Lương 20 triệu, vợ vẫn bảo tôi là 1 thằng hèn
Tôi chẳng hiểu mình hèn ở đâu? Hay phải như thế nào mới đạt tiêu chuẩn lý tưởng của vợ?
Tôi 28 t.uổi, là kỹ sư tin học, mỗi tháng lương 20 triệu, đưa vợ đầy đủ cả, ngửa tay xin t.iền tiêu vặt hàng ngày, vậy nhưng vẫn bị vợ mắng là thằng hèn. Tôi chẳng hiểu mình hèn ở đâu? Hay phải như thế nào mới đạt tiêu chuẩn lý tưởng của vợ?
Bình thường tôi chi tiêu rất tiết kiệm, ít khi đi nhậu với bạn bè, mà có đi thì chỉ chọn những quán bình dân. Bạn bè nhiều thằng bảo tôi sợ vợ, tôi có sợ đâu, chẳng qua là tôn trọng vợ. Dù sao cô ấy lấy tôi, sinh con cho tôi, cô ấy rõ ràng thiệt hơn tôi, vì thế, tôi đối xử tốt, bù đắp cho cô ấy nhiều hơn chút cũng có sao đâu.
Nhiều khi vì một ly cà phê mời bạn hết tiêu số t.iền vợ cho, tôi phải đạp xe đạp đi làm vì không có t.iền đổ xăng. Hiếm khi tôi mới mua quần áo, giày dép mới. Vợ tôi cũng cực ít khi mua cho tôi, đơn giản vì cô ấy bảo tôi đi làm chỉ cần 3 chiếc áo sơ mi, 3 chiếc quần, 2 đôi giày là đủ. Cứ thế mặc đến bao giờ rách thì mua đồ mới. Thú thật, sịp của tôi cũng nhàu nhĩ, mòn lắm rồi.
Cô ấy luôn ao ước tôi phải có ô tô đưa đón cô ấy đi hội họp bạn bè, tôi phải lương trên 50 triệu. (Ảnh minh họa)
Trong khi đó vợ tôi luôn cập nhật thời trang sớm nhất. Bạn bè có cái gì, cô ấy cũng phải có cho bằng được. Nhiều khi vợ tiêu sạch cả t.iền cho một chiếc váy, còn lại cả tháng bố con tôi ăn cơm rau dưa, muối mắm.
Tôi tự nhận thấy mình là người có năng lực, trong thời buổi hiện nay, lương 20 triệu không phải là thấp. Tôi cũng thấy mình là người chiều vợ. Nào có người chồng nào vợ mua quần áo phấn son cả đống t.iền như vậy mà chẳng mắng mỏ một lời. Vậy nhưng vợ tôi luôn cao giọng chê bai tôi là thằng hèn. Hèn vì lương kém chồng cô bạn này, hèn vì không được phong độ như chồng cô bạn kia, hèn vì không có chính kiến, không có chí tiến thủ…
Cô ấy luôn ao ước tôi phải có ô tô đưa đón cô ấy đi hội họp bạn bè, tôi phải lương trên 50 triệu mới xứng với cô ấy. Cô ấy than thở nếu biết tôi chỉ tầm thường thế này thì thà không lấy còn hơn. Nói chung, cô ấy đưa ra những yêu cầu rất quá đáng, rồi quay trở lại chê bai tôi nhiệt tình.
Video đang HOT
Bực bội nhất là vợ luôn gào lên: “Sao tôi lại lấy thằng hèn như anh”. Khiến tôi cáu giận vô cùng. (Ảnh minh họa)
Ngẫm nghĩ lại mới thấy, thân đàn ông vất vả. Nhiều khi muốn bảo vợ, giỏi thì em ra đường mà k.iếm t.iền xem có được lương như anh không? Nhưng sợ vợ lại nghĩ quẩn, sợ vợ cho rằng mình không đáng mặt đàn ông, hèn nhát mới ép vợ đi làm. Lại đành ngậm miệng, kệ cô ấy than thở, trách móc chán rồi thôi.
