Nắng có trái tim chấm bi vàng

Theo dõi VGT trên

Nếu có Trang ở đây, Phong sẽ cho Trang gặp một người bạn mà chắc chắn Trang sẽ yêu.

Lang thang khắp Hà Nội đón cho được đợt gió mùa đông bắc đầu tiên tràn về, nó thấy thật buồn cười. Nhìn dòng người ngược xuôi chen chân trên mỗi ngả đường, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ rằng nó nhàn rỗi và thừa thời gian. Nó là dân văn và đôi khi vẫn tự thưởng cho mình những phút giây lãng mạn hơi thái quá như thế, có quái dị không nhỉ? Chắc là không rồi, vì nó vẫn còn có một cái đầu để suy nghĩ về cuộc sống này. Vậy mà nó đã hai mươi t.uổi rồi. Hai mươi t.uổi, đã là một phần ba? Hay một phần tư đời người? nó không biết nữa, chỉ thấy mình thật nhỏ bé. Nó đã có những gì nhỉ? Cũng chẳng nhiều, một tấm vé vào đại học, một vài thứ nhỏ nhặt thể hiện niềm đam mê văn chương, một thứ nó vẫn gọi là tình yêu và một cuộc sống không tẻ nhạt. Đã đủ chưa? Nó không hiểu cái đích mà chính nó muốn vươn tới ra sao nữa, chỉ thấy đôi chân vẫn bước trên con đường nó chọn.

Nắng có trái tim chấm bi vàng - Hình 1

Gió lạnh ùa về như đã hẹn, nó thấy lòng mình thật thanh thản và bình yên, cái cảm giác mà đã một năm rồi nó mới lại có được, từ ngày Phong đi.

TRÁI TIM CHẤM BI HỒNG

- Grừ, lạnh quá! Phong nói qua hàm răng đ.ánh vào nhau lập cập

- Cái gì? Đi bên em mà anh dám kêu lạnh hử? anh phải nói rằng dù ngoài trời có giá lạnh tới mức nào thì anh cũng luôn cảm thấy ấm áp vô cùng, vì anh luôn có em đi bên và yêu anh bằng một trái tim chấm bi hồng, như thế mới lãng mạn chứ? Trời ạ! Trang ca cẩm.

- Hic, ừ, đúng rồi, anh thấy nóng dần lên bằng niềm tin rồi đây. Bây giờ đã là 23h37′, liệu mình có nên trú vào đâu đó ít gió hơn không em nhỉ?

- Không được, vào chỗ không có gió thì còn gì là thú vị nữa, chúng ta đang đi đón gió cơ mà, gió mùa tới mang theo một trái tim chấm bi trong suốt đấy, anh ngốc quá!

- Nhưng anh e rằng người bạn của em sẽ làm chúng ta cảm lạnh mất.

- Cố lên anh yêu, sắp hết đêm rồi mà.

- Hả??? Mẹ ơi! Hết đêm ??? Anh tưởng chúng ta đã thống nhất là 12h sẽ kết thúc buổi đón người bạn gió có trái tim chấm bi trong suốt của em?

- Em thay đổi quyết định rồi.

- Anh sợ mai em ốm không đi học được mất.

- Không sao đâu anh, bạn em không làm em ốm đâu. Ôi! Em yêu anh quá, yêu bằng một trái tim chấm bi hồng anh ạ!

Chiếc mũ hai tai dài chấm bi hồng lúc lắc trong gió, Phong mỉm cười lắc đầu nhìn Trang cười, tiếng cười trong veo như những chấm bi trong trái tim của gió mà cô bé thường tưởng tượng. Phong chỉ mong sao Trang giữ được vẹn nguyên tiếng cười ấy qua tất cả những thử thách trên con đường cô bé chọn…

NỖI NHỚ

Video đang HOT

“Người nào theo con đường văn chương sẽ đa mang và trăn trở nhiều lắm, có thể còn suốt đời mang ám ảnh”. Nó vẫn nhớ mãi cái lần cô giáo dậy văn đã viết vào trong cuốn sổ lưu bút trước ngày ra trường. Có lẽ cô nói đúng, nên đã một năm rồi, nó vẫn lang thang khắp mọi nẻo đường, tìm mãi cơn gió mùa đông bắc đầu tiên và cái cảm giác được bên anh như xưa ấy. Một năm rồi, nó đã tìm thấy gió mùa, nhưng không có anh.

Ở trong ấy mùa đông cũng có nắng vàng, nhưng không có gió mùa như lúc này, nó biết điều đó nên hiểu rằng, chỉ mình nó tìm thấy cảm giác của ngày hôm ấy, còn anh thì không, có thiệt thòi quá cho anh không nhỉ? Hay anh còn cảm thấy may mắn vì có lí do để thôi nhớ. Nó không biết nữa, có thể, rồi tất cả sẽ còn được nhớ tới với cụm từ “ngày xưa”, ừ nhỉ, ngày xưa mình yêu nhau, thế còn bây giờ? Nó im lặng, chợt thấy lòng mình trống trải, cảm giác bình yên vụt tan. Anh có thôi nhớ?

