Mỹ kích động Trung Quốc chiến tranh với Ấn Độ?
Để “hạ gục con rồng” Trung Quốc, Mỹ phải làm gì? Câu trả lời có thể là “ mượn dao g.iết n.gười”, đẩy “rồng” Bắc Kinh vào cuộc chiến hạt nhân với “hổ” New Delhi, cựu trợ lý Bộ trưởng tài chính Mỹ Paul Craig Roberts nhận định.
Theo ông Roberts, kế hoạch của Mỹ rất “thâm sâu” và được thực hiện bài bản, bí mật, lâu dài. Trước hết, Mỹ cho biệt kích t.iêu d.iệt bin Laden. Về hình thức, rõ ràng chiến dịch này là nhằm t.iêu d.iệt kẻ thù “không đội trời chung”, giành thêm cử tri cho Tổng thống Mỹ Barack Obama trước thềm bầu cử vào năm sau…
Tuy nhiên, đặt chiến dịch trong bối cảnh giới “diều hâu” ở Mỹ liên tục kêu gọi Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) mở rộng chiến trường sang Pakistan, nơi bị Mỹ coi là “trại tị nạn” của Taliban; thì thấy mục tiêu ẩn sâu của chiến dịch diệt bin Laden không chỉ có vậy
Theo đó, t.iêu d.iệt bin Laden thực chất là chiến dịch nhằm vào Pakistan; là tín hiệu phát đi từ Mỹ rằng, Washington có thể tấn công Islamabad vì nước này “dám bao che” cho bin Laden trong suốt thời gian trước đó.
Mỹ mượn vụ bin Laden để đe dọa Pakistan.
Về phía Pakistan, họ đương nhiên phải “run sợ” nên ngay sau khi bin Laden bị t.iêu d.iệt, nước này vội vàng cử Thủ tướng Yousaf Raza Gilani sang “cầu cứu” người bạn lớn là Trung Quốc. Và trong chuyến thăm Bắc Kinh, ông Gilani khẳng định hùng hồn rằng Trung Quốc là “người bạn tốt nhất, đáng tin nhất” của mình.
Đáp lại lời “cầu khẩn” của láng giềng, Trung Quốc cũng tranh thủ cơ hội để tăng cường quan hệ với Pakistan bởi họ không muốn NATO “nhảy vào” Pakistan, biến nước này thành chiến trường chống k.hủng b.ố và quan trọng hơn, binh lính Mỹ xuất hiện gần biên giới của mình.
Sau đó, Bắc Kinh tự tố giác ý định đó của mình khi công khai bày tỏ sự bất bình với việc Mỹ “đe dọa” Pakistan, kêu gọi Washington tôn trọng chủ quyền của Islamabad; thậm chí còn đe dọa rằng tấn công Pakistan là tấn công Trung Quốc.
Video đang HOT
Trung Quốc khẳng định liên minh chặt chẽ với Pakistan.
Tới đây, theo ông Roberts, có thể thấy rằng Mỹ thành công khi gián tiếp “kích” Trung Quốc can dự sâu hơn vào Pakistan. Xét từ góc độ quan hệ Pakistan-Trung Quốc, đây là điều tốt. Tuy nhiên, từ góc khác, việc Trung Quốc tăng cường liên minh với Pakistan lại làm Ấn Độ tức giận, lo sợ bởi trục Bắc Kinh-Islamabad mạnh lên đồng nghĩa với việc New Delhi bị uy h.iếp.
Nhìn một cách tổng quan hơn, Mỹ biến vụ t.iêu d.iệt bin Laden, đe dọa tấn công Pakistan thành cái cớ để đẩy Ấn Độ và Trung Quốc tiến vào vòng xoáy chạy đua vũ trang mà hậu quả cuối cùng là xung đột quân sự.
Ấn Độ và Pakistan “đổ t.iền đổ của” vào lĩnh vực quốc phòng bởi họ luôn lo ngại rằng bên kia sẽ tấn công mình bất kỳ lúc nào, kể cả bằng đòn hạt nhân.
Tuy nhiên, hiện Ấn Độ vẫn yếu hơn Trung Quốc (nhất là về kinh tế và quân sự) nên trong trường hợp xảy ra xung đột, Bắc Kinh-Islamabad có thể “nuốt trôi” New Delhi; nên Washington buộc lòng phải tăng cường sức mạnh cho Ấn Độ.
Ngoài việc hy sinh lợi ích trong nhiều lĩnh vực kinh tế, cắt bớt việc làm tại Mỹ để giúp kinh tế Ấn Độ đi lên…, Mỹ còn bán cho nước này hàng loạt vũ khí hiện đại với hy vọng New Delhi mạnh hơn, tự tin hơn để cuối cùng, cảm thấy đủ sức đối đầu với Trung Quốc như ý định của Mỹ.
Cụ thể thì Nhà Trắng cho rằng, kinh tế, quân sự Trung Quốc mạnh lên khiến Bắc Kinh ngày càng cứng rắn, tự tin, hung hăng, với tay ra bên ngoài. Vậy thì tại sao New Delhi không có những chính sách, hành động tương tự khi họ mạnh lên.
