thoải mái giống như … Tây. Hai người có công việc, có thú vui riêng nên cứ việc ai người ấy làm, đến tối thì cùng về nhà. Mọi chi phí sinh hoạt trong gia đình đều chia đôi, mỗi người một nửa. Chồng còn khen như vậy là hiện đại, không gò bó, không bức bí.
Còn em chẳng thích cuộc sống tẻ nhạt như vậy, đã là gia đình thì phải chia sẻ, phải vui vẻ với nhau. Mà chồng có nhớ, đã bao lâu rồi vợ chồng mình không có một cuộc nói chuyện, chia sẻ? Đã bao lâu rồi chồng không về nhà sớm để chơi đùa cùng con? Đã bao lâu rồi chồng không đưa vợ con đi chơi vào ngày nghỉ, những ngày nghỉ ấy anh còn bận tiếp các chiến hữu, hai mẹ con em lại tự biên tự diễn với nhau. Em thấy vợ chồng mình cũng đang dần dần chuyển từ quan hệ gia đình sang quan hệ bạn chung phòng rồi đấy chồng ạ.
Việc chồng đi nhậu, lần nào anh cũng có vô vàn lý do chính đáng. Còn em đây, cô vợ thì luôn luôn là đàn bà lắm điều. Hết kêu ca, em chuyển sang chiến lược ngọt ngào, mưa dầm thấm lâu. Em thủ thỉ, năn nỉ, ỉ ôi thậm chí còn giở cả bài nước mắt ra để kéo anh trở về nhà sau giờ làm.
Chúng ta là vợ chồng chứ không phải bạn chung phòng đâu anh (ảnh minh họa)
Thế nhưng chồng chỉ hứa suông, rồi được vài ba ngày đâu lại vào đấy. Lâu dần em phát chán, chẳng buồn kéo chồng trở về nữa. Thôi thì mặc kệ, chồng muốn đi đâu thì đi, thời gian em để quan tâm đến con trai thì tốt hơn. Mà lại nói đến con trai anh, em cũng thông báo với chồng là nó đang lớn rồi, đã biết nhìn nhận và học theo mọi việc. Em không muốn chồng làm gương xấu cho con sau này.
Mới mấy hôm trước thôi, khi con đi học về nó còn loạng quạng đi ngả nghiêng, khi em hỏi thì con hớn hở khoe “bắt chước ba làm ông say rượu”. Em giật mình hoảng hốt khi con đã biết bắt chước thói hư tật xấu của chồng. Em không muốn sau này, khi con lớn lên, nó lại trở thành một người đàn ông vô trách nhiệm với gia đình và vợ con. Nó phải là người đàn ông đúng chuẩn, yêu vợ thương con, là chỗ dựa cho gia đình nó. Vì thế, lần cuối cùng em cảnh cáo chồng, anh hãy thay đổi đi đừng dạy xấu cho con trẻ!
Em bảo vợ chồng mình giống bạn chung phòng cũng chẳng sai tẹo nào. Hàng tháng lương chồng đóng góp đầy đủ, giống như người ta đi thuê nhà thì phải trả t.iền phòng vậy. Muốn chồng bớt nhậu, em luôn tìm mọi cách để “xin” thêm t.iền chồng nhưng lần nào anh cũng nhăn nhó “lương anh đóng rồi mà”.
Chẳng lẽ chồng không hiểu, chúng ta là một gia đình, cần phải quan tâm đến nhau chứ không phải chỉ đưa t.iền cho vợ chi tiêu là đủ. Em lấy chồng là để có người cùng em chia sẻ cuộc sống, cùng em chăm sóc con cái, vun vén cho gia đình nhỏ của mình chứ không phải lấy chồng là để cùng chia t.iền nhà chồng ạ.
Chuyện ngày hôm qua chỉ là giọt nước làm tràn ly, cái ly nước bực tức mà em đã phải dồn nén bao năm qua. Em cứ nghĩ con cái lớn rồi, chồng phải sống có trách nhiệm với vợ con hơn chứ. Dẫu biết rằng ai cũng có khoảng trời riêng nhưng cái sự riêng tư của anh quá lớn, nó chiếm hầu hết thời gian của anh, nó làm em bức xúc vô cùng.
Ngày hôm nay, em đã có một quyết định dứt khoát trong đời. Nếu chiều nay chồng còn về muộn, còn nhậu nhẹt la cà sau giờ làm thì em sẽ đá bay chồng ra khỏi nhà và cả cuộc đời em. Để chồng có cơ hội sống như mình mong muốn, thoát khỏi cô vợ lắm điều và đi tìm một cô bạn chung phòng khác. Mong chồng hãy suy nghĩ thật kỹ và đưa ra quyết định đúng đắn. Em là vợ chứ không phải là bạn chung phòng, nhà mình là tổ ấm chứ không phải là cái phòng trọ, chồng nhé!
Theo Blogtamsu
5 bí mật hạnh phúc của vợ mà chồng nào cũng phải thuộc lòng
Phụ nữ hạnh phúc, không phải là vì giá trị của món quà, mà là vì món quà đó cho họ cảm nhận được tình yêu mà người chồng gửi gắm vào đó.
Rất nhiều đàn ông đã nói câu này với vợ "Anh thật không thể hiểu nổi rốt cục em đang nghĩ gì nữa". Thực sự là như thế. Đàn ông đôi khi không thể nhìn rõ được những suy nghĩ trong lòng họ. Bởi vì đàn ông đa số đều suy nghĩ rất đơn giản, muốn hiểu được phụ nữ, cần phải tinh tế và tỉ mĩ hơn.