Nó giữ cho mình một điều cũ kĩ cố hữu: viết thư tay. Chưa bao giờ Phong nhận được một bức thư qua mail của nó từ ngày hai đứa yêu nhau. “Viết bằng tay thì chỉ cần qua nét chữ anh cũng biết được em có đang nhớ anh không”. Nó viện lí do ấy để mỗi lần Phong bảo viết mail cho tiện lại đỡ tốn thời gian mà cãi. Mặc dù hồi ấy nhà hai đứa chỉ cách nhau 4km, nó bảo ai bắt yêu dân văn làm chi cho khổ, anh cười hiền khô, “anh tình nguyện khổ mà”. Bây giờ thì cách nhau gần một nghìn cây số rồi, nhưng chẳng còn ai nhận được thư của ai nữa. Nó lôi trong ngăn tủ ra một chồng thư và đếm “một, hai, ba…169″, 169 bức thư chưa hề gửi, nó đã chăm chỉ viết thư cho anh trong suốt một năm qua, rồi để đó, đây là lần thứ hai chạm tay vào. Để làm gì thì chính nó cũng không trả lời nổi, có thể, nó sợ đ.ánh mất những thói quen như khi gần anh, khi ấy, người ta dễ dàng quên, còn nó, nó sống với những niềm nhớ và nỗi ám ảnh, nó không muốn quên.

NGÀY NẮNG VÀNG.

Ngoài ấy gió mùa lại về, và Phong biết, lại có người lang thang dọc những con phố dài đón người bạn có trái tim chấm bi trong suốt. Đêm nay Phong thức sau một ngày nắng vàng để có một người không cảm thấy cô đơn.

Quên có phải là điều dễ nhất người ta có thể làm không nhỉ? Quên một người, một kỉ niệm, một thói quen và một cảm giác? “Dễ lắm, chỉ cần thôi nhớ không à!” Anh bạn miền Nam vô tư nói với Phong như vậy, nhưng thôi nhớ, với Phong còn khó hơn, nghĩa là không thể quên được rồi. Không hẳn vậy, điều quan trọng là Phong không muốn quên, không cho phép mình được quên. Chỉ cần Phong quên, sẽ có một cô bé ngồi khóc nhè từ 9h tối tới 4h sáng hôm sau, còn trái tim Phong sẽ khóc cả cuộc đời. Mà Phong thì đã học được rằng, nhất định không được làm những người yêu thương của mình phải khóc, từ sau kì thi đại học lần thứ hai.

Phong chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trượt đại học. Giải nhất kì thi học sinh giỏi toán toàn thành phố có phải là tờ giấy đảm bảo cho một vé vào đại học không nhỉ? Chắc chắn rồi, ai đó có thể trượt đại học, nhưng không phải là Phong. Cậu tự tin đăng kí những trường top trên của cả nước để nuôi một ước mơ du học bằng học bổng. Nhưng ước mơ gãy cánh khi Phong trượt, thiếu tới ba điểm, giải nhất thành phố chẳng nói lên điều gì. Cánh cửa giảng đường lần thứ hai đóng sập khi trường đột ngột hạ chỉ tiêu, những người yêu thương Phong khóc, trước khi Phong kịp buồn. Trang cầm cây kẹo bông đứng trước cửa phòng Phong khóc từ 9h tối tới 4h sáng vì Phong không chịu mở cửa, mệt quá ngủ gục trên sàn. Phong vượt gần một nghìn cây số đi nộp hồ sơ và học nguyện vọng hai, không một lời tạm biệt.

HÀNH TRÌNH

Chú soát vé mỉm cười nhìn nó khệ nệ ôm khư khư hai chiếc hộp chấm bi thắt nơ hồng, nháy mắt mỉm cười. Khi mười chín t.uổi người ta có thể vượt một nghìn cây số, mang tặng ai đó 169 bức thư tay, một trái tim chấm bi trong suốt và KHÔNG ĐỂ TUỘT MẤT MỘT CƠ HỘI.

