Luật “nhân – quả” vận vào số phận kẻ hãm hại ba đứa con gái
Hành vi phạm tội của Hồi từng gây chấn động dư luận một thời ở tỉnh Vĩnh Phúc, vì nạ.n nhâ.n không ai khác chính là ba con gái ruột của ông ta…
Đã 10 năm “ăn cơm tù, mặc áo số”, từ ngày Nguyễn Quốc Hồi, SN 1958, quê ở xã Nhạo Sơn, huyện Lập Thạch, tỉnh Vĩnh Phúc, thụ án chung thân về tội Hiế.p dâ.m tr.ẻ e.m.
Những ngày đông giá rét, Nguyễn Quốc Hồi vẫn diện manh áo mỏng manh. Ông ta bảo rằng, ở môi trường tù tội giờ đây ông cũng chẳng thiết tha gì cuộc đời mình. Bi kịch từ lối sống bừa bãi, đã ảnh hưởng vào đầu óc, khiến người đàn ông ấy trở thành con người khác.
Hãnh diện vì một thời “sát gái”
Theo lời Hồi thì trước đây, ông ta cũng đã có một mái nhà ấm êm với người vợ hiền và 5 đứa con hiếu thảo. Công việc làm cán bộ tổ chức, kế toán cho Cty chế biến hoa quả Vĩnh Phúc của Hồi cũng thuận lợi. Có thời điểm Cty làm ăn tốt, thu nhập của Hồi phất lên như diều gặp gió. Về tới nhà, những đứa con gái rất tình cảm, rót nước, xách cặp rồi quây quần bên Hồi khiến lòng ông ta cảm thấy ấm áp sau mỗi ngày làm việc. Nhưng hạnh phúc ấy chỉ vỏn vẹn được ít năm. Bởi cái tính lăng nhăng của Hồi đã cướp đi hạnh phúc mà cả gia đình vun đắp bấy lâu.
Hồi bảo rằng ngày ấy rất “sát gái”, dù đã có gia đình, có con nhưng nhiều cô gái làm cùng cơ quan vẫn tình nguyện ngã vào lòng ông ta. Thấy “mỡ để miệng mèo”, Hồi cũng không thể kìm lòng và rồi tình cảm ngang trái đã nảy sinh. Hồi kể rằng: “Ở Cty rất nhiều cô gái còn trẻ và xinh đẹp nên tôi cũng thấy mến. Được cái tôi thuộc diện đẹp trai, hào hoa lại có chút địa vị nên cũng nhiều em thích. Lúc đó còn trẻ nên cùng một lúc tôi đã quan hệ tình cảm với bốn, năm cô. Có hai cô được cưng chiều nhất và lúc ấy tôi còn định lấy cả hai làm vợ bé”.
Song có lẽ “đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma”, cuộc tình tay năm đó được ít thời gian thì cũng là lúc chính những người ấy tự cắn xé nhau khiến cho những mối quan hệ không minh bạch của Hồi bị bại lộ. Ông ta bị điều chuyển công tác lên làm việc ở huyện Bảo Thắng, tỉnh Lào Cai. Lên đến đây, bản chất há.o sắ.c của ông ta vẫn không hề thay đổi. Ông ta “nổ” rằng: “Sau một lần bị ốm, tôi phải đi viện. Tại đây chỉ một tuần mà tôi đã cưa đổ tới hai cô y tá. Nằm viện, cả hai em chăm sóc tôi tỉ mỉ, ân cần và bản thân tôi cũng thấy vui. Nhưng ra viện, tôi cũng chào hai em luôn và cắt đứt liên hệ”.
Hồi nói rằng, cuộc đời ông ta có lẽ chế.t cũng vì đàn bà. Nên dù bị phát hiện quan hệ bất chính và bị điều chuyển công tác nhưng cái tính lăng nhăng nó không thoát được ra khỏi người đàn ông há.o sắ.c. Khi làm ở môi trường mới, Hồi lại bập vào mối quan hệ bất chính với cô gái đồng nghiệp. Cô này cũng chiều chuộng và chăm bẵm ông ta không kém những người khác. Mối quan hệ lần này cũng chẳng được bao lâu thì tiếp tục bị Cty phát giác và Hồi bị đuổi khỏi cơ quan.
