Mùa cưới đã đến, tôi bỗng giật mình: “Không có t.iền, khổ lắm!”

Theo dõi VGT trên

“Cố gắng k.iếm t.iền rồi tôi có thể đến New York khóc, đến London khóc, đến Paris khóc, đến Roma khóc, vừa bước đi phong độ vừa khóc, muốn khóc thế nào thì khóc…”.

Gia đình tôi là một gia đình bình thường, không thuộc hàng khá giả cũng không thuộc hàng nghèo túng. Theo đ.ánh giá của xã hội thì đó là mức trung bình. Bố mẹ tôi làm trong nhà nước, tài sản không có nhiều, đủ nuôi các con đi ăn học, đủ sống một cuộc đời an yên cho tới già.

Không chỉ gia đình tôi mà cô, dì, chú, bác, gia đình nào cũng thế. Tất cả đều có chung một công thức dạy dỗ con cái là phải sống hòa thuận, lành mạnh, học giỏi rồi sau này có công ăn việc làm ổn định, lập gia đình, sinh con và thế là sống đến hết đời.

Cũng chính bởi được nuôi dạy như vậy nên tư tưởng chỉ cần sống hạnh phúc còn những thứ khác không cần quan tâm đã thấm nhuần vào tôi. Thì đúng, bố mẹ lúc nào cũng chỉ mong con cái sống vui vẻ, hạnh phúc là bố mẹ đã yên tâm rồi!

Nhưng đến khi đi làm, nhận lương mỗi tháng, tôi mới biết: “Không có t.iền, khố lắm!”

18 đến 23 t.uổi, tôi lên Thủ đô học, sống bằng trợ cấp của bố mẹ. Vốn dĩ là một đứa con gái có nhan sắc trung bình, tính cách bình thường nên tôi chẳng để ý nhiều đến ngoại hình, không mua sắm nhiều, cũng chẳng có bạn bè nhiều, không tụ tập, ăn uống nhiều. Vì vậy, t.iền bố mẹ cho bao nhiêu thì tôi tiêu bấy nhiêu.

24 t.uổi, bắt đầu bước chân vào thế giới công sở, cuộc sống đổi khác, cần phải gặp gỡ người này người kia. Cầm bằng kế toán trong tay, may mắn tôi xin được đúng công việc mình đã theo học với số lương 6 triệu/tháng.

So với bạn bè đi làm đúng ngành thì thu nhập của tôi không thấp. Bố mẹ ở nhà cũng phấn khởi lắm vì tôi xin được công việc đúng ngành đúng nghề, lại kiếm được t.iền. Tôi thấy như vậy nên cũng tự hào về bản thân lắm.

1 năm trôi qua, lương của tôi cũng chỉ tăng thêm 1 triệu. Trong 1 năm ấy, tôi thở dài không biết bao nhiêu lần. 6 triệu hay 7 triệu thì 1 tháng, tôi cũng phải chật vật xoay sở sao cho đủ để không phải vay mượn ai. Nhiều lần, tôi đã chán ngán, muốn bỏ quách công việc này để chuyển sang một lĩnh vực khác.

Tôi ngày càng thấm thía lời khuyên của một chị bạn tôi: “Ở Hà Nội ấy, em chẳng làm được gì cả. Em phải kiếm được 10 triệu thì may ra còn đủ ăn, còn tiết kiệm được hay không, chị không chắc lắm.”

Bạn bè đại học cùng lớp, có đứa thất nghiệp, đứa chật vật sống như tôi nhưng vẫn cố an ủi tôi: “Mình còn trẻ, có 24 t.uổi, lo gì chuyện t.iền bạc, cứ lo vun đắp kiến thức cho công việc đi!”, có đứa lương tháng 8 chữ số, đi du lịch thường xuyên, có đứa đã bắt đầu công cuộc mua trả góp căn hộ chung cư… Nghĩ về mình, tôi càng cảm thấy chán nản và xấu hổ.

Người ta lo tháng sau đi du lịch ở đâu, tôi bận lo ngày mai ăn gì.

Người ta lo Tết sắm sửa gì tặng bố mẹ, tôi bận kiểm tra xem mình còn nợ t.iền ai không.

Người ta lo tháng này có tiết kiệm đúng số t.iền đặt ra không, tôi bận đếm bao giờ đến ngày nhận lương.

Có một lần, không hiểu sao tôi lại đau lưng đến thế, không cúi xuống được, nhích người nhẹ thôi mà cũng điếng người. Tôi định đi bệnh viện khám mà đến nơi, hỏi chi phí cần trả mà tôi đã tự ái quay về rồi lên mạng Google các cách chữa bệnh tạm thời. Tôi thấy mình thật ngu ngốc mà cũng đành chấp nhận!

Lần khác, về nhà vào mùa hè, cái tủ lạnh nhà tôi dùng đã lâu bỗng dưng bị chập điện, hỏng, không sử dụng được nữa. Nếu là người kiếm được nhiều t.iền thì chắc tôi đã dắt bố mẹ ngay ra cửa hàng điện lạnh sắm một chiếc luôn.

Ấy vậy mà, tôi đành cầm lòng sau khi nghe quyết định của bố mẹ là sẽ gửi nhờ đồ sang tủ lạnh nhà khác một thời gian.

Tôi vừa mới có cơ hội gặp lại một người bạn đại học mà tôi vô cùng ngưỡng mộ. Loan là một đứa năng nổ, hoạt bát, ngay từ khi đi học đã luôn tranh thủ đi làm. Cô ấy làm rất nhiều công việc, thử nhiều lĩnh vực khi những đứa còn lại như chúng tôi vẫn còn mải mê ở nhà cày phim, lướt Facebook ngày ngày.

Khi ra trường, Loan đã biết cô ấy có những điểm mạnh, điểm yếu nào nên cô ấy quyết tâm theo đuổi con đường viết lách.

Kế toán vốn dĩ là một ngành khô khan nhưng Loan lại khác, cô ấy biết mình thích gì nên hiện tại đang sở hữu hẳn một blog riêng về cuộc sống thu hút hàng trăm nghìn lượt thích, cô ấy cũng là biên tập viên của một tờ báo mạng. Và tất nhiên, với số lượng công việc nhiều như vậy, thu nhập của cô ấy đã chạm mức khá: 25 triệu/tháng.

