Lời thú tội của người chồng thất nghiệp, vũ phu
Tâm sự này tôi viết khi đã tỉnh cơn rượu triền miên bao ngày tháng. Đây là lúc tôi hoàn toàn tỉnh táo.
Đôi khi tôi biết mình sai mà sai rành rành ra đấy, nhưng tôi vẫn làm thế, vẫn không kìm được cái sự sĩ diện, nóng tính của mình. Tôi thực sự cảm thấy mình thật ích kỉ, thật trơ trẽn, thậm chí bỉ ổi nhưng làm sao, những lúc đối diện với cô vợ giỏi giang kia, thông minh kia, lại xinh đẹp kia, tôi không thể nào chịu đựng được.
Tôi, một thằng đàn ông cũng được coi là hào hoa, đẹp trai, cũng thuộc hạng mà con gái theo và xin chế.t rất nhiều. Thời trai trẻ của tôi là vậy. Nhưng rồi, tôi gặp và yêu em như một định mệnh. Tôi vốn từ trước tới giờ chưa nghĩ đến chuyện lấy vợ. Nhưng với em thì khác. Tôi đã bắt đầu tính chuyện ổn định.
Em hơn tôi nhiều thứ, đặc biệt là công việc. Còn công việc của tôi thì nay đây mai đó, lúc có lúc không. Tôi chỉ được cái đẹp mã. Cũng có thể vì thế mà em yêu tôi tha thiết. Tôi cũng tin tưởng vào tình yêu của em dành cho mình. Và hơn hết, tôi nhận thấy em hơn hẳn những cô gái tôi đã từng yêu và yêu tôi.
Đôi khi tôi biết mình sai mà sai rành rành ra đấy, nhưng tôi vẫn làm thế, vẫn không kìm được cái sự sĩ diện, nóng tính của mình. (ảnh minh họa)
Sau khi lấy nhau, tôi cảm nhận được em thực sự là một người vợ tài giỏi và thông minh. Em làm ra tiề.n, kiếm được nhiều hơn gấp mấy lần tôi. Em lại càng có điều kiện để ăn diện nên đã xinh lại xinh hơn rất nhiều. Tôi cũng ngượng mộ em vì cái sự đảm đang theo đúng nghĩa của một người vợ. Em không ngừng chăm sóc cho tôi, nấu nướng cho tôi ăn mỗi khi rảnh rỗi. Em chưa bao giờ càu nhàu, khó chịu với hàng xóm, bố mẹ tôi hay bất kì ai. Phải nói, cho tới lúc này, em là một người phụ nữ hoàn hảo trong mắt tôi.
Video đang HOT
Vậy mà, cái sự ích kỷ của thằng đàn ông trong tôi không thể chấp nhận em. Em càng xinh đẹp thì tôi lại càng khó chịu. Một mặt vì sợ em đi theo những gã khác, một mặt sợ họ nhòm ngó vợ mình. Em càng làm ra tiề.n tôi lại càng khó chịu vì tôi không thể làm được như em. Và bi kịch thật sự đến khi tôi thất nghiệp.
Tôi thường xuyên uống rượu say, đi đêm về hôm, để mặc em vò võ. Mỗi lần say ấy, tôi lại đán.h đậ.p em thậm tệ. Khuôn mặt xinh đẹp của em khiến cho tôi tức tối, tôi đấ.m, tôi đá để cho nó thâm tím lên, để em khỏi phải son phấn đi làm và khỏi có gã nào nhìn em. Hàng xóm càng xì xào về tôi thì tôi lại càng trút giận lên đầu em. Tôi chử.i mắng em, cho rằng em cậy có tiề.n mà lên mặt với tôi. Nhưng em nào có cãi tôi, nào đã bao giờ phản kháng tôi. Có lẽ em hiểu tôi hơn bản thân tôi.
Tôi thường xuyên uống rượu say, đi đêm về hôm, để mặc em vò võ. Mỗi lần say ấy, tôi lại đán.h đậ.p em thậm tệ. (ảnh minh họa)
Khuôn mặt em mấy ngày nay gần như biến dạng vì những cái tát của tôi. Tôi khó chịu bất cứ lúc nào nhìn thấy em. Thật ra, tôi biết mình là một thằng chồng khốn nạn. Nhưng, từ một gã đàn ông ga lăng, được nhiều người kiêng nể và giờ đây, tôi lại mang tiếng ăn bám vợ, thật sự tôi chịu không nổi.
Tôi đã trở thành kẻ vũ phu, thất nghiệp rồi đủ thứ. Tôi khó có thể lấy lại hình ảnh ngày xưa nữa. Vợ tôi nhẫn nhịn chịu những trận đòn của tôi không một câu oán thán. Cái sự cam chịu của vợ lại càng khiến tôi điên đầu. Tôi muốn có một công việc tốt, có thể kiế.m tiề.n, làm trụ cột cho gia đình nhưng có cố mấy cũng khó mà vượt được vợ tôi…
Tôi đã thành một kẻ vô dụng, xấu tính và bỉ ổi. Lúc này đây, tôi đang tỉnh cơn say, tôi có thể thật thà thú nhận như thế nhưng lúc say, tôi không thể biết mình sẽ lại làm gì vợ…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hoang mang vì người yêu nóng tính
Thật sự chúng tôi đã cãi vã nhau rất nhiều, vì cả hai đều bướng bỉnh. Anh không bao giờ nhường nhịn tôi dù là một chuyện rất nhỏ.