Từ khi ấy, Hồi trở thành kẻ vô công rồi nghề lang thang kiếm sống. Vốn có kinh nghiệm bao năm trong cuộc đời buôn bán, lang thang một thời gian, Hồi câu kết với nhóm khai thác quặng. Bọn quặng tặc đã dạy võ để dùng Hồi vào việc đâ.m ché.m tranh giành thị phần khai thác. Nằm trong rừng sâu núi thẳm nhưng bản chất hám gái của Hồi vẫn không thay đổi. Trên mảnh đất miền núi này, Hồi lừa mọi người là chưa có vợ nên đã chiếm được cảm tình của người con gái bản xứ, rồi cưới và ở rể tại nhà cô này luôn. Năm 1983, Hồi bỏ cô vợ ở vùng cao, sau đó cùng bạn bè đến huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang, làm quặng. Tại đây, Hồi tiếp tục “quăng lưới tình” với một người phụ nữ khác và có với nhau một cậu con trai.
Hồi kể, trong thời gian đi làm quặng, nhiệm vụ của Hồi là sửa chữa máy móc. Một ngày, chiếc máy khai thác quặng đang chạy thì bị hỏng, do quá trình lọc quặng chưa hoàn thành nên dù khi đó trời đã rất khuya nhưng Hồi vẫn phải cầm cờ lê, tuốc-nơ-vít ra để sửa. Trời tối, đèn chiếu sáng yếu nên trong quá trình sửa máy, Hồi đã sơ ý làm tuột chiếc ốc vít dầu dẫn đến dầu trong máy chảy ra tay, làm Hồi bị bỏng nặng. Hiện cánh tay phải của Hồi vẫn còn vết sẹo do bỏng để lại.
Video đang HOT
Nguyễn Quốc Hồi đang phải đối diện với năm tháng tù tội trên chiếc xe lăn. Ảnh: Hưng Việt
Tội ác…
Sau lần bị bỏng dầu, Hồi không làm “quặng tặc” nữa mà về quê làm nghề sửa đồng hồ. Tưởng chừng việc “giác ngộ” về quy luật nhân – quả sẽ giúp Hồi sống hướng thiện để sửa chữa những lỗi lầm đã gây ra, không ngờ sau đó hắn lại tiếp tục phạm phải những tội lỗi và ngang trái khác.
Ngày ấy, Hồi trở về quê hương với công việc thu nhập ít ỏi từ sửa chữa đồng hồ. Thương chồng, thương con, vợ Hồi đã bàn với ông ta sẽ đi làm ăn, để lại những đứa con cho Hồi ở nhà chăm sóc. Cứ tưởng, thấm thía quãng thời gian lang bạt nơi xứ người, Hồi sẽ tu chí chăm lo cho cuộc sống của các con để vợ yên tâm làm kinh tế. Nào ngờ, từ ngày về, Hồi lại sở hữu cái tính gia trưởng, luôn quát nạt và sẵn sàng xuống tay với các con bất cứ khi nào. Dù đã nhiều lần ba cô con gái của Hồi phải tím tái mặt mày vì sợ cha nhưng chúng chẳng dám cãi nửa lời.
Không những vậy, nhân cơ hội vợ đi làm xa, nhiều đêm thú tính nổi lên, ông ta đã nổi cơn dụ.c vọn.g với chính những đứa con của mình. Phần vì bị Hồi đ.e dọ.a sẽ giế.t nếu “tố” với mẹ, phần vì xấu hổ nên hai cô con gái đầu của Hồi đã phải cắn răng chịu đựng suốt một thời gian dài khi cả hai chưa đủ 13 tuổ.i. Sau này, hai cô con gái lớn đi xây dựng gia đình, vợ Hồi cũng đã đến lúc sức khỏe yếu nên quay về quê. Nào ngờ, chính cái đêm vợ Hồi nằm viện, Hồi tiếp tục giở trò đồ.i bạ.i với đứa con gái thứ 3 của mình.
