Mối tình đầu đầy chơi vơi
Mùa Đông lại về trên những con phố lạnh tái tê. Lại một mùa Đông em không có anh! Hai năm rồi em đón Nô-en một mình trong nỗi nhớ chơi vơi. Hai năm qua, kể từ anh rời xa, chưa một giây phút nào em thôi nghĩ về anh.
Năm ấy, em mới là cô bé sinh viên năm đầu và đến với đất Thành Nam bình yên cùng bao háo hức của cô thiếu nữ vừa tròn mười tám. Cũng năm ấy, năm đầu tiên em đón Giáng sinh xa nhà. Đứng cạnh nhau trong nhà thờ nghe tiếng chuông Giáo đường ngân vang, và hát bài Thánh ca. Câu chuyện tình yêu của mình bắt đầu từ ngày ấy. Anh hay gọi em là “Cô bé mùa đông” vì anh gặp em vào mùa đông. Khi đó em lại chun mũi gọi anh là “Ông già nô-en”. Tiếng cười của anh làm cuộc sống em tràn đầy ý nghĩa. Em đã hăng hái học tập và hoàn thiện mình thật nhiều để được xây dựng hạnh phúc cùng anh.
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh cũng đến ngày em cầm tấm bằng tốt nghiệp loại khá trên tay. Ngày về ra mắt gia đình anh là ngày em buồn nhất. Gia đình anh danh giá, còn em chỉ là con trong một gia đình làm thương nghiệp tự do. Em càng đau buồn hơn khi trước sự phản đối của cha mẹ, anh lại buông tay em. Người mà em ngỡ rằng sẽ là bờ vai vững chắc của em, sẽ đi cùng em suốt cuộc đời lại bỏ rơi em khi gặp sóng gió. Anh đi, không một lời giải thích.
Anh như cơn gió nhẹ nhàng ùa vào đời em rồi vội vã ra đi, để lại trong em nỗi trống vắng khôn nguôi. Đời không anh em mặc mình ướt sũng trong cơn mưa cuối chiều. Đời không anh em mặc mình hắt hiu trong đêm vắng lạnh. Giá như nỗi nhớ đừng là những vòng tròn kí ức có lẽ trái tim em bớt đau mỗi ngày. Mình em bước đi trong đường đời đầy trăn trở, với những suy tư trằn trọc từng đêm. Mối tình đầu tàn phai như nụ hoa vừa chớm vội tàn, trái tim em chưa thể nguôi ngoai, chưa một lần xóa dấu.
Video đang HOT
Em không trách anh, em vẫn yêu anh, dẫu biết là vô vọng… (Ảnh minh họa)
Từng hàng cây, từng góc phố em qua, sao cứ thấp thoáng dáng anh hôm nào. Ai đó em từng gặp, vài người em đã quen sao cứ giống anh là thế! Khi những cảm giác qua đi còn lại trong em là những nỗi nhớ tràn về khôn nguôi.
Anh, có khi nào cũng trở lại những nơi xưa để tìm lại chút hơi ấm muộn màng? Để cảm nhận những tàn tro của hạnh phúc và để trái tim thấy nhói xót xa? Anh, giờ bên ai hạnh phúc không? Lúc buồn vui có ai chia sẻ? Riêng em vẫn ôm nỗi nhớ miên man… Hạnh phúc chẳng là gì khi người ta vội quên lãng, những yêu thương nguội dần chỉ còn lại là những kỉ niêm.
Hôm nay, em viết cho anh, cho mối tình đầu chơi vơi của đời mình, và viết cho một người mãi mãi không còn của riêng em, viết cho chính mình – một trái tim còn thổn thức. Em biết ngày mai rồi sẽ đến, nhưng trong ngày hôm nay em vẫn sống trong kí ức của hôm qua. Em biết thời gian rồi sẽ trôi qua nhưng niềm đau vẫn đấy. Anh à, em không trách anh, em vẫn yêu anh, dẫu biết là vô vọng. Em cầu mong anh được hạnh phúc, và đừng buồn đau như em anh nhé!
Theo VNE
Ám ảnh vì bị chồng “bạo dâm”
Những giây phút khi chồng đòi quan hệ là những phút giây phút khủng khiếp nhất đối với tôi. Cứ mỗi khi xong xuôi mọi việc hai vợ chồng về phòng là anh lại lao vào tôi, anh luôn bắt tôi phải k.hỏa t.hân khi đã về phòng.
Thật bất bạnh cho cuộc đời tôi vì cứ ngỡ lấy được người chồng hiền lành, yêu và chiều mình hết lòng vậy mà đằng sau cái lốt đấy chính là người mắc bệnh "bạo dâm". Tôi và anh lấy nhau mới được 3 tháng, vậy mà tôi cảm giác như 3 thập kỷ trôi qua. Mỗi ngày với tôi khi màn đêm buông xuống lại trở thành một địa ngục nơi trần gian này. Anh ấy không chỉ có "nhu cầu" cao quá mức mà còn có những sở thích rất quái mỗi khi l.àm c.huyện ấ.y.