Con tàu lăn bánh, chuyến hành trình tìm lại tình yêu và niềm nhớ vút đi, gọi về giấc mơ tay trong tay giữa đêm đông lạnh giá, về một bóng hình chưa thôi ám ảnh. Chuyến hành trình mở lòng và khao khát tìm lại yêu thương, khao khát tâm hồn đong đầy và trọn vẹn…

C.ô b.é “nó” mê mải nghĩ về hình ảnh cánh diều chập chờn trong mỗi giấc mơ t.uổi thơ, nếu có gió, cánh diều sẽ bay lên, thật cao. Nó không hề mảy may nghĩ tới nếu gặp anh mọi chuyện sẽ như thế nào, nó giữ mãi cho mình giấc mơ t.uổi thơ vì nó biết, nếu có gió …cánh diều sẽ bay. Nó đã hai mươi t.uổi rồi, và nó không nghĩ đó là một phần ba hay một phần tư đời người nữa, nó đã có tấm vé vào đại học, niềm đam mê văn chương, một cuộc sống không tẻ nhạt, nó muốn có một thứ mà tự cho phép mình nghĩ là tình yêu. Có những điều mà nó hiểu, chỉ có được khi người ta trẻ và không bao giờ buông tay. Con tàu lăn bánh, đi và đến mang theo những cuộc hành trình, nhưng nếu nó không chọn chuyến hành trình này, có thể sự trì hoãn sẽ là mãi mãi. Một năm là quãng thời gian đủ để nó hiểu thế nào là cơ hội, và thế nào là tình yêu. Nó cho mình cơ hội ấy để mười, hai mươi hay bốn mươi năm nữa, nó không phải nuối tiếc vì để tuột mất một điều cần được trân trọng. Phong đã từng đ.ánh thức niềm đam mê, tình yêu cuộc sống và niềm tin vào những điều mà tất cả mọi người cho là không tồn tại trong con người nó, như những đ.ứa t.rẻ nuôi mãi niềm tin vào câu chuyện cổ tích luôn kết thúc có hậu, để sống tốt hơn, mở lòng mình hơn, thì chẳng có lí do gì để nó không tin vào một điều đã từng tồn tại và có thật.

***

Nếu có Trang ở đây, Phong sẽ cho Trang gặp một người bạn mà chắc chắn Trang sẽ yêu.

Căn phòng 14m2 ngập những chiếc hộp thắt nơ chấm bi vàng, nhưng cả bốn bức tường lại được dán bằng giấy bóng kính chấm bi trong suốt. Chỉ cần bước vào căn phòng của mình, cái cảm giác đêm gió mùa ấy lại ùa về trong Phong, như chưa từng có một năm nó sống với nắng và gió phương nam. Nó gồng mình lên cố gắng, mỉm cười với tất cả, đôi khi khoác lên cái mặt nạ không phải là mình. Nhưng chỉ cần bước chân vào phòng, nó sẽ trút bỏ tất cả, chùng xuống, quay về với nó của ngày xưa, vùi mình vào giấc ngủ bình yên và ấm áp, giấc mơ lại trong veo nụ cười chấm bi hồng lúc lắc…

NẮNG CÓ TRÁI TIM CHẤM BI VÀNG

Con tàu dừng bánh. Không có ánh mắt nào đón đợi nó nơi sân ga, không có bó hoa nào hướng về phía nó. Nó không buồn, đôi mắt láu lỉnh chợt sáng bừng lên khi nhìn thấy những chiếc hộp thắt nơ chấm bi vàng trên băng ghế trong phòng chờ. Người ta nói rằng những chiếc hộp ấy có ở đó lâu lắm rồi, mới đầu mọi người còn tò mò mở ra xem, nhưng bên trong hoàn toàn trống rỗng nên họ để lại chỗ cũ, không bao giờ dẹp bỏ. Lạ hơn nữa là ở sân bay hay bến ô tô cũng có những chiếc hộp như vậy, tất cả đều là những chấm bi vàng rực. Cô bé nhoẻn cười rạng rỡ, mặc kệ ánh mắt tò mò của mọi người, chiếc hộp chấm bi hồng được đặt bên. Bước ra khoảng sân ga ngập nắng, cô bé nhìn ra khoảng trời mênh mông nắng, vẫy chào người bạn chấm bi vàng . Em biết anh vẫn chờ, em biết mà…

Theo PLXH

Chia tay? Ừ, có sao đâu nhỉ?

Cô yêu Hiếu, nhưng không phải cái con người đã nhẫn tâm vò nhàu và ném phăng cô đi. Cô yêu Hiếu, nhưng không phải cái con người đã đẩy cô vào những cơn sóng gió trong lòng để tự tổn thương.

Mưa xối mát một sáng hè, nắng tan vào những tia nước ngọt lịm như chưa từng hiện hữu. Màu nước không thực chảy dài trên khung cửa sổ, liên tiếp vuốt trôi cái khô ráo bám dính trên đó suốt những ngày qua. Ẩn hiện trên bức tường trong vắt ngăn cách căn phòng và thế giới bên ngoài là những hình thù đủ kiểu dáng, kích cỡ. Trái tim, một kí hiệu mặt cười theo sau bằng cái vẻ bí xị đối lập; 5 ngón tay xếp ngay ngắn, những chữ cái ráp nối lộn xộn hay có chăng là người ta không thể cắt nghĩa được; và sau cùng nhất, xa nhất, là một vòng tròn nho nhỏ, mờ mờ, trống rỗng, còn âm ấm.

