Một tay bịt miệng ngăn con khóc, một tay mân mê cặp giò của cô bồ đã khiến tôi phải chuốc lấy hậu quả rùng mình
Nhưng con cứ khóc hoài, có chút bực bội vì nó vừa ăn no đã khóc, thấy Diễm nhăn mặt, sợ Diễm giận, tôi quýnh quáng lấy tay bịt miệng con lại.
Tôi lấy em là do hôn ước đã có từ khi chúng tôi còn ở trong bụng mẹ. Lúc biết một bên sinh con trai, một bên sinh con gái, bố tôi và bố em đã quyết thành thông gia của nhau. Có thể nói, số phận đã định chúng tôi phải là của nhau ngay từ khi còn chưa biết rõ mặt nhau.
Càng lớn, em càng xinh xắn, đáng yêu, thông minh nên tôi thấy phần nào bớt lo lắng. Chứ được hôn ước trước mà vợ xấu ma chê quỷ hơn thì chắc tôi chỉ biết khóc trách mình bạc phận mà thôi. Mối quan hệ của chúng tôi cũng khá tốt. Tôi và em xem chừng khá hiểu nhau. Nhưng càng hiểu nhau, tôi lại càng xem em là tri kỉ chứ không phải là người yêu. Năm chúng tôi 27 tuổ.i, hai bên gia đình đã tổ chức đám cưới, chính thức công nhận danh nghĩa vợ chồng của chúng tôi. Tôi không muốn cãi lời bố mẹ, cũng không muốn làm em hụt hẫng nên tôi luôn cố gắng hoàn thành tốt tất cả những gì mọi người mong đợi.
Cuộc hôn nhân của chúng tôi quá mức êm đềm, chẳng xảy ra mất kì mâu thuẫn nào dù là một cuộc cãi vã nho nhỏ. Hình như chuyện gì em cũng nhường nhịn tôi, không bao giờ em khiến tôi phải nóng giận hay buồn bực với em. Cũng chính vì điều ấy đã khiến cho cuộc hôn nhân của tôi nhàm chán khủng khiếp. Và chính điều ấy đã đẩy tôi đến với mối quan hệ ngoài luồng ấy. Nhất là khi em báo tin mang thai, trong mắt em dường như chỉ có con, không có tôi.
Áp sát mặt vào mặt con, tôi đứng hình khi… Con tôi không thở nữa. (Ảnh minh họa)
Người tình của tôi phải gọi là đẹp điên đảo. Đến cái tên cũng thấy yêu: Diễm. Ở bên cạnh Diễm, tôi như kẻ mị tình, quên đi hết tất cả sự đời. Lúc nào trong đầu tôi, hình ảnh của Diễm cũng hiện lên, ám ảnh. Tất cả những cảm xúc Diễm mang lại cho tôi vô cùng mới lạ. Diễm đỏn.g đản.h lắm và hay bắt tôi chạy theo sở thích của mình.
Em trở dạ sinh con trong bệnh viện, tôi hay tin một cái là mặc vội quần áo, ngậm ngùi rời khỏi vòng tay Diễm để đến viện làm tròn trách nhiệm của một người chồng, người cha.
Một tháng em ở cữ, tôi không được gặp Diễm phút nào dù là tranh thủ. Ông bà hai bên đều không được khỏe, chị em đều bận gia đình của mình nên tôi phải lo từ A đến Z cho mẹ con em. Những đêm thức trông con, nỗi nhớ Diễm lại giày vò tôi điên đảo. Tôi chỉ mong mình được gặp Diễm một chút thôi cũng đủ thỏa mãn lắm rồi. Rồi có vẻ như ông trời thương tôi lắm…
Video đang HOT
Những tháng ngày sau này, tôi biết sống như thế nào với tội lỗi mình đã gây ra đây? (Ảnh minh họa)
Hôm ấy mẹ vợ ốm, em nói tôi xin nghỉ làm trông con để em về bên ngoại. Con còn nhỏ, sức khỏe lại yếu nên em không thể đưa con đi theo. Và rồi…
Em vừa đi khỏi, ngồi một mình ngán ngẩm, nhớ tới Diễm, tôi nhắn tin cho Diễm. Tôi đã phải hét lên vì sung sướng khi Diễm nói Diễm đang ở gần nhà tôi. Ngay lập tức, tôi rủ Diễm đến nhà vì em còn lâu mới về tới. Vừa gặp, tôi đã ôm chặt Diễm vào lòng, hôn ngấu nghiến cho thỏa nỗi nhớ. Đúng lúc ấy thì tiếng con nhỏ khóc ré lên khiến tôi giật mình. Nhớ ra nhiệm vụ chính, tôi kéo luôn Diễm lên phòng con cho tiện. Nhưng con cứ khóc hoài, có chút bực bội vì nó vừa ăn no đã khóc, thấy Diễm nhăn mặt, sợ Diễm giận, tôi quýnh quáng lấy tay bịt miệng con lại. Thế này chắc con sẽ không khóc được nữa. Tay còn lại, tôi mân mê cặp giò nõn nà của người tình, môi lần tìm tới nơi đẹp nhất. Nhưng…
15 phút sau, tôi có chút bàng hoàng khi đột nhiên bên tay còn lại, tôi không thấy có hơi ấm phả vào. Giật mình, tôi rời tay khỏi người tình, quay sang nhìn kĩ con. Áp sát mặt vào mặt con, tôi đứng hình khi… Con tôi không thở nữa. Tôi hét lên điên loạn khiến Diễm cuống cuồng bỏ chạy. Tôi ôm con lao nhanh ra đường tìm sự cầu cứu.
