Mẹ ơi con thấy bố lôi chị ô sin vào phòng khóa trái cửa lại
Lời thằng bé bi bô ngay khi vừa chạy ra đón mẹ khiến chị điếng người. Vậy là bao lâu nay chị “ nuôi ong tay áo” rồi
ảnh minh họa
Chị đón Hương về nhà mình cách đây nửa năm, khi ấy chị bắt đầu đi làm trở lại, con thì gửi đi nhà trẻ, cần có người giúp việc để thu vén việc nhà. Ngay tuần đầu tiên làm ở nhà chị, Hương đã tỏ ra là người biết điều, tháo vát, nhanh nhẹn nên chị rất tin tưởng và yêu quý. Một phần nữa chị chọn Hương là bởi ngoại hình của Hương không đẹp cho lắm, làn da bánh mật, thêm cả hàm răng cái chìa cái thụt vô tổ chức nữa. Chồng chị cho đến tận bây giờ vẫn tỏ ra xa lạ với Hương nên chị khá yên tâm.
Đợt này chị nhận chuyến công tác đột xuất 3 ngày. Từ khi kết hôn đến nay, đây là lần đầu tiên chị phải xa chồng xa con. Trước khi đi, chị đã dặn dò Hương kỹ lưỡng, thậm chí còn lên cả một cái bảng thực đơn chi tiết, đầy đủ cho Hương đi mua đồ (hàng ngày chị vẫn là người mua thức ăn). Chị không mảy may suy nghĩ đến việc chồng chị và Hương lại tranh thủ 3 ngày vắng mặt chị để tằng tịu với nhau.
Phải đến khi về nhà, thằng bé con lao ra đón mẹ rồi bi bô t.ố cá.o: “ Mẹ ơi, con thấy bố lôi chị ô sin vào phòng khóa trái cửa lại” thì chị mới ngã ngửa ra. Người ta nói “đi xa hỏi già, về nhà hỏi trẻ” cấm có sai. Chắc chồng chị tưởng thằng bé không biết gì nên mới dám “hành sự” ngay trong nhà như thế.
Chị nén giận, vẫn cố tỏ ra bình thường. Những ngày sau chị chú ý quan sát động tĩnh của hai người họ, thấy cả hai rất bình thường, thái độ xa cách với nhau. Rồi cuối tuần đó, chị lấy cớ có chút quà công tác để sang biếu bà ngoại rồi đưa con ngủ luôn ở đó. Chồng chị nói rằng đang mắc chút dự án phải thức khuya làm nốt nên không sang được, chị gật đầu, trong đầu thầm hiểu cái “dự án” anh ta nói là gì rồi.
Vừa sang nhà ngoại một lúc, chị lẻn về nhà. Trong nhà tối om không ánh sáng, chị cố mở cửa thật khẽ rồi rón rén bước vào. May cho chị là trùng hợp hôm ấy nhà bên đang tụ tập hát karaoke rất to nên chị thuận lợi chui vào nhà mà không để ai phát hiện. Vừa lò dò bước lên phòng, chị suýt trượt chân khi nhìn thấy cô ô sin của mình chỉ quấn độc cái khăn tắm trên người chạy từ phòng tắm và phòng chị. Chị hít thật sâu 3 cái để trấn tĩnh rồi hùng hổ xông vào phòng, quả nhiên, hai người họ đang “trai trên gái dưới” tình tứ.
Ads [Baza.vn]Bộ sưu tập túi xách siêu đẹp siêu rẻ.
Video đang HOT
Vừa thấy chị, anh đẩy vội Hương ra rồi lắp bắp:
- Ơ.. em.. em.. sao em lại về giờ này?
- Tôi về xem cái dự án của anh thế nào. Quả nhiên là phải thức khuya mới làm được!
- Em.. em à.. bọn anh mới chỉ lần đầu…
- Anh đừng có già mồm, tôi biết hết chuyện rồi. Anh là cái loại khốn nạn. Anh có biết câu đầu tiên thằng Ỉn nói khi chạy ra đón tôi là gì không, nó khoe anh kéo ô sin vào phòng khóa trái cửa lại đấy. Sao anh có thể làm cái trò bẩn thỉu đấy ngay trong căn nhà tôi và anh xây nên chứ?