Mấy hôm nay không khí trong nhà tôi rất căng thẳng, chẳng là tuần trước vợ tôi lỡ theo trào lưu, mua mất một cây son với gói mĩ phẩm gì đó mất hơn chục triệu. Kết quả là không còn t.iền đóng học phí cho con, cũng chẳng đủ t.iền đóng t.iền điện, tôi phải chạy đi mượn nóng đồng nghiệp.
Giải quyết êm đẹp rồi, vợ tôi lại “mở bài cũ ra hát” trách sao lương của tôi không phải 50 triệu, có phải là thoải mái chi tiêu. Bực bội nhất là vợ luôn gào lên: “Sao tôi lại lấy thằng hèn như anh”. Khiến tôi cáu giận vô cùng.
Chị em cho tôi hỏi, lương 20 triệu có hèn lắm không? Mà tôi hèn ở chỗ nào để tôi sửa? Làm thế nào mới có thể chiều lòng cô vợ của tôi?
Theo blogtamsu
Chồng mỗi tháng kiếm hơn 20 triệu, cho vợ bầu ‘ăn bám’ mỗi ngày 100 ngàn cả ăn cả đi chợ
Cái giá đầy chua xót của một bà mẹ mang thai chỉ có thể ở nhà quanh quẩn bếp núc và nằm nghỉ trên giường, để chồng kêu là ăn bám, nên một ngày chỉ được phép tiêu ít t.iền thôi...
Đâu phải cứ ở nhà để chồng nuôi, thì chồng được phép coi là ăn bám (ảnh minh họa)
Nhanh thật, lằng nhằng tí thôi mà đã vắt sang năm mới rồi. Tôi độc thân nên thấy Tết nó bình thường, cảm giác rộn ràng đông vui là do mọi người xung quanh bắt đầu dọn dẹp, sửa nhà, sắm quất đào, làm mứt Tết. Trời lạnh buốt, tôi thò đầu ra cửa định đi ăn cơm trưa, thấy chị hàng xóm phòng bên đang hì hụi lau cầu thang, sau lưng địu cu Bê mới 10 tháng, anh nó là thằng Nghé đang cặm cụi nghịch con chuột cao su ở cửa. Tự nhiên nhớ ra chuyện vui vui, tầm này năm ngoái mẹ nó đang bầu bí, em Bê còn ăn Tết trong bụng mẹ no nê mới chịu lòi ra, nay Bê sắp biết nói đến nơi rồi.
Quay ra nựng thằng nhỏ, tôi hỏi ba mẹ con ăn uống gì chưa, sắm Tết đến đâu rồi, bao giờ về quê. Nhìn tôi, chị rơm rớm nước mắt làm tôi giật mình. Hoá ra, từ hồi mang bầu cu Bê, chị bắt đầu bị chồng quản thúc, mặc dù chị làm công chức cũng có chế độ thai sản, nhưng tất cả đều đưa cho chồng, vì chồng bảo nghỉ đẻ ở nhà ăn bám, cầm t.iền làm gì cho vướng. Suốt ngày quanh quẩn cho con bú, chợ búa thì chồng đưa có vài trăm ba mẹ con lủi thủi ăn cả tuần, cơm tối thì 4 người chẳng đủ, bảo sao thỉnh thoảng tôi vẫn nghe vọng sang tiếng anh xã nhà chị quát vợ là vụng, không biết nấu ăn, chồng đi làm vất vả về toàn cho ăn rau đậu. À, ra thế, ông anh ki bo đi mắng vợ tằn tiện.
Nhiều bà bầu chấp nhận nghỉ việc, để ở nhà làm hậu phương (ảnh minh họa)
Mẹ cu Bê chìa cho tôi xem mẩu chuyện chị vừa đọc được sáng nay, sao mà hợp lòng hợp cảnh thế, lại gặp được cả tôi để trút bầu tâm sự, chị ngồi thút thít cả buổi. Hình như, không phải mình chị mang tiếng là ăn bám chồng. Mà chị được hẳn vài - trăm - một - tuần, nghe còn oai hơn cô vợ được chồng quẳng cho 100 ngàn mỗi sáng dưới đây.
"Cuộc đời ăn bám...