Đa.u đớ.n, tối hôm sau nằm cùng với mẹ ở BV, cô con gái thứ ba đành phải nói với mẹ để được bảo vệ. Song, sợ tan nát gia đình, vợ Hồi đã cắn răng chịu đựng để êm ấm cửa nhà và bí mật bảo vệ con. Tối 12-8-2004, Hồi lớn tiếng chử.i bới hai cô gái lớn, đổ dầu hỏa ra nhà và bê điếu cày, búa đinh định đán.h đậ.p vợ và các con. Uất ức vì bị dồn nén bao lâu, vợ Hồi và các con đành làm đơn t.ố cá.o hành vi thú tính của ông ta.
Sự việc bị phát giác, Hồi bị khởi tố và bắt giam vì hành vi Hiế.p dâ.m tr.ẻ e.m. Ông ta khai nhận, từ tháng 5-2002 đến khi bị bắt, Hồi đã nhiều lần giở trò đồ.i bạ.i với chính con đẻ của mình. Hai đứa con lớn của Hồi cũng đã tố suốt từ năm 1992 – 1995, các bé đã nhiều lần bị ông ta hã.m hiế.p.
Luật “nhân – quả” vận vào cuộc đời?
Mặc dù thoát tội t.ử hìn.h nhưng Hồi không thấy đấy là phúc cho mình, ngồi trong trại giam, Hồi vẫn một mực kêu oan và tố do vợ con bày binh bố trận hại mình. Ông ta bảo rằng vì quá tin vợ con nên đã phải vướng vào vòng lao lý. Khi được hỏi, đêm đêm ông có vào buồng ngủ của các con không? Hồi trơ trẽn nói rằng: “Tôi có ba cô con gái rất quý mến nên tối nào cũng đòi ngủ cùng. Còn chuyện cha con âu yếm, vuốt ve là chuyện… bình thường”(?!).
Ông ta còn biện minh: “Tôi luôn ăn chay, niệm Phật, tụng kinh, gõ mõ thì làm sao làm được việc đó. Tôi còn biết xem cả chân giò, nhiều chị em đến xem tôi đoán vận mệnh, xem phong thủy tin tôi lắm”. Việc “đi tu” của ông ta chỉ là ngụy biện cho việc làm mất hết tính người.
Nhưng có lẽ, cuộc đời người ta thường nói: “Gieo nhân nào thì gặt quả ấy” có lẽ rất đúng với cuộc đời của Hồi. Vào tháng 6-2012, khi đang thụ án trong tù, Hồi bị cao huyết áp đột ngột. Mặc dù được các cán bộ cấp cứu kịp thời giữ được tính mạng, nhưng ông ta đã bị liệt 2 chân và giờ đây phải ngồi vĩnh viễn trên chiếc xe lăn.
Từ lúc bị liệt, ông ta có vẻ trầm tính hơn, Hồi bảo rằng: “Khi cấp cứu xong biết mình bị liệt, tôi thấy cuộc đời có nhân, có quả. Giờ đây chỉ ngồi vào xe lăn, có lúc tôi đã nghĩ đến cái chế.t. Sống mà khốn khổ thế này thì thấy cực quá rồi. Muốn làm gì cũng phải nhờ cậy vào người khác. Đã nhiều đêm tôi ngồi khóc và nghĩ đến người thân”.