Mùa cưới đã đến, tôi bỗng giật mình: Không có t.iền, khổ lắm! - Hình 1

Số t.iền kiếm được, Loan dành mua quần áo, mỹ phẩm, đi du lịch, thỉnh thoảng đi café, ăn uống với bạn bè để giữ mối quan hệ. Tháng nào, cô ấy cũng biếu bố mẹ một khoản và cô ấy còn tiết kiệm được một khoản cho riêng mình.

Loan nói, cô ấy hài lòng về cuộc sống bây giờ lắm, những gì cô ấy bỏ ra thời đi học bây giờ được trả xứng đáng. Thu nhập cao như vậy khi còn trẻ, cô ấy cũng không hoang phí mà dùng vào những việc đúng.

Một đứa như tôi, nghe những chia sẻ, trải nghiệm, câu chuyện của Loan mà chỉ biết nuốt nước bọt. Rồi bất chợt tôi nghĩ không biết bao giờ tôi sẽ được như Loan, có thể thoải mái rút t.iền cho đứa cháu thêm chút t.iền ăn học hay có thể dễ dàng mua một chiếc túi mình đã thích từ lâu để diện đi ăn cưới bạn thân.

Tôi thích t.iền, không phải tôi thực dụng, mà bởi t.iền giúp tôi đảm bảo cuộc sống. Không có t.iền, chẳng dám giao lưu, chẳng dám đi đâu, gặp gỡ bạn bè. Cứ thế, cuộc sống tôi cứ quanh quẩn trong cái nhà trọ 30m2 chia 3 người với một cái máy tính.

Thỉnh thoảng, lướt Facebook, thấy có hoàn cảnh thương tâm, tôi cũng muốn gửi cho họ chút t.iền để giúp họ. Ấy vậy mà, cuối tháng, t.iền chỉ đủ để ăn và đổ xăng. Tôi lại đành ngậm ngùi cất ví lại.

Mùa cưới đã đến, tôi bỗng giật mình: Không có t.iền, khổ lắm! - Hình 2

Tôi có đọc một câu như thế này trên mạng:

“Nghĩ đi nghĩ lại cố gắng k.iếm t.iền vẫn là đáng tin cậy hơn hết. Nếu không những lúc tâm trạng không tốt, chỉ có thể mua vài chai bia, gói snack rồi thui thủi ngồi khóc bên vệ đường mà thôi.

Nếu cố gắng k.iếm t.iền, thì có thể vừa ngâm mình trong suối nước nónng tĩnh lặng mà xinh đẹp nào đó, vừa đắp mặt nạ và mặc kệ nước mắt tuôn rơi. Cố gắng k.iếm t.iền rồi tôi có thể đến New York khóc, đến London khóc, đến Paris khóc, đến Roma khóc, vừa bước đi phong độ vừa khóc, muốn khóc thế nào thì khóc…”

Giật mình khỏi cơn miên man, tôi tỉnh giấc. Ông anh đồng nghiệp hồ hởi đưa thiệp cưới cho tôi.

Mùa cưới đã đến. Đúng thật, không có t.iền, khổ lắm!

Theo Trí thức trẻ

"Không nghi ngờ"

Không phải tôi đang trốn tránh sự thật, rằng xã hội bây giờ sao quá nhiều cám dỗ. Nhưng tôi càng biết hơn là mình không thể đem anh bỏ vào túi áo, để ngày đêm mang theo bên người và trông chừng.

Rõ ràng vấn đề không nằm bất cứ cô gái nào khác. Tất cả đều phụ thuộc vào chính người đàn ông của tôi thôi! Cám dỗ ở khắp mọi nơi, nhưng chuyện xấu chỉ có thể xảy ra với người đàn ông muốn sa ngã.

Cuộc đời chẳng ai nói trước được điều gì, nhưng ít ra ở giờ phút này, cảm thấy thoải mái. Thứ gọi là "niềm tin" không bắt nguồn từ sự ngây thơ hay mù quáng, mà chính là lựa chọn. Và tôi lựa chọn "không nghi ngờ" cho đến ngày thực tế chứng minh mình đã đúng. Tham vọng ngày đêm kiểm soát trái tim, tâm trí, lẫn thể xác của một người là không thể. Và nếu thực sự làm thế, thì cũng chẳng ý nghĩa gì. Vậy nên, tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ chỉ là thương anh, và tin anh!

***

Một ngày cuối thu tháng 10, tôi đang ngồi trong quán cà phê quen thuộc tranh thủ thiết kế nốt mấy mẫu thiệp mới cho mùa cưới cuối năm thì điện thoại trên bàn bỗng rung lên báo tin nhắn. Là Hiền, cô bạn thân nhất của tôi thời đại học.

"Lam à? Đang ở đâu đấy? Tao mới đi qua Highlands bờ Hồ xong, thấy gã Cường nhà mày đang ngồi với cô nào ấy! Tao còn chụp cả hình gửi qua nữa, xem đi!"

Tôi uể oải mở hình lên. Đúng là Cường thật. Anh đang ngồi chống cằm trầm tư bên tách trà nghi ngút khói. Đối diện là một mái tóc xoăn sóng màu hạt dẻ buông nhẹ trên đôi vai trần tròn trịa mà chỉ cần nhác qua thôi, tôi đã nhận ra ngay.

Tôi phì cười nghe Hiền mắng sa sả trong điện thoại. Từ hồi còn đi học, Hiền đã nổi tiếng lạt mềm buộc chặt, nắm bàn ông trong lòng bàn tay. Ngay cả chồng nó hiện giờ, anh Hợp, muốn đi đâu làm gì cũng phải nhìn nét mặt của vợ. Lương đưa đủ, tối ngủ ở nhà. Về khía cạnh nào đó, tôi cũng cảm thấy nể cái sự "rèn chồng" nghiêm khắc ấy.

- Được rồi! Cảm ơn cưng đã mật báo. Đợi tối gặp tao hỏi.