Cũng như mọi ngày tôi thức dậy vệ sinh cá nhân xong rồi dọn dẹp nhà cửa, rồi nhìn lên mặt bàn với tờ 100 ngàn đc để sẵn từ bao giờ. Đây là chi tiêu trong ngày cho một bà bầu không công ăn việc làm như tôi, cầm tờ 100 qua quán bún cạnh nhà ăn sáng hết 25 ngàn, vì bầu bí nên ăn sáng là điều đương nhiên... Rồi tôi đi chợ với số t.iền còn lại đủ cho bữa trưa và tối, nhiều khi cũng muốn mua thứ gì đó ngon ngon nhưng không còn đồng nào trong túi cả, với số t.iền đó thì trái cây trong ngày chỉ có chuối (vì bà bầu ăn chuối cũng tốt mà).
Mỗi sáng thức dậy, luôn có tờ 100 ngàn để sẵn, khiến người vợ mang danh ăn bám cảm thấy chán nản
Nói về chồng thì anh làm việc lương cao, một tháng trên 20 triệu có khi hơn, có ngày đi làm ngoài được hẳn 10 triệu hoặc 20 triệu (không nói điêu nhé vì thỉnh thoảng thôi). T.iền đi làm về anh cứ khoe với tôi nên tôi mới biết, nhưng vốn dĩ không được nắm kinh tế trong gia đình, chỉ biết vậy thôi. Còn tôi thì trước đây cũng đi làm nhưng bé thứ hai nó hành quá, nên phải ở nhà dưỡng, tuy làm không được mấy đồng nhưng cũng là t.iền mình làm ra, cảm thấy thoải mái biết nhường nào. Tôi không phung phí hay mua sắm lung tung. Vốn tính tôi cũng rất cẩn thận trong chi tiêu gia đình (100 ngàn một ngày vẫn vui vẻ đi chợ là đủ hiểu).
Thật ra đôi khi tôi cảm thấy chán nản nếu như nó cứ kéo dài như thế này, và cứ muốn mua gì thì lại phải ngửa tay xin t.iền chồng. Nhiều khi nhìn tờ 100 ngàn trên bàn không buồn cầm để ăn sáng hay đi chợ gì nữa cả, thế nhưng tôi cũng vẫn im lặng và vui vẻ, gia đình vẫn cứ hạnh phúc từng ngày như vậy. Và anh thì không hề biết nổi khổ tâm trong tôi như thế nào!".
Đọc xong, tôi cứ thấy đầu óc như trên mây. Cái anh chồng kia thật quá đáng, tiết kiệm thì cũng tiết vừa phải, bao nhiêu người tẩm bổ núi t.iền còn không có con, đây vợ anh bầu bí nặng nề thì lại kệ. Biết là anh ta một mình gánh trách nhiệm với cả gia đình, nhưng ki bo lắm mà làm gì? Còn chị vợ, sao mà ngốc thế, dại thế. Biết là thiệt thòi, là bất công, vậy mà vẫn tươi cười cam chịu, không phải ngày một ngày hai mà đến mấy tháng trời đằng đẵng. Mở mắt ra là thấy tờ 100 ngàn đ.ập vào mắt, lắm người nói rằng "chả làm gì cũng có t.iền trăm để tiêu là sướng", nhưng họ có hiểu rằng đó giống như một sự sỉ nhục không? Cô vợ hiền lành ấy có thấy vô lý không? Cứ cho là bản thân chị chẳng cần phải mua sắm tiêu hoang gì, nhưng một bà bầu cần phải chăm sóc sức khỏe, bồi bổ rất nhiều, chẳng hiểu trong não chồng chị ấy đang nhảy múa những cái gì?
Tôi xem bình luận, thấy nhiều mẹ lên tiếng bày tỏ bức xúc, chê trách vô cùng. Nào là "vợ chồng sống với nhau cả đời mà t.iền nuôi vợ tính từng đồng, không khác gì nuôi lợn", nào là "đẻ xong bỏ quách đi cho rồi, đến lúc nuôi con bao khoản tốn kém phải chi, nó cũng cho 100 ngàn mỗi sáng thì nuôi kiểu gì"... Có chị mỉa mai rằng, "ông này đúng kiểu ăn cả cân sắt nhè ra 2 lạng đinh. Người ta thường nói phụ nữ tay hòm chìa khóa chứ chả ai lột sạch của vợ như anh, mà nội trợ chúng tôi có khi chẳng hà tiện như anh ấy. Sáng ra chồng con ăn uống rồi đi học, xăng xe điện thoại nữa, ngày nào cũng khoán có tí t.iền, ở quê không nói nhưng ở thành phố thì ai mà sống được? Vợ chồng không đ.ánh n.hau hơi phí".
