Muốn làm lại cuộc đời sau khi là kẻ thứ ba
Tôi như con thiêu thân lao vào vòng tay anh, không hề biết có một người phụ nữ đang đau khổ vì mình. Anh cũng cầu xin tôi hãy để thư thư, anh sẽ b.ỏ v.ợ để đến với tôi.
Ảnh minh họa
Tôi có một sai lầm không thể xóa mờ, đó là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời mình. Tôi là cô sinh viên của một trường đại học thuộc hàng tốp trong nước, gia đình khá giả, ngoại hình được đán.h giá khá ổn. Cách đây khoảng một năm, khi tôi chia tay mối tình đầu, trong một lần đi tập thể dục tôi đã phải lòng người đàn ông có gia đình và có cô con gái bảy tuổ.i. Lúc đầu tôi không hề biết anh có gia đình, sau đó cái gì đến cứ đến, có một ngày vợ anh phát hiện chúng tôi qua lại với nhau và tìm đến tôi nói những lời cay độc nhất.
Tôi chấp nhận vì mình là người có lỗi. Sau khi nghe bạn anh kể lại cuộc đời của anh, tôi không thể rời xa anh được nữa. Anh sống trong môi trường cực kỳ phức tạp, cưới vợ vì bị chị ấy “úp”, cuộc sống không êm ấm gì. Bạn bè nói anh rất khổ, vì thương con nên muốn con lớn thêm chút nữa mới ly dị. Biết điều đó tôi như con thiêu thân lao vào vòng tay anh, không hề biết có một người phụ nữ đang đau khổ vì mình.
Video đang HOT
Có lẽ tính tôi cũng trẻ con nên không muốn anh phải chịu khổ với gia đình đó. Tôi đến gặp chị, sự thật không như tôi nghĩ, chị là người phụ nữ tốt, đúng là từng yêu anh nên đã quyết định “úp” để anh mãi bên chị. Anh là người chồng khá quan tâm đến gia đình, giữa họ không có tình yêu nhưng có tình nghĩa. Chị đã dùng hết tuổ.i xuân để đền trả anh những gì đã làm. Lúc đấy tôi quá yêu anh, không còn đủ tỉnh táo để dứt ra được nữa. Anh cũng cầu xin tôi hãy để anh thư thư, sẽ b.ỏ v.ợ để đến với tôi.
Tôi cũng khuyên anh hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định vì tôi đang học, chị lại là người tốt, không phải ai cũng lấy được cô vợ như thế. Anh nói rất cần tôi, sau những lần say rượu anh lại như con thiêu thân tìm đến tôi khóc lóc, chị biết và lại làm ầm lên. Điều đó là đúng, tôi không hề giận gì vì lỗi của tôi ngay từ đầu đã nhu nhược với tình yêu sai trái này. Có lần tôi quyết định chấm hết tất cả, gửi lại anh về với gia đình, được một tuần anh lại tìm đến, nhìn anh tiều tụy hẳn. Tôi không biết nói gì nữa, chỉ ôm anh rồi an ủi. Quả thật tôi không phũ phàng với anh được vì tình yêu trong lòng quá lớn.
Chúng tôi lại quay về với nhau, tôi đau khổ lắm khi tối phải trả anh về bên gia đình. Lòng ghen tuông lại trỗi dậy, muốn chị biết anh yêu và cần tôi đến mức nào chứ không phải như chị ấy nói rằng tôi chỉ là người để anh giải quyết nhu cầu. Giờ bình tĩnh nghĩ lại sao thấy bản thân xấu xa quá, muốn xin lỗi nhưng không đủ dũng cảm để nhắn tin cho chị ấy. Tội của tôi gây ra quá lớn, tôi đã sai lầm. Giờ tôi có thể rời xa anh nhưng sợ anh sẽ tìm đến và lý trí sẽ không thắng nổi trái tim mình.
Theo VNE
Em yên bình khi không còn anh
Em từng nghĩ yên bình phải là trong vòng tay anh. Nhưng bây giờ, mọi thứ đều đã khác đi...
Em từng nghĩ yên bình phải là trong vòng tay anh. Nhưng bây giờ, mọi thứ đều đã khác đi...
Em không còn yêu anh. Nhưng kỉ niệm là điều gì đó, dù cố xóa bỏ thì vẫn mãi chẳng chịu rời xa. Em chung sống với khoảng thời gian đã qua, thi thoảng đưa tay ra tưởng như có thể chạm vào được.Ví dụ như những suy nghĩ về tương lai.
Ví dụ như cầm điện thoại trên tay, áp vào tai tưởng như lập tức nghe được cái giọng nói trầm ấm "Anh đây. Có chuyện gì vậy?"Hay là tự hỏi. Bao giờ em mới yên bình ? Bây giờ thì em yên bình.
Em từng nghĩ yên bình phải là trong vòng tay anh. Nhưng bây giờ, mọi thứ đều đã khác đi... (ảnh minh họa)
Em từng nghĩ yên bình phải là trong vòng tay anh. Thực tế thì không phải, em đã yên bình khi chỉ có một mình. Vui vẻ với cuộc sống hiện tại, không phải lo lắng về ngày mai, ngày kia hay ngày sau nữa chúng ta sẽ ra sao? Sẽ đến với nhau bằng như thế nào khi có quá nhiều khoảng cách, quá lắm khó khăn, đầy rẫy trở ngại? Tình yêu đáng nhẽ phải mang đến cho người ta niềm vui, sự ấm áp nhưng em và anh ngày càng mệt mỏi vì chẳng có một chút niềm tin vào tương lai. Em nhận ra, đôi khi từ bỏ không phải hèn nhát không dám đối mặt, lúc không thể bước tiếp, từ bỏ là đủ can đảm để cho mình và cho người kia một hạnh phúc khác.
Không có anh, em thoải mái làm những gì mình thích. Thời gian dài thật dài. Em vẫn chưa thể quên. Thi thoảng em vừa hít thở vừa đi trong hồi ức. Ví dụ như con đường đầy kỷ niệm mà em một mình đi qua hôm nay. Hoặc buổi tối ngồi viết note về anh như thế này.
Thực tế thì không phải, cuộc sống vẫn đẹp khi em chỉ có một mình. Bởi không còn anh yêu em, em tự biết yêu thương bản thân mình! (Ảnh minh họa)
Em nhận ra là em đang già đi, nhăn nheo và sắp mốc lên được. Suốt cả "tuổ.i trẻ" của mình, em quanh quẩn bên anh, chỉ biết có anh... bây giờ bảo em yêu người khác khó khăn biết chừng nào. Mà em lại ngại khó, ngại khổ, ngại bước tới và lười vượt qua. Vậy là em vẫn quanh quẩn một mình, hẹn hò với sự tự do, lang thang cùng bạn bè vào những buổi chiều nhàn rỗi. Nhưng lâu rồi em mới thấy cuộc sống thật đẹp như thế này. Em từng nghĩ cuộc sống chỉ đẹp khi có anh. Thực tế thì không phải, cuộc sống vẫn đẹp khi em chỉ có một mình. Bởi không còn anh yêu em, em tự biết yêu thương bản thân mình!
Theo VNE
Nếu em yêu người khác Chỉ là... còn một câu hỏi vẫn luôn nhức nhối không thôi...Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không? Em những ngày gồng mình chống chọi với nỗi nhớ, sợ hãi trong chênh vênh nhớ thương.Những ngày cuối tuần nhiều hoang hoải. Em co ro trong những kỉ niệm xưa cũ, thấy vết thương xưa lại nhói đau... Mùa Đông, se sắt...