Càng nói, lửa giận càng bốc lên, chị vơ lấy tập tài liệu trên bàn, cứ thế đán.h chồng túi bụi. Anh luống cuống chỉ biết co người lại chịu đòn. Vứt tập tài liệu qua một bên, chị lại xông ra tú.m tó.c Hương, tát liên tiếp.
- Cái loại gái lẳng lơ cướp chồng người này! Tao đối xử với mày bao lâu nay tốt đẹp như thế mà mày dám ngủ với chồng tao à?
Hương khóc lóc va.n xi.n chị nhưng chị không thể ngăn được mình mà cứ thế đán.h cho cô ta thâm tím mặt mày. Chị đuổi Hương ra khỏi nhà, ném quần áo vào mặt cô ta rồi cấm không bao giờ được bén mảng lại đây nữa.
Xong xuôi, chị gạt nước mắt chạy ra xe phóng đi. Đán.h họ, chử.i mắng họ có thể làm cho chị hả giận nhưng còn sự tổn thương này sẽ chẳng bao giờ mất đi cả. Chị tin tưởng chồng là thế, vậy mà chỉ có 3 ngày vắng chị, anh đã phản bội trắng trợn. Đàn ông là giống loài bạc tình, giờ chị đã thấm thía điều đó.
Theo blogtamsu
Chế.t lặng khi biết bí mật mà mẹ chồng khổ sở giấu kín
Tôi ôm mặt khóc nức nở "Sao mẹ phải khổ như thế, mẹ ơi!", mẹ chồng bảo tôi hãy im lặng, làm phụ nữ có nhiều điều khó xử...
Chào độc giả mục Tâm sự!
Tôi thường xuyên đọc mục tâm sự, tôi thấy cuộc sống có những hoàn cảnh éo le, và rất muốn chia sẻ cảm thông với mọi người. Đôi lần, tôi thấy mình thật may mắn khi có cuộc sống khá hạnh phúc, bên một gia đình chồng hạnh phúc. Nhìn bố mẹ chồng, tôi cứ nghĩ còn gì tuyệt vời hơn thế.
Nhưng rồi sự tin tưởng bấy lâu tan biến đâu hết, để rồi hôm nay tôi lại lên đây trút bầu tâm sự của mình. Hiện tại tôi cảm thấy hoang mang, bối rối trước cuộc sống hiện tại.
Chẳng là, gia đình chồng tôi có tiếng là một gia đình văn hóa, sống đúng chuẩn mực. Không ít lần tôi được người ta khen là "có phúc" khi được làm dâu trong một gia đình bề thế, bố mẹ chồng đi đâu cũng được người ta khen ngợi, nể trọng. Ai cũng khen bố mẹ chồng tôi sống tình cảm, cả đời cứ ríu rít bên nhau, và chưa hề một lần to tiếng cãi vã.
Quả thực, mẹ chồng tôi rất đẹp, khuôn mặt bà bầu bĩnh, phúc hậu. Từ ngày làm dâu tôi đã được bà yêu thương, chỉ bảo hết mực. Mẹ chồng coi tôi như con trong nhà, sống hơn 20 năm ở bên mẹ chồng, tình cảm giữa tôi và bà càng trở nên gắn bó. Nhiều khi tôi thương mẹ hết mực, cảm thấy bà thật vĩ đại, suốt đời hi sinh vì chồng con.
Mẹ chồng nói với tôi hãy để trong lòng, cho tới ngày ông bà không còn trên đời nữa (Ảnh minh họa).
Còn bố chồng là người đàn ông đạo mạo, có danh tiếng. Ông trước làm trong lĩnh vực tài chính ngân hàng, nay đã nghỉ hưu. Tính tình ông khá nghiêm khắc nhưng yêu thương con cái hết mực. Gia đình chồng có 2 anh em trai, ai cũng xem bố là thần tượng để phấn đấu trong cuộc sống.
Tôi đã từng nghĩ nếu chồng tôi được một nửa như ông thì tôi vô cùng mãn nguyện, tôi chẳng mong gì hơn thế.
