Mẹ chồng dù tốt đến đâu cũng không thể coi con dâu như con ruột
Lắm lúc Hằng giận mẹ chồng tím ruột, nhưng nghĩ thực chất tính tình bà cũng chẳng đến nỗi nào. Có phải là mẹ chồng Hằng quá khó tính đâu. Chẳng qua ngày xưa nghèo, vất vả, lại bị nhà chồng đối xử thậm tệ nên trong bà lúc nào cũng chất chứa thù hận
Mẹ chồng Hằng cũng được cho là hiền lành chân chất. Thế mà mẹ chồng nàng dâu cũng chẳng thế yêu quý, gần gũi nổi nhau. Trong mắt chồng Hằng thì mẹ anh lúc nào cũng là người tốt nhất. Kể ra, thì đối với con trai, con gái, đối với các cháu của bà thì mẹ chồng Hằng đúng là tốt thật. Nhưng còn với đối với đứa con dâu duy nhất, là Hằng thì lại không.
Hằng đi làm cả ngày về đến nhà. Vừa ngồi chơi với con một lúc, thở cho đỡ nhọc. Mẹ chồng đã sa sầm nét mặt. Bà hằm hằm đi vào bếp tự nấu cơm. Bà khua nồi niêu xoong chảo leng keng, loảng xoảng. Hằng thấy vậy vội vội vàng vàng chạy vào bếp hỏi” mẹ ơi, mẹ nấu món gì vậy? Mẹ để đấy con nấu cho”. Hằng hỏi đi hỏi lại mẹ chồng đến 2, 3 câu. Bà cũng chẳng buồn trả lời. Rồi bà không nói không rằng, vứt cái đũa cả vào chậu rửa bát cái “bộp”. Bà quày quả ngoảy đít đi thẳng ra ngoài, chẳng thèm nói với con dâu “mày nấu tiếp đi”
Có lúc con Hằng nghịch ngợm, khó bảo. Mẹ chồng toàn mắng đổng cho Hằng nghe “mày cứ hỗn đi, láo toét là bà đuổi cả mấy mẹ con mày ra đường đấy”. Hằng sinh con đầu lòng là con gái. Mẹ chồng bóng gió: “thằng ấy thằng nọ, vợ nó đẻ 2 đứa con gái nên nó đi lăng nhăng với hết con này đến con kia”. Bà cứ nói cái kiểu như những người vợ sinh con gái toàn một lũ tội lỗi, vô tích sự. Bà còn cổ xúy cho việc đàn ông ngoại tình, bồ bịch nữa.
Lắm lúc Hằng giận mẹ chồng tím ruột (ảnh minh họa)
Lắm lúc Hằng giận mẹ chồng tím ruột, nhưng nghĩ thực chất tính tình bà cũng chẳng đến nỗi nào. Có phải là mẹ chồng Hằng quá khó tính đâu. Chẳng qua ngày xưa nghèo, vất vả, lại bị nhà chồng đối xử thậm tệ nên trong bà lúc nào cũng chất chứa thù hận. Nghĩ luẩn quẩn rồi đối xử với con dâu lạnh nhạt, chẻ ngoe chẻ gọng như vậy. Được cái mẹ chồng Hằng lại rất quý cháu. Hằng đi làm may có bà trông con giúp chứ không thì cũng không biết làm sao.
Video đang HOT
Ở với nhau lâu Hằng học được cách tự an ủi bản thân “làm gì có nhà nào mẹ chồng coi dâu như con đẻ.”. Thực ra trong thâm tâm của các bà mẹ chồng luôn định sẵn, trách nhiệm của con dâu là phải thế này, phải thế kia. Cho nên hiếm có nhà nào ở chung mà mẹ chồng nàng dâu hòa thuận.
Thế mới nói, hôn nhân nên do chính mỗi người tự lựa chọn. Sau này có sướng, có khổ thì tự chịu mới không trách cứ, kêu ca, đổ lỗi cho ai.
Bảo
Thấy bóng người giống bố chồng đi vào nhà nghỉ, con dâu báo tin cho mẹ chồng đi đ.ánh g.hen
Tôi giật mình vội vàng gọi điện cho mẹ chồng, không quên chụp lại hình ảnh "bố chồng" tình tứ dắt cô bồ đi vào nhà nghỉ.
Gia đình chồng tôi xưa nay vốn là gia đình mẫu mực, được mọi người ca tụng và luôn nhắc đến mỗi khi dịp họp xóm hay có cơ hội liên hoan khu dân cư. Bố mẹ chồng là gia đình trí thức nghỉ hưu, từ khi về làm dâu, chưa bao giờ tôi thấy bố mẹ chồng cãi nhau, mọi người trong gia đình luôn nhẹ nhàng khiến tôi cảm thấy thật may mắn vì có có một gia đình thứ hai bao người mong ước.
Hôm đó tôi đi làm về, cũng gần 12h trưa, vừa đói vừa nắng, chỉ muốn thật nhanh về nhà, mà đoạn đường về nhà cũng phải 3km nữa, đang suy nghĩ mông lung thì bất chợt thấy bóng dáng quen quen làm tôi có chút giật mình, phản xạ tự nhiên làm tôi thấy lo sợ, một thoáng bất ngờ: "kia chẳng phải áo bố chồng tôi hay sao!"