Bác sĩ chia buồn vì không thể cứu được con. Trẻ sơ sinh hơi thở rất yếu, tôi đã bịt miệng con quá lâu khiến nó bị ngạt. Đậ.p đầ.u vào tường đến bật má.u, tôi cũng không thể chuộc lại được lỗi lầm của mình. Nhìn em thất thần ngồi ở góc phòng bệnh viện, nước mắt tôi lại lăn dài. Chỉ vì vài phút nông nổi, tôi đã phải trả giá đến rùng mình. Những tháng ngày sau này, tôi biết sống như thế nào với tội lỗi mình đã gây ra đây?
Theo Một Thế Giới
Nửa đêm tỉnh dậy tôi hoang mang tột độ khi thấy quần áo trên người biến mất còn chồng thì đang mân mê "cái đó"
Cho tới đêm ấy, tự dưng tôi thấy người lạnh lạnh định kéo chăn đắp thì hốt hoảng khi sờ trên người mình chẳng thấy quần áo đâu cả.
Tôi và chồng cưới nhau được 3 năm và hiện tại đã có một công chúa 2 tuổ.i. Chồng tôi thỉnh thoảng vẫn phải đi công tác xa nhà nên hầu như tôi tự mình lo chuyện nhà cửa và con cái. Nhiều chị em trong cơ quan vẫn hay trêu, chồng đã như thế không longoại tình à, tôi chỉ biết cười. Nếu anh có tính ấy thì tôi cũng chẳng biết làm thế nào được. Thôi thì vợ chồng còn sống được với nhau ngày nào thì cố gắng hạnh phúc ngày ấy, vậy là cũng mãn nguyện rồi.
Nhưng dù có trấn an bản thân mình bao nhiêu đi chăng nữa, tôi cũng giống như nhiều chị thường xuyên phải xa chồng khác, cũng lo mất chồng lắm. Chẳng ai muốn mái ấm mình bỏ bao công sức xây dựng, tự dưng một ngày có người phụ nữ khác xen vào làm nó tan nát, con mình phải bơ vơ. Vậy là tôi cũng học theo chị em, tìm cách giữ chồng.
Tôi giao hẹn với chồng hàng ngày phải facetime với hai mẹ con mỗi tối, chồng cũng hưởng ứng nhiệt tình lắm vì anh rất nhớ con gái. Thế nhưng cái khoản đau đầu nhất của tôi chính là cái bụng ngấn mỡ khiến tôi tự ti không dám mặc lại váy áo đi làm, dù ngày con gái tôi cũng là đứa điệu ra trò.
Cái bụng ngấn mỡ khiến tôi tự ti không dám mặc lại váy áo đi làm, dù ngày con gái tôi cũng là đứa điệu ra trò. (Ảnh minh họa)
Nhiều người rủ tôi đi tập gym để lấy lại vóc dáng nhưng ngặt nỗi một mẹ một con, tối đến biết nhờ ai trông con cho mà đi. Uống mấy loại thuố.c giảm cân thì tôi chẳng dám, chỉ sợ tiề.n mất tật mang. Một hôm cô bạn mới đi làm trở lại sau sinh rỉ tai tôi bảo:
- Em bày cho chị cách này, giảm mỡ bụng cực hiệu quả mà không cần tới phòng tập.
- Cách gì nói mau đi.
- Chị mua đai nịt bụng mà chị em mình vẫn dùng sau sinh ấy, đêm đi ngủ chị cứ nịt chặt hai cái vào, giảm rõ rệt luôn đấy. Lúc đầu hơi khó chịu nhưng sau là quen.
