Mệt mỏi khi vợ chồng suốt ngày cãi nhau vì tiề.n
Hôn nhân mà không có tiề.n bạc thì hạnh phúc cũng bị vơi đi một ít…
Tôi sinh ra trong một gia đình có truyền thống làm kinh doanh nên cơ bảnđời sống tương tối tốt, từ nhỏ đã không phải lo lắng gì đến chuyện tiề.n bạc, tôi được học ở những ngôi trường tốt nhất, ăn mặc thứ quần áo tươm tất nhất. Càng lớn thì tôi lại càng ý thức được chuyện này và chăm chút hơn cho vẻ bề ngoài và học hành cũng đỗ đạt cao. Ai cũng nói rằng tôi không sớm thì muộn cũng có đại gia rước.
Nhưng cuộc đời đúng như một trò đùa, nghĩ thế nhưng thực tế lại không phải thế. Trong những năm Đại học, tôi chế.t mê chế.t mệt anh bạn cùng lớp. Bỏ qua tất cả những lời mời mọc của các anh nhà mặt phố, bố làm to, tôi chủ động ngỏ lời với chàng trai có mái tóc bồng bềnh lãng tử, chơi guitar hay, lại học rất giỏi ấy. Và rồi chúng tôi yêu nhau, tình yêu nồng nàn lãng mạn không thể chê vào đâu được. Anh hiền lành, ân cần, luôn ở bên chăm sóc cho tôi. Dù anh không thể mua cho tôi được những món đắt tiề.n nhưng khi ấy với tôi nó là điều phù phiếm và tôi không cần. Yêu nhau 3 năm, đến khi ra trường, anh được nhận vào làm ở một công ty nước ngoài, tạm coi là ổn định cuộc sống, tôi thì buôn bán linh tinh. Dù biết còn khó khăn, gia đình tôi cũng không hài lòng cho lắm, nhưng chúng tôi quyết tâm đến với nhau và hôn lễ tổ chức không lâu sau đó.
Hôn nhân mà không có tiề.n bạc thì hạnh phúc cũng bị vơi đi một ít…
Ban đầu thì mọi thứ vẫn tốt đẹp, vợ chồng vẫn yêu thương và hoà thuận với nhau. Nhưng không lâu sau đó thì hôn nhân trở thành một cơn ác mộng tiề.n bạc. Đi lấy chồng rồi, lại lấy người gia đình không ưng, nên tôi không thể ngửa tay xin nhà ngoại tiề.n được, nhưng chồng thì đưa tiề.n về hạn chế quá, trong khi phải chi tiêu đủ thứ. Tôi vốn đã quen với kiểu chăm sóc bản thân, đi spa, nhưng bây giờ thì gần như không thể có, nên cảm thấy bí bách vô cùng. Bạn bè thì cứ rủ rê còn tôi thì bất lực nên nhiều khi hay cáu gắt và đổ lỗi cho chồng mình.
Rồi đến khi có đứa con đầu lòng, mọi thứ còn kinh khủng hơn. Lương chồng đưa về không đủ để nuôi con, con ốm, con đau, mua sắm quần áo, bỉm sữa…khiến tôi phải vật lộn với những phương án kinh doanh tạm thời, nhưng cũng không kiếm được bao nhiêu. Ông chồng cũng cầy cuốc đủ kiểu để mang tiề.n về nhưng có làm ở công ty nước ngoài thì cũng không thấm tháp được là bao, trong khi nhà thì đi thuê. Bắt đầu từ đấy mối quan hệ vợ chồng trở nên xấu dần, chúng tôi thường xuyên cãi vã rất gay gắt về vấn đề tiề.n bạc. Anh hứa anh sẽ nuôi tôi, chăm lo cho gia đình, nhưng cả gia đình đang sắp chế.t đói, còn tôi thì từ một tiểu thư trở thành một người đàn bà tóc tai bù xù, không có nổi tiề.n mà đi chăm sóc da mặt.
Video đang HOT
Đã nhiều lần định bụng ôm con về nhà xin lỗi ông bà ngoại, nhưng phương án ấy sợ không đem lại kết quả. Rồi tính đường gửi con về quê để ông bà nội nuôi, nhưng xa con thì tôi lại không đành lòng. Rồi hai vợ chồng lại cãi nhau… Đúng là khi yêu thì đẹp, còn lại thì hôn nhân phức tạp và mệt mỏi hơn nhiều.
Theo Phunutoday
Vợ có võ...