Dù trùm kín mít nhưng bóng dáng quen thuộc ấy nhìn từ xa tôi vẫn đủ nhận ra dáng người quen thuộc. Định bụng gọi nhưng lòng tôi nao nao khó tả, lại thấy cô bồ trẻ đi bên cạnh, tai tôi ù đi, không nghĩ được gì thêm, cầm điện thoại tôi chỉ biết gọi cho mẹ chồng, không quên chụp vội lại cảnh lúc này.
Vội về nhà, mẹ tôi chờ sẵn, tôi kể sơ qua cho mẹ, hai mẹ con quyết định đến nhà nghỉ lúc nãy, sau một hồi thương lượng với lễ tân, chúng tôi cũng được lên phòng, phải nói lúc đó tim tôi đ.ập rất nhanh, bậc cầu thang như đi dài cả cây số và thật tâm tôi biết mẹ chồng tôi cũng không muốn lên đó. Gia đình vun vén bao năm nay sợ chỉ vì một ngày mà r.ạn n.ứt, cầu mong cho mọi sự chỉ là hiểu nhầm. Không ai nói với ai, hai mẹ con nhìn nhau, gõ cửa. Cửa gõ lần thứ nhất không mở, phải đến lúc sau, khi cửa được gõ lần ba, "bố" chồng mở cửa:
- Có gì không anh?
Cả tôi và mẹ tá hỏa, thì ra tôi đã nhầm, người tôi nhìn thấy không phải bố mà bóng dáng quen thuộc đó không ai khác chính là chồng tôi - người chồng đầu ấp tay gối yêu vợ thương con và thề thốt không bao giờ bỏ vợ...
- Anh, anh sao lại... sao lại là anh?
Anh, anh sao lại... sao lại là anh? - Ảnh minh họa: Internet
Tay chân tôi như rã rời, đầu gối khuỵu xuống, chẳng biết do tôi quá bất ngờ hay vì tuyệt vọng quá mà cảm thấy không nghe được gì xung quanh nữa, tạm gác lại chuyện đ.ánh g.hen, mẹ vội đưa tôi vào phòng và cho tôi uống nước. Mọi thứ trong tôi dường như sụp đổ hoàn toàn.
Khi định thần lại thấy anh nhìn tôi, vừa lo lắng có phần sợ hãi, tôi khóc - nước mắt cứ thế tuôn dài trong những câu xin lỗi từ anh.
- Anh xin lỗi, xin lỗi em.
- Giờ này mà anh còn nói được những lời đó à, anh không thấy có lỗi với mẹ con em sao?
- Xin em đấy, hãy tha thứ cho anh 1 lần có được không?
Có lẽ vì gia đình tôi xưa nay chưa bao giờ điều tiếng nên mẹ tôi cũng nhẹ nhàng nói chuyện lẽ phải, tôi không nói gì cả, chỉ im lặng nhìn hai người - sự im lặng đến đáng sợ khiến cô bồ phải lí nhí nói lời xin lỗi, anh cũng giải thích nhưng với tôi giờ mọi sự không muốn nghe chút nào. Hai mẹ con đứng dậy ra về, anh mặc kệ cô bồ, đưa tôi với mẹ đi về cùng vẻ mặt tội lỗi. Mấy ngày sau đó, anh đều về sớm đi chợ nấu cơm, đón con, làm hết mọi việc mà bình thường tôi làm. Anh cầu xin tôi tha thứ, nhưng làm sao tôi có thể coi mọi chuyện như không có gì, tôi chỉ sợ có lần một sẽ có lần hai.
Một tháng sau đó, anh vẫn ân cần như vậy, liệu rằng tôi có nên cho anh cơ hội, vì trước đó anh cũng chưa bao giờ phản bội tôi. Được cả bố mẹ chồng tốt khuyên răn, an ủi, nhìn con ngày càng lớn, chuẩn bị lên lớp hai, mỗi lần đi học về lại gọi tíu tít bố mẹ, nhìn xung quanh mọi bạn bè đều hạnh phúc, cuối cùng tôi quyết định giữ lấy gia đình, giữ lấy hạnh phúc của mình và cho anh cơ hội sửa sai. Sau bao nhiêu ngày vùi trong suy nghĩ, tôi quyết định gọi anh đưa đi mua sắm. Khỏi phải nói anh bất ngờ ôm chặt lấy mẹ con, vừa xin lỗi vừa run run. Tôi nhìn thấy ánh mắt anh cười.
Dẫu mọi thứ đã xảy ra thì không thể nào quên được, nhưng hi vọng rằng hạnh phúc sẽ quay về. Tôi tin rằng mình đã làm đúng và con tôi vẫn có bố mẹ, gia đình tôi sẽ lại mẫu mực như ban đầu. Tôi cũng chăm sóc để ý nhiều hơn, bỏ qua sai lầm này để không mắc phải sai lầm thêm một lần nào nữa.
Theo Phụ Nữ Sức Khỏe
Con dâu tự bắt xe đi đẻ, khi nghe cô nói cháu trai thì bố mẹ chồng mới chạy vào Bố mẹ chồng Nga giật mình nghe nói cháu trai thì hớn hở chạy vội vào viện. Thế nhưng, lúc mở cửa phòng sinh ra thì thấy con dâu đang ôm cháu, mẹ chồng chạy lại thì bỗng khuôn mặt tái mét... Lấy chồng như đ.ánh canh bạc, xinh đẹp thông minh không bằng may mắn. Câu nói đó quả không hề sai,...