Thảo đã làm cái công việc trẻ con đó để lấp đầy buổi sáng vắng vẻ đến rỗng tuếch. Thảo âu yếm gọi trò này là "vẽ lên mưa". Cô bắt đầu bằng cách in dấu hơi thở của mình trên tấm kính, sau đó chồng lên lớp sương mỏng đục ấy những cảm xúc thất thường của mình. Mỗi ngày mỗi chủ đề khác nhau, tùy vào tâm trạng, nói chung là đa dạng và phong phú vô cùng. Chủ đề hôm nay ấy à?

Thất tình.

Chia tay? Ừ, có sao đâu nhỉ? - Hình 1

Khoảnh sân nhỏ toẻn hoẻn trước nhà cam tâm hứng chịu từng sợi mưa giăng lạnh toát, không có ý kêu ca, chỉ đơn giản là đứng yên cho nó vấy lên mình một chút mới mẻ, cảm giác như được thả hoang sau những ngày nồng mùi nắng. Thảo đột nhiên bật cười thành tiếng khi có ý đem mình đi so sánh với cái sân. Chính là vì, mảnh hồn khô khốc giữa tiết tháng sáu của cô cũng đang khát mưa đến ngây dại. Chính là vì, chợt hiểu ra mưa có khả năng xoa dịu những vết nhức trong Thảo, những vết nhức không cần được hong khô, rát lắm. Những vết nhức đành chỉ chấp nhận ít phút mơn trớn trong sự dịu dàng, chứ chưa thể chữa lành. Cái liều thuốc thần dược ấy, anh là người duy nhất biết cách pha chế. Anh ra đi ư?

Không sao, còn có mưa.

Tiếng bao tử réo đòi bữa sáng hệt một đ.ứa t.rẻ khó chiều bắt cóc Thảo khỏi những tự tình mông lung. Thảo ghét bị đói, cảm giác cồn cào trong bụng, rất xót. Cô mau lẹ đẩy cửa ra ngoài, để lại những hình thù kì quái ban nãy sau lưng, lúc này đã bị mưa làm nhòa. Liệu tình cảm đó cũng có nhạt như thế? Có dễ bị cuốn trôi như thế?

Muốn hỏi anh quá.

Thảo hỏi rất nhiều điều, về đủ mọi khía cạnh, chẳng phải để làm khó anh, chỉ là tò mò vậy thôi. Bao giờ anh cũng trả lời được, nếu không có đáp án sẵn trong đầu, anh sẽ cần mẫn đọc sách tìm tòi cho đến khi hiểu vấn đề mới thôi. Vậy mà khi anh "đá" cô, anh đã xin lỗi, xin lỗi vì anh sẽ mãi không thể trả lời câu hỏi này.

Nhìn từ trên xuống, thành phố buổi sớm trải dài một tấm thảm đủ sắc màu, màu của những chiếc ô gợi nhớ đến cầu vồng, những chiếc ô phơi mình ướt sũng. Thảo nương người dưới cái vòng tròn di động màu đỏ của mình, tay kia đút sâu vào trong túi áo, như không chịu được cái ý nghĩ "lạc lõng giữa một rừng những gương mặt" này. Nhỡ đâu có người vô tình nhận ra tay trái cô hôm nay không cầm một chiếc ô đen tuyền khác thì sao? Nhỡ đâu có người bắt gặp khoảnh khắc thiếu vắng một cái cầm tay ấm áp như mọi ngày thì sao? Nhỡ đâu... ? Nhỡ đâu... cô lại đem mình đặt vào mớ kí ức nồng nàn đã rồi hoen ố đấy mà tị nạnh so đo với thực tại phũ phàng thì sao?

Từ lâu đã dặn lòng phải nâng nước mắt thật cẩn thận, chỉ có thể rưng rưng trên mi thôi, tuyệt nhiên không được rơi. Thế nên Thảo quyết định giấu kín bàn tay mình trong áo, không cần anh, không cần tình yêu nhất thời, tự bản thân có thể ủ ấm bản thân. Cô chấp nhận để một người dễ thay lòng đổi dạ ra đi, cô hận thứ cảm xúc nửa vời kiểu cả thèm chóng chán, cô tập yêu chính mình một cách trọn vẹn như cái thời anh chưa từng xuất hiện.

