Mẹ chồng bày kế giúp con dâu trị kẻ thứ ba
“Anh ấy không còn thương con nữa rồi mẹ ạ, anh ấy nhất quyết muốn l.y hô.n để đến với kẻ thứ ba, con phải làm sao đây?”, Hoài – con dâu bà Thương ôm mặt khóc nức nở, hai mắt sưng húp cả lên.
Bà Thương nhìn con dâu thở dài: “Dại lắm con ạ, hạnh phúc gia đình phải biết giữ, vừa lâm trận đã bỏ chạy thế này thì chỉ có mất chồng thôi”. Minh – con trai bà, hơn tháng nay lại dở chứng muốn rước con bé sinh viên nào đó vắt mũi còn chưa sạch về nhà, đòi b.ỏ v.ợ bằng được. Nó khen con bé đấy hết lời, quay ra ch.ê v.ợ đủ đường.
Đợt trước thấy con trai mình hay về muộn, lại ăn diện hẳn lên bà đã cảnh báo trước con dâu nhưng nó lại xuề xoà: “Anh Minh không bao giờ làm thế đâu mẹ ạ”, giờ thì…
Giận con dâu không biết giữ chồng một, thì bà lo lắng cho hạnh phúc của con cháu mình mười. Hoài là một người phụ nữ đảm đang, lại chịu khó. Từ khi Hoài về làm dâu, bà Thương chưa bao giờ phải phàn nàn điều gì về cô. Chỉ tội cô hiền quá, nên thành ra hay chịu thiệt.
Bà Thương không muốn mất cô con dâu quý này, càng không muốn để cháu mình chịu cảnh “mẹ ghẻ con chồng” khi còn quá nhỏ (cháu bà mới 3 tuổ.i), bà quyết định lên kế hoạch “giữ chồng” giúp con dâu.
Đầu tiên, bà bảo Hoài về nhà mẹ đẻ ở một thời gian, thằng cu Tít cứ để bà trông, nó cũng rất quấn bà nên Hoài cũng yên tâm. Bà cũng góp ý với con dâu tranh thủ thời gian này mà “tút” lại nhan sắc, phụ nữ không lo giữ sắc đẹp sau khi lấy chồng cũng là một sai lầm. Tiếp đó, bà gọi cho con trai thông báo Hoài đã bỏ đi, bảo Minh dẫn người mới về cho bà “duyệt” xem thế nào.
Được lời như cởi tấm lòng, Minh sung sướng bảo với Trâm – cô “bồ” mới trẻ trung xinh đẹp của mình về giới thiệu với gia đình. Đôi tình nhân hình dung ra viễn cảnh tương lai mà mừng rơi nước mắt.
Ngày Minh đưa Trâm về nhà, bà Thương ra vẻ ưng ý lắm, khen Trâm xinh xắn lại nết na. Bà còn bảo con trai hãy năng đưa Trâm đến nhà chơi, phần là để bồi đắp tình cảm “mẹ chồng – nàng dâu” tương lai, phần để cho Trâm quen với cuộc sống gia đình. Trâm tưởng bà Thương quý mình thật, cô vui vẻ nhận lời. Minh cũng nghĩ mẹ tạo điều kiện cho mình như thế, không nghe theo thì chỉ có thiệt.
Thế là tuần nào anh cũng đưa Trâm sang nhà ba bốn lần để “làm quen”. Mỗi lần Trâm đến, Minh còn dặn cô mua đồ sang để trổ tài nội trợ với cả nhà. Từ nấu cơm, dọn dẹp, đến cả việc pha sữa cho cu Tít cũng đều là Trâm làm. Bà Thương chỉ đứng bên cạnh chỉ đạo.
Video đang HOT
Một hai buổi còn đỡ, chứ gần một tháng khiến Trâm ngày càng đuối. Chưa kể, bà Thương còn hay gọi cô đến chở đi đây đi đó. Trâm sắp tốt nghiệp, bù đầu với việc làm luận văn mà bà cứ liên tục bắt cô chở đi. Rồi đi chơi, bà còn hay sắm này sắm nọ mà chuyên “quên ví” khiến cô khốn khổ. Tiề.n của Minh cho mỗi tháng cũng tốn không ít vào đồ của bà Thương.
Trâm cằn nhằn với Minh thì anh bảo cô cố gắng, mẹ vừa thử tí đã “đầu hàng” thì sao được. Minh bảo mẹ anh tốt lắm, em cứ yên tâm. Tốt đâu chả thấy, cô chỉ thấy bà Thương giỏi “hành”. Trâm ngày càng nản, cũng không biết “xả” với ai.