Mỹ không chỉ đưa Ấn Độ ra khỏi danh sách các nước bị cấm vận về vũ khí mà còn giúp nước này phát triển vũ khí công nghệ cao và hàng không vũ trụ. Mục tiêu cuối cùng là đưa Ấn Độ vào nhóm bốn nước phát triển vũ khí mạnh nhất thế giới.
Với tính toán đó, Mỹ hy vọng hai cường quốc châu Á sẽ lao vào nhau mà hậu quả là cả hai có thể bị kiệt quệ sau xung đột bởi cả Bắc Kinh lẫn New Delhi đều có vũ khí hạt nhân, lại ở liền kề nhau.
Mỹ hy vọng Trung Quốc và Ấn Độ sẽ đ.ánh n.hau.
Trong viễn cảnh đó của Mỹ, khi Ấn Độ và Trung Quốc kiệt sức, chỉ còn Nga là đối thủ đáng quan tâm ở châu Á.
Và để “nhổ nốt cái gai” này, Mỹ không đợi tới khi Trung Quốc, Ấn Độ “dắt tay nhau đi xuống” mà từ lâu triển khai nhiều biện pháp tấn công Nga: liên tiếp củng cố, mở rộng chuỗi căn cứ quân sự bao vây Nga; thúc đẩy Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) kết nạp thêm các thành viên từng thuộc Liên Xô, dồn ép Nga về phía Đông…
Chưa dừng lại ở việc “ngoại kích”, Mỹ còn “nội công” Nga mà điển hình là tuyên truyền văn hóa Mỹ vào quốc gia rộng nhất thế giới.
Tới nay, kế hoạch này gặt hái khá nhiều thành quả khi tạo ra được một bộ phận không nhỏ thanh niên Nga ngưỡng mộ cái được Mỹ gọi là tự do, thù gét điều mà Mỹ cáo buộc là chính quyền độc tài…
Kết quả cuối cùng sẽ là các thanh niên Nga “được Mỹ hóa” trở thành đồng minh của Washington hoặc chí ít cũng không còn ủng hộ chính quyền ở Moscow như trước.
Khi “đả bại” được Nga, Trung Quốc, Mỹ sẽ tập trung “quét dọn” Nam Mỹ. Khi đó, Tổng thống Venezuela Hugo Chavez dường như chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên của Mỹ, trước khi Washington tràn vào hàng loạt quốc gia khác.
Mỹ tiếp tục triển khai lá chắn tên lửa gần Nga.
Theo ông Roberts, để tránh được “thảm họa” trên, Nga và Trung Quốc cần liên minh với nhau chặt chẽ, trấn an Ấn Độ, không để New Delhi mắc mưu của Washington; đồng thời phải kéo Đức ra khỏi NATO, làm suy yếu tổ chức này; cũng như tiếp tục bảo vệ quốc gia bị Mỹ gọi là “ma quỷ”: Iran tại Trung Đông.
Nếu không làm được vậy, Mỹ sẽ dần kiểm soát được toàn thế giới, đồng USD trở thành đơn vị t.iền tệ duy nhất của hành tinh xanh và đi tới đâu cũng thấy biển hiệu gà rán KFC…
Theo Báo Đất Việt
NATO phá hủy 1.800 mục tiêu quân sự ở Libya
Con số khổng lồ này vừa được Tổng Thư ký Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) Andreas Fogh Rasmussen tiết lộ.
Ngày 6.6, ông Rasmussen cho biết kể từ khi nhận nhiệm vụ chỉ huy lực lượng liên quân quốc tế thực thi Nghị quyết 1973 của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc (HĐBA LHQ), NATO luôn giữ tần suất hoạt động cao với tổng cộng trên 10.000 lượt xuất kích và đã phá hủy 1.800 mục tiêu quân sự thuộc lực lượng của nhà lãnh đạo Libya Gaddafi.
Trực thăng lên thẳng Apache của NATO tham chiến tại Libya.
Ông Rasmussen nói rằng chính những cuộc oanh kích chính xác của NATO vào các mục tiêu là những trung tâm chỉ huy và kiểm soát, các kho vũ khí, xe tăng... đã làm cho lực lượng của ông Gaddafi suy yếu và mất dần quyền kiểm soát trên toàn lãnh thổ Libya.
Tuy nhiên, chế độ Gaddafi vẫn là mối đe dọa, do đó, NATO tiếp tục gia tăng áp lực quân sự và xác định sẽ tiếp tục chiến dịch của mình chừng nào có thể, ông Rasmussen nhấn mạnh.
Theo Dân Việt
NATO dùng trực thăng tấn công tại Libya NATO hôm nay thông báo lần đầu tiên sử dụng các máy bay trực thăng tấn công trong chiến dịch không kích tại Libya. BBC dẫn thông báo của Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương cho hay các mục tiêu được nhắm tới là xe quân sự, khí tài quân sự và các lực lượng trên bộ của đại tá Gadhafi....