"Để xem anh có đủ sức quật ngã em không, Hiếu nhé." Thảo lặp đi lặp lại câu nói đó trong đầu như một loại thần chú kì bí. Cô thách thức anh, cả tình yêu, và nỗi đau. Cô không trông mong chúng đến, nhưng nếu anh đã đang tâm gieo vào lòng cô bão tố thì để xem trái tim này có ngã gục hay không. Để được một lần quay cuồng trong vòng xoáy của yêu ghét, để trìu mến ấp ôm thì quá khứ và khóc vùi khi nhìn lại thì hiện tại. Thảo không cần Hiếu quay về, cô chỉ cần mình, cần chính bản thân mình quay về, hay chính xác hơn là được trả về. "Anh đúng là tàn nhẫn một cách ngọt ngào khi có thể giấu mất cả trái tim lẫn lí trí của em", trong một bức thư nào đấy dành cho Hiếu, Thảo đã nói như thế. Cô viết rất nhiều thư, nhiều đến mức không đếm xuể. Bao nhiêu ngày xa nhau là bấy nhiêu bức xếp thành chồng, hoặc hơn thế nữa.

Cửa hiệu bánh hôm nay vắng hoe, lèo tèo có dăm ba khách. Cũng chẳng lấy gì làm lạ, thời tiết xấu thế kia thì không mấy ai lại thích lội ra phố cho mưa hắt vào người. Thảo khác. Cô bắt đầu làm những điều trước đây chưa từng thử, bắt đầu lục lại một thói quen đã bị bỏ quên, kiếm tìm một sở thích mà chính mình cũng chẳng thể hiểu nổi do đâu lại thích. Cô vật lộn với thời gian, bới móc những ngóc ngách bám đầy bụi trong tâm trí, mong bản thân được vui vầy cùng những điều xưa cũ, những điều không mang trong mình tên anh.

Thế là đủ, hay có lẽ thôi.

Đôi lúc đang xem dở một bộ phim lãng mạn với tô mì trên tay, Thảo lại hỏi thầm thể xác mình rằng: "Sẽ như thế nào nếu đột nhiên anh muốn quay lại? Ví như anh đã hò hẹn với cả trăm cô gái và rồi đau đớn nhận ra chẳng ai trong số họ được như mình? Liệu mình có chấp nhận không nhỉ?". Có hay không, tương lai sẽ trả lời. Có hay không, quá khứ sẽ khuyên nhủ. Có hay không, hiện tại sẽ quyết định. Thảo chắc chắn về tình cảm của mình dành cho Hiếu, vậy nên cô vẫn không thể ngừng đặt ra hàng ngàn cái nếu; vậy nên suốt năm tháng 20 ngày qua, chưa từng một lần khuôn mặt anh ngừng đeo bám cô.

Cả giọng nói, nụ cười.

Cả dáng đi, đến từng nhịp đ.ánh tay.

Nhìn vẫn thấy và lòng vẫn yên khi những hình ảnh đó nhảy múa trước mắt, chỉ hụt hẫng khi bàng hoàng hiểu được tất cả đều là sự nhầm lẫn của tri giác. Điều này tái diễn nhiều lần và hậu quả bao giờ cũng giống nhau. Kết thúc cái thước phim huyễn hoặc đó là khi Thảo thấy như mình đang rơi tự do từ một vách núi thẳng dốc, thấy như bị dội một gáo nước lạnh vào người, không có lấy một chút dễ chịu.

Đón chiếc bánh nóng hổi trên tay, cô đảo mắt nhìn quanh rồi lững thững tiến về phía chiếc bàn kê sát góc quán, thiết nghĩ: cho người ta thấy mặt mũi ảo não ngồi trơ trọi một mình cũng chẳng hay ho gì. Thảo bắt đầu bữa sáng đạm bạc bằng cách soi đôi mắt lạnh câm vào khoảng không trước mặt. Trống trải hơn thường ngày.

Thường ngày sẽ có ai đó tranh với cô phần bánh hấp dẫn kia. Thường ngày cô sẽ mải mê chuyện trò đến quên cả thế giới chung quanh, quên cả người qua lại, quên cả cuộc sống bên ngoài. Hôm nay suy ra có lẽ là một khác ngày, khác trong nỗi buồn vừa mới chớm và một lỗ hổng quá lớn trong tâm hồn.

Mái tóc nâu chưa kịp cúi hẳn xuống, ngay tức thì lại giật nẩy lên. Bàn tay áp trên vai kia cô còn chưa quên, giọng nói nhẹ như hơi thở kia đã rót vào tai cô hàng nghìn câu chữ, trong chớp mắt khuất dạng, giờ đây lại tìm về. Thảo biết mình không mơ, vì đối diện với cô bây giờ là Hiếu. Anh chẳng thay đổi gì nhiều, vẫn vui vẻ, tự tin, tràn đầy sức sống, những phẩm chất đã từng một lần được dành để chinh phục cô.

Hiếu học hỏi từng đường nét trên gương mặt người yêu cũ, năm ngón tay gõ lên thành bàn, vẽ nên một nhịp đều đều, rồi phì cười. Thảo cũng nhìn anh, dưới gầm bàn, hai tay không hẹn mà cùng bấu chặt lấy nhau, tim dộng liên hồi nhưng vẫn cố giữ cho hơi thở bình thản, cô không cười.