Minh nhìn ngày trước mẹ anh đối xử với Hoài rất chu đáo nên anh nghĩ mẹ cũng không làm khó Trâm. Nghe Trâm than thở về mẹ với mình, anh chỉ nghiêm mặt: “Em không được nó.i xấ.u mẹ anh, chưa về nhà đã thế là không được”.
Đỉnh điểm có lần Minh đi công tác, bà Thương gọi Trâm sang ở cùng mấy hôm cho vui. Bà “quay” Trâm gần chế.t. Cả ngày mệt nhọc vì làm luận văn, rồi làm việc nhà, đêm ngủ cũng chẳng xong. Hơi một tí bà Thương kêu đau chỗ này, nhức bên kia, Trâm phải thức đến hai giờ sáng bà mới “tha” cho cô về phòng ngủ.
Hôm sau khi đang ngồi chơi trong phòng khách, Trâm thấy có rất nhiều thuố.c các loại mà đợt vừa rồi Minh ở nhà cô không hề thấy. Vừa mới cầm lên, bà Thương đã hớt hải chạy ra: “Khổ quá thằng Minh lại quên thuố.c trĩ với gan nhiễm mỡ ở nhà rồi, dặn nó bao lần mà đi công tác không mang theo, biết đâu có vấn đề gì thì làm theo…”.
Trâm hốt hoảng nhìn bà Thương, Minh không hề nói với cô anh mắc mấy bệnh đấy. Đương nhiên đây chỉ là bà Thương tự nghĩ ra để dọa Trâm, chứ con bà khoẻ mạnh bình thường.
Lần này thì Trâm không thể nhịn thêm được nữa, cô gọi điện cho Minh và nói một tràng những uất ức của mình. Minh vốn không hài lòng về việc Trâm hay nó.i xấ.u mẹ, giờ lại đổ vạ mình bị mấy loại bệnh linh tinh, anh cũng bùng phát. Hai người cãi nhau to, cuối cùng sau hai tháng đưa Trâm về ra mắt, anh đã chấm dứt luôn với cô tình nhân nhỏ.
Lúc này bà nháy cho con dâu thi thoảng vô tình đi qua nhà, khiến Minh trông thấy mà ngạc nhiên, hơn hai tháng mà vợ anh thay đổi quá, cô gầy đi nhiều, ngày càng xinh lên, ăn mặc cũng chải chuốt hơn.
Anh nhìn vợ mà tiếc ngẩn ngơ, biết thế ngày trước đã không vội “đá” vợ mà đến với bồ. Chỉ có Hoài mới có thể đảm đương được vai trò “con dâu” của nhà mình.
Nhưng Hoài cũng làm Minh khốn khó một thời gian trước khi đồng ý quay lại. Cô muốn Minh thấy rõ giá trị của vợ để trân trọng hơn chứ không tuỳ hứng như trước. Cuối cùng, gia đình Hoài cũng trở lại như xưa. Cô luôn biết ơn mẹ chồng mình đã giúp mình “giữ tổ ấm”.
Theo Blogtamsu
Hối hận vì đã dung túng cho lối ăn diện quá đà của vợ
"Anh tiếc tiề.n với cả vợ anh đấy à? Đã thế từ nay tôi không tiêu tiề.n của anh nữa. Hết tiề.n tôi về xin bố mẹ tôi".
Nhung và Hùng yêu nhau hơn hai năm thì làm đám cưới. Nhung vốn là cô gái được nuông chiều từ nhỏ nên khi đã lấy chồng rồi cô vẫn giữ tính ăn diện và thích làm đẹp như khi còn con gái.
Hùng làm môi giới bất động sản, khi bán được nhà hay đất cho chủ anh cũng được người ta trích cho một khoản tiề.n kha khá. Dạo mới cưới, ai cũng bảo Hùng lấy vợ lại ăn nên làm ra vì trong một tháng anh bán được những hai căn nhà và sau đó còn vài vụ suôn sẻ nữa. Vì thế chuyện Nhung ăn diện làm đẹp cũng chẳng làm Hùng bận tâm. Nhưng nhiều khi thấy vợ mua đồ về mà không mặc thì Hùng thấy rất lãng phí. Có lần thấy vợ lôi một đống váy áo trong tủ ra mang cho mọi người xung quanh mà đồ nào cũng còn rất mới, Hùng đã góp ý:
"Lần sau em mặc gì thì hãy mua, đừng có thích mắt mua về rồi lại đem cho thì lãng phí lắm". Thấy chồng có vẻ khó chịu Nhung lại nũng nịu như mọi lần: "Được rồi lần sau em sẽ chọn kỹ rồi mới mua. Em làm đẹp cũng vì chồng chứ có vì ai đâu mà". Sau cái ôm thay lời xin lỗi của vợ Hùng lại hết giận ngay và không mấy để ý đến chuyện ấy nữa.
