Lặng người biết được lý do chồng bỏ bồ, vợ dứt khoát ly hôn không nói thêm một lời
Tôi từng nghe ai đó nói rằng, đau quá tự khắc buông. Giờ thì tôi đã đau đủ nhiều để ra đi buông bỏ hết.
Từ giờ, tôi chỉ sống vì hai con của mình.
Tôi quen chồng qua người quen giới thiệu, gần 30 thì chúng tôi lấy nhau. Tôi biết chồng từng có một mối tình sâu đậm, còn anh lại là tình đầu của tôi. 7 năm là vợ chồng với nhau, chúng tôi có hai cậu con trai kháu khỉnh.
Mấy tháng trước tôi phát hiện chồng ngoại tình, đây là cú sốc lớn với tôi. Tôi biết anh không phải kiểu người thích chơi qua đường, vì anh đối xử với mẹ con tôi 7 năm qua luôn hết lòng. Chỉ vì một ngày gặp lại người yêu cũ mà anh mất trí lao vào hố sâu ngoại tình. Tôi vừa thấy đau lòng vừa tuyệt vọng. Đau lòng vì tôi dành hết những gì đầu tiên của mình cho anh, còn anh lại đang tâm quay lại với người cũ mà bỏ vợ con.
Nhưng tôi vẫn cố gắng kiên nhẫn nhẹ nhàng khuyên nhủ chồng mình. Tôi còn dạy hai con gần gũi cha nhiều hơn. Tôi muốn để anh hiểu gia đình mới là của cải lớn nhất trong đời người. Dù vậy, đôi lúc tôi vẫn thấy đau lòng bất lực. Tôi biết anh vẫn nhắn tin cho bồ. Tôi biết anh thường về trễ là để sang gặp bồ. Tôi cũng biết anh mua những bộ váy mới cho bồ.
Tôi cứ biết rồi tự làm mình khổ sở nhưng lại giả vờ như chẳng biết gì. Tôi nhìn chồng dần thay đổi thành một người hoàn toàn xa lạ. Hết cách, tôi đành đến nhà nhân tình để nói chuyện. Nhưng cô ta chẳng thèm ngó ngàng tới tôi, còn nói năng với giọng thách thức. Để đáp trả lại tôi, cô ta báo với chồng tôi, khiến anh càng ghét hận tôi vì tổn thương cô ta.
Video đang HOT
Tột cùng chịu đựng, tôi quyết định ly hôn chồng. Vì nếu một người chồng ngoại tình mù quáng thì cũng không còn sống có trách nhiệm với gia đình. Một người đàn ông như thế chỉ ngày càng khiến mẹ con tôi thống khổ.
Nhưng khi tôi chưa kịp mở lời ly hôn thì chồng tôi đã trở về xin tôi tha thứ. Anh nhận lỗi với tôi và mong tôi cho anh cơ hội. Tôi muốn con mình có gia đình, và cũng vì còn tình cảm với anh mà tôi gật đầu đồng ý. Tôi nào ngờ ngay sau đó tôi đã phải chứng kiến cảnh tượng đau thấu tim gan.
Chiều hôm đó tôi đi công tác về sớm, hai con thì được gửi về nhà ngoại. Tôi không báo chồng mình về trước thời gian đã nói, tôi đi thẳng về nhà. Khi tôi vào nhà thì chồng không phát hiện, anh đang ở trong phòng ngủ. Tôi nghe thấy tiếng anh đang nói chuyện với ai đó nên yên lặng đi vào. Cửa phòng ngủ để hở nên càng đi đến gần tôi càng nghe rõ giọng anh run rẩy như đang khóc:
“Em nói em phải về với chồng em thì anh về với vợ anh. Kiếp này mình yêu nhau nhiều cỡ nào cũng không thể bên nhau. Nhưng nếu sau này em muốn bỏ tất cả để quay về bên anh thì hãy nói với anh, anh sẵn sàng đi với em”.
Tôi nghe chồng nói những lời mà cõi lòng tan nát. Đây rõ ràng là người đàn ông đã có gia đình, vậy mà anh còn nói những lời vô trách nhiệm tàn nhẫn như thế được sao? Nhưng cũng nhờ cảnh tượng hôm đó mà tôi đã hoàn toàn thôi hy vọng vào người chồng ngoại tình của mình. Tôi quay người rời đi, viết đơn ly hôn và không còn chút lưu luyến nào nữa.
Tôi từng nghe ai đó nói rằng, đau quá tự khắc buông. Giờ thì tôi đã đau đủ nhiều để ra đi buông bỏ hết.