Giọng cười đầy vẻ qua loa như đang xoa dịu của tôi dường như đã làm Hiền mất hứng. Phía bên kia đầu dây, nó không giấu được tiếng thở dài:

- Mày thật là... - Hiền tặc lưỡi. - Bồ mày trẻ t.uổi, cao to đẹp trai, công việc ổn định, lại có nhà riêng, thi thoảng đi công tác xa chẳng biết đằng nào mà lần nữa! Phải tao chắc đứng ngồi không yên rồi! Đêm dài lắm mộng, nghe lời chị đi em! Cứ đủng đà đủng đỉnh có ngày hối không kịp đấy!

Buông điện thoại xuống, tôi hơi thần người ra. Tay cũng vô thức mà di di trên mặt tấm ảnh Hiền vừa gửi. Tôi biết cô gái này, người đã từng xuất hiện đôi lần trong những câu chuyện cũ của Cường. Là ký ức mà hầu như ai cũng có, đôi lúc lại hiện về làm xáo trộn hiện tại: nỗi ám ảnh mang tên người yêu cũ.

Vậy là hôm nay, anh đã gặp em Ngọc?

...

Tôi và Cường tính đến giờ cũng đã ở bên nhau được gần một năm. Cả hai tình cờ gặp gỡ rồi thân thiết khi cùng sinh hoạt trong nhóm cựu sinh viên trên diễn đàn chung của trường đại học. Quãng này năm trước, anh là người đã gửi lời mời kết bạn với tôi qua facebook. Ngay lập tức, cả tôi và anh đều bị đối phương thu hút, trở thành những kẻ "nghiện" chat. Rồi sau đó, là "nghiện" nhau. Mọi sự diễn ra khá nhanh.

Ngày tôi giới thiệu anh với gia đình và bạn bè, dù không nói ra nhưng tôi hiểu, mọi người đều không tin tưởng lắm vào mối quan hệ ấy. Những mối tình qua mạng mấy khi có được kết cục tốt đẹp? Hơn nữa, Cường đẹp trai, con nhà cơ bản, lại là phó phòng kỹ thuật của một công ty Viễn thông đang ăn nên làm ra với thu nhập đáng mơ ước. Trong khi tôi chỉ là một freelancer không ổn định, tự mở tự làm công việc mình yêu thích, ngoại hình so với anh lại kém hơn. Đến cả t.uổi xuân cũng chẳng vượt nổi Cường. Anh "trẻ" hơn tôi ba tháng.

Bố mẹ già mỗi ngày đều giục tôi quen bạn trai rồi mau chóng lấy chồng đi. Nhưng đến khi gặp Cường cũng chỉ tặc lưỡi mà rằng, duyên số cả, được là cái tốt, còn không thì cũng đừng buồn. Hai mươi tám, đàn ông chỉ như một bông hoa đang chớm nở, còn phụ nữ, đã sắp sửa tàn rồi. Mẹ vẫn luôn mong tôi sẽ quen với người nào đó hơn mình dăm t.uổi trở lên. Khi ấy, ít ra cũng sẽ không lo bị chê già.

Nhưng tôi yêu anh. Và anh cũng yêu tôi. Hiện giờ là thế.

Không nghi ngờ - Hình 1

Nhìn điện thoại một hồi, tôi quyết định đóng lại rồi bỏ xuống, tiếp tục nốt công việc đang dang dở.

Bên ngoài kia, nắng thu nhàn nhạt đang khẽ khàng lách mình qua những tầng mây, chan hòa qua từng chấn song cửa sổ.

Thanh tao và an yên.

***

- Lam của tớ hôm nay có ngoan không?

5 giờ 30, Cường qua quán đón tôi với một nụ cười ngọt ngào. Dù yêu nhau đã lâu nhưng cả hai vẫn giữ thói quen xưng hô như hồi mới gặp.

Tôi cười toe nhìn anh:

- Ngoan! Làm hết cả việc của tuần tới rồi. Thế còn cậu?

- Không tốt lắm. - Anh chẹp miệng, đưa tay nhẹ véo mũi tôi. - Bận nhớ cậu nên chẳng làm được gì!

Thiệt tình, trừ lúc họp hành hay đang bận dự án ra, chính anh mới là người cứ rảnh chút lại nhắn tin "quấy nhiễu" không cho tôi làm việc thì có! Mà trưa nay đi gặp người đẹp mà? Là nhớ tôi hay nhớ họ đây?

Nghĩ lại lời cái Hiền ban chiều, tôi hơi nhướn mày nhìn anh, tặc lưỡi thử nghe theo nó một lần xem sao. Áo sơ mi trên người rất thẳng thớm, không có vẻ gì là nhàu nát. Không có mùi nước hoa hay vết son phấn lạ. Chút keo trên tóc vẫn còn nguyên, chứng tỏ chưa tắm gội qua. Ánh mắt trìu mến luôn nhìn thẳng, không tỏ ra lẩn tránh gì...

Trời ạ, đầu óc tôi vắt chất xám cả ngày đã mệt c.hết rồi, giờ vẫn phải hoạt động tiếp vì ba cái trò "quan sát thái độ và biểu hiện xem có gì khuất tất không" này hay sao?

- Nếu cậu vẫn còn nhìn tớ đắm đuối như vậy thêm một giây nữa, tớ sẽ hôn cậu ngay tại đây đấy!

Cường thản nhiên ấn mũ bảo hiểm xuống đầu tôi, thuận tay đỡ lấy chiếc cặp laptop nặng trịch. Tôi như kẻ ăn vụng bị bắt quả tang, chỉ biết giả ngốc loay hoay trèo lên chiếc xe ga cao ngồng, vụng về vòng tay qua người anh.

Vùi mặt vào bờ vai thô rộng của Cường, tôi khẽ thở ra một hơi dài rồi khép mắt lại.

Khoảnh khắc hạnh phúc này, thay vì khuấy đảo lên, tôi thà rằng hãy trọn vẹn tận hưởng nó, dù chỉ một lần.