“Đã nhiều đêm, tôi mơ về mái ấm, mơ về các con. Thế nhưng, giờ đây tôi chẳng có quyền gì đòi hỏi sự quan tâm ở họ. Vì chính bản thân tôi đã cướp đi hạnh phúc của gia đình và tuổ.i thơ của các con. Ngồi trên chiếc xe lăn này, đã không biết bao đêm tôi phải thức trắng. Những lúc như thế, tôi đã thầm ước, nếu cho tôi thêm cơ hội và thời gian có thể quay lại, thì người cha tội lỗi này sẽ không bao giờ làm các con phải khổ…”, Nguyễn Quốc Hồi day dứt…
"Nóng lòng" chờ tuyên án 3 công an "lột tiề.n" gái mại dâm
Người dân TP.Lạng Sơn vừa dự khán vụ án gây chấn động dư luận và "nhức nhối" khi bị cáo là những người làm trong ngành công an đã có hành vi "làm tiề.n" gái mại dâm. Tuy nhiên, sau hai ngày xét xử, bản án cuối cùng vẫn chưa được tuyên...
Phiên tòa bị hoãn nhiều lần
Phiên tòa được người dân đại phương trông đợi này được mở ra sau nhiều lần trì hoãn. Phiên tòa được dự kiến mở vào đầu năm nhưng lại vắng mặt bị hại. Sau đó, phiên tòa tiếp tục bị hoãn do một trong các bị cáo vắng mặt.
Tại phiên tòa sáng 19/3/2013 do chủ tọa là bà Chu Lệ Hường (Phó Chánh án TAND TP.Lạng Sơn) xét xử, đại diện Viện kiểm sát công bố cáo trạng, quy kết các bị cáo Ngụy Văn Hùng, Hoàng Văn Trường và Triệu Văn Hiếu (đều nguyên là cán bộ Công an TP.Lạng Sơn) từ cuối tháng 3 đến ngày 28/4/2012, sử dụng, sai khiến Hứa Viết Tú (SN 1984, có một tiề.n án, là đối tượng quản lý của Công an TP.Lạng Sơn), 2 lần lừa gái mại dâm đến khách sạn để bắt quả tang, sau đó đe doạ, cưỡng đoạt tiề.n và vàng; 1 lần trấn lột 4 triệu đồng của "đám bạc" ngoại tỉnh tại bến xe phía Bắc Lạng Sơn.
Tại tòa, các bị cáo Hùng, Trường, Hiếu liên tục kêu oan. Họ cho rằng bị chính "đồng đội" của mình là Phòng Cảnh sát Hình sự, Công an tỉnh Lạng Sơn gán tội. Bị cáo Hùng cho rằng, các Điều tra viên trong vụ án đã đọc lờ.i kha.i để họ viết rồi yêu cầu ký vào văn bản. Bị cáo này còn khai "bản đầu thú" của mình cùng hai đồng bọn là "giúp cơ quan điều tra Công an tỉnh sớm kết thúc vụ án".
Các bị cáo tại phiên tòa
Trước những câu hỏi của Hội đồng xét xử về việc đến các địa điểm mà cáo trạng đã nêu thì cả ba đều thừa nhận. Tuy nhiên, việc gặp ai, có điều khiển Hứa Viết Tú hay không thì cả ba đều "không nhớ", "không biết" khiến phiên tòa diễn ra khá căng thẳng và kéo dài. Đa số người dân dự khán đều lắc đầu trước thái độ bất hợp tác của các bị cáo và cho rằng các bị cáo đang cố tình trì hoãn và phủ nhận để Hội đồng xét xử trả hồ sơ điều tra bổ sung, có điều kiện để vụ việc dần bị lãng quên.
"Mắt xích" quan trọng
Về phần bị cáo Hứa Viết Tú tại phiên xử buổi chiều 19/3, lờ.i kha.i của bị cáo lại hoàn toàn trùng khớp với cáo trạng luận tội các bị cáo. Bị cáo Tú khai quen biết "cán bộ công an" Hùng từ năm 2009, nên khi được cán bộ này gọi điện đến gặp và "nhờ giúp anh một vụ mại dâm, để báo cáo lãnh đạo", Tú đã đồng ý.
