Một ngày, một tháng, một năm và một đời
Bị người mình yêu thương nhất lừa dối và phụ bạc, đau quá đi. Em tưởng chừng như em không còn tiếp tục sống được nữa. Mất con đã làm em đau đớn lắm rồi, vậy mà mất anh còn làm em đau đớn đến tột cùng.
Chưa bao giờ em hận anh cho dù anh đã đem niềm tin của em ra đùa giỡn. Nhưng em thương anh vì anh đã phải sinh ra và lớn lên trong ngôi nhà không có hai chữ “gia đình”. Và giận anh bởi vì anh là con trong ngôi nhà này mà anh không chịu làm cho những người sinh ra anh hiểu được như thế nào là “xứng đáng để làm cha làm mẹ” , và chính anh cũng đang chọn vết xe đổ này để tiếp tục cuộc đời còn lại của anh. Tiếp tục sống như vậy thì biết bao giờ anh mới có được hạnh phúc của chính anh. Yêu anh thật đó, mất anh có thể em sẽ sống không nổi nhưng em chấp nhận rời bỏ anh để không phải ngày ngày nhìn anh đi lại với người khác.
Đã có lần em từng nghĩ, anh đùa giỡn với em cũng được, có người khác sau lưng em cũng được, chỉ cần anh sống bên em, để em tự tay mình chăm sóc anh đúng nghĩa là một người vợ dù chỉ 1 ngày thôi cũng được. Nhưng anh ơi! Cho dù em có yêu thương anh nhiều như thế nào đi chăng nữa thì lòng em cũng không thể nào chia sẻ anh với bất kỳ một người nào khác. Anh biết không giờ em như người mất trí, 24h của em giờ chỉ là ngày mà không có đêm. Em sợ đêm lắm, nhắm mắt lại là em thấy anh, em nhớ vô cùng mùi cơ thể, mùi mồ hôi của anh, bao nhiêu là hình ảnh của anh lại ngập về trong trí nhớ của em. Tưởng tượng, em bắt em phải nghĩ rằng anh đang nằm bên em, đợi em gãi lưng cho anh ngủ, phải nghĩ rằng anh vẫn còn ở bên em như trước đây.
Video đang HOT
Chỉ có một đêm thôi mà biết bao nhiêu là giấc ngủ, ngủ rồi lại tỉnh, nhìn xung quanh rồi lại trở về là em. Em sợ lắm khi trời tối, sợ vô cùng khi phải ngủ một mình, em hình như đã không còn ngủ được nữa, đêm với em giờ cũng như ngày. Rõ ràng là anh đối xử với em quá tồi, anh luôn tự đi tìm cho anh những người đàn bà khác sau lưng em. Đâu ai bắt em phải yêu anh, vậy mà tại sao em lại vẫn phải cứ yêu anh? Tại sao em lại không làm chủ được bản thân em như trước nữa?
Tại sao em lại hồ đồ như em bây giờ? Tại sao? Rõ ràng anh là người đàn ông tồi tệ nhất mà em từng gặp mà? Em chấp nhận đau một ngày, một tháng, một năm và cũng có thể là một đời người còn lại của em để quên được anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Một tháng nữa mình về với nhau
Còn không đầy 1 tháng nữa là em sẽ cùng anh về sống cùng một mái nhà. Nhưng em được quyền gọi anh là chồng yêu của em vì hai vợ chồng mình đã đăng ký kết hôn từ 5 tháng trước rồi và chỉ đợi đến ngày 1/8 này anh sẽ chính thức đón em về làm vợ anh sau 6 năm hơn 1 tháng chúng mình yêu nhau.