Không nghi ngờ - Hình 2

Cửa vừa mở, tôi đã thất thểu ôm túi đồ ăn mới mua vào trong bếp. Mỗi tối thứ sáu, Cường thường đón tôi qua nhà anh ăn cơm. Anh sống một mình trong căn chung cư rộng rãi nên cuối tuần, nếu không có việc gì cần giải quyết gấp thì thi thoảng tôi cũng ngủ lại đó. Bố mẹ già ở nhà đối với chuyện này không những không e ngại, lại còn ra sức cổ vũ, đòi tôi kiếm bằng được thằng cu đem về cho ông bà nuôi trước. Bảo rằng có "thằng con" rồi thì việc xích chân "thằng bố" chỉ là chuyện sớm muộn thôi. Tôi chỉ biết cười khổ.

- Cậu muốn ăn canh gì? Khoai tây hay cá dưa?

Nghe tiếng bước chân quen thuộc của Cường, tôi không quay người nhìn anh, chỉ thuận miệng hỏi trong khi tay bắt đầu mở từng túi đồ. Nhưng còn chưa kịp đụng vào mấy cây cải xanh, cánh tay chắc nịch kia đã vòng qua eo tôi kéo ngược lại.

- Cấm quấy rối! Để yên cho tớ...

Thiệt tình... Nghi ngờ sự khuất tất chưa đủ, còn phải nghi ngờ thêm cả những thân mật hàng ngày nữa ư?

Mà như thế nào mới là bình thường? Và như thế nào là bất thường?

Thời gian ở bên nhau đã chẳng mấy, lại còn bị cảm giác hoài nghi kia ngáng đường. Tù túng như vậy làm sao mà sống nổi nhỉ?!

Đang miên man nghĩ ngợi, tôi chợt giật mình khi cảm thấy đôi môi anh đang dần lướt xuống cổ mình, ươn ướt và lành lạnh.

- Này! - Tôi vội vã kêu lên. - Đã bảo cấm - quấy - rối rồi cơ mà! Tớ còn phải nấu cơm nữa!

Anh nói đến đâu, tôi không khỏi than thầm đến đấy! Cái tôi vốn cho là "bí mật dò xét" kia, vào mắt anh sao lại trở thành "dụ dỗ lồ lộ" vậy trời? Đúng thật mình chẳng có chút năng khiếu nào trong việc làm thám tử cả! Tư duy thì lười biếng, kỹ năng thì vụng về, hẳn thứ thu được từ bài học quản chồng của cái Hiền chỉ có thể là "hậu quả" chứ không phải "kết quả" rồi.

Tôi giấu đi tiếng thở dài thất bại, khẽ ngẩng lên nhìn anh. Gần thế này mới thấy, hình như Cường hơi ốm đi. Hai má anh gầy rộc, khoảng dưới mắt cũng hằn lên những nếp nhăn nhỏ vụn, dấu vết của sự mỏi mệt nghĩ suy từng ngày. Dạo này công việc vất vả lắm sao? Hôm rồi thấy anh kể rằng mình phải lên phương án thi công cho một dự án được mời thầu trong ba tháng cuối năm này. Mỗi lần vào phòng anh thu dọn, tôi lại thấy những chồng tài liệu mỗi ngày một nhiều thêm, nằm la liệt trên mặt bàn. Cuốn nào cũng dày đặc những ghi chú và đ.ánh dấu của anh, nặng nề và ngột ngạt.

...

Như chẳng hề biết tới những suy nghĩ trong lòng tôi, Cường lại mỉm cười, thản nhiên cúi xuống in lên giữa sống mũi tôi một nụ hôn thật dài.

Cuộc sống này đã có đủ phức tạp rồi, có lẽ tôi không nên gây thêm căng thẳng cho anh nữa!

Dù sao Ngọc cũng đã là quá khứ.

Còn hiện tại của anh, là tôi.

Không nghi ngờ - Hình 3

Trời đã vào đông được một tháng.

Cuối năm, cả tôi và Cường đều vô cùng bận rộn. Anh đi công tác triền miên, ngoại giao trên bàn tiệc khá nhiều. Còn tôi cũng chẳng rảnh rang hơn với những đơn đặt hàng thiệp cưới ngày một chồng chéo. Ngoài những cuộc gọi tranh thủ, những nụ hôn vội vã, chúng tôi thậm chí còn chẳng có thời gian ở riêng với nhau. Chỉ có Hiền làm ở Lò Sũ, gần công ty Cường nên đôi lúc nhìn thấy anh ngồi ăn trưa với "người lạ", nó lại thông báo cho tôi ngay.

- Thế tóm lại là thế nào đây hả Lam?

Lần này, Hiền không gọi điện nữa. Hết giờ làm, nó phóng thẳng qua quán cà phê, nơi tôi vẫn hay ngồi làm việc.

- Thế nào là thế nào?

- Tao phải gọi mày là quá ngây thơ hay quá liều lĩnh đây? - Hiền gắt lên. - Người yêu cũ, đó là người yêu cũ đấy! Là người mà anh ta từng đầu gối tay ấp, từng yêu như đang yêu mày bây giờ đấy! Mày có hiểu không?

Đáp lại vẻ sốt ruột đến phát điên của Hiền, tôi chỉ biết cúi đầu im lặng. Cốc trà trong tay đã nguội ngắt từ bao giờ đang chuyển màu hơi đùng đục, đưa lên miệng chỉ đọng lại những dư vị chát đắng.

Sau ngày đó, Cường với Ngọc dường như đã nối lại liên lạc. Tôi biết điều này khi vô tình nhìn thấy tin nhắn từ em ấy gửi đến hiện lên trên màn hình khóa điện thoại của anh. Thực tình cho đến tận bây giờ tôi vẫn không thể lý giải nổi, tại sao mình lại không cầm lên đọc như phản ứng thông thường của bất cứ cô gái nào trong tình huống ấy! Có lẽ tôi quá tự tôn để cho phép mình lục lọi đồ dùng cá nhân của một người nào khác như ví t.iền, điện thoại...

Mà cũng có thể từ trong sâu thẳm cõi lòng, tôi vẫn muốn tin tưởng anh hơn là những "dấu hiệu" chẳng đâu vào đâu ấy. Tôi tin Cường không nói gì đồng nghĩa với việc điều đó cũng chẳng quá quan trọng. Và rằng, nếu thực sự có chuyện, thì người cần mở miệng phải là anh, chứ không phải tôi!

