Muốn bỏ chồng để yêu người có vợ
Tôi là sinh viên năm thứ 2, một lần vô tình bắt nhầm tuyến xe buýt, tôi đã đi vào công viên chơi. Tôi đi tha thẩn một mình vì buồn những câu chuyện nhỏ nhặt của sinh viên.
Khi tôi giật mình nhìn sang bên cạnh thì thấy một người đang bước cùng nhịp trên chiếc cầu. Tôi thấy anh quen lắm, dường như đã gặp ở đâu đó.
Nếu như câu chuyện chỉ dừng lại ở đây thì không có những chuỗi dài ngày bi kịch. Anh vẫn bước theo tôi và chúng tôi bắt đầu nói chuyện. Hai kẻ đi một mình trở thành đôi từ lúc nào không biết.
Anh xin số điện thoại và tôi cho anh. Tôi không nghĩ rằng anh lại gọi điện cho tôi nhiều như vậy. Sau đó anh đến chơi nhưng đầy bí hiểm. Anh không bao giờ nói chuyện về bản thân, nhà cửa dù tôi có hỏi. Chúng tôi cứ như vậy một thời gian ngắn và tôi không biết tin gì về anh.
Rồi anh mất hút khỏi tôi. Tôi nhận ra mình rất có thiện cảm với người đàn ôngkhông biết gì ngoài một cái tên giả.
Anh nói mình tên là H. nhưng thực ra không phải như vậy. Ba tháng trôi qua không có tin tức gì tôi cũng dần quên anh và tôi chuyển nhà. Thế nhưng anh lại xuất hiện trước cổng trường để tìm kiếm tôi và chúng tôi lại gặp nhau. Linh tính mách bảo tôi rằng anh là người đã có gia đình.
Tôi hỏi thẳng và anh thừa nhận. Tôi thật sự rất buồn. Lúc đó tôi đã hỏi: “Anh đã có gia đình sao còn tìm em?”. Anh ấy nói: “Anh có kể chuyện với người bạn là anh thích một người con gái và anh ra đi không nói một lời. Người bạn đó bảo anh phải quay lại nói rõ ràng đừng để một cô gái còn quá trẻ mất lòng tin”.
Tôi khóc nức nở và nói: “Thà anh đừng quay lai, em còn đỡ mất lòng tin hơn”. Tôi cũng khuyên anh nên trở về với vợ con. Từ hôm đó tôi tránh mặt và một lần nữa tôi chuyển nhà.
Anh vẫn tìm ra tôi, nhìn bộ dạng bơ phờ tôi lại thương anh. Tôi thật sự đau khổ vật vã vì sống trong cảnh người thứ 3 tội lỗi.
Video đang HOT
Tôi càng lạnh lùng tránh mặt, anh lại càng tìm tôi. Tôi từ chối tất cả các chàng trai để yêu anh trong bóng tối đau khổ. Tôi dằn vặt không thể ở bên anh, cũng không thể xa anh và anh cũng thế. Tôi vẫn thường nói trên cuộc đời tôi chỉ yêu 2 người đó là mẹ – tình yêu m.áu thịt và anh – tình yêu nam nữ.
Tôi đã đến t.uổi lấy chồng. Gia đình luôn giục vì tôi là con út nên bố mẹ muốn lo chuyện chồng con cho yên ổn. Tôi hiểu rất rõ một điều rằng nếu tôi lấy bất cứ một người nào tôi cũng sẽ chạy về bên anh.
Thật tai hại mọi người biết chuyện tôi có người yêu là người đàn ông đã có vợ. Tôi tưởng tượng ra cảnh tượng mẹ sẽ thất vọng như thế nào về điều đó.
Tôi quyết định lấy người đàn ông nước ngoài một cách nhanh chóng. Anh cũng biết, tuy rất buồn nhưng thật sự anh và tôi đều không tìm được cách giải quyết.
Tôi đã khóc rất nhiều, nhiều lúc muốn tìm đến cái c.hết. Trước khi theo chồng chúng tôi đều hứa sẽ quay lại với nhau khi anh đã lo xong trách nghiệm cho con cái. Thời gian dự tính là 12 năm.