Không phải cưới nhau về rồi tôi mới phát hiện ra những sở thích kỳ lạ của anh mà trước khi cưới, trong thời gian chúng tôi yêu nhau (chúng tôi yêu nhau được hơn 1 năm rồi làm đám cưới) rất nhiều lần anh đòi hỏi và giận hờn khi tôi không chấp nhận trao cho anh và rồi khi đã xác định sẽ lấy anh làm chồng, tôi đã quyết định trao cho anh thứ quý giá nhất của đời người con gái.
Ngay trong lần đầu tiên của mình, anh rất vồn vã trong chuyện ấy, tôi có cảm giác anh không thể kìm hãm sự ham muốn của mình nữa, mặc cho tôi đau đớn anh cứ lao vào giày vò thân thể của tôi kệ cho nước mắt tôi chảy ra vì đau đớn và xen lẫn kinh hãi nhưng sau khi thỏa mãn xong anh lại ôm ấp vuốt ve và thì thầm vào tai tôi những lời nói có cánh. Lúc đó thật sự tôi đã rất khiếp sợ nhưng sau đó vài lần chuyện ấy xảy ra tiếp thì mọi chuyện cũng dễ dàng hơn và tôi cũng cảm thấy thích và đạt khoái cảm khi được ở bên cạnh anh.
Có đôi lần anh muốn tôi thay đổi tư thế, thậm chí còn nói tôi phải làm như nào để cả hai cùng "hưng phấn" nhất, tôi cũng chạnh lòng nghĩ thật khó chấp nhận nhưng rồi những cảm giác hân hoan, sung sướng lại làm tôi quên đi và tôi lại tự trấn an mình rằng, cặp đôi nào khi đã làm chuyện này đều như vậy. Tôi cũng từng nghe nhiều người đi trước nói rằng "trong chuyện ấy, phải luôn thay đổi mới hấp dẫn được nhau" vì vậy tôi không còn lo lắng nữa mà luôn thực hiện theo ý anh - ở mức độ cho phép, nhưng chưa bao giờ tôi thấy nó kinh hoàng như bây giờ - khi đã là vợ anh.
Những giây phút khi chồng đòi quan hệ là những phút giây phút khủng khiếp nhất đối với tôi.. (Ảnh minh họa)
Ngay từ ngày đầu tiên về làm vợ anh cho đến ngày hôm nay, chưa đêm nào tôi có được một giấc ngủ trọn vẹn. Những giây phút khi chồng đòi quan hệ là những phút giây phút khủng khiếp nhất đối với tôi. Cứ mỗi khi xong xuôi mọi việc hai vợ chồng về phòng là anh lại lao vào tôi, anh luôn bắt tôi phải k.hỏa t.hân khi đã về phòng. Bây giờ không phải là những lời tình tứ nữa mà thay vào đó là những câu nói tục tĩu, tôi không còn cảm giác mình là người vợ mà thay vào đó là một "món hàng" để làm anh thỏa mãn nhục dục của mình. Không chỉ bắt tôi làm theo những gì trên phim đen vẫn thấy mà anh còn sáng tạo ra rất nhiều hành vi lệch lạc khác, đôi khi anh còn trói tôi vào thành giường hay bịt mắt tôi lại và mặc tôi van xin anh cứ như con thú dữ xé toạc tôi ra.
Mấy ngày nay, mặc cho vùng kín của tôi vẫn còn bị tổn thương bởi những lần bạo dâm của anh anh vẫn lôi tôi ra mặc cho tôi cầu xin anh rằng hôm nay tôi mệt và đau hãy để tôi yên nhưng anh nói rằng vì yêu tôi nên mới thế, nhiều bà vợ muốn mà không được còn bị chồng bỏ đói. Giờ vùng kín của tôi bị sưng và viêm nặng, bác sĩ khuyên không nên quan hệ t.ình d.ục nữa.
Những lúc bình thường anh luôn yêu chiều và giúp đỡ tôi mọi việc nhà. Những lúc như vậy tôi thấy anh thật dễ chịu và đáng yêu nhưng cứ đến tối anh lại như một con người khác, lúc này anh không còn thương tôi nữa mà chỉ làm mọi điều để thỏa mãn anh.
Tôi đang chán nản, chẳng lẽ bỏ chồng chỉ vì chuyện này nhưng có lẽ đây là điều trước sau tôi cũng sẽ phải làm vì mới 3 tháng mà tôi đã cảm thấy kiệt quệ không hiểu nếu còn cố chịu đựng tôi sẽ héo hắt đến mức nào nữa. Giờ đây tôi luôn bị ám ảnh bởi những gì chồng đã làm đối với mình, tôi không còn muốn tiếp xúc hay nói chuyên với chồng. Tôi như người câm trong nhà nhưng dường như anh không chịu hiểu chính anh đã làm tôi trở thành như này. Anh vẫn luôn nghĩ rằng mình là một người chồng tốt, yêu thương chiều chuộng vợ. Tôi phải làm gì đây khi một đêm nữa đang sắp tới?
Theo VNE
Không dám “sang sông” vì đã trót qua “một đời chồng” Vì thời sinh viên, tôi đã từng chung sống với Tuấn như vợ chồng nên giờ đây, tôi không còn đủ tự tin để đón nhận tình yêu của anh chàng đồng nghiệp nữa... Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả nhưng ba mẹ luôn quan tâm tới cuộc sống cũng như việc học tập của...