- Tao hỏi thật mày...

Hiền bỗng quay sang tôi sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ. Giọng nó thấp hẳn đi, có vẻ như phải quyết tâm lắm mới nói ra những lời này.

- Có phải mày cho rằng điều kiện mình không bằng ổng, nên mới mắt nhắm mắt mở cho qua mọi thứ như vậy không?

...

Miếng nước trong miệng tôi như chững lại.

Tôi ngơ ngác nhìn Hiền. Nó không tránh ánh mắt của tôi, chỉ chau mày chờ đợi. Lúc này, khuôn mặt được trang điểm kĩ lưỡng của nó hơi đanh lại.

- Mày cũng nghĩ như vậy sao? - Tôi cười buồn.

- Tất nhiên là không! - Hiền quả quyết. - Nhưng chính vì thế tao mới thấy lạ. Mày không mù quáng, cũng chẳng dễ dãi. Vậy lý do gì khiến mày cứ thản nhiên nhìn mà như không thấy vậy? Là mày quá tự tin để cho rằng ông Cường cũng có thể phản bội? Hay quá tự kiêu để coi thường sự đe dọa từ bất kì người phụ nữ nào khác?

Trong một thoáng, tôi gần như đã không giữ nổi bình tĩnh nữa. Tôi quay hẳn người sang, kiên quyết ngắt lời Hiền:

- Tất cả đều không phải! Chỉ vì tao không thể sống trong một mối quan hệ chông chênh hay tù túng! Tao không thể yêu một người mà đến cả trong suy nghĩ cũng ngờ vực rằng, họ không đáng tin, hay chẳng xứng đáng được!

Đúng thế! Không phải tôi đang trốn tránh sự thật, rằng xã hội bây giờ sao quá nhiều cám dỗ. Nhưng tôi càng biết hơn là mình không thể đem anh bỏ vào túi áo, để ngày đêm mang theo bên người và trông chừng. Có tốt hơn không nếu như tôi cứ ra sức cấm cản để rồi vẫn chẳng biết sau lưng mình họ còn giấu giếm những gì?

Rõ ràng vấn đề không nằm ở em Ngọc hay bất cứ cô gái nào khác. Tất cả đều phụ thuộc vào chính người đàn ông của tôi thôi! Cám dỗ ở khắp mọi nơi, nhưng chuyện xấu chỉ có thể xảy ra với người đàn ông muốn sa ngã.

Và tôi, lựa chọn tin rằng Cường không muốn sa ngã. Và sẽ không sa ngã.

Hiền có vẻ bất ngờ trước phản ứng của tôi. Một hồi lâu sau, nó mới sè sẹ tiếp lời:

- Mày thực sự tin chàng đến vậy ư? Thực sự cho rằng lòng chàng không phải giấy, nên sẽ chẳng bị thiêu đốt bởi những cám dỗ hừng hực lửa?

Tôi lắc đầu:

- Cuộc đời chẳng ai nói trước được điều gì, nhưng ít ra ở giờ phút này, tao cảm thấy thoải mái vì không phải lo lắng, nghi kị, không phải dằn vặt bản thân với những câu hỏi ngớ ngẩn như anh ấy đang đi đâu, làm gì, với ai. Thứ gọi là "niềm tin" không bắt nguồn từ sự ngây thơ hay mù quáng, mà chính là lựa chọn. Và tao lựa chọn "không nghi ngờ" cho đến ngày thực tế chứng minh mình đã đúng. Hoặc sai!

Nhưng giờ đây tôi đã mạnh mẽ hơn trước nhiều.

Nếu một ngày nào đó anh không còn thương tôi, tôi sẽ dứt khoát và lập tức ra đi. Mọi chuyện đơn giản chỉ có vậy.

Không nghi ngờ - Hình 4

Tháng 12, trời sụp tối thật nhanh trong những luồng gió bấc kêu gào trên những tán cây xơ xác. Hiền đã vội vã về nhà chuẩn bị cơm nước cho chồng con, còn tôi cũng xách cặp đứng lên sau một ngày làm việc mệt nhoài. Không biết Cường giờ này đang làm gì nhỉ? Từ sáng đến giờ chưa thấy anh nhắn tin gọi điện gì.

Tôi móc điện thoại ra, nhướn mày nhìn vào màn hình nền im ắng. Đó là khoảnh khắc Cường đang ghé người xuống hôn lên trán tôi trong một buổi liên hoan hồi đầu năm mà một người bạn của anh đã vô tình nhìn thấy và chụp lại.

Tự dưng lại thấy nhớ anh quá! Cường đã đi công tác từ đầu tuần rồi.

Nhưng tôi còn chưa kịp nhấn gọi, máy đã rung lên báo tin nhắn. Từ một số máy lạ, nội dung chẳng có gì ngoài một tấm hình khá rõ nét.

Trong ảnh, người đàn ông của tôi đang dìu một cô gái nào đó cùng bước vào khách sạn.

***

Hung Cuong Phan: "Thứ hai tới tớ phải đi công tác trên Điện Biên vài ngày..."

Vy Lam: "... ở nhà ngoan, mỗi tối đều phải mở skype cho cậu nhìn mặt, còn gì nữa không?"

Hung Cuong Phan: "Phải nghĩ đến tớ, phải nhớ tớ, ngủ cũng phải mơ thấy tớ, nghe chưa?"

Tôi lăn chuột đi qua đi lại những dòng chat từ tuần trước trên facebook với anh, cũng không thực hiểu rõ tâm trạng hiện tại của mình lúc này là gì. Tôi đã gọi lại cho chủ nhân của tin nhắn kia nhưng có vẻ như họ đã tắt máy. Thuê bao của Cường cũng chẳng liên lạc được.

Đêm đã khuya lắm rồi. Bầu trời đỏ quạch một thứ màu u ám và bết bát. Nó khiến tôi cảm thấy rùng mình mỗi khi phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ, và gợi lên những suy nghĩ chẳng tốt đẹp gì. Không biết đã có chuyện gì xảy ra? Anh có ổn không? Vẫn bình an chứ? Sự nóng ruột khiến tôi không thể ngồi yên một chỗ, càng chẳng tập trung làm việc nổi. Thực sự, tôi rất lo cho anh.

