Mỗi lần nhìn thấy em vợ là tôi đỏ mặt tía tai, không biết chúi vào đâu cho đỡ ngượng
Tôi biết là em dâu vô tư, nhưng cô ấy hơi “quá đà” khiến tôi nhiều phen sượng mặt…
ảnh minh họa
Tôi và Ngân kết hôn hơn 1 năm nhưng chưa sinh con vì chúng tôi còn muốn phấn đấu thêm trong sự nghiệp. Yêu nhau 3 năm, đến năm tôi 27, cô ấy 25 thì “về chung một nhà”.
Vợ tôi là cô gái rất tốt, đáng yêu, ngọt ngào, biết thu vén, bố mẹ tôi cũng ưng thuận lắm.
Vì hai đứa đều ở quê nên khi cưới xong, vợ chồng tôi thuê một căn chung cư nho nhỏ để ở. Cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc.
Video đang HOT
Cách đây gần 2 tháng, em gái vợ – Nga ra Hà Nội học đại học, vì không xin được trong ký túc xá nên vợ chồng tôi bảo em về ở cùng, dù sao em mới ra chưa biết gì, lại đỡ được tiề.n phòng tiề.n ăn.
Tôi quý Nga như em gái ruột của mình vậy, con bé cũng quý mến tôi. Nói chung sẽ chẳng có gì để nói nếu con bé không “vô tư” quá.
Ở nhà có anh rể mà con bé ăn mặc “mát mẻ” hết cỡ. Hôm nào cũng quần đùi ngắn cũn, áo hai dây, hoặc váy ngủ mỏng tang, có khi còn “thả rông”, tôi nhìn mà ngại lắm.
Nhiều lần Ngân không có nhà, chỉ có mỗi 2 anh em, con bé cứ vô tư đi đi lại lại, nấu nướng, cơm nước, hai anh em ăn cơm ngồi đối diện mà tôi không tài nào tập trung nổi.
Ngân cũng không mấy để ý, chắc tại cô ấy nghĩ đơn giản nên cũng kệ. Mà tôi thì không dám góp ý, vợ lại tưởng tôi tư tưởng linh tinh. Giờ tôi nên giải quyết chuyện này như nào đây?
Theo Phunutoday
Nhìn bộ dạng hớt hải của chồng từ phòng tắm, tôi chế.t điếng người khi nghe tiếng gọi...
Tôi thật sự không biết phải đối mặt với chuyện này ra sao nữa, bi kịch quá đột ngột, quá đa.u đớ.n...
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi kết hôn 4 năm, có một cô con gái 3 tuổ.i, kinh tế gia đình tương đối ổn, tình cảm cũng không có gì khúc mắc. Nói chung, tôi hài lòng về cuộc hôn nhân này, cũng luôn cảm thấy bản thân hạnh phúc.
Chồng tôi là người đàn ông hướng ngoại, anh vui vẻ, thích những hoạt động bên ngoài, vui tính, ga lăng. Nói chung sống cùng anh rất vui, tôi luôn cảm thấy rất vui vẻ, rất thoải mái.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện anh có ai khác bên ngoài, cho đến ngày tôi phải đi công tác gấp, sợ chồng ở nhà không chăm được con nên tôi gửi sang bên ngoại.
Vì sốt ruột việc chuyện ở nhà nên đáng nhẽ tôi phải đi 3 ngày thì đến tối ngày thứ 2 tôi đã hoàn thành công việc và về ngay. Về tới Hà Nội đã gần 9h tối, gọi điện cho chồng mãi không được tôi đành đi taxi về.
Đẩy cửa vào nhà chẳng có ai, tôi cất tiếng gọi thì thấy chồng chạy từ tầng 2 xuống, trên người quấn mỗi chiếc khăn tắm. Thấy anh hoảng hốt tôi vừa lôi túi đồ lên vừa nói :"Em xong việc nên về sớm, sợ anh không cho con được".
Chưa kịp nói đến câu thứ 2 thì tôi nghe tiếng vọng ra từ nhà tắm: "Ai đấy, xong chưa anh ơi". Tôi chế.t điếng người, một người phụ nữ trẻ măng bước ra từ phòng tắm, mặc váy ngủ mỏng tang. Tôi sững sờ, túi đồ trên tay rơi xuống. Chồng thẫn thờ, còn người phụ nữ kia sợ hãi ra mặt.
Mất mấy giây để tôi hiểu ra mọi chuyện, cảm giác lúc đấy tồi tệ kinh khủng. Thực sự đa.u đớ.n đến mức chỉ đứng nhìn thôi là nước mắt đã chảy như mưa. Tôi bỏ chạy, chồng đuổi theo giữ tôi lại, anh ôm chân cầu xin tôi tha thứ, thật sự lúc đấy ngoài việc tát cho chồng một cái, tôi cũng không đủ sức để làm thêm gì nữa.
Tôi bỏ về ngoại với sự thương tổn khủng khiếp trong lòng. Vừa đa.u đớ.n, xó.t x.a, vừa căm hận. Chồng gọi điện, đến tìm nhưng tôi đều tránh mặt. Thật sự có nằm mơ tôi cũng không thể ngờ chuyện đó lại xảy ra. Tôi phải làm sao bây giờ đây?
Theo Phunutoday
Vừa nhìn thấy ảnh chồng sắp cưới của tôi, cô bạn đồng nghiệp hốt hoảng thở không ra hơi Nghe những lời cô bạn đồng nghiệp kể, rồi xem lại những bức ảnh cũ... tôi sững sờ không tin nổi vào mắt mình nữa. Giờ tôi phải làm sao đây? Tôi 29 tuổ.i, chuẩn bị cuối năm nay làm đám cưới. Chồng sắp cưới hơn tôi một tuổ.i, anh đang làm trong ngành công nghệ thông tin. Chúng tôi yêu nhau hơn...