Mẹ anh là rào cản khiến cuộc tình của chúng tôi tan vỡ
Mẹ anh lúc nào cũng trong tâm trạng e ngại sự xuất hiện của tôi sẽ làm cho anh quên đi trách nhiệm với gia đình.
Chúng tôi yêu và đến với nhau trong niềm vui, sự chúc phúc của bạn bè, bà con. Những tưởng hai đứa có một kết cục đẹp đẽ mà bao người mong đợi. Yêu nhau gần 2 năm, hạnh phúc đong đầy cũng có, những kỷ niệm khó phai cũng có, song song đó là những lần cãi vã mệt mỏi và đều có sự xuất hiện của mẹ anh. Tôi hiểu được ba anh mất sớm, chỉ còn mẹ và em gái nên anh luôn là chỗ dựa cho gia đình, nhưng mẹ anh lúc nào cũng trong tâm trạng e ngại sự xuất hiện của tôi làm cho anh quên đi trách nhiệm với gia đình.
Mẹ anh ở quê, trong khi chúng tôi sinh sống và làm việc ở Sài Gòn. Mẹ anh ngày nào cũng điện thoại tâm sự, kể cả khi anh đi cùng tôi. Tôi sẽ là người ngồi bên nghe mẹ con anh nói chuyện, những chuyện dưới quê đại loại như con dâu bà A hỗn láo, con trai ông B say xỉn rượu chè… Anh là người rất có trách nhiệm với gia đình, vì gia đình anh có thể hy sinh nhiều thứ, làm một lúc nhiều công việc, đầu óc lúc nào cũng trong trạng thái stress, cáu gắt với tôi, không còn quan tâm tôi như trước. Mẹ luôn muốn anh phải lo cho em gái học đại học đầy đủ, đổ dồn gánh nặng cho anh trên Sài Gòn. Trong khi đó cuộc sống dưới quê của mẹ anh không phải thiếu thốn. Những lần tôi nói thì anh bảo tôi không thương gia đình anh, chắc không hợp với anh. Chúng tôi đã chia tay nhưng tôi vẫn theo dõi anh. Tôi cảm thấy cuộc sống của anh rất tội nghiệp khi không có ai hiểu trên Sài Gòn anh phải sống như thế nào.
Mẹ anh không hề biết rằng vì những chuyện bà làm và những câu nói của bà đã khiến cho tình cảm chúng tôi tan vỡ. Mẹ anh đang tự hào, hãnh diện rằng con trai bà vì gia đình mà hy sinh tất cả, kể cả tình yêu. Mong một ngày mẹ anh nhận ra được sự thiếu sót của mình, suy nghĩ cho anh nhiều hơn để anh đỡ phải vất vả như thế.
Video đang HOT
Theo VNE
Khi hạnh phúc đã hóa đau thuơng
Có lẽ đúng là có những thứ tình cảm chỉ thích hợp cất giấu nơi tháng năm, chúng ta không thể sống mãi trong quá khứ, cũng không thể níu kéo lại những gì đã qua.
ảnh minh họa
Khi một cuộc tình đã tan vỡ, đã trải qua rất nhiều thương tổn thì rất khó có thể quay trở về với nhau. Vì hạnh phúc đã hóa những nỗi đau mất rồi. Khi người ta đã quá khó khăn để vượt qua những nỗi đau mà cuộc tình để lại, thì những hạnh phúc ngọt ngào trước đó mãi chỉ là một kí ức đẹp mà thôi. Dù bản thân vẫn còn nhớ nhung lắm, con tim vẫn còn đau thắt mỗi khi ai đó nhắc về anh. Và hằng ngày, vẫn quan tâm cuộc sống của anh như thế nào, mọi thứ có tốt với anh không. Cũng chẳng biết gọi tên mối quan tâm đó là gì. Có thể gọi là đơn phương người cũ, nhưng một tình đơn phương chẳng mong sự đáp trả nào.