Đơn giản thế mà tôi không nghĩ ra. Đêm đầu tiên nịt 2 cái nịt bụng vào người đúng là khó chịu thật, cả đêm mất ngủ nhưng tôi kiên quyết không tháo ra. Chỉ sau 1 tuần nịt bụng tôi đã tự tin diện chiếc váy bó đầu tiên sau 2 năm qua, tuy nhiên để có thân hình như hồi con gái thì có lẽ còn phải nịt bụng vài tháng nữa.
Một lần chồng tôi đi công tác về, nhìn thấy thân hình vợ thay đổi đáng kể thì cứ nức nở khen, rồi còn trêu: "Động lực nào khiến vợ giảm eo nhanh như vậy. Hay là ở công ty có anh nào rồi". Tôi nguýt chồng một cái rõ dài nhưng không muốn cho anh biết việc mình đang nịt bụng. Đêm ấy tôi giả vờ làm việc tới tận khuya, chồng rủ vào đi ngủ thì bảo anh ngủ trước đi. Chồng có lẽ đợi lâu không thấy vợ ra nên cũng đành ôm con gái ngủ trước.
Sáng hôm sau anh nhìn tôi dò xét, tôi lại lén lút vào nhà tắm tháo cái nịt bụng ra. Anh ở ngoài gõ cửa, tôi loay hoay mãi mới tháo được 2 cái nịt bụng ra khiến anh phải đợi lâu làm anh phát bực. Nhưng thôi kệ vì tương lai cái eo nên tôi phải cố gắng.
Cho tới đêm ấy, tự dưng tôi thấy người lạnh lạnh định kéo chăn đắp thì hốt hoảng khi sờ trên người mình chẳng thấy quần áo đâu cả. (Ảnh minh họa)
Đêm ấy tôi vẫn nịt bụng như bình thường nhưng vì tối nấu nhiều đồ ăn ngon quá tôi lỡ ăn nhiều thế nên lúc lên giường nịt bụng chặt không thở nổi. Cố chịu cho tới khi đau bụng quá tôi phải lao vội vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo ra. Chồng lúc này hỏi thẳng tôi: "Em nghén rồi hả? Khai mau, em chửa với thằng nào". Quá giận chồng tôi cho anh cái tát trời giáng rồi đi thẳng vào phòng đóng chặt cửa lại.
Mấy hôm sau vợ chồng giận nhau, chẳng ai nói với ai lời nào. Chồng ôm gối còn tôi ôm con ngủ. Cho tới đêm ấy, tự dưng tôi thấy người lạnh lạnh định kéo chăn đắp thì hốt hoảng khi sờ trên người mình chẳng thấy quần áo đâu cả.
Tôi cố dụi mắt rồi mở ra nhìn xem chuyện gì đang diễn ra. Tôi giật bắ.n mình khi thấy chồng đang ngồi ở cuối giường, tay đang mân mê cái đó: cái nịt bụng của tôi.
- Chồng không đi ngủ à, làm vợ hết cả hồn. Mà đồ của vợ đâu hết rồi vậy.
- Chồng cởi ra đấy. Thì ra vợ nịt bụng thế này để giảm eo đúng không? Vợ làm thế làm gì, vợ có biết làm như thế đi ngủ sẽ khó chịu lắm không. Eo vợ có to thế chứ to nữa thì cũng có làm sao đâu vợ. Vợ không mặc được váy size M thì vợ mặc size L, XL... có khi nào chồng chê đâu, còn người đời ai nói mặc họ. Vợ sống với chồng với con chứ có sống với họ đâu.
Chồng vừa nói vừa ôm chặt tôi vào lòng khiến tôi cũng không cầm được nước mắt. "Vợ đừng nịt bụng thế này khi ngủ nữa vợ nhé, cứ để cho cơ thể thoải mái hoạt động ban đêm đi. Chèn ép là nó sinh bệnh đấy". "Vợ biết rồi, vợ sẽ không làm thế nữa đâu".
Theo Một thế giới
Con khóc mà vợ không cho bú, tôi đã tát và đuổi cô ấy ra khỏi nhà để rồi lúc biết hối hận thì đã muộn Điên quá tôi thẳng tay tát cho cô ta một cái tát in rõ 5 ngón tay trên mặt rồi đuổi: "Loại đàn bà mất dạy chồng nói mà không thèm nghe, con khát sữa mà không cho bú. Cút ngay, cút ngay về với bố mẹ mày". Ngày tôi về nhà người yêu ra mắt bố em không ưa vì lúc đó...