Tôi đã lấy người đàn ông mà mình không yêu và theo chồng ra nước ngoài sinh sống. Chồng tôi rất tốt tính và nhân hậu nhưng tôi không yêu nên chuyện đó cũng trở thành vô nghĩa.
Tôi luôn nhớ đến người đàn ông ở Việt Nam và ấp ủ ngày trở lại bên anh. Chính vì thế tôi đã không sinh con cho chồng vì sợ ràng buộc.
Tôi rất đau khổ vì phải sống giữa hai người đàn ông. Tôi đang định chia tay với chồng và sống một mình để chờ đến ngày chúng tôi hẹn ước.
Tôi cũng thực sự băn khoăn vì sau từng đấy năm liệu anh có quên lời hứa ngày xưa? (Thanh Mai).
Tôi nhận thấy rằng bạn thực sự đang đ.ánh b.ạc với cuộc sống của mình. Với người bạn trai ở Việt Nam, bạn nói hai bạn yêu nhau nhưng thật sự bạn không biết rõ về hoàn cảnh gia đình của anh ấy, mọi chuyện là do anh ấy nói. Nếu yêu nhau thì ít ra hoàn cảnh về gia đình của mình, anh ấy cũng nên cho bạn biết.
Nếu anh ta thực sự muốn cưới bạn làm vợ để thay thế cuộc sống không hạnh phúc với vợ thì không nhất thiết cần đến 12 năm nữa bởi khi anh ta cưới bạn rồi thì vẫn thực hiện trách nhiệm với các con của anh ấy.
Cũng có thể anh ấy không ly dị được vì vợ không đồng ý nhưng 12 năm nữa liệu họ có thể chia tay khi vẫn cùng chăm sóc con cái. Mất 12 năm để đợi chờ một hạnh phúc không chắc chắn thì không nên chút nào.
Hơn nữa với điều kiện sống của bạn hiện tại thì cũng khó lòng mà bồi dưỡng được tình cảm của hai người. Việc phai nhạt tình cảm là không thể tránh khỏi.
Tôi nhận thấy bạn đã phạm sai một lần khi quyết định cưới một người đàn ông không yêu. Tôi không biết anh ấy yêu bạn nhiều đến mức nào nhưng qua những gì bạn kể về cách ứng xử của anh ấy thì thực sự đây là người đàn ông bạn có thể dựa vào cả cuộc đời.
Vậy bạn nên cho mình một cơ hội tiếp tục sống với anh ấy, biết đâu trong thời gian ấy bạn cũng yêu và muốn sống với anh ấy. Còn trải qua một thời gian mà bạn không thể có tình cảm, không muốn sống với cạnh thì lúc đó bạn nên chia tay để giải thoát cho cả hai người.
Có lẽ sau mọi chuyện bạn cần một khoảng trống suy nghĩ, xem cái gì tốt nhất cho mình để tránh không phạm phải sai lầm.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Vắt kiệt" mình cho người xưa
Tôi đã vắt kiệt mình cho H như một sự bồi thường cho những năm tháng ngốc dại...
Đó chỉ là một đoạn tình ngắn ngủi giữa hai cuộc tình dài hơi của tôi. Sau 4 năm vật vã với mối tình đầu, tôi đã chọn anh để trú ngụ, dưỡng thương, và chỉ sau 4 tuần thì tôi đã rời anh để đến với tình yêu mới - người mà tôi đã cưới làm chồng.
Ngày ấy không chịu nổi thói ghen tuông vô lối của anh chàng mối tình đầu, tôi đã chủ động chia tay sau một lần anh ta tát tôi giữa phố đông. Tôi tìm đến H, anh ấy học cùng lớp tiếng Anh tại chức với tôi. Lúc đó tôi thừa biết là H rất có tình cảm với tôi. Thế nên khi tôi chủ động tìm đến H thì anh ấy khỏi phải nói là đã vui thế nào.
Mặc kệ cho việc tôi vẫn còn đau đớn, nhớ nhung mối tình đầu, H vẫn một lòng một dạ với tôi. Những hôm H đèo tôi đi qua từng nơi hẹn cũ của tôi với người yêu cũ, chỉ để tôi khóc rấm rứt. Hồi đó H bảo: "Anh không cần biết sẽ ra sao, thậm chí đến một ngày em lại quay về với Vũ (mối tình đầu của tôi) thì anh cũng chấp nhận. Được yêu em ngày nào là anh đã hạnh phúc ngày ấy rồi".