Anh ơi! Anh biết không em hạnh phúc lắm, hạnh phúc vì được làm vợ của anh. Anh là một người mà trong sâu thẳm trái tim em đã hình dung từ trước, ngay từ lần gặp đầu tiên, em không hề thích anh. Nhưng em không hiểu vì sao vẫn muốn gặp anh. Rồi đến khi anh tìm em, em về nói chuyện với ba mẹ và cậu của em, mọi người không đồng ý vì anh t.uổi Mèo còn em t.uổi Chuột. Ba Mẹ và Cậu bắt em đi xem t.uổi cùng với Mẹ, mặc dù lúc đó em mới quen anh, chưa có tình cảm gì hết. Nhưng thật sự em cảm thấy vui tuy khi thầy bói nói em và anh nhìn như vậy thôi chứ lấy nhau hạnh phúc lắm, mặc dù lúc đó em chưa có tình cảm gì với anh. Và một lần khác cũng đi xem bói cùng với chị họ và Mẹ, thầy bói xem t.uổi, chỉ tay và chữ ký của em, ông ấy phán số em rất tốt, sau này có 2 người rất yêu em và muốn lấy em làm vợ. Em hỏi vậy trong 2 người đó, người nào là yêu con nhiều và tốt về đạo đức, nhân cách sống? Ông ấy trả lời ai cũng tốt như nhau hết và có một điểm ông lưu ý thêm là trong hai người đó có một người là duyên kỳ ngộ. Em lại hỏi tiếp, duyên kỳ ngộ là sao vậy ông? Ông trả lời: "tức là không nghĩ quen nhau và lấy nhau, nhưng sau này lại là vợ chồng". Và cho đến bây giờ em vẫn nhớ câu nói đó. Chúng mình đến với nhau như có định mệnh đã sắp đặt sẵn. Anh về quê để dự sinh nhật của chính mình do bạn bè anh tổ chức nhưng thật lòng anh không muốn về, và em thì vừa thi xong môn cuối cùng của năm nhất Cao Đẳng. Chuyến xe ấy đã gắn kết cuộc đời của anh và em cho đến tận hôm nay. Đúng là "duyên kỳ ngộ đúng không anh"? Em và anh đều không nghĩ là quen nhau, yêu nhau và là vợ chồng nhưng đó là sự thật. Em hạnh phúc lắm khi có ai đó hỏi tại sao em và anh quen nhau? Khi được trả lời em và anh đi cùng chuyến xe, họ đều ngạc nhiên và nói chuyến xe Miền Tây hả? Em chỉ biết cười và hạnh phúc.
Cám ơn cái kỳ ngộ đó mà em có được anh. Anh biết không? Đôi khi em cảm thấy mình hơi bị lệch về danh vọng, địa vị như bao người con gái khác, cần được bao bọc, cần cái giàu có, đẹp đẽ. Nhưng tình yêu anh dành cho em đã thức tỉnh em, đã cho em nhận biết được em cần gì trong cuộc sống? Những lúc đó khi em ngủ em lại thấy mình nằm trong vòng tay anh, nhìn thấy con của em và anh. Hình như anh có phù phép gì mà mỗi khi em muốn chạy khỏi anh thì nó những điều đó đã làm em nhận ra được những sự phù phiếm đó không phải của em, cái của em chính là anh. Anh là tất cả của em. Em biết chắc anh biết được anh sẽ buồn nhưng em không sợ vì em luôn nói thật.
Anh dạy em từng lời ăn tiếng nói, cách sống chan hòa với mọi người. Cách đối xử với gia đình, bạn bè. Em muốn nói với tất cả mọi người em rất hạnh phúc khi được làm vợ anh. Có thể có người nói em ngu ngốc chọn anh, khi có rất nhiều người đến hỏi. Tất cả những người đó đều hơn anh về mọi mặt nhưng họ thua anh về cách sống, tình yêu của anh dành cho em. Và hơn ai hết em biết chỉ có mình anh là người hiểu em nhất, anh chỉ cần nhìn, hoặc nghe em nói, anh đã biết em muốn gì? Chỉ có em mới hiểu được điều đó đúng không anh? Ông xã của em. Từ ngày mà anh và em đăng ký kết hôn đến giờ, em không nôn nao đến ngày đám cưới lắm. Vì em lúc nào cũng có anh bên cạnh, nên đám cưới xong cũng vậy thôi. Nhưng thật sự thì bây giờ em mới thấy hồi hộp và mong đến ngày đó. Em và anh sẽ hạnh phúc lắm anh nhỉ! Chúng mình đã vượt qua tất cả để đến được với nhau. Cảm ơn sự nhẫn nại trong anh để giành được em. Và em biết chính tình yêu đã mách bảo anh những điều đó. Sự kiên nhẫn và tình yêu chân thành đã giúp anh vượt qua để chúng mình là của nhau.
Còn nhiều, nhiều lắm những điều mà em muốn nói. Nhưng không thể nào nói hết được, chúng ta có rất nhiều kỷ niệm, làm sao mà em nói hết được.
Chỉ có một điều mà em muốn nói suốt cuộc đời này: "Em yêu anh, Ông xã của em, yêu anh mãi mãi". Và anh sẽ là người chồng tốt của em, người cha tốt của các con anh nhé. Ông xã Tom của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạt bụi "..thì anh hôm nay và tình yêu của anh cũng là bụi trong mắt em thôi" Anh đã nói rât nhiêu câu xin lôi, anh đã biêt sai và anh sẽ sửa sai.. nhưng em cảm thây tình thương và lòng tin em dành cho anh đã bị tôn thương rât nhiêu. Ngay cả đên phút cuôi cùng anh vân không thực lòng...