Ý kiến khác lại tỏ ra nghi ngờ, rằng ông chồng này âm thầm tích góp, không cho vợ nắm kinh tế trong nhà vì mục đích khác, có khi lại nuôi "bồ nhí" bên ngoài, khuyên chị vợ nên cứng rắn hơn, nói chuyện thẳng thắn với chồng về chuyện chi tiêu trong nhà. Ừ thì chị bụng mang dạ chửa chẳng đi làm k.iếm t.iền được, nhưng như thế không có nghĩa là chồng được phép coi thường, bắt vợ ăn tiêu dè xẻn trong khi anh ta không hề nghèo túng chút nào. Kiếm được cả mấy chục triệu 1 tháng, mà cho vợ bầu tiêu bằng cái móng tay, ăn uống thế nào cho đủ chất được đây?
Đa số chị em khác thì tỏ ra thương cảm, xót xa, vì nhìn lại thì họ sung sướng hơn cô vợ ăn bám ở trên bao nhiêu, chồng đi làm tháng nào cũng đưa hết lương cho vợ. Mà chuyện phụ nữ quản t.iền nong trong nhà là quá bình thường, lâu nay vẫn thế, nhà nào cũng vậy, kể cả chồng làm sếp thì vợ ở nhà cũng có quyền quản lý két, có khi phải chìa tay xin vợ đi nhậu cơ. Cũng có người mang tâm lý bình tĩnh như chị vợ, cho là anh chồng tiết kiệm để mua nhà mới, mua xe, hoặc cái gì đó to tát hơn cho gia đình thì sao? Anh ta nghĩ gì, có trời mới biết.
Mỗi ngày chỉ được 100 ngàn ăn uống, nấu cơm cho cả 2 vợ chồng, mà vợ chửa thì mua được cái gì?
Thế nên mới bảo, các mẹ quá phục sức chịu đựng của cô vợ ấy. Bà mẹ nào trải qua chuyện mang thai rồi đều hiểu, sức khỏe giảm sút, nhiều cái khó khăn, ở nhà ăn bám chồng là chuyện bình thường, nhưng chắc 10 ông thì mới có 2 ông tính toán với vợ như thế, vứt t.iền cho vợ đều như vắt chanh mà chẳng quan tâm xem cô ấy có ăn đủ chất, quần áo đủ mặc hay không. Mẹ em Bê cũng thế, nhưng chị được cái còn nói thẳng với chồng khiến anh phải suy nghĩ, rõ ràng là ở nhà ăn bám chồng đâu phải là lỗi, phụ nữ đâu có sai? Nếu không thích vợ ăn bám, thì đừng làm vợ có bầu, thế thôi!
100 ngàn. Cái giá của một bà mẹ mang thai chỉ có thể ở nhà quanh quẩn bếp núc và nằm nghỉ trên giường. 100 ngàn, đủ để hiểu được tấm lòng của người đàn ông mình chọn nâng khăn sửa túi cả đời. Có lẽ với cô vợ trên, chị hiền lành, nhẫn nhịn, khéo vun vén nên chị vẫn cảm thấy vui khi phải bó mình vào trị giá của tờ t.iền xanh ấy, thà chồng ki bo còn hơn là vũ phu đ.ánh đ.ập vợ.
Theo Afamily
Tiêu hơn 20 triệu mỗi tháng, em đang phải lấy của hồi môn để bù vào Chồng đưa cho em 18 triệu mỗi tháng để lo cơm nước, sinh hoạt cho cả gia đình. Ấy thế mà không hiểu sao tháng nào em cũng phải rút thêm 5 - 8 triệu trong của hồi môn mà bố mẹ cho để bù vào. Cứ đà này, sắp tới chắc em chẳng dám ra đường. Tháng đầu tiên em tiêu mất...