Lấy vợ rồi nhưng vẫn tha thiết yêu người cũ
Tôi muốn có một cuộc sống mới, tôi không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình người ta. Nhưng anh nói chỉ có tôi mới cho anh hạnh phúc.
Tôi và anh ở sát nhà nhau. Tôi năm nay 20 còn anh hơn tôi 4 t.uổi. Quen anh được khoảng 3 năm thì chúng tôi yêu nhau, tình cảm rất khăng khít. Tuy nhiên, không hiểu sao gia đình anh đột ngột bắt anh về quê lấy vợ. Từ bữa đó, gia đình tôi cũng cấm cản hai đứa luôn.
Và rồi cũng đến ngày bố mẹ bắt anh phải về quê. Đi được 1 tuần thì anh điện thoại lên báo rằng đã làm xong đám cưới. Anh cưới 1 người mà mình chưa từng quen biết. Tôi rất tin lời anh. Vì trong khoảng thời gian chúng tôi quen nhau, anh không hề về quê lần nào.
Sau đó, anh khóc nhiều, chúng tôi đã có những cuộc nói chuyện qua điện thoại trong nước mắt. Tôi thật sự bị sốc. Làm sao đây để đối diện với bạn bè, người thân trong gia đình khi bạn trai mình đang quen đột ngột lấy vợ? Làm sao đây khi một thời gian nữa anh sẽ cùng vợ quay lên đây sống sát vách nhà tôi? Làm sao khi mỗi ngày tôi điều phải chứng kiến anh ở bên người khác? Nhiều đêm tôi không ngủ được nhưng tự nhủ sẽ phải cố gắng vượt qua.
Video đang HOT
Những chuyện đó cuối cùng cũng đến. Nhưng thời gian sau, anh lao vào cờ bạc, rượu chè… Đêm 30 Tết anh không về nhà mà đón giao thừa cùng tôi. Nhiều lần, tôi muốn chấm dứt mối quan hệ bất chính này nhưng anh đã khóc, chúng tôi ôm nhau khóc tức tưởi. Anh gặp tôi nhiều hơn gặp vợ. Chỉ có buổi đêm, anh buộc phải về nhà vì sợ ba mắng. Anh nói anh không hạnh phúc với người đó, và tôi tin anh yêu tôi thật lòng.
Rồi tôi biết tin vợ anh có thai. Tôi đau đớn nhưng anh giải thích là do một lần say rượu. Tôi quyết định chia tay thì anh uống thuốc t.ự t.ử, và tôi phải đưa anh vào bệnh viện trong tình trạng người anh co rút. Tới giờ anh vẫn còn di chứng khó thở và phải đi khám nhiều lần.
Tôi muốn có một cuộc sống mới, tôi không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình người ta. Nhưng anh nói chỉ có tôi mới cho anh hạnh phúc. Anh cũng thú thật mọi chuyện với vợ anh. Cô ấy và tôi cũng đã có dịp nói chuyện nhiều lần khi anh bỏ nhà đi.
Giờ con anh đã gần 1 t.uổi nhưng anh không hề yêu thương chăm sóc, anh chỉ nhậu nhẹt với bạn bè rồi đi chơi với tôi. Chúng tôi quen nhau tính tới bây giờ gần 6 năm rồi nhưng anh vẫn còn yêu tôi lắm, anh không hề có tình cảm với bất cứ một người con gái nào hết. Tôi muốn có một cuộc sống thật bình yên và là của riêng mình. Mỗi lần tôi muốn chấm dứt thì nguyên ngày đó anh điện thoại cho tôi suốt. Trong khi đó tôi và anh thì kế nhà nhau nên ngày nào cũng phải đối mặt. Tôi rất bế tắc. Giờ tôi không biết phải như thế nào nữa?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trót trao thân nên phải cưới anh
Tôi và anh yêu nhau tha thiết đã hơn một năm nay. Trong tôi luôn tâm niệm sẽ phải giữ đến ngày cưới, nhưng trong một lần đi chơi xa, chúng tôi đã vượt quá giới hạn. Bây giờ trong tôi mang tâm trạng của người buộc phải cưới anh vì tôi đã mất tất cả.