Mình xa nhau vì anh cảm thấy những quan tâm của em với anh là phiền phức. Anh cho rằng ai cũng có những không gian riêng. Em cũng vậy, em cũng có những khoảng riêng dành cho bản thận. Nhưng anh biết không?, việc anh đang đi vào một thói quen cùng hơi men mỗi ngày làm em không thể chấp nhận được. Vậy nên, em trở nên phiền phức đối với anh. Và rồi mình xa nhau, cũng êm đềm anh nhỉ?.
Thời gian đã quá lâu để mình có thể hàn gắn lại như lúc trước. Em đã mất gần bốn năm thanh xuân của mình chỉ để quên nỗi đau đó. Ngày mà mình chia tay, em cảm thấy như cả thế giới của mình bỗng biến mất. Chỉ còn em trơ trọi lại với nỗi đau thấu tận lòng này. Lúc đó, em cứ nghĩ sẽ chẳng thể nào sống tiếp mà không có anh bên cạnh nữa. Hằng đêm vẫn mơ về anh, vẫn khóc khi nhớ anh, vẫn hoang hoải hoài về mối tình đã vỡ. Anh biết không?, có những lúc nhớ anh mà chẳng biết làm sao cả, em bất lực với khao khát của bản thân mình.
Có những lúc em không cầm được lòng mình khi vô tình gặp anh. Em cũng không ngăn được việc mình phải lên trang cá nhân, xem từng status mà anh đăng tải. Đơn giản vì em nhớ anh, vì em vẫn còn có một mối quan tâm không thể nào dứt ra được, đó là anh.
Nhưng, nỗi đau nào rồi cũng nhạt phai theo năm tháng. Em đã cũng đã dần chấp nhận một cuộc sống không có anh bên cạnh. Và hiện tại em thấy mình đang ổn. Tuy rằng hôm nay đây, anh vẫn có một vị trí nào đó đặt biệt trong lòng em. Có thể vị trí đó là người làm cho em tổn thương nhất. Ngày hôm nay, có thể tim em vẫn còn nhói lên những cơn đau âm ỉ khi chợt nhớ về anh. Nhưng em chẳng muốn mình quay lại với nhau đâu anh à. Những yêu thương mà ta đã có, giờ đây, em không còn thấy hạnh phúc nữa rồi. Dường như quá nhiều đau thương và mất mát, qua quá nhiều thời gian đã làm tim em thấy nguội lạnh rồi. Em không chắc là mình đã hết yêu anh. Nhưng em chẳng còn cảm thấy vui vẻ, và tim em cũng chẳng lỗi thêm một nhịp nào khi ở bên cạnh anh. Em chỉ thấy toàn nước mắt và đa.u đớ.n. Em sợ cảm giác phải đối mặt với nỗi đau thêm một lần nữa, em sợ em lại mất một khoảng thời gian dài của đời mình để chữa lành những vết cứu hằn sâu.
Cảm giác mà tựa như yêu thương vẫn còn, nhưng lại chẳng mong quay về bên nhau nữa. Hôm nay, sau bốn năm mình chia tay, anh đã nói với em rằng anh muốn quay về bên em. Anh biết không? Em chẳng thấy vui vì điều đó. Dù đó là những mong mỏi mà em luôn mơ đến trong từng ấy năm mình xa nhau. Có những lúc cả khi mơ, em cũng thấy thật hạnh phúc khi được ở bên cạnh anh. Tỉnh dậy, thấy sao mình khờ dại quá. Một người đã bỏ em trong khoảng thời gian dài như vậy, một người để lại cho lòng mình những nỗi đau chồng chất. Mà lại vẫn muốn ở bên cạnh hay sao?. Liệu có còn thấy hạnh phúc, hay chỉ toàn những đau thương?
