Lặng lẽ che giấu tình yêu
Người ta thường nói là khi đau khổ, con người ta sẽ dễ dàng bày tỏ cảm xúc của mình để vơi đi nỗi buồn. Còn khi yêu và được yêu, con người ta sẽ khó nói về cảm xúc của mình.
Tôi thì không nghĩ vậy, để che giấu đi nỗi buồn của mình khi đối diện với người tôi yêu mà người đó không yêu tôi, tôi đành bày tỏ nỗi buồn của mình qua những bài viết.
Nếu như người đó biết được nỗi buồn của tôi thì có lẽ người đó sẽ hiểu được tôi đã và vẫn yêu người đó đến chừng nào.
Tôi từng yêu người đó với một tình cảm đằm thắm và sâu nặng, còn gì khó khăn hơn khi yêu một người mà phải luôn che giấu tình cảm của mình.
Video đang HOT
Ngày ngày tôi âm thầm dõi theo từng cử chỉ, hành động và lời nói của người đó. Mỗi lần tôi thấy người đó trầm lặng và buồn, tôi chỉ ước gì người phải buồn đó là tôi. Những lúc tôi quan sát người đó, tôi thấy mình hạnh phúc biết bao khi biết người đó đang sống vui vẻ, thoải mái và đầy tự tin và nghị lực.
Tôi vẫn còn nhớ như in hình ảnh của người đó lúc mệt mỏi, người đó gục đầu vào vai tôi và ngủ thiếp đi. Thời khắc đó, tôi luôn giữ trong tim mình như một báu vật vì tôi cảm nhận được sự tin cậy, bình an khi chúng tôi có nhau hay nói chính xác hơn tôi có một chút cảm nhận được tình yêu của tôi với người đó không phải con số không.
Tình yêu là sự dẹp bỏ mọi tự ái, mọi đòi hỏi và tôi yêu người đó cũng không nằm ngoài ngoại lệ đó. Đã bao lần người đó xúc phạm tôi nhưng tôi đều chỉ ôm nỗi buồn đó trong lòng và không bao giờ phản ứng lại. Tôi cất giấu sự tự ái của tôi ở trong lòng để tiếp tục yêu người đó và tôi thành công vì tình yêu tôi dành cho người đó là quá lớn. Chỉ đến khi người đó xúc phạm đến tình cảm của tôi, tôi mới cảm thấy đau xót.
Tôi yêu người đó thì tôi đâu có lỗi gì, vậy mà người đó đã đôi lần đã có những lời lẽ không hay để nói về tình yêu mà tôi dành cho người đó. Đó là điều tôi đau đớn nhất trong suốt thời gian tôi yêu người đó. Trong tâm hồn và trái tim của tôi, tôi biết phần dành cho những kỉ niệm tốt đẹp, những tình cảm sâu lắng mà tôi dành cho người đó luôn luôn chiếm phần lớn, chỉ là đôi lúc tôi cảm thấy thất vọng và tự thương cho bản thân mình.
Tình yêu của tôi ơi, có lẽ “you” không bao giờ biết được tôi đã yêu “you” như thế nào và tại sao tôi lại yêu “you” đến là vậy. Có thể “you” nghĩ tôi là người không nghiêm túc, nhưng thực sự đây là lần đầu tiên trong đời tôi có hành động như vậy. Tất cả đều chỉ vì lý do tôi yêu con người đó: một sự chân thành, biết quan tâm đến mọi người và sống đầy nhiệt huyết.
Tình yêu của tôi ơi, không lẽ chuyện tình cảm của chúng ta chỉ là vậy thôi? Một khoảng thời gian với bao kỷ niệm đẹp cũng chỉ đến thế mà thôi ưh? “Món nợ tình cảm” bao giờ “tình yêu của tôi” trả lại cho tôi đây và tôi nghiệm ra rằng, món nợ tinh cảm đúng là món nợ lớn nhất trên đời. Tình yêu của tôi trả lại được không? khi con tim tôi đã nhúng sâu vào thế giới tình cảm dành cho người đó và giờ đây ôm mội nỗi buồn mơ hồ Tình yêu của tôi ơi! hãy trả lời giúp tôi với.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dấu lặng bên cạnh anh
Ngày lại ngày trôi qua, tôi và người đó vẫn như hai thế giới tách biệt và không tìm được điểm chung, mặc dù ngày trước, tôi và người đó rất hợp nhau và hiểu nhau.
Tôi mang trong mình một nỗi buồn man mát, muốn khóc thật nhiều để quên đi nỗi buồn đó nhưng không thể khóc dù chỉ là một giọt nước mắt. Bây giờ tôi hiểu cảm giác khi quá buồn, người ta sẽ không thể khóc được nữa.
Tôi và người đó hiểu nhau đến từng điểm nhỏ nhất trong cuộc sống, tôi nghe người ta nói là để yêu một người cần phải hiểu người đó, nhưng có lẽ hiểu nhau chưa phải là yếu tố duy nhất để chúng tôi có thể yêu nhau.
Tôi cố giữ cho mình một khoảng cách nhất định với người đó để nỗi đau trong lòng tôi vơi dần nhưng dường như giải pháp này không hiệu quả. Tôi càng tạo ra cho mình khoảng cách thì tôi càng nhớ người đó, tôi càng phải chôn chặt hơn tình cảm của tôi với người đó trong lòng. Tôi thấy vui vì tình cảm của tôi cho người đó chân thành, sâu sắc và trong sáng.
Tôi yêu người đó mà không hề nghĩ đến bất cứ việc gì có thể xảy ra, không quan tâm mọi người nói gì về tôi. Nhưng đôi lúc tôi lại buồn vì tình cảm mà tôi dành cho người đó, người đó không cần, không quan tâm và đôi lần lại xúc phạm đến tình cảm đó của tôi nữa. Những điều tôi đã làm cho người đó, những điều chúng tôi đã nói với nhau, những "điểm tựa" mà người đó dành cho tôi giờ này nó như một kỉ niệm riêng của tôi.
Mỗi lần nghĩ đến những việc đó, con người tôi như vững vàng hơn và tôi biết rằng tôi đã hành động đúng trong quá khứ - đó là yêu người đó. Nhưng rồi tôi lại tự thắc mắc về hiện tại, liệu rằng tôi tiếp tục yêu người đó có công bằng cho tôi và người đó nữa không? Nhưng con tim thì không bao giờ hành động theo lý trí cả.
Tình cảm có lý lẽ riêng của nó và tôi phải tuân theo, không nên đặt câu hỏi "tại sao?" Người tôi yêu ơi, có bao giờ "you" nghĩ đến kỷ niệm của chúng ta, có bao giờ "you" từng nhớ đến tôi như một người yêu và "phục tùng" "you". Còn tôi, lặng lẽ trong cuộc sống thường nhật hàng ngày, cố gắng tìm kiếm một "khoảng lặng" trong tâm hồn để không cảm thấy bất an.
Chỉ mong sao tình cảm của tôi dành cho người đó sẽ có ngày người đó biết, tôi chưa cần người đó đón nhận nhưng ít ra người đó phải biết và đừng làm tổn thương tôi nhé! vì không phải lúc nào tôi cũng có thể tự "hàn gắn" được trái tim của mình đâu.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sau giấc mơ, em đã yêu anh Sao em có thể vô tình và lạnh lùng đến vậy chứ. T.uổi thơ đã làm con người em trở nên như vậy ư. Em đã học cách chịu đựng mất mát, rồi em đã vô cảm khi em bị mất đi tình yêu thương. Từ lâu rồi em không bao giờ hi vọng. Từ lâu rồi em không dành cho ai tình...