Từ giờ, tôi chỉ sống vì hai con của mình.
Thấy vợ cũ đi chiếc xe rách, chồng bước đến châm chọc vài câu, không ngờ lại vác mặt sưng húp trở về
Cô ấy bây giờ trưởng thành hơn, có điều chẳng hiểu thế nào lại đứng cạnh con xe rách nát cũ kỹ.
Tôi và Lan lấy nhau được 3 năm thì ly hôn. Nói đến lý do thì hôn, tôi cảm thấy mình chẳng có lỗi gì. Lan về làm dâu khi cô ấy 23 t.uổi. Ở cái t.uổi đó, cô ấy chưa đủ kinh nghiệm sống để được lòng mẹ chồng. Người ta đi làm dâu thì chăm chỉ, chịu khó. Còn Lan, lúc nào cũng ngúng nguẩy, nhác việc. Trong khi mẹ tôi lại là người ưa sạch sẽ. Vì thế nên mẹ chồng nàng dâu suốt ngày lục đục, mâu thuẫn.
Tôi đứng ở giữa mới là người khó xử nhất. Bênh mẹ thì vợ giận, còn bênh vợ thì mẹ lại trách là bất hiếu. Thành ra trong những cuộc cãi vã, tôi luôn đứng ở thế trung lập, không đứng về bên nào cả. Mỗi lần thấy nhà cửa to tiếng, tôi đều lấy cớ có việc rồi ra ngoài uống cà phê.
Tất nhiên mẹ tôi hiểu tính con trai nên không trách cứ. Còn Lan, cô ấy suốt ngày tỉ tê khóc lóc, nói tôi làm chồng mà thiếu trách nhiệm. Rồi có một hôm, cô ấy đùng đùng đi khám bệnh và mang về cái bệnh án trầm cảm. Bố mẹ Lan biết chuyện nên đến tận nơi để chất vấn. Hai bên thông gia suýt nữa thì đ.ánh n.hau, còn tôi và Lan cũng đứt duyên từ đó.
Vậy mà hôm qua, tôi vô tình gặp lại vợ cũ. Ảnh minh họa
Sau khi ly hôn, tôi không dò hỏi tung tích của Lan. Chỉ biết giờ cô ấy đã lấy chồng, nghe đâu rất hạnh phúc. Vậy mà hôm qua, tôi vô tình gặp lại vợ cũ. Cô ấy bây giờ trưởng thành hơn, có điều chẳng hiểu thế nào lại đứng cạnh con xe rách nát cũ kỹ.
Lúc đó Lan có trách tôi vì nhu nhược, không đàn ông. Nếu không thay đổi tính nết, dù lấy một vợ hay chục vợ thì tôi vẫn sẽ đổ gãy như thường. Cảm thấy mình bị xúc phạm, tôi mới mỉa mai: "Còn cô nếu mà tốt đẹp đã chẳng khổ thế này. Trông cái xe của cô kìa, ném vào viện bảo tàng còn sợ người ta không nhận. Tưởng chồng mới của cô thế nào, xem ra cũng chẳng bằng cái móng chân của tôi". Tôi vừa mới dứt lời, một người đàn ông kéo tôi giật ra phía sau, anh ta đ.ấm v.ào m.ặt tôi rồi thách thức: "Mày vừa nói cái gì".
Tôi định đ.ánh trả, nhưng anh ta to gấp đôi tôi. Sợ mình không đ.ánh lại, tôi đành im lặng cho qua chuyện. Thế rồi đúng lúc ấy, một chiếc xe ô tô đến đỗ ngay chân chúng tôi. Lúc này tôi mới biết, chiếc xe kia không phải của Lan, còn tôi cũng vì một câu châm chọc mà bị đ.ánh đến sưng mặt. Ngồi nghĩ lại tất cả những chuyện đã xảy ra, tôi không biết mình mới có nên đ.âm đơn kiện họ hay không nữa. Mọi người cho tôi lời khuyên với.
Con riêng của bố ốm liệt giường, ông bắt 3 mẹ con tôi phải vào viện hầu hạ Bố biết thừa mẹ tôi không hiền, cớ sao vẫn chọc vào cơn điên của bà? Bố tôi có 1 đứa con riêng, nó 22 t.uổi tức là chỉ kém em gái tôi có 2 t.uổi mà thôi. Khoảng thời gian đó nhà tôi loạn thành một đống. Hồi ấy bố tôi đi làm xa nhà, vì không có sự kiểm soát của...