-Vui lắm sao? - Thảo mở lời trước, nhướn cao hàng chân mày.

- Uhm. - Anh gật gù lim dim mắt.

- Em ghét cái cách anh trả lời như thế, kiểu như không tôn trọng người hỏi ấy. - Cô chỉ trích, giọng đanh lại.

- Sao lại ghét? Thì anh vui đấy chứ. Gặp lại người quen cũ, chẳng phải nên vui vẻ chào hỏi sao? Phép xã giao thôi mà. - Anh nhấn nhá từng chữ, đã ngừng làm trò với các ngón tay của mình.

"Xã giao" ? Những gì trước kia anh từng nói với em, nay đều đã hóa thành vài lời đẩy đưa ngọt lạt mang tính "xã giao"? Thảo chất vấn anh bằng ánh nhìn khó chịu pha chút ngờ vực, và nếu tinh ý thì người ta sẽ dễ dàng đọc được cả in ít xót xa.

Nhưng Hiếu không mảy may quan tâm đến chuyện đó, lúc này anh đã bị thu hút bởi những người khách ra vào mua bánh, không rõ vì cố tính hay hữu ý mà làm vậy. Đặt vấn đề anh muốn chạy trốn cô? Nhưng nếu thế thì cuộc đối thoại này đã không có cơ hội diễn ra ngay từ đầu. Dẫu sao thì Thảo cũng chẳng còn muốn bận tâm, bất kể ngụ ý của buổi gặp mặt này là gì, trước sau cô đều không cần biết.

Cô yêu Hiếu, nhưng không phải cái con người đã nhẫn tâm vò nhàu và ném phăng cô đi. Cô yêu Hiếu, nhưng không phải cái con người đã đẩy cô vào những cơn sóng gió trong lòng để tự tổn thương.

Ngày hôm ấy không đợi anh biện minh, Thảo rời khỏi quán, một cách đường hoàng lịch sự. Cô không giày xéo trái tim anh, cũng không vứt nó đi. Chỉ là khi anh muốn quay lại thì cô chọn cách bước tiếp. Nói cô sợ cũng được, thiếu niềm tin cũng được, quá đa nghi cũng không sao. Vì tình cảm đó có lẽ chỉ hời hợt đến thế thôi, đã tuột khỏi tim đơn giản nhờ vào một cơn mưa sáng.

"Anh có thấy những giọt vàng đang đan kín thành phố ngoài kia không Hiếu? Là chúng c.hết đi sống lại đấy, vẫn đẹp rực rỡ, vẫn óng ả một màu vàng tràn ngập. Bản thân em cũng đang chờ đợi cơn nắng cho riêng mình, và điều này chẳng cần phải hỏi anh, vì nhất định sẽ tìm được."

Theo PLXH

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Trường Đại học Luật Hà Nội nói gì về bằng tiến sĩ của Thượng tọa Thích Chân Quang?
22:45:08 25/06/2024
Giật mình lời khai của nam thanh niên đặt camera quay lén Châu Bùi, CĐM tá hỏa
19:01:12 25/06/2024
Hàng xóm thương xót vợ chồng già t.ử v.ong trong nhà không ai biết ở Nam Định
23:10:21 25/06/2024
Sự thật chuyện "rò rỉ đề thi THPT 2024", Bộ Công An vào cuộc xác minh
15:45:51 26/06/2024
Cháy nhà ở thành phố Thái Nguyên làm 2 người t.ử v.ong
11:18:43 26/06/2024
Xe buýt cán t.ử v.ong người phụ nữ ở cửa ngõ sân bay Tân Sơn Nhất
23:05:23 25/06/2024
Một trẻ bị điện giật t.ử v.ong khi trèo trạm biến áp gỡ diều
05:47:41 26/06/2024
Bệnh nhân bất ngờ lái ô tô lao vào tường bệnh viện
17:11:53 26/06/2024

Tin đang nóng

Vợ có 2 chồng ở Sóc Trăng: Được MTQ cho nhà mới, chia tay cả 2, làm mẹ đơn thân
21:38:45 26/06/2024
Binz tỏ rõ bức xúc, lần đầu lên tiếng vụ Châu Bùi bị quay lén trong nhà vệ sinh
19:58:03 26/06/2024
Thảm đỏ Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai: BB Trần được bạn trai hộ tống, Tiến Đạt đọ visual căng với SOOBIN
17:59:40 26/06/2024
Nine Naphat chính thức lên tiếng về nghi vấn chia tay Baifern Pimchanok vì mẹ, dàn sao Thái gửi lời động viên
22:12:51 26/06/2024
Nam nghệ sĩ "2 lần lên nhận danh hiệu NSND": U80 vẫn miệt mài đi diễn, sống một mình trong biệt thự khang trang
17:51:30 26/06/2024
Diện mạo gây ngỡ ngàng của sao nữ Vbiz sau 6 năm bị ngã chấn thương cột sống
20:07:57 26/06/2024
Song Hye Kyo - Suzy "hẹn hò" tăng 2 sau sự kiện khủng, khung hình nhan sắc ngoài đời gây sốt
21:09:33 26/06/2024
Con trai mỹ nhân "Hoàn Châu cách cách": Sở hữu chiều cao nổi bật, 18 t.uổi được tuyển thẳng vào 1 trong những trường đại học tốt nhất thế giới
22:25:21 26/06/2024