Sau đó, Tú đến Nhà nghỉ Thùy Liên (trên đường Trần Đăng Ninh, phường Tam Thanh, TP.Lạng Sơn), nhận phòng 304 và gọi một gái mại dâm tên N. đến phục vụ. Sau đó, nhóm công an gồm ba người do Hùng dẫn đầu đã ập vào bắt quả tang và "phạt" N. 30 triệu đồng. Do sợ bị lập biên bản, N. đã khóc lóc va.n xi.n và mặc cả, N. móc toàn bộ túi được 500.000 đồng đưa cho nhóm của Hùng.
Sau đó, cô gái này còn tháo một nhẫn tròn ở tay trái, một dây chuyền đeo cổ (tổng cộng hai chỉ) đưa cho Trường để được "tha". Tuy nhiên, Hùng còn "đòi thêm" và được N. đồng ý. Cô gái tội nghiệp được gọi điện cho người thân mang 2 triệu đồng đến địa điểm dốc Mì Sợi (thuộc đường Ba Son, TP.Lạng Sơn) đưa cho Trường mang về để được "tha hẳn".
Bị cáo Tú còn khai nhận lần thứ hai mà nhóm Hùng yêu cầu mình thực hiện "bắt quả tang" để cưỡng đoạt tài sản vào ngày 21/4/2012. Theo đó, Trường tiếp tục đặt vấn đề với Tú là "làm thêm một vụ mại dâm". Sau khi bắt quả tang Tú với cô Vy Thị N "quan hệ bất chính" tại Nhà nghỉ Sao Mai, Trường và Hiếu "đặt giá" 10 triệu đồng, nhưng N chỉ có 2,7 triệu. Giống như lần trước, cô gái cũng bị buộc phải tháo nhẫn để "nộp thêm".
Tú thừa nhận diễn biến cưỡng đoạt tiề.n vụ "bắt bạc" ở bến xe phía Bắc Lạng Sơn như cáo trạng quy kết là đúng sự thật. Ngoài số tiề.n 4 triệu đồng, Trường còn vơ nốt 120.000 đồng trên bàn bạc.
Sau mỗi lần "phối hợp" với nhóm công an này, Tú đều được trả công. Tại lần bắt mại dâm ở Nhà nghỉ Thùy Liên, sau khi cưỡng đoạt 2 chỉ vàng, các "cán bộ công an" nhờ Tú đi bán cho một tiệm vàng trên đường Trần Đăng Ninh, trung tâm TP.Lạng Sơn được hơn bảy triệu đồng. Theo Tú khai nhận, Tú được chia hơn 1 triệu đồng tiề.n công.
Cho đến sáng 20/3, phiên tòa vẫn tiếp tục "nóng" với phần "tranh luận". Tại phiên tòa, người bị hại là chị Vy Thị N. cùng nhiều nhâ.n chứn.g là bảo vệ tại bến xe phía Bắc, Khách sạn Sao Mai đều khai nhận việc công an đến "bắt mại dâm", "bắt bạc" là đúng và nhận dạng được các bị cáo ngay tại tòa. Công tố viên cũng khẳng định các bị cáo đã liên lạc với nhau hàng chục lần, bàn chuyện gây án bằng điện thoại di động.
Cho đến cuối ngày 20/3, phiên tòa chưa đi đến phần "tuyên án". Chủ tọa phiên tòa Chu Lệ Hường, bà cho biết: "Hiện vụ án vẫn còn nhiều tình tiết quan trọng cần làm rõ. Phần tranh luận vẫn còn tiếp tục nên chúng tôi chưa thể đưa ra bản án dành cho các bị cáo".
Trong khi đó, một lãnh đạo Công an tỉnh Lạng Sơn nói về vụ việc 3 cán bộ Công an TP.Lạng Sơn phải hầu Tòa về hành vi "Cưỡng đoạt tài sản": "Cán bộ, chiến sĩ công an vi phạm pháp luật thì cứ theo quy định pháp luật để xử nghiêm và làm gương".
Theo vietbao