Có tin nhắn mới. Tôi lao tới, gần như đã vồ lấy điện thoại.

"Chị làm ơn đừng có gọi hay nhắn cho anh Cường lúc này nữa. Muốn bật lên chơi một chút cũng không xong. Phiền quá."

Không phải Cường. Là số máy lạ ban nãy. Nhưng lần này, thay vì gửi hình, họ lại gửi cho tôi những lời lẽ đầy ám chỉ và khó chịu. Tôi liền nhấc máy gọi lại, nhưng bên kia không nhận. Gọi Cường, vẫn chỉ là thông báo tự động trả về từ tổng đài.

"Mà mặt chị cũng dày thật. Đến nước này rồi vẫn cắn răng giả mù được. Thà chịu nhục để giữ chứ nhất quyết không buông sao? Mà cũng phải thôi. Gái già như chị, lại còn xấu, tôi tự hỏi chẳng biết anh Cường vẫn còn muốn ở bên cạnh chị vì cái nhẽ gì? Vì cái nhà? Hay hộ khẩu Hà Nội chăng?"

Lại một tin nhắn nữa. Tôi mở to mắt, nhìn những từ ngữ sắc nhọn kia thay phiên nhau chích vào lòng mình. Nhưng thật lạ là thay vì ghen tuông hay giận dữ, tôi lại cảm thấy thật thanh tỉnh. Cứ như thể đó là chuyện của ai, và đây chỉ là một kẻ qua đường ngoa ngoắt.

Có lẽ một phần nào đó, Hiền đã đúng. Tôi quá tự kiêu để coi những người phụ nữ xung quanh anh là tình địch. Nếu Cường thực sự yêu thích cô gái này, chắc hẳn anh đã mù.

Bằng không, là tôi mù.

Vậy là tôi đã quyết định không trả lời lại, cũng chẳng gọi thêm một lần nào. Bên kia tiếp tục gửi nhiều lời khiêu khích nữa, nhưng không được phản hồi rồi cũng tự động bỏ cuộc. Còn lại mình tôi vẫn ngồi yên tại chỗ. Đêm đông càng như tĩnh mịch hơn với những hạt mưa bắt đ.ầu r.ơi, khẽ khàng và giá buốt.

Theo lịch, thì tối mai Cường về Hà Nội rồi.

"Hãy gọi lại để tớ biết cậu vẫn ổn nhé! Còn nữa... Tớ rất mong cậu trở về."

Tôi gửi thêm một tin nhắn vào máy anh, thầm cầu nguyện cho anh vẫn bình an và khỏe mạnh.

Không nghi ngờ - Hình 5

Đêm đã khuya lắm. Tôi chậm chạp bò vào trong chăn, run rẩy chờ cho hơi ấm của cơ thể mình lan tỏa và sưởi ấm khoảng không gian bé nhỏ. Cho đến tận cùng, tôi vẫn không biết ai là chủ nhân thuê bao lạ kia, có phải em Ngọc không, và rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng... Điều đó có thực sự quan trọng?

Không phải là tôi không biết ghen. Cường từng véo má tôi mà bảo rằng: "Hoạn Thư sống lại mà đem so với cậu cũng phải gọi bằng cụ", vì tôi đã nhăn mũi, bĩu môi rồi sau đó là lườm anh khi thấy cô đồng nghiệp vô tư chạm vào người anh trong một tấm ảnh. Tôi càng không phải người rộng lượng hay nhẫn nhịn, thậm chí có thể coi là hẹp hòi khi chưa bao giờ đặt hai từ "tha thứ" vào trong từ điển. Tôi trao đi một trái tim sạch sẽ, thì sẽ không nhận lại một thứ tình cảm vấy bẩn.

Nhưng tôi trân trọng những ngày tháng đã qua của anh. Ở đó có một anh mà tôi không quen biết. Có những thời điểm khó khăn anh đã phải tự mình vượt qua mà chẳng có tôi ở bên. Do vậy, sự xuất hiện của em Ngọc cũng không khiến tôi lo lắng hay khó chịu. Xét cho cùng, đến người dưng mình còn có thể đối xử một cách tử tế, nữa là người mình từng có thời gian gắn bó?

Bản chất của một mối quan hệ còn có thể là gì nữa đây ngoài hai từ tự nguyện?! Có ràng buộc, thì cũng là đôi bên tự nguyện được ràng buộc với nhau. Tham vọng ngày đêm kiểm soát trái tim, tâm trí, lẫn thể xác của một người là không thể. Và nếu thực sự làm thế, thì cũng chẳng ý nghĩa gì.

Vậy nên, tất cả những gì tôi có thể làm bây giờ chỉ là thương anh, và tin anh.

Thương tuyệt đối. Và tin, cũng tuyệt đối.

Tôi, vẫn đồng ý đ.ánh cược!

Được, tôi sẽ ăn cả.

Còn ngã?

Tôi sẽ đứng lên!

***

Hơi ấm đã tràn ra đủ để tôi trở mình một cách thoải mái. Đôi mi cũng dần khép lại sau một ngày dài mệt mỏi. Chuyện này, có lẽ tôi sẽ nói với anh vào một ngày nào đó. Còn bây giờ, hãy nghĩ đến việc chiều mai qua nhà anh từ sớm, bật nước tắm cho anh rồi chuẩn bị sẵn một nồi lẩu ngon lành nóng hổi.

Ngoài kia, gió vẫn ào ào thổi.

Và tôi cảm thấy mình đang khẽ mỉm cười...