Tin mới nhất

Xác định nguyên nhân cá c.hết hàng loạt tại Bảo Lộc

22:25:48 26/06/2024
Tương tự, hộ ông Trần Linh Giang (ngụ Phường Lộc Tiến) có nuôi 6 lồng nuôi cá thương phẩm, ước tính thu hoạch khoảng 15 tấn cá các loại.

Bình Thuận: Thả 3 con rùa quý hiếm về với biển tự nhiên

22:23:13 26/06/2024
Sáng 26/6, Chi cục Thủy sản tỉnh Bình Thuận đã tổ chức thả 3 con rùa biển về vùng biển tự nhiên thành phố Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận.

TP Hồ Chí Minh: Xe container đ.âm liên hoàn trên xa lộ Hà Nội, 3 ô tô con bị hư hỏng

22:17:00 26/06/2024
Tại hiện trường, 3 xe ô tô con bị hư hỏng, trong đó xe ô tô 93A - 347.01 bị hư hỏng nặng phần đuôi. Rất may không có ai bị thương, giao thông qua khu vực gặp khó khăn.

Mưa lớn kéo dài gây nhiều thiệt hại về tài sản và hoa màu ở Yên Bái

22:15:20 26/06/2024
Cùng với đó, tuyến tỉnh lộ 175, tuyến Khe Hóp đi Khe Lóng 2, Khe Lóng 3 (xã Mỏ Vàng, huyện Văn Yên) có nhiều điểm sạt lở nguy hiểm.

Tai nạn giao thông đường thủy khiến một b.é g.ái 5 t.uổi t.ử v.ong

21:58:41 26/06/2024
Cơ quan Cảnh sát điều tra, Công an huyện Thới Bình đang phối hợp các phòng nghiệp vụ Công an tỉnh Cà Mau khám nghiệm hiện trường, phương tiện để điều tra làm rõ, xử lý vụ việc.

Thanh Hóa chủ động ứng phó với mưa lớn và nguy cơ lũ quét, sạt lở đất

21:56:02 26/06/2024
Theo thông tin từ Đài Khí tượng thủy văn Thanh Hóa, đêm và sáng sớm 26/6, khu vực tỉnh Thanh Hóa đã có mưa, mưa vừa đến mưa to, có nơi mưa rất to và dông.

Xe đầu kéo gây tai nạn liên hoàn, 4 phương tiện bị hư hỏng

17:01:41 26/06/2024
Khoảng 10h30 ngày 26/6, xe đầu kéo BKS 50H-299.94 kéo theo rơ-mooc chở container loại 40 feet lưu thông trên xa lộ Hà Nội (hướng từ TP Thủ Đức đi Đồng Nai).

Nỗ lực tìm kiếm ngư dân mất tích trên biển

11:21:57 26/06/2024
Báo cáo nhanh từ Văn phòng thường trực về Phòng, chống thiên tai tỉnh Bình Định cho biết, một ngư dân địa phương bất ngờ bị mất tích khi đang hành nghề trên biển.

Mưa lớn gây sạt lở đường lên Khu du lịch Cầu kính Rồng Mây, Lai Châu

05:51:25 26/06/2024
Nhận được tin báo, lãnh đạo huyện Tam Đường đã có mặt tại hiện trường nắm bắt tình hình, động viên cán bộ, nhân viên khu du lịch nhanh chóng khắc phục hậu quả. Huyện sẽ sẵn sàng hỗ trợ khi cần.

Ông Đinh Tiến Dũng thôi làm đại biểu Quốc hội

18:20:36 25/06/2024
Quốc hội chiều 25.6 đã bỏ phiếu đồng ý cho ông Đinh Tiến Dũng, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội, thôi làm đại biểu Quốc hội.

Nỗ lực ổn định chỗ ở cho đồng bào trước mùa mưa lũ ở vùng sạt lở núi

17:10:20 25/06/2024
Các địa phương trong huyện đang tập trung làm mới 500 ngôi nhà cho đồng bào theo Chương trình mục tiêu quốc gia giải quyết tình trạng thiếu đất ở, nhà ở, đất sản xuất, nước sinh hoạt.