Tôi yêu Sơn tha thiết và anh cũng đáp lại tình yêu của tôi rất nồng nàn. Chúng tôi gặp nhau tình cờ trên một diễn đàn trên mạng. Tôi vốn không tin vào những chuyện "tình ảo" nhưng khi gặp anh, tôi đã nghĩ khác. Anh là người luôn vui vẻ, lạc quan bù trừ với tính cách trầm lặng và nhạy cảm của tôi. Chúng tôi nói chuyện rất tâm đầu ý hợp và cảm thấy như đã tìm được một nửa thực sự của đời mình. Khác với những cặp đôi quen nhau trên mạng khác, có thể họ nói chuyện trên mạng thì rất hợp nhưng khi gặp nhau ngoài đời lại chẳng biết nói gì, thì chúng tôi cả trên mạng hay gặp nhau ngoài đời đều không hết chuyện để nói. Chúng tôi chat với nhau cả ngày trên cơ quan, buổi tối lại đi chơi hẹn hò và đến đêm về thì lại nhắn tin cho nhau. Anh là một người rất vui tính và hài hước, luôn đem đến cho tôi niềm vui và những điều bất ngờ.
Dù nhà trọ của anh cách chỗ tôi khá xa nhưng tối nào anh cũng đến, vì anh bảo chỉ không nhìn thấy tôi một ngày thôi thì anh đã nhớ lắm, không thể chịu được. Thỉnh thoảng chúng tôi cũng nấu cơm ăn cùng nhau. Cuối tuần thì hay lên kế hoạch đi chơi xa.
Tôi rất hạnh phúc khi có anh ở bên cạnh. Tình cảm của chúng tôi rất nồng nhiệt nhưng cả hai chúng tôi đều tâm niệm sẽ giữ gìn cho nhau đến ngày cưới, nên dù có thân mật đến mấy chúng tôi cũng chỉ dừng lại ở những cái ôm và những nụ hôn nồng cháy.
Anh vẫn thế, yêu thương và quan tâm tôi như xưa, nhưng trong lòng tôi không còn cảm thấy bình yên nữa... (Ảnh minh họa)
Nhưng trong một chuyến đi chơi xa về Hải Dương, giữa khung cảnh thơ mộng hữu tình của trời mây, non nước, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Đó là những giây phút ngọt ngào hạnh phúc nhất mà tôi chưa từng được biết đến. Anh thì động viên tôi đằng nào hai đứa cũng là vợ chồng nên có quan hệ với nhau cũng không sao. Anh hứa sẽ có trách nhiệm và nhất định sẽ cưới tôi làm vợ.
Khi trở lại Hà Nội, trong lòng tôi có rất nhiều lo lắng, xáo trộn. Tôi biết mình đã trao cái quý giá nhất đời con gái cho anh. Bây giờ tôi đã là người của anh, phụ thuộc vào anh. Tôi biết đàn ông bây giờ vẫn chưa vượt qua được định kiến cũ về trinh tiết của người con gái. Ai cũng muốn lấy vợ còn trinh, nhưng ai khi yêu cũng đòi hỏi phải dâng hiến. Tôi cảm thấy ăn năn vì những giây phút bồng bột dại khờ ấy.
Là một người con gái truyền thống, tôi muốn giữ gìn và chỉ muốn trao cho chồng của mình trong đêm tân hôn, nhưng bây giờ tôi đã không còn là một cô gái trong trắng, trong tôi cảm thấy có chút tội lỗi nghẹn ngào.
Anh vẫn thế, yêu thương và quan tâm tôi như xưa, nhưng trong lòng tôi không còn cảm thấy bình yên nữa. Càng ở bên nhau nhiều, tôi càng phát hiện ra nhiều tật xấu của anh. Là người quảng giao, vui tính, có nhiều bạn bè nên anh cũng có tật ham vui, thích tụ tập bạn bè chè chén, bài bạc. Tôi cũng đã khuyên nhủ anh nhiều lần nhưng anh bảo chỉ là bạn bè ngồi vui thôi. Nhưng tôi biết mấy ngày tết vừa rồi, anh thua đến cả mấy triệu bạc. Anh còn là người đào hoa, được khá nhiều con gái để ý nên trong lòng tôi bắt đầu thấy lo lắng.
Tôi thấy mình thật dại dột vì đã để "chuyện đó" xảy ra, để giờ đây tôi không thể có nhiều lựa chọn như trước nữa. Liệu có người đàn ông đến sau nào chấp nhận khi biết sự thật về tôi? Tôi có phải chỉ có anh là lựa chọn duy nhất để gửi gắm cả cuộc đời mình
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu người bỏ vợ Cho tới bây giờ nhìn lại tất cả những gì đã qua tôi không tin đó là sự thật mà giống như một vở kịch, có trường đoạn, có kịch tính và trong vở kịch đó tôi là nhân vật chính. Một vở kịch chưa có hồi kết. Học xong 3 năm cao đẳng tôi may mắn xin được việc thành phố. Là...