Chẳng ai nghĩ có ngày tôi lại chấp nhận cảnh một người vợ 'thượng cẳng chân, hạ cảnh tay' với mình lại còn hay võ... mồm với thiên hạ.
Mỗi lần vợ chỉ cần động chân động tay là tôi đã co rúm, sợ hãi. Chẳng phải tôi sợ vợ mà tôi sợ cái nắm đấ.m của vợ, nó giáng đến đâu thì đau đến đó. Đôi khi chỉ là nắm đấ.m đùa vui nhưng cũng làm tôi đau điếng.
Ngày yêu vợ, tôi thích sự cá tính của vợ. Tôi là trợ thủ đắc lực của vợ vì mỗi lần vợ đi tập võ, tôi đều chở vợ đi. Vợ rủ tôi vào học, học được năm bữa nửa tháng tôi tự xin rút lui. Tính ra, sự kiên trì của tôi chẳng bằng đàn bà. Tôi chịu thua vợ, thua người con gái cứng rắn, giỏi giang lại còn vô tư như chim sáo. Tôi phục cái sự chăm chỉ luyện tập thể dục thể thao của vợ. Vợ không quản mưa nắng, ngày nào cũng đi tập võ, tập tới mức được đai đen...
Con gái mà được đai đen không phải là chuyện dễ nhé. Khi đã đạt đến độ đó, vợ giơ nắm đấ.m lên thì khối người chế.t. Ngày đó, chúng bạn bảo tôi là, &'người yêu mày được cái là có khuôn mặt xinh chứ còn chân tay thì thô lắm. Về nhà nó mà đán.h cho thì đừng có mà khóc với bọn tao'. Tôi cười sằng sặc, vênh mặt lên với chúng nó. Đời tôi là đàn ông sao lại để đàn bà đán.h, chúng bạn đã đán.h giá tôi quá thấp rồi. Đàn bà có võ thì bằng gì được đàn ông không võ, võ của đàn bà với tôi, bét...
Thế rồi tôi cưới vợ. Đám cưới tổ chức sang trọng ở khách sạn lớn. Chúng tôi cảm thấy yêu nhau, tin tưởng nhau, hạnh phúc vì hôn nhân xuất phát từ tình yêu. Nói chung, với vợ, tôi không phàn nàn gì cả. Vợ tôi là người nương thiện, biết đối nhân xử thế, như vậy là quá đủ, ở đời đâu thể cầu toàn...
Mỗi lần tôi nói với vợ câu khó chịu là vợ lại giơ nắm đấ.m lên. Tôi thách vợ &'đấ.m đi, sợ gì', thế là vợ hùng hổ đi vào, thụi mạnh vào tôi một cái, tôi đau điếng, chảy cả nước mắt. (ảnh minh họa)
Cuộc sống vợ chồng hòa thuận, chỉ là thi thoảng có những xích mích nhỏ. Cái đó thì gia đình nào chẳng có, đâu chỉ riêng nhà tôi. Nhiều lần như thế, tôi rất hay căng giọng nói vợ, tôi bực vì vợ hay nói nhiều, một vấn đề mà cứ nói đi nói lại khiến tôi chán ghét. Nói vợ thì vợ cãi lại xơi xơi, dường như vợ không chịu thua ai bao giờ...
Tôi cứ tưởng mình có tính gia trưởng bảo thủ nhưng xem ra vợ mình còn bảo thủ hơn nhiều. Thôi thì cuộc sống vợ chồng, mỗi người nhịn một tí cho xong chứ cứ chấp nhau mãi thì không biết đến bao giờ mới ôn hòa được. Cái chuyện vỗ ngực tự khen mình là đàn ông cứng rắn không sợ ai, có lẽ tôi sắp rút lại rồi.
Mỗi lần tôi nói với vợ câu khó chịu là vợ lại giơ nắm đấ.m lên. Tôi thách vợ &'đấ.m đi, sợ gì', thế là vợ hùng hổ đi vào, thụi mạnh vào tôi một cái, tôi đau điếng, chảy cả nước mắt. Cái kiểu đấ.m của vợ ghê lắm, vợ có kĩ thuật, thụ kiểu chuyên nghiệp làm tôi hoảng luôn. Tôi hốt quá đành phải &'thôi anh xin em, đừng đấ.m nữa, anh đau lắm!'.
