Lấy chồng sớm chỉ để khổ?
Hãy kiêu hãnh bước đi cho hết phần thanh xuân, tuổ.i trẻ, thực hiện hết tất thảy những mong muốn rong chơi…
Bạn bỏ ngang chương trình đại học, lấy chồng khi mới chớm đôi mươi khiến ai cũng bất ngờ. Nhưng theo sự sắp đặt của phụ huynh thì đấy là mối lương duyên tốt mà có học hành chi cho lắm, ra trường thất nghiệp khóc đứng khóc ngồi rồi cũng chẳng thể tìm được tấm chồng như cơ hội lúc này. Nhưng hạnh phúc ngắn chỉ tày gang, yêu thương chưa kịp sang ngang thì đã đổ vỡ. Chồng bạn chẳng mấy lâu đã lộ tính đổ đốn, l.ô đ.ề, rượu chè, vũ phu đủ cả. Trận đòn đau khiến bạn mất đứa con mới chỉ thành hình trong bụng. Nhìn gương mặt đầy những vết bầm tím, nghe chuyện bạn khấn trời lạy phật để được đơn phương l.y hô.n mà thật xó.t x.a vô cùng.
Lại có chị gái nọ mới cầm trên tay tờ giấy chứng nhận tốt nghiệp đại học cũng đã vội vàng bước lên xe hoa. Cái tặc lưỡi đời người con gái cốt yếu phụ thuộc tấm chồng thôi em, người ta kinh tế khá giả, lại thương chị hết lòng thì tội tình chi mà không chung đôi đến trọn đời. Rồi chị sinh liền tù tì hai đứa con, mà cái bằng đại học vẫn chưa một lần dùng đến. Thật ra là thi thoảng chị có đưa ra ngắm, nhưng là để đa.u đớ.n mà khóc, khi chồng mạ.t sá.t cái phận ăn bám, quanh năm suốt tháng ở nhà, ăn dần mòn hết số tiề.n tiết kiệm của người ta. Chị chỉ biết tự mình giận hờn, oán trách bản thân, ước ao khi ấy khi ấy hãy cứ rong ruổi cho hết giấc mơ tuổ.i trẻ rồi hẵng bước vào chốn tù bức này.
Ảnh minh họa
Cũng có chuyện đôi bạn trẻ, gặp nhau mới độ tầm một tháng nhưng yêu đương thổn thức tưởng chừng đến chế.t mới thôi. Tình yêu sét đán.h khiến đôi chim câu quên hết tất cả mọi thứ xung quanh, giục giã hai nhà làm đám cưới dù nền tảng chẳng có gì có để đảm bảo ấm êm về sau. Nhưng hai người đang say giấc nồng nàn cứ nằng nặc nguyện cùng nhau đầu bạc răng long trong túp lều vàng và rằng hai trái tim vàng này đây lúc nào cũng cùng chung nhịp đậ.p. Thế mà, chỉ 6 tháng sau kể từ sau đêm tân hôn, tòa án đã phải nhận thêm một lá đơn l.y hô.n với nội dung hai người trong cuộc không thể dung hòa, không thể chịu đựng nổi nhau…
Video đang HOT
À là vì những khó khăn chồng chất, chuyện đối nội đối ngoại, nghĩa vụ dâu rể, chuyện cơm áo gạo tiề.n hay tính cách có hòa hợp nhau hay không… đâu phải là chuyện dễ dàng đi qua, cũng đâu có thể một sớm một chiều là khẳng định được là có gồng gánh nổi hay không. Ấy thế mà vẫn có biết bao nhiêu người chẳng nghĩ gì nhiều đến chuyện mai sau, chỉ nhìn được những bề nổi bên trên mà chẳng bao giờ so đo, thận trọng xem nơi chốn mình sắp đặt chân vào liệu có dễ dàng như vẫn tưởng hay không.
Ảnh minh họa
Hôn nhân chẳng phải là chuyện đùa cho vui, mà là chuyện nghiêm túc nhất trong cuộc đời mỗi con người. Lỡ sai chân đặt nhầm chỗ, hay vô tình đứt gánh giữa đường, thì tương lai sẽ chỉ còn là những tổn thương không tài nào bù đắp cho nổi và cả những ràng buộc không phải cứ đứng trước tòa là giải quyết gọn gẽ hết cho đành.
Nên với người con gái, đừng vội lấy chồng sớm làm chi! Hãy kiêu hãnh bước đi cho hết phần thanh xuân, tuổ.i trẻ, thực hiện hết những mong muốn rong chơi, thậm chí là cả những suy nghĩ ích kỷ cá nhân, để sau này đừng nuối tiếc.
Và dừng lại đúng lúc bên người mình thật sự yêu thương, ở một mối quan hệ đã “chín”. Đó là mối quan hệ mà bạn hoàn toàn có thể vững tin rằng sẽ đưa bạn đi hết cuộc đời mà không hề hối hận, đủ khiến bạn có thể bỏ lại hết những đam mê và sẵn sàng trở thành người đàn bà đầu tắt mặt tối nơi góc bếp, từng ngày vất vả chăm sóc những đứa con thơ, hăng say thổi hồn vào tổ ấm nhỏ của riêng mình. Hay hãy chỉ dừng chân bên cạnh một người đàn ông chắc chắn sẽ không khiến bạn phải thốt lên rằng làm đàn bà sao mà khổ đến thế!