Liên tiếp xảy ra các vụ đuối nước thương tâm, Thanh Hóa ra Công điện khẩn

17:09:11 25/06/2024
Trong khi đó, bản thân t.rẻ e.m thiếu các kỹ năng phòng, chống đuối nước, an toàn trong môi trường nước, cứu và tự cứu đuối nước.

Có thể bạn quan tâm

Tăng Phúc kể nỗi lòng của "kẻ qua đường"

Nhạc việt

23:51:24 26/06/2024
Ca khúc Kẻ qua đường đ.ánh dấu sự trở lại của Tăng Phúc sau nửa năm im ắng trong làng nhạc, đồng thời khởi động cho các dự án thú vị vào nửa cuối năm 2024.

Thống kê báo động đỏ về t.iền vệ Jude Bellingham

Sao thể thao

23:49:18 26/06/2024
Như nhiều đồng đội tại đội tuyển Anh, Jude Bellingham gây thất vọng lớn ở vòng bảng EURO 2024, đặc biệt trận hòa Slovenia 0-0 thuộc lượt cuối cùng bảng C.

Phim hài - kinh dị đứng đầu phòng vé Thái Lan 'Ôi ma ơi: Hồi kết' sắp khởi chiếu tại Việt Nam

Phim châu á

23:42:04 26/06/2024
Ôi ma ơi: Hồi kết quy tụ dàn diễn viên quen mặt với các fan của điện ảnh Thái Lan như Weeradit Srimalai, Jaturong Phonboon và Charoenphon Onlamai, đạo diễn bởi Poj Arnon.

"Tiểu Kim Tae Hee" nói gì trước nghi vấn ly hôn chồng sau 2 năm kết hôn?

Sao châu á

23:35:47 26/06/2024
Hiện, các thông tin liên quan tới cuộc hôn nhân của nữ ca sĩ Hàn Quốc Jiyeon (thành viên T-ara) và chồng, nam cầu thủ bóng chày Hwang Jae Gyun, là tâm điểm bàn tán của cộng đồng mạng châu Á.

Ốc mua về đừng vội luộc ngay, ngâm với 3 thứ này hết sạch bùn đất, ốc béo múp đến tận mấy ngày sau

Ẩm thực

23:33:12 26/06/2024
Với nguyên liệu chính là ốc, bạn có thể thực hiện nhiều món ăn ngon khác nhau. Tuy nhiên, không phải ai cũng biết cách làm cho ốc sạch nhớt và loại bỏ bùn đất một cách nhanh chóng.

Chú lừa hài hước Donkey trong 'Shrek' sẽ có phần phim riêng

Phim âu mỹ

23:30:29 26/06/2024
Mới đây, diễn viên hài kịch Eddie Murphy - người thổi hồn cho chú lừa Donkey trong Shrek 5 - đã tiết lộ nhà sản xuất sẽ thực hiện riêng phần phim cho nhân vật của ông.

Không nhận ra sao nhí Việt sau 9 năm, thăng hạng visual ngoạn mục ở thảm đỏ Mùa Hè Đẹp Nhất

Hậu trường phim

23:08:24 26/06/2024
Mùa Hè Đẹp Nhất là một trong trong số ít những bộ phim điện ảnh Việt ra mắt trong tháng 6. Phim được kỳ vọng sẽ mang tới một làn gió tươi trẻ trên màn ảnh rộng.

Lisa cá tính với tóc tém, da nâu, lắc hông điệu nghệ trong MV "Rockstar"

Nhạc quốc tế

23:05:46 26/06/2024
Sáng 26/6, em út của nhóm Blackpink đã tung clip giới thiệu MV sắp phát hành Rockstar . Tạo hình cá tính và vũ đạo đẹp mắt của Lisa khiến người hâm mộ hào hứng.

Trứng gà 'ngon, bổ, rẻ' nhưng phải tuyệt đối tránh xa nếu có những dấu hiệu này

Sức khỏe

23:05:21 26/06/2024
Trứng gà là thực phẩm quen thuộc trong bữa cơm gia đình Việt vì chứa hàm lượng dinh dưỡng dồi dào, dễ chế biến và giá thành hợp lý.

Hình thể săn chắc của Hồng Nhung t.uổi 54, NSND Thanh Hoa đẹp đến ngỡ ngàng

Sao việt

23:03:57 26/06/2024
Diva Hồng Nhung t.uổi 54 vẫn giữ được hình thể săn chắc. NSND Thanh Hoa đăng ảnh mới, nhiều khán giả ngỡ ngàng vì ở t.uổi 74 vẫn đẹp.

BTC lên tiếng về nghi vấn bất công tại 'Anh trai vượt ngàn chông gai'

Tv show

23:00:31 26/06/2024
Sự kiện ra mắt 33 nghệ sĩ tham gia cuộc thi Anh trai vượt ngàn chông gai diễn ra tại TPHCM chiều 26/6 gây chú ý khi có câu hỏi về yếu tố công bằng.