Cùng một vấn đề, nhưng suy nghĩ của phụ nữ sẽ đa dạng và phức tạp hơn đàn ông rất nhiều. Vậy nên, là một người chồng, khi không thể nhìn thấu được suy nghĩ của vợ, đừng nên đoán mò. Bạn hãy hỏi rõ cô ấy, bởi vì đoán mò có thể gây ra những kết thúc không vui.
1. Mặc đẹp là để chồng ngắm
Hôn nhân của 2 người không xảy ra mâu thuẫn gì. Nếu thấy vợ mình trang điểm xinh đẹp thì đấy chắc chắn là để cho bạn ngắm. Đây không phải là một việc đáng ngạc nhiên để bạn phải chất vấn cô ấy. Đàn ông đôi khi cũng rất kì lạ. Khi thấy vợ xuề xòa không trang điểm, lại sợ bị mất mặt trước bạn bè. Khi cô ấy trang điểm xinh đẹp rồi, lại lo sợ cô ấy thay lòng đổi dạ. Bạn đang không tự tin vào bản thân hay do bạn quá hẹp hòi với cô ấy? Điều này thật đáng sợ.
Khi bạn nói "Em mặc đẹp thế này để ai ngắm?" cô ấy chắc chắn sẽ đáp "Việc của anh à?". Phụ nữ luôn là thế, miệng nói thế thôi nhưng thực ra trong lòng họ không nghĩ gì cả. Cô ấy không thể nói cô ấy mặc đẹp là vì bạn, là bởi vì nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch của bạn, cô ấy càng muốn chọc tức bạn hơn.
2. Chồng mãi là viên ngọc quý của cô ấy
Một người phụ nữ, cho dù sự nghiệp có thành đạt đến bao nhiêu, bề ngoài có mạnh mẽ đến thế nào, thì trong sâu thẳm trái tim cô ấy đều có một khoảng yếu đuối cần được chở che. Phụ nữ bất kì ở độ t.uổi bao nhiêu cũng đều có khao khát được chồng yêu thương và bảo vệ. Phụ nữ sau khi sinh con, họ sẽ dành hết tình yêu cho con, nhưng không có nghĩa là sẽ hết yêu chồng. Những lúc như vậy, bạn không nên vì cảm thấy bản thân bị bỏ rơi mà xa lánh cô ấy. Bạn hãy nên nhớ rằng "bạn mãi mãi là viên ngọc quý trong lòng cô ấy"
3. Trong vấn đề mẹ chồng nàng dâu, vợ cần sự an ủi từ chồng
Những lúc cô ấy và mẹ bạn nảy sinh mâu thuẫn, cho dù biết là mẹ bạn có chút hơi quá, nhưng khi đối mặt với cô ấy, bạn lại chọn cách im lặng. Cách cư xử này của bạn sẽ làm cô ấy càng trở nên tức giận, và bạn lại sẽ trở thành cái thùng rác cho cô ấy xả stress vào đấy. Thực ra, phụ nữ không phải đến mức không biết điều như bạn nghĩ. Cô ấy đủ thông minh để nhận thức được một điều là mẹ bạn cũng chính là mẹ cô ấy. Điều cô ấy thực sự cần ở đây là một lời an ủi từ bạn mà thôi. Ở bên cạnh, an ủi cô ấy, chẳng nhẽ lại là một việc bất kính bất hiếu với mẹ bạn??
4. Nhận được quà của chồng là một niềm hạnh phúc
Trong những ngày đặc biệt mà nhận được quà của chồng, đối với phụ nữ mà nói là một điều hạnh phúc. Họ hạnh phúc, không phải là vì giá trị của món quà, mà là vì món quà đó cho họ cảm nhận được tình yêu mà người chồng gửi gắm vào đó. Vào ngày sinh nhật hay ngày kỉ niệm của 2 người, được nhận một bó hoa hay một thanh kẹo, họ sẽ không nói gì, nhưng khuôn mặt lại ngập tràn nụ cười hạnh phúc.
5. Mỗi khi về nhà ngoại đều có chồng đi cùng
Đàn ông khi muốn theo đuổi một cô gái, một trong những việc quan trọng họ phải làm đó là lấy được lòng bố mẹ cô ấy. Lúc đó, người đàn ông đó sẽ thường xuyên ghé qua nhà cô ấy mà không cần ai nhắc nhở. Thế nhưng sau khi kết hôn nhiều năm, lại rất ít có người tình nguyện về nhà bố mẹ vợ. Có thể là do lúc này, họ không còn động lực gì để về đó nữa.
Vào những dịp lễ tết hay ngày cuối tuần, tôi đều bắt gặp một người bạn cũ dắt theo con gái về thăm bố mẹ đẻ. Lúc đấy, tôi có hỏi cô ấy tại sao mấy lần đều không thấy chồng đi cùng. Cô ấy trả lời rằng anh ấy ở nhà hoặc là ngủ, hoặc là đi tụ tập bạn bè. Trong câu trả lời của cô ấy có chút buồn và thất vọng mà chỉ những người phụ nữ như chúng tôi mới có thể cảm nhận được.
Theo Blogtamsu
Lấy chồng nghèo, tôi có cuộc sống hạnh phúc và viên mãn Lấy chồng có cần kinh tế ổn định không, cần chứ. Nhưng còn cần hơn thế một người chồng biết yêu vợ thương con và coi vợ con là động lực để phấn đấu trong cuộc sống. Được người chồng như vậy có nghèo cũng không sao. Ngày tôi lấy anh, ai cũng hoài nghi không tin được tôi có thể chọn một...