Theo Phunuonline
Lấy chồng sớm để bố mẹ có cháu bế nào ngờ
Cuộc hôn nhân ngập nước mắt chỉ bởi 3 chữ "lấy chồng sớm". Tôi không biết phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh này.
Bố tôi lấy mẹ tôi khi hơn 30 và đến tận 34 tuổ.i mới có đứa con gái đầu lòng là tôi. Thế nên, lúc nào nguyện vọng của các cụ cũng là tôi sớm lấy chồng và sinh con để bố mẹ có cháu bế. Nhà người khác cấm yêu sớm, nhà tôi lúc nào thì động viên. Bạn bè tôi từng khen tôi sướng vì bố mẹ chẳng bao giờ dò xét chuyện yêu đương trai gái như nhà chúng nó.
Tôi lấy chồng năm 23 tuổ.i. Khi ấy, tôi mới chỉ yêu anh ta được gần 1 năm nhưng vì cả 2 bên gia đình đều thúc giục, bố mẹ tôi lại có tuổ.i muốn có cháu bế sớm nên tôi đành liều nhắm mắt đưa chân. Nào ngờ, cuộc hôn nhân của tôi chỉ ngập nước mắt, tất cả là vì 3 chữ "lấy chồng sớm".
Chồng tôi là người rất gia trưởng, mọi việc lớn nhỏ trong nhà anh ta đều muốn phải thông qua ý mình. Lấy nhau được 1 tuần, anh ta yêu cầu tôi phải chuyển chỗ làm vì hiện tại công việc của tôi quá bận rộn, không thể quán xuyến được việc nhà. Không muốn làm không khí gia đình căng thẳng, tôi đành nghe theo, chọn một công việc nửa ngày với mức lương thấp để có nhiều thời gian hơn. Bắt đầu từ đó chồng tôi ngày càng quá quắt. Anh ta cậy kiếm được nhiều tiề.n, luôn lên mặt dạy dỗ tôi. Tiề.n đi chợ hàng ngày anh ta quản chặt, hôm nào phát sinh thêm một ít cũng căn vặn. Sống chung với anh ta chỉ nửa năm tôi đã thấy ngột ngạt và bí bách lắm rồi.
Nhà chồng luôn thúc giục tôi sớm sinh con, tôi cũng muốn thế nhưng chẳng hiểu vì sao mãi không có tin vui. Mẹ chồng tôi khuyên đi khám thì chồng tôi gạt đi cho là không cần thiết. Anh ta trút bực dọc lên tôi, nói rằng tôi là đồ không biết đẻ, để anh ta mất mặt với họ hàng. Có những đêm tôi khóc đến ướt đẫm gối vì những lời cay nghiệt của chồng. Tôi mới chỉ 23 tuổ.i, vì sao phải chịu cảnh sống khổ sở như thế này?
Sau 1 năm trời, chồng tôi mới chịu cùng tôi đến viện kiểm tra. Kết quả thật bất ngờ, tôi bình thường trong khi anh ta gặp một vài vấn đề. Những tưởng từ đó chồng sẽ bớt phách lối và sống biết điều hơn, nào ngờ cơn ác mộng với tôi lúc này mới thực sự đến. Anh ta không chịu chữa trị cho đàng hoàng, thay vào đó hầu như đêm nào cũng bắt tôi "phục vụ". Tôi cảm thấy mình như thể "gái bao" cho anh ta dày vò. Chưa kể, không hiểu vì sao anh ta ngày càng có những ý tưởng bệnh hoạn bắt tôi phải làm theo. Có những ngày tôi mệt mỏi đến độ không nhấc nổi mình lên vậy mà vẫn phải bảo đảm việc nhà, việc ăn.
Đem những đa.u đớ.n tủi nhục này về kể với bố mẹ, ông bà chỉ an ủi, vỗ về và khuyên tôi cố gắng. Tôi biết chẳng bố mẹ nào muốn có con ly dị chồng nhưng sống cùng anh ta thật quá kinh khủng. Thấy tôi năng về nhà bố mẹ đẻ hơn anh ta cũng dòm ngó, thậm chí còn tra hỏi vặn vẹo đủ điều. Tôi thực sự bất lực với cuộc hôn nhân này!
Mỗi lần gặp bạn bè tôi chỉ muốn ứa nước mắt vì khi chúng nó vẫn đang phơi phới như thế thì tôi phải âm thầm chịu đựng tủ.i nhụ.c, đa.u đớ.n một mình. Tôi không dám chia sẻ với ai, lúc nào trong tôi cũng thấy bức bối, muốn thoát khỏi, thậm chí tôi còn từng nghĩ đến việc t.ự vẫ.n.
Theo Motthegioi
"Sao em nỡ vội đi lấy chồng?" "Lấy chồng sớm thì đã sao? Con gái học lắm để làm gì, lấy được chồng giàu chẳng sướng bằng mấy". Xã hội cũ, chuyện những nàng thiếu nữ chưa đến tuổ.i trăng rằm đã vội vã theo chồng làm vợ, làm mẹ là phong tục của cả một thời đại. Bởi thế mà mới có những câu nói: "Lấy chồng từ thủa...