Cho tới một tháng trước khi buổi trưa tôi phải lên thị trấn chuyển hóa đơn qua cho công ty đối tác, vô tình nhìn thấy bố chồng cùng một phụ nữ tình cảm bên nhau đi từ quán cà phê ra. Rõ ràng, bố bảo mẹ con tôi ông đi nghỉ mát, nhưng sao ông lại lên thị trấn làm gì?
Tôi đã âm thầm đi theo bố chồng cho tới khi ông cùng phụ nữ kia bước vào nhà nghỉ. Khi đó, tôi đã bật khóc, tôi không ngờ, người tôi yêu thương kính trọng bấy lâu nay lại như thế.
Từ hôm đó, tôi đã không đủ dũng cảm để đối diện với bố chồng, dù ông vẫn luôn vui vẻ với tôi. Cảm giác đứng trước ông tôi sẽ bật khóc, hoặc nói điều gì đó ngu ngốc.
Còn với mẹ chồng, tôi cũng cố tình né tránh, tôi sợ tôi sẽ nói hết với bà về sự thật kia. Với chồng, tôi càng không biết phải mở lời thế nào. Chồng tôi là cán bộ văn hóa, anh luôn đề cao chuẩn mực trong gia đình. Anh luôn nói với tôi, anh tự hào về bố mẹ mình và mong rằng, tôi hãy nhìn vào đó để phấn đấu.
Nhưng rồi chiều nọ, khi chỉ còn tôi và mẹ chồng, tôi đã nói hết. Tôi đã định không nói, tôi đã định im lặng, nhưng khi nhìn thấy bà đang ngồi khâu từng khuy áo, lên từng gấu ống tay cho ông tôi đã quyết định nói lên tất cả.
Nghe câu chuyện, mẹ chồng tôi không ngạc nhiên, bà chăm chú ngắm lại đường kim chỉ rồi nói với tôi rằng "Cả đời mẹ đã sống dối trá. Mẹ luôn nhẫn nhịn. Và bây giờ vẫn thế, nhưng mẹ không biết làm gì, bởi mẹ thương 2 thằng con trai của mẹ. Mẹ vì cuộc sống của hai đứa nó".
Những giọt nước mắt khắc khổ, hiếm hoi rơi trên khuôn mặt mẹ chồng tôi. Rồi bà chậm rãi nói với tôi về cuộc sống của bà kể từ ngày mẹ chồng tôi bước vào cái tuổ.i "khô hạn" không còn cảm xúc "yêu đương", cũng là lúc bố chồng tôi thay lòng đổi dạ.
Tôi ôm mặt khóc nức nở "Sao mẹ phải khổ như thế, mẹ ơi!", mẹ chồng bảo tôi hãy im lặng, làm phụ nữ có nhiều điều khó xử "Khi đã có con, có dâu, có những đứa cháu xinh xắn, con nghĩ đi đán.h ghe.n chồng bồ bịch là đẹp mặt lắm sao? Chúng nó sẽ sống thế nào? Mẹ đã phân vân, đã nghĩ nhiều". Nói rồi bà lau nước mắt trên mặt tôi "Cứ để ông ấy đi, đi chán rồi ông ấy về".
Khuôn mặt mẹ chồng tôi bỗng trở nên đa.u đớ.n, cái nhìn xa xăm. Bà xin tôi hãy im lặng, hãy coi như chưa biết gì để gia đình vẫn luôn êm ấm, để chồng tôi, em chồng tôi vẫn có cái nhìn yêu thương, lịch thiệp với bố chồng. Bà nói với tôi hãy để trong lòng, cho tới ngày ông bà không còn trên đời nữa.
Mẹ chồng cũng dặn tôi hãy yên tâm, bà sẽ nhắc ông cẩn trọng hơn trong các "mối quan hệ" để không ảnh hưởng tới con cái.
Khi rời khỏi phòng mẹ chồng, tôi không kìm được nước mắt, những giọt nước mắt cố dồn nén khi nghe câu chuyện mẹ kể lại. Chẳng lẽ nào phụ nữ phải cam chịu, nhịn nhục chứng kiến chồng bồ bịch mà câm lặng ư? Chẳng lẽ nào mẹ chồng tôi nói vậy để sau này, chồng tôi có lăng nhăng bên ngoài tôi cũng cam phận đàn bà mà im lặng? Tôi không thể nào làm vậy...
Theo Doisongphpluat