Tôi nghe mà thương H quá. 4 tuần, trong 4 tuần đó, tôi biến H thành vật thế thân. Những lúc tôi như điên lên, thèm được gặp lại Vũ để hôn Vũ mê mải như xưa thì tôi lại chọn H, hôn H và gọi tên Vũ. H không hề trách cứ. H vẫn dịu dàng bên tôi. Thậm chí có lần, tôi oái oăm bắt H mặc quần áo giống Vũ rồi đòi làm " chuyện ấy", H vẫn cam chịu, chấp nhận.
Chỉ sau 4 tuần quen H thì tôi gặp chồng tôi bây giờ. Đúng là một tiếng sét ái tình. Tôi yêu anh ấy luôn và quên bẵng H bởi cho đến tận bây giờ, tôi cũng không nhớ nổi lúc đó H đã thế nào nữa. Tôi chỉ biết dạo ấy tôi như kẻ say lao vào chồng tôi bây giờ. Yêu anh ấy, quên bẵng H và quên bẵng cả Vũ. Yêu như lần đầu tiên biết yêu. Rồi đám cưới tôi, Vũ cũng đến. Tôi vẫn nhói lòng khi gặp lại Vũ trong đám cưới của mình. H thì không đến. Giả sử H có đến, liệu tôi có nhói lòng như khi tôi gặp Vũ không? Tôi nghĩ là không.
Tôi đến với H chỉ để khỏa lấp nỗi nhớ Vũ (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện bắt đầu khi cơ quan tôi đi đàm phán với công ty của H trong một dự án hợp tác chung. Tôi gặp lại H sau khi đã cưới chồng được 1 năm. Gặp lại H, tôi không ngờ là trái tim mình lại trở nên bất trị đến thế. Phải, vì H bây giờ khác hẳn H ngày xưa? Hay tại vì chính H cũng đang lúng túng và bối rối? Trong tôi lúc đó là những cơn áy náy hay là những rung động, tôi cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng bao kỷ niệm lại dội về, những kỷ niệm nhỏ giọt và bé mọn, thậm chí còn rời rạc, vụn vặt.
H kể lại, tôi nhớ ra. Như hàng trăm miếng kính vỡ li ti đ.âm t.hấu vào tim tôi. "Anh có hận em không?" - Tôi hỏi H như vậy. H gật đầu. Cái gật đầu ấy khiến tôi mắc kẹt lại. Tôi mắc kẹt lại trong mớ cảm xúc lẫn lộn. Của áy náy, của hối lỗi, của cảm giác giận mình ghê gớm bởi mình đã gây tổn thương cho người khác. Thế nên khi H bảo H vẫn còn rất yêu tôi thì tôi đã không thể kiềm chế được mình. Tôi lao vào H, như để trả sạch những lỗi lầm khi xưa. Tôi muốn được một lần trọn vẹn cho H. Để bù lại 4 tuần tôi đã lợi dụng H khi xưa. Mọi thứ xảy ra quá nhanh, không để tôi kịp nghĩ lại bất cứ điều gì. Chỉ là sự thôi thúc đến mất kiểm soát. Đêm ấy, tôi đã vắt kiệt mình cho H như một sự bồi thường cho những năm tháng ngốc dại xa xưa.
Sáng hôm sau, tôi trở về Hà Nội, về với chồng của mình. Lúc trên xe, tôi biết mình đã bị "mắc kẹt". Một phần của tôi đã mắc kẹt lại nơi H và với chồng mình, tôi đã phản bội anh. Tôi đã về với một sự không còn trọn vẹn nữa.
Hãy nói cho tôi biết tôi sẽ phải sống tiếp thế nào đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Quá bản năng khi yêu người có vợ Tình cảm không có lỗi, nhưng tình cảm chỉ thực sự bền vững và là tình yêu đích thực. Em năm nay 26 t.uổi, bạn trai hơn em một t.uổi. Chúng em quen được hơn 3 năm.Tình cảm của chúng em rất tốt. Anh rất quan tâm và chiều chuộng em. Trong khi em yêu anh, em lại " say nắng" một người...