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Biết tôi không phải con ruột nhưng bố vẫn giấu giếm cho vợ, 27 năm sau bí mật bị phanh phui vì một hành động của mẹ
08:43:57 03/07/2024
Chồng mất nhưng đêm nào cũng có người đàn ông lạ mò lên giường, tôi run cầm cập cho đến khi thấy gương mặt của người đàn ông này
10:45:24 02/07/2024
Sếp nhờ đến nhà lấy tài liệu, vừa đến cửa tôi c.hết sững khi thấy con sếp y đúc con mình, biết được sự thật phía sau mà ngã ngửa
16:30:40 02/07/2024
Thấy cô gái trẻ ngồi cạnh gọi video call cho chồng còn nũng nịu 'chồng ơi', tôi tá hỏa nghi nghe được giọng nói từ điện thoại vọng ra
12:13:25 03/07/2024
Bỏ vợ mới sinh ở bệnh viện, chồng chạy vội về nhà để cùng ả nhân tình có những phút giây mặn nồng, nào ngờ gặp phải tình huống trớ trêu
10:56:46 02/07/2024
Về nhà bạn trai, tôi và anh uống thêm vài ly rồi đưa nhau đi ngủ, ai ngờ nửa đêm tôi lại nghe được tiếng thì thầm ám muội cùng bóng 2 người trên ghế sofa
16:02:33 02/07/2024
Tôi 68 t.uổi, sau khi trải qua 2 hình thức là thuê giúp việc chăm sóc và vào viện dưỡng lão, tôi mới hiểu ra nơi nào là tốt nhất trong những năm cuối đời
19:42:17 03/07/2024
Vô tình mở điện thoại của vợ ra xem, tôi 'đứng hình' khi phát hiện chuyện động trời giữa anh trai và vợ, hóa ra bấy lâu nay tôi đã bị lừa...
12:04:16 03/07/2024

Tin đang nóng

Loạt khoảnh khắc tương tác giữa Midu và nhà chồng: Tình cảm chị em dâu gây chú ý hơn cả mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu
21:15:02 03/07/2024
Nguyệt Ánh rao bán nhà cửa, đất đai chục tỷ đồng, tài sản phủ phê, fan ngơ ngác
21:33:27 03/07/2024
Midu vừa lấy chồng đã nhận tin vui: Kênh Tiktok "Chưa biết" từng đăng bài bội nhọ cô và nhiều người nổi tiếng bị "sập"
20:17:32 03/07/2024
Anh trai "hát 1 bài ăn cả đời" đình đám nhất hiện nay: Ngã từ lầu 3 xuống đất, cưới học trò kém 12 t.uổi
21:09:52 03/07/2024
Lời thú tội của đôi vợ chồng h.ành h.ạ n.ữ s.inh 22 t.uổi ở TP Hồ Chí Minh
23:15:18 03/07/2024
Phản ứng chồng hơn 17 t.uổi của Hoa hậu Khánh Vân khi bị khui danh tính
21:54:10 03/07/2024
Phép màu đến với nam vũ công liệt tứ chi sau vụ bị màn hình LED 600 kg rơi trúng người
22:04:32 03/07/2024
5 phim Hoa ngữ đạt điểm cao nhất nửa đầu 2024: Dữ Phượng Hành và Mặc Vũ Vân Gian bất ngờ thua đau trước một cái tên lạ hoắc
19:32:44 03/07/2024

Tin mới nhất

Sếp lớn 80 t.uổi, về hưu từng ở cùng con trai, vào viện dưỡng lão vẫn khó bình yên: Hóa ra t.uổi già cần nhất 3 điểm tựa "xương m.áu" này

19:40:06 03/07/2024
Đây là kinh nghiệm từ chính thực tế mà cụ ông này đã rút ra để cuộc sống t.uổi xế chiều luôn vui vẻ, hạnh phúc dù sống ở đâu hay một mình.

Sếp cũ rủ đi ăn tối rồi nhất quyết tranh trả t.iền: Hôm sau, tôi nhận được 3 cuộc gọi nhỡ mà bàng hoàng về sự thật

19:32:35 03/07/2024
Ngay sau bữa tối hôm đó, tôi còn nhắn tin cảm ơn và sếp vẫn trả lời bình thường. Cho đến ngày hôm sau, mọi chuyện đã hoàn toàn khác.

Lương hưu 11 triệu/tháng mà không đủ chi tiêu, tôi phải xin t.iền con trai: Một câu con trách "nợ đời" khiến tôi phải nuốt nước mắt

19:29:13 03/07/2024
Vất vả nuôi con thành đạt, giờ con quay ra mắng mỏ mẹ. Từ khi lấy chồng già, vợ cũ chu cấp cho tôi rất nhiều t.iền bạc Gà trống nuôi con 25 năm

Nửa đêm vợ "mất tích", tôi đi tìm thì thấy cô ấy đang quỳ trước mặt người giúp việc

19:26:32 03/07/2024
Giờ chỉ có đợi vợ tôi tự khai ra hoặc thuê người tìm hiểu điều tra sự việc. Đối đãi với 2 con rể đều quý như nhau, đến khi chồng mất, một người muốn đẩy tôi đi, một người thì kéo tôi về (P2)

Mẹ chồng thẳng thừng từ chối trông cháu nội nhưng khi em chồng nhập viện thì bắt tôi nghỉ việc chăm

18:52:53 03/07/2024
May mà tôi còn có ông chồng biết đúng biết sai. Tôi không biết với người khác thế nào nhưng vợ chồng tôi có quan điểm sống khá giống nhau.

Bị ép lấy con gái sếp tôi cuốn cuồn chẳng biết làm sao, lần đến chơi nhà quyết 'liều' một phen nào ngờ có cái kết bất ngờ

18:45:46 03/07/2024
Không ngờ với kế sách này lại giúp tôi gở được mớ bòng bong trong người lại có cái kết mĩ mãn với người con gái tôi thương. Tôi làm việc trong một công ty sản xuất vật liệu xây dựng tư nhân.

5h sáng, tôi trở mình thức dậy sau 1 đêm mê man cùng chồng, ai ngờ nhìn sang bên cạnh lại va phải tấm lưng của người đàn ông xa lạ

18:39:48 03/07/2024
Chẳng thể ngờ được, tôi cứ ngỡ đã có một đêm tình mặn nồng với chồng, sáng ra đã tá hỏa phát hiện người nằm bên cạnh mình không phải là chồng.

Vội vàng ly hôn với vợ để rước nhân tình đang mang thai con trai về nhà, tôi nhận lấy cái kết chua chát ngay sau đó

18:33:52 03/07/2024
Đến ngày đưa vợ mới đi khám thai, tôi càng mong chờ con trai chào đời. Nhưng chỉ với một câu nói của cô ta, tôi như c.hết tại chỗ.