Tôi là một đứa sinh viên có người yêu chỉ sau 3 tháng nhập học tại trường đại học. Chúng tôi yêu nhau và trao nhau nụ hôn đầu tiên một cách nhanh chóng. Tôi vẫn còn nhớ cảm giác lúc đó, một cảm giác mãnh liệt khi đi bên cạnh anh, tôi hôn vào má anh dưới ánh sáng của màn bắ.n pháo hoa rực rỡ. Tôi không hiểu tình cảm trước đó của chúng tôi là gì nhưng tôi thấy nó đến thật nhanh và chớp nhoáng. Nó có phải là tình yêu hay không? Đến bây giờ tôi cũng phải tự hỏi vì sao tôi lại yêu anh...
Tôi là một đứa con gái bướng bỉnh, cũng ưa nhìn, nhanh nhẹn, lại hiếu động, nên có nhiều người để ý, kể cả những người mới quen với tôi trong trường đại học. Tôi có hai người thích trong suốt ba năm phổ thông. Đến lúc biết tôi có bạn trai, hai người đó đã sốc nặng, và dường như là oán hận tôi. Tôi cảm giác có lỗi. Nhưng tôi lại tự dặn lòng mình, trước tới giờ mình luôn lạnh lùng với người khác giới (trừ bạn thân của tôi, và một người hơn tôi 6 tuổ.i), nên tôi không có lỗi với hai người kia khi có bạn trai vì tôi chưa từng là bạn gái của họ.
Thế rồi, tôi quen anh trong một thoáng sâu lắng trong trường đại học, anh đạp xe chở tôi, và vô tình nắm tay tôi. Tôi biết lúc đó hai đứa chúng tôi đã giật mình, đã rung động...
Bẵng đi một thời gian, một hôm, anh dẫn hai người bạn cấp ba của anh đi uống nước chung với chúng tôi, và rồi, tôi ghen! Tôi không thể tả được cái cảm giác của mình lúc đó, tức giận, buồn tủi khi anh ra về với hai người bạn. Đến lúc đó tôi chưa hiểu hết anh.
Hai tuần sau, nghe lời khuyên của bạn, tôi hẹn anh đi chơi trong một dịp lễ lớn. Rồi tình cảm của chúng tôi nảy nở nhanh chóng.
Đến bây giờ tôi cũng phải tự hỏi vì sao tôi lại yêu anh... (Ảnh minh họa)
Bây giờ chúng tôi vẫn còn bên nhau, trải qua 11 tháng yêu nhau. Nó không phải là thời gian quá dài nhưng cũng đủ để tôi hiểu anh. Tôi biết là tôi yêu anh, yêu những lúc anh hiền lành, dịu dàng. Nhưng tôi không chịu được mỗi khi chúng tôi cãi nhau vì thái độ quá nóng nảy của anh. Tôi sợ! Một người mà tôi yêu tha thiết lại nóng tính, sẵn sàng la mắng tôi, và rất khô khan. Anh bảo với tôi anh là người khô khan, không thích mấy chuyện lãng mạn, không thích nói nhiều về tình cảm sướt mướt. Tôi hiểu anh. Nhưng nhiều khi tôi buồn, vì anh quá không quan tâm tới suy nghĩ của tôi, anh thường muốn tôi nói chuyện rõ ràng, mặc cho tôi đã nói bao lần: "Em là con gái, không muốn nói nhiều, mà chỉ muốn người em yêu hiểu", anh bực tức, la tôi.
Thật sự chúng tôi đã cãi vã nhau rất nhiều, vì cả hai đều bướng bỉnh. Anh không bao giờ nhường nhịn tôi dù là một chuyện rất nhỏ.
Tôi muốn mình và anh suy nghĩ thật kĩ trước tình cảm này, quả thật trước đây chúng tôi đã tính tới tương lai dù cho chúng tôi còn quá trẻ. Nhưng bây giờ tôi lo sợ, bằng chứng trước mắt nói cho tôi biết người tôi yêu chưa hiểu tôi nhiều, chưa thật sự quan tâm tới tôi nhiều. Mà các bạn đừng hiểu lầm nhé, tuy chúng tôi yêu nhau 11 tháng nhưng chưa từng quan hệ, vì tôi muốn giữ cho ngày quan trọng của cuộc đời. Tôi biết và vẫn hiểu anh yêu tôi. Thật sự đó là tình yêu. Nhưng, nó mỏng manh quá. Anh giận và y như rằng tôi chạy đến bên anh làm lành.
Chúng tôi đều có những lỗi sai, nhưng tôi vẫn đắn đo, mình có nên đi tiếp con đường này không! Tôi biết còn đường sau này còn dài và nhiều chông gai, nhưng tôi vẫn muốn yêu anh, nhưng lại sợ yêu quá rồi không thể dứt ra nổi, và vì sợ cả tính nóng của anh nữa. Hãy cho tôi lời khuyên!
Tôi đang rất hoang mang với những suy nghĩ có nên dừng lại không khi mà anh vẫn chưa giảm bớt sự nóng nảy ấy.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khốn khổ vì bị bạn gái 'đè đầu cưỡi cổ' Yêu nhau hơn 1 năm, tôi hiểu em là người nóng tính nhưng rất thật lòng, là con trai tôi luôn tự hỏi sao mình phải nín nhịn nhỉ em nhiều đến thế? Ảnh minh họa Tôi luôn là người phải chạy theo em, chạy theo những hờn giỗi vu vơ của em, luôn phải xoay sở để vừa lòng em, không một...