Em lại nghĩ giá như em đừng là đứa con gái mà chỉ dùng trái tim để cảm còn dùng lý trí để hành động. Giá như em có thể bỏ đi cái ranh giới giữa đúng và sai, giữa nên và không nên, hoặc là em là người có thể xem tình yêu là tất cả để ngay lúc đây em có thể nói với anh rằng em vẫn đang yêu anh nhiều đến như thế nào... Và em, một lần nữa em lại chọn việc đi ngược với những mong muốn của bản thân, buông tay anh ra và tiếp tục bước đi trên con đường không có anh...Cảm xúc chỉ nên trải nghiệm một lần, nỗi đau của một người mang lại chỉ nên nếm trải duy nhất một lần. Em không đủ can đảm để lại nắm tay một người đã từng làm em rất đau. Cũng không còn chút cảm giác hạnh phúc như lúc ban đầu nữa, nghĩ đến anh, em chỉ thấy toàn đau thương và nước mắt. Một biển rộng với nhiều nỗi đau mà em cũng không hiểu sao mình đã vượt qua được nữa.
Có lẽ đúng là có những thứ tình cảm chỉ thích hợp cất giấu nơi tháng năm, chúng ta không thể sống mãi trong quá khứ, cũng không thể níu kéo lại những gì đã qua. Tình yêu giống như một cuốn sách có mở đầu và có kết thúc. Dù đặt bút viết lại, có ai đảm bảo được rằng mở bài, thân bài khác đi thì kết cục cũng khác, khi mà nhân vật chính của câu chuyện chưa hề thay đổi?. Chúng ta đã từng yêu thương nhau, đã có những bất đồng mới phải buông tay nhau. Bởi vậy, giờ quay lại bên nhau cũng sẽ lại như vậy, còn em thì không muốn lặp lại nỗi đau đó thêm một lần nào nữa. Em quá sợ những tháng ngày chông chênh trong vực thẳm của nỗi buồn mà không biết cách nào để có thể vượt qua.
Sau từng ấy năm xa nhau, suy nghĩ cũng trưởng thành hơn rồi. Càng thấy rằng mình vốn dĩ không hợp nhau. Giờ đây, sau những đau khổ đã từng trải, sẽ nhận ra rằng không có nỗi đau nào có thể khiến người ta gục ngã và chìm đắm ở đó cả đời. Buồn bã nào rồi cũng qua. Em cũng không đến mức vì thiếu anh mà không thể sống tiếp. Em cũng đã vui vẻ và bình thản hơn với cuộc đời. Anh giờ đây chỉ còn là kí ức, kí ức về một mối tình đầu mà em vẫn còn nâng niu và trân trọng. Việc trưởng thành có thể không khiến em hết yêu nhau, nhưng cũng như việc con đường nào cũng có lộ trình riêng có nó, em chẳng thể cùng bước chung một nhịp với anh nữa. Vì khi trưởng thành, người ta nhận ra có trăm ngàn thứ để lựa chọn. Trăm ngàn thứ, rồi mới đến tình yêu.
Tình cảm là thứ rất khó lòng có lại được. Cho dù thật sự có thể làm lại, cũng sẽ là lúc ta nhận ra tất cả đều đã thay đổi. Thứ duy nhất có thể quay trở về chỉ là những kí ức tồn tại sâu trong đáy lòng. Đúng vậy, không thể quay lại được, cho nên chúng ta chỉ có thể cố gắng bước về phía trước. Thế giới này không thể tạo ra sự hối hận, đừng để đến lúc tan nát cõi lòng rồi mới ân hận mà tìm cách chắp vá.
Có những thứ tình cảm, qua thời gian sẽ không còn là hạnh phúc, mà đó là những nỗi đau không thể nào hàn gắn....
Theo Phununews
Cá tính để đối đáp người ngoài, còn trong nhà, đàn bà chỉ có cá chiên, cá kho, cá nướng Trẻ con nhạy cảm lắm. Hạnh phúc hay tan vỡ của cha mẹ đều được chúng dễ dàng nhận ra... Hôn nhân của cha mẹ, là nhìn từ đôi mắt con. Hai vợ chồng tôi ngồi ăn chung với nhau một tô mì, anh đẩy qua "Em thích ăn trứng thì ăn đi cho nóng", em đẩy lại "Anh ăn trước đi rồi...