Nhiều khi thấy vợ mua đồ về mà không mặc thì Hùng thấy rất lãng phí. (Ảnh minh họa)
Nhưng công việc của Hùng cũng phải chấp nhận rủi ro. Khi không môi giới được khách mua nhà cũng có nghĩa là anh chẳng có xu nào. Một tháng rồi, vận may vẫn chưa mỉm cười với anh. Không nản chí, Hùng vẫn cố gắng thuyết phục khách bằng mọi giá. Trời nắng nóng anh vẫn phóng xe vù vù trên đường mỗi khi có khách gọi dẫn đi xem nhà, xem đất.
Hôm trước anh được một chủ đất cho độc quyền bán căn nhà 45 m2 và có một ông khách đã êm êm với giá mà chủ nhà đưa ra, chiều nay ông ta hẹn sẽ mang tiề.n tới đặt cọc. Hùng chắc mẩn: "Bán được căn này mình cũng có một khoản tiề.n kha khá để dành lúc vợ đẻ đây. Ba tháng nữa là cô ấy sinh rồi". Thế nhưng vận may lại không mỉm cười với Hùng, miếng cơm tới miệng vẫn rơi. Khi khách mang tiề.n đến đặt cọc thì chủ nhà lại không bán nữa, vì gia đình họ lục đục, con cái không đồng ý cho bố bán nhà.
Chán nản, Hùng lủi thủi phóng xe ra về. Vừa bước vào nhà Hùng đã thấy vợ ngồi giữa nhà cùng đống váy áo ngổ ngang. Nhìn thấy chồng, Nhung mồm năm miệng mười:
Anh ơi anh thấy em mặc mấy cái váy bầu này có đẹp không? Cả công ty em chưa ai mặc loại váy này đâu đấy!
Đẹp, nhưng em mua sắm cũng ít thôi đẻ xong lại mang cho thì phí lắm. Em phải biết tiết kiệm chút đi, sinh nở lấy tiề.n đâu mà lo cho con.
Có đáng là bao đâu anh, tất cả chỗ này mới có chục triệu thôi mà. Mai em mặc chắc chắn mấy chị bầu bí ở công ty ai cũng phải nhòm ngó cho mà xem
- Cái gì, có chục triệu thôi á? Cô tưởng tiề.n kiếm dễ dàng vậy sao. Cô mà mua sắm thế này thì mai chỉ có nước nhịn ăn thôi.
- Anh tiếc tiề.n với cả vợ anh đấy à. Đã thế từ nay tôi không tiêu tiề.n của anh nữa. Hết tiề.n tôi về xin bố mẹ tôi.
- Cô nói mà không biết ngượng miệng à. Lấy chồng rồi còn về xin tiề.n bố mẹ để ăn tiêu thì người ta khinh cho ấy.
- Khinh ai cơ? Có khinh thì khinh anh chứ ai khinh tôi. Lấy vợ mà không nuôi nổi vợ thì hèn quá!
- Ừ tôi hèn, nếu cô thấy chồng cô không đáp ứng nổi một cuộc sống đầy đủ như cô hằng ao ước thì cô có thể về với bố mẹ mình. Để xem ông bà có thể chịu đựng được bao lâu nữa cái tính khí của đứa con gái tiêu tiề.n không biết tiếc như cô.
- Anh dám đuổi tôi sao?
- Đấy là cô muốn thế mà? Cô về nhà cô đi, tôi không giữ đâu. Người ta bảo dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về, tôi hối hận vì ngày ấy đã quá nuông chiều cô.
Nói xong Hùng đi lên phòng và đóng sầm cửa lại bỏ mặc vợ ngồi khóc nức nở với đống quần áo vừa mới mua.
Theo Blogtamsu
Những ác nữ 'ăn diện' trên màn ảnh Angelina Jolie, Chalize Theron, Sharon Stone, Anne Hathaway... ấn tượng không chỉ bởi diễn xuất trong phim mà còn nhờ những bộ cánh đậm chất thời trang. Tiên Hắc ám Maleficent là vai diễn đán.h dấu sự trở lại của Angelina Jolie năm qua. Tạo hình đen tối và đáng sợ của cô có thể khắc sâu vào tâm trí của nhiều đứa...