Hôm trước chỉ vì trêu vợ cái câu gì đấy, vợ không hài lòng, tôi thách vợ, thế là vợ giơ chân lên đạp mạnh vào tôi, làm tôi điếng người. Đạp đúng ống đồng, sưng cả chân. Mà vợ đâu cần dùng nhiều sức, chỉ cần tận dụng chút kĩ thuật, sức lực là có thể khiến đối phương chế.t lịm rồi. Tôi sợ nhất người khác vỗ mạnh vào lưng mình, chỗ ấy của tôi nhạy cảm hay sao ấy, nên chỉ cần ai vỗ mạnh vào cái là tôi cảm thấy rát như xé, tê cứng sống lưng và thấy khó chịu lắm. Vợ toàn bảo tôi là &'đàn ông mà như đàn bà, động cái là đau' nhưng vợ nào hiểu cái nắm đấ.m quái đản của vợ, giáng vào đâu là chế.t chỗ ấy...
Tôi bắt đầu thấy sợ cô vợ thượng cẳng chân hạ cảnh tay này. Mỗi lần có bạn tới nhà chơi, vợ vừa võ mồm vừa võ tay chân. Hễ tôi nói cái gì mà vợ không hài lòng là vợ lại câu: "Anh thích ăn đấ.m không?". Lúc ấy tôi chỉ biết cười trừ cho xong chứ tôi mà cố chấp khéo mà bị ăn đấ.m thật, nếu thế thì đau phải biết, kêu lên thì mất mặt với bạn bè.
Được cái vợ lại giỏi cả võ mồm. Ai đến nhà thì vợ cũng sơn sớn, ngọt lắm. Mẹ tôi, mẹ vợ đến chơi, vợ cũng ngon ngọt vô cùng, chẳng ai biết, thi thoảng vợ lại cho tôi vài vố đau điếng. (ảnh minh họa)
Bình thường đi đâu vợ cũng ăn mặc h.ở han.g, sexy, rất chi là gợi cảm, ai có ngờ vợ lại có võ... Mà có võ thật đấy, tôi nói thì mọi người không tin. Chỉ có mấy anh bạn chơi thân với tôi là biết nên hay bôi bác tôi. Có vài lần, nói không điêu chứ vì vợ chồng xích mích, cãi nhau, đán.h đùa rồi thành đán.h thật nhưng kết quả là tôi chịu trận. Tôi bị vợ cho vài đòn rồi sưng cả mặt lên, hôm sau đi làm im thin thít, chỉ dám nói là ngã xe. Nói vợ đán.h thì có mà nhục à.
Thật ra, tôi chẳng phải là gã sợ vợ, cũng không thích mấy gã sợ vợ nhưng mà tôi sợ nắm đấ.m của vợ. Vợ đai đen còn tôi chẳng thứ hạng gì, nếu mà đấu ra thì tôi có thể thắng được vợ vì tôi là đàn ông, tôi khỏe. Nhưng nếu tôi dùng sức mình thì tôi lại thành gã chồng vũ phu.
Được cái vợ lại giỏi cả võ mồm. Ai đến nhà thì vợ cũng sơn sớn, ngọt lắm. Mẹ tôi, mẹ vợ đến chơi, vợ cũng ngon ngọt vô cùng, chẳng ai biết, thi thoảng vợ lại cho tôi vài vố đau điếng. Bạn bè tới thì vợ chỉ đùa đấy, nhưng mà cái nắm đấ.m dọa nạt của vợ là lời cảnh báo cho tôi, &'đừng có mà bép xép, không thì chế.t với vợ...'. Cái giọng điệu và cách ăn nói của vợ gọi là võ mồm ấy thì chẳng ai có thể tin, một người chồng như tôi lại bị vợ đán.h, ngay mẹ đẻ của tôi cũng không tin nữa là... Thế nên, trong mắt mọi người thân của tôi, vợ là người nhân phẩm tuyệt vời, chiều chồng hết mực, dịu dàng hết cỡ và cái sự có võ thì không ai biết nhé...
Đúng là lấy vợ có võ thì quá là mệt rồi nhưng lấy rồi nên đành chấp nhận thôi. Ngày trước tưởng lấy được cô vợ cá tính, bây giờ hóa ra thế này!
Theo VNE
Có chồng nhưng tôi luôn nghĩ đến sếp nữ Mỗi sáng thức dậy cho đến khi đi ngủ, hình ảnh sếp cứ lởn vởn trong đầu khiến tôi buồn và mệt mỏi nhưng tôi phải cố gắng để hoàn thành tốt nhiệm vụ. Ảnh minh họa Tôi lập gia đình được hơn 10 năm và có hai con. Chồng quen tôi được 2 năm thì cưới nhau. Mặc dù khi mới về...