Nắm tay nhau làm gì để lại buông?
Ta lại trở thành người lạ. Người lạ lại thấy nhau giữa chốn đông người. Ta dối lòng mình rằng chưa quen nhau. Ta nén nỗi nhớ, nén những quen thuộc lại để lướt qua ánh mắt ấy. Lặng lẽ nén những xúc cảm tưởng quên đi rồi, để mà bước qua nhau, để trả vơ như vô tình. Vô tình trước một người lạ.
ảnh minh họa
Lúc bàn tay chưa xiết lại, chúng ta là những người lạ. Người lạ sẽ chẳng thấy ánh mắt nhau giữa phố đông. Và dĩ nhiên sẽ chẳng vui, chẳng buồn vì nhau…
Rồi ta tình cờ gặp gỡ nhau ở một nơi nào sâu thẳm trong tâm hồn. Gặp để nhớ, gặp để biết mình đã cô đơn lâu quá, để chẳng còn cô đơn nữa.
Khi trái tim đã thuộc vê nhau, ta thấy nhận ra nụ cười nhau giữa muôn vàn nụ cười khác. Nắm tay nhau, ta quên cuộc sống thật bộn bề. Hạnh phúc đến từ những điều nhỏ nhoi nhất: Một ánh nhìn, một lời quan tâm hay những phút vu vơ giận hờn.
Video đang HOT
Cảm giác yêu cho người ta biết cần nhau khi gió lạnh về. Nỗi nhớ làm con người biết sợ hãi sự cô đơn. Nếu ai đó không biết sợ cô đơn và cô độc, hẳn là tâm hồn họ đã nghèo quá rồi. Thấy nhau rồi, ta nghe được những âm thanh dịu dàng từ nơi nào đó sâu trong tâm hồn.
Khi tìm thấy nhau, tiếng mưa đêm sẽ là những lời thì thầm của thương nhớ. Ánh nắng vàng sẽ gọi những phút giây cùng sánh bước và cơn gió đôi khi sẽ biết lặng đi để nghe từng nhịp tim ta đ.ập.
Như thế, những kẻ tìm thấy nhau sẽ không còn thấy đời buồn nữa.
Rồi một ngày, hai con tim lạc lối.
Cơn mưa sẽ chẳng còn là tiếng thì thầm của đêm, mà sẽ hóa thành một trời trắng xóa. Bước xuống khoảng không trắng hư ảo để cố tìm nhau, người ta sẽ chẳng thấy gì ngoài những rét mướt nơi tâm hồn mình.
Ngày trái tim lạc lối. Cơn gió sẽ không làm ta thấy không gian như lặng đi cho những nhịp thổn thức nữa. Gió sẽ hóa vô tình, vô tình cuốn những yêu thương, cuốn đi hơi ấm. Trong làn gió, ta thấy chỉ còn toàn cô đơn và buồn đau.
Bàn tay với bàn tay, nắm lấy nhau làm gì để rồi lại buông. Trái tim ta cứ thổn thức làm gì để rồi mai lại lỗi nhịp..
Ta lại trở thành người lạ. Người lạ lại thấy nhau giữa chốn đông người. Ta dối lòng mình rằng chưa quen nhau. Ta nén nỗi nhớ, nén những quen thuộc lại để lướt qua ánh mắt ấy. Lặng lẽ nén những xúc cảm tưởng quên đi rồi, để mà bước qua nhau, để trả vơ như vô tình. Vô tình trước một người lạ.
Và ngày mai, ta lại gặp một người lạ, người lạ chưa quen. Người lạ chưa quen lại là một người lạ vô tình…
Theo blogtamsu
Mùa đông đã tới, sao mình không nắm tay nhau hả anh?
Trời co mình ủ buốt, em và anh co mình trong một mối quan hệ không thể gọi tên. Đôi khi chỉ là một chiều lững thững trên phố, với ánh đèn phủ mờ tâm trạng, bụi bay vào mắt, nhòe nhoẹt nước, em run vai khóc nấc cho một chuyện tình buồn.
Người ta vẫn bảo với nhau rằng, ở trong một mối quan hệ không rõ ràng thật tốt. Có thể đến bên cạnh nhau khi cần, được đan tay nắm tay, được tựa vào nhau để sống, được quan tâm chăm sóc, cũng được phép hững hờ, được phép trong tay với những người khác ngoài lề cuộc sống,... Như thế, quá dễ dàng để yêu thương. Và không sợ bị tổn thương. Bởi, có là gì của nhau đâu? Nhưng đấy là người ta nói thế, người ta cũng chỉ là người ở ngoài nhìn vào những kẻ ở trong mối quan hệ hời hợt lướt qua mà phán xét vậy thôi. Thường thì, người ở ngoài muốn nhảy vào, người bên trong lại muốn chạy ra.
Em đủ cô đơn để hiểu, có những lúc cảm thấy tâm hồn mình như già nua vì chờ đợi. Chờ đợi một người vốn không thuộc về mình, chờ một trái tim không chỉ dành cho riêng mình một chỗ đứng, là điều khó khăn đến nhường nào. Những khoảnh khắc đợi chờ ấy khiến t.uổi trẻ già nua, khiến tình yêu trong em như c.hết héo. Những khoảnh khắc đợi chờ ấy, người yêu nhau không tài nào biết được, vì chúng mình đâu phải là người yêu của nhau, chỉ là hờ hững với nhau thôi.
Em đủ yếu lòng để hiểu, có những lúc cảm thấy lạc lõng trong những mối quan hệ lớn nhỏ không thể gọi tên. Ngoài em ra còn có vô vàn người con gái khác, giống như việc ngoài nắm lấy tay em, tựa vào vai em, yêu thương em, anh còn vô vàn cô gái khác cũng mặc định không danh phận giống như em. Rồi em thắt lòng, tự hỏi, một mối quan hệ không rõ ràng, nhập nhằng giữa yêu và thương, giữa quyền lợi và trách nhiệm, có gì hay ho mà người ta ca tụng nhiều đến thế?
Những ngày cuối năm, rét buốt, mưa lạnh, lễ hội quây quần. Chúng ta lạc ở đâusao vẫn chưa thể tìm thấy nhau? Chúng ta loay hoay bởi những dòng người xuôi ngược, những cảm xúc không thể gọi thành tên. Mùa sum họp, mình có là gì trong lòng người ta đâu mà cho nhau một chỗ đứng? Mùa yêu thương, mình có là gì trong tim người ta đâu mà tìm một chốn yêu?
Em chỉ ước, nếu có thể, chúng ta không phải vùng vằng giữa đi và ở. Suy cho cùng, một mối quan hệ không thể gọi tên mới chính là mối quan hệ dễ làm cho người ta tổn thương nhiều nhất. Không chỉ vì không thể trọn vẹn yêu thương, mà vì cả khi rời xa chúng ta cũng quên mất rằng quá khứ chưa từng đặt một danh phận nào cho nhau. Người thương hay người yêu? Hay là người đi bên lề cuộc sống?
Thế nên anh à, đông về rồi, sao chúng mình chưa nắm lấy tay nhau?
Theo Người đưa tin
Nếu làm đúng 10 điều này, chứng tỏ bạn đang hạnh phúc Cùng kiểm tra xem, hai bạn có đang là một cặp đôi hạnh phúc không nhé! Các cặp đôi hạnh phúc sẽ thường ôm nhau sau một ngày làm vệc. (Ảnh minh họa) Xây dựng một mối quan hệ tình cảm bền vững luôn cần nhiều công sức và thời gian của cả người đàn ông và người phụ nữ. Tiến sĩ Mark...