Trước ngày tái giá, chồng cũ đến tìm, cầm thứ anh dúi vào tay khiến tôi run rẩy, cả đêm chỉ nghĩ đến việc hủy hôn

18:30:20 03/07/2024
Tôi quyết định ly hôn chồng, gửi con cho bố mẹ trông rồi tìm việc k.iếm t.iền. Sau 4 năm cố gắng, tôi gom được chút t.iền mở tiệm tạp hóa nhỏ.

Lấy anh phụ hồ sau 1 lần về nhà anh thấy 4 góc giường chôn đầy thứ này và cái kết mỹ mãn vô cùng

18:24:51 03/07/2024
Quả thật thì ngày cưới của Linh dù biết bạn trai giàu có nhưng cô không ngờ anh lại là con của một tổng giám đốc giàu có ở trong nước.

Anh trai vừa mất vài tháng chị dâu thông báo lấy chồng mới, tôi bàng hoàng khi biết nguyên nhân còn rút hết t.iền tiết kiệm đưa cho chị

18:20:46 03/07/2024
Ngày trước tôi thương chị dâu bao nhiêu thì giờ tôi thấy giận chị bấy nhiêu. Tôi từng thương nể chị là người phụ nữ sống kiên cường, tình nghĩa.

4 năm trời làm mẹ đơn thân, giờ 'mẹ chồng hụt' đòi gặp cháu trong lúc hấp hối, tôi nhẹ nhàng nói một câu khiến bà c.hết lặng

17:55:31 03/07/2024
Ngày trước chính bà là người không chấp nhận đứa cháu này, vậy bây giờ đòi gặp thì có ý nghĩa gì. Tôi là mẹ đơn thân được 4 năm.

Có thể bạn quan tâm

Tấn công bằng dao gây thương vong ở trung tâm thương mại Israel

Thế giới

05:12:13 04/07/2024
Vụ việc xảy ra trong bối cảnh căng thẳng gia tăng trong cộng đồng người Palestine ở Israel và tại các vùng lãnh thổ bị chiếm đóng khi cuộc xung đột giữa Israel và phong trào Hồi giáo Hamas nổ ra ở Dải Gaza từ tháng 10 năm ngoái.

Lộ diện 2 kẻ ẩn nấp bí ẩn bên thiên hà chứa Trái Đất

Lạ vui

05:00:35 04/07/2024
Nhóm nghiên cứu dẫn đầu bởi GS Masahi Chiba từ Đại học Tohoku (Nhật Bản) cho biết 2 vật thể ma quái này hứa hẹn giúp chúng ta hiểu thêm về một thế lực bí ẩn của vũ trụ: Vật chất tối.

Paul Pogba lên tiếng về việc giải nghệ

Sao thể thao

23:57:34 03/07/2024
T.iền vệ Paul Pogba làm rõ lập trường về việc giải nghệ khi anh xuất hiện tại Euro 2024 theo dõi tuyển Pháp thi đấu.

MC Mai Ngọc VTV nhiều tâm sự, diễn viên Hồng Đăng vui vẻ bên vợ con

Sao việt

23:32:56 03/07/2024
MC Mai Ngọc đăng tải dòng trạng thái với nhiều tâm sự, diễn viên Hồng Đăng dành thời gian vui vẻ bên vợ con dịp hè.

Rosé - Cha Eun Woo vướng tin hẹn hò, nhưng đây mới là "chân ái" của mỹ nhân BLACKPINK

Sao châu á

23:12:14 03/07/2024
Từ cách đây 4 năm, cũng chính Koreaboo là nơi soi ra loạt bằng chứng hẹn hò của Rosé và Suzy. Nghi vấn hẹn hò của Rosé - Suzy là hệ tư tưởng và là 1 trong những bí ẩn lớn nhất Kpop.

Bắt tạm giam Chủ tịch HĐQT Công ty HDTC về hành vi tham ô tài sản

Pháp luật

23:04:16 03/07/2024
Ngày 3/7, Cơ quan CSĐT Công an TP Hồ Chí Minh đã khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với ông Đinh Chí Minh, Chủ tịch HĐQT, Tổng Giám đốc Công ty cổ phần Phát triển và kinh doanh nhà

7 cách mix đồ với chân váy bút chì vừa hack dáng vừa sành điệu nàng nên thử

Thời trang

23:00:27 03/07/2024
Nên làm mới set đồ bằng chân váy bút chì màu sáng hoặc các màu pastel thời thượng. Chỉ một chút thay đổi về màu sắc cũng có thể tăng khả năng hack dáng và chuẩn mốt.

Tháng 7 may mắn: 4 con giáp được quý nhân phù trợ, tài lộc vô lo

Trắc nghiệm

22:54:44 03/07/2024
Tháng 7 này, 4 con giáp may mắn sẽ được quý nhân phù trợ, tài lộc tăng tiến không ngừng. Cuộc sống sung túc, cơm no áo ấm đang chờ đón họ.

Tour diễn âm nhạc "Từ đây... Từ nay...": Làn gió mới nửa cuối năm 2024

Nhạc việt

22:50:37 03/07/2024
Ngoài phần âm nhạc, những địa điểm mà chương trình lựa chọn cũng phải đáp ứng được những tiêu chí như sự sang trọng và gần gũi để nghệ sĩ kết nối với khán giả. Dự kiến, số lượng khán giả tối đa tham gia mỗi đêm nhạc sẽ không quá 500 khá...

Dàn mỹ nhân đóng 'Anh hùng xạ điêu' bản 2024

Phim châu á

22:48:52 03/07/2024
Ở phiên bản mới của Anh hùng xạ điêu , Bao Thượng Ân được khen xinh xắn, dễ thương, tạo hình đẹp nhưng diễn xuất chưa thuyết phục khi vào vai Hoàng Dung.

Vì sao vai diễn của Hồng Diễm, Lương Thu Trang tiếp tục bị 'réo tên'?

Hậu trường phim

22:39:07 03/07/2024
Phim Trạm cứu hộ trái tim sắp kết thúc nhưng những diễn biến ở tập gần cuối khiến vai diễn của Hồng Diễm, Lương Thu Trang tiếp tục bị khán giả réo tên .