Là chân dài, tôi phải có đại gia
Tôi đẹp và tôi có quyền tận dụng sắc đẹp của mình để có cuộc sống đầy đủ. Ngẫm thế nên tôi quyết định từ chối rất nhiều gã đàn ông nhăm nhe nhòm ngó, muốn lấy tôi là vợ. Bởi với tôi, những người ấy chưa đủ tiêu chuẩn. Người giàu có nhưng lại không đẹp trai phong độ. Còn những chàng lãng tử, phong lưu thì lại chẳng có tiề.n. Thế nên, chỉ cần tưởng tượng ra cuộc sống hôn nhân khó khăn cơm áo gạo tiề.n là tôi phát nản. Tôi chán cảnh phải thuê nhà trọ, cám cảnh phải kiếm ăn từng bữa, lương ba cọc ba đồng. Với tôi, chuyện “một túp lều tranh hai trái tim vàng” không có thật.
Nói như vậy không có nghĩa là tôi thuộc hạng người tham vàng bỏ ngãi. Chỉ vì, tôi muốn chọn cho mình một chỗ dựa vững chắc giống như những cô gái xinh đẹp, chân dài khác. Tôi không muốn sống trong thiếu thốn, lo toan để rồi cái duy nhất và nhiều nhất mà tôi có nhan sắc cũng mất dần theo năm tháng.
Tôi không phải người mẫu, cũng không phải là tiểu thư đài các, tôi chỉ là một cô gái bình thường, xuất thân tỉnh lẻ, lên thành phố làm việc. Nhưng tôi có ngoại hình đẹp, rất đẹp, đáng để nhiều chàng trai si mê, hi sinh vì tôi.
Tôi không phải người mẫu, cũng không phải là tiểu thư đài các, tôi chỉ là
một cô gái bình thường, xuất thân tỉnh lẻ, lên thành phố làm việc.
(ảnh minh họa)
Cuộc tình đầu tiên của tôi là chàng trai cùng lớp đại học. Tình yêu sinh viên trong sáng, thánh thiện. Chúng tôi chia nhau từng đồng cơm cháo. Sau cũng nhiều lần cãi cọ vì một vài chuyện liên quan tài chính. Chúng tôi ngày ngày phải đạp xe chở nhau đi học, cùng nhau vượt qua đoạn đường dài. Đôi khi sự cực nhọc khiến tôi cảm thấy thật mệt mỏi. Bạn bè thường hay nói với tôi: “ Sao mày dại thế? Người vừa đẹp vừa cáo ráo như mày thì thiếu gì đại gia, công tử nhà giàu theo. Sao lại đi yêu cái anh chàng tới cái xe máy cũng không mua nổi vậy. Không nhìn thấy mấy đứa con gái cùng lớp, chỉ hơi ăn diện một tí đã có kẻ đưa người đón. Nhìn mà xem, bọn nó làm sao ăn được mày”. Nghĩ tới những lời nói đó, tôi cũng có chút động lòng, nhưng rồi mọi chuyện lại qua nhanh.
Sau được lớp tiến cử thi miss của trường, tôi đã dễ dàng đạt được danh hiệu. Từ đó, tôi thay đổi ngoại hình hẳn vì ai cũng biết tới tôi. Tôi đã đẹp còn đẹp hơn. Những gì trước đây tôi chưa từng bộc lộ ra bên ngoài, giờ đã được phô ra cả. Tôi đẹp một cách hoàn mỹ. Thế nên, đại gia vây quanh tôi cũng rất nhiều, vì lúc đó, nhiều người biết tới tôi hơn. Ở trường, tôi là cô gái có nhan sắc có tiếng, nếu được hỏi, ai đẹp nhất trường, tất nhiên cái tên tôi lúc nào cũng đứng đầu danh sách.
Nhiều công tử hào hoa có tiề.n xin số điện thoại của tôi, họ săn đón tôi bằng mọi cách. Dường như tôi nhận thấy giá trị của mình nên cũng hững hờ, từ chối những người tôi cảm thấy chưa hài lòng, xứng tầm. Và tất nhiên, tôi đã quên béng việc mình từng có bạn trai.
Video đang HOT
Nhiều công tử hào hoa có tiề.n xin số điện thoại của tôi, họ săn đón tôi bằng mọi cách.
(ảnh minh họa)
Tôi ngã vào vòng tay một vài người, nhưng sau nhiều lần đi chơi, tôi phát hiện anh ta không ga lăng như tôi tưởng, tôi bắt đầu cảm thấy chán và lại chuyển đối tượng. Cứ thế, rất nhiều lần sau đó, tôi thay người yêu như thay áo. Ai có thể lo lắng cho tôi tốt hơn, tôi sẽ chọn. Bởi giờ, tôi là mục tiêu của họ, họ cần tôi chứ tôi cũng đâu phải chỉ cần mình họ.
Bạn bè bắt đầu thấy ai ngại về tôi. Họ không còn khuyên tôi chọn đại gia, người yêu giàu có như trước nữa. Nhưng tôi cũng không còn quan tâm nhiều. Tôi đã khác xưa. Ông trời ban cho tôi sắc đẹp, tôi phải tận dụng điều đó. Biết đâu nhờ nó mà tôi được tiến thân? Tôi cũng giống như những người con gái khác thôi, tôi cũng cần một mái ấm, một gia đình hạnh phúc, có người chồng lo cho tôi cuộc sống đầy đủ và yêu thương tôi chân thành. Không phải chỉ là những kẻ há.o sắ.c tầm thường, cần tới nhan sắc của tôi rồi lại bỏ rơi tôi không thương tiếc.
Tôi đẹp nên tôi có quyền được làm điều đó, có quyền được tận dụng sắc đẹp của mình. Tôi đã nghĩ thông suốt, tại sao một người con gái đẹp như tôi lại phải chôn vùi cuộc đời trong khó khăn trong khi bao nhiêu người đàn ông sẵn sàng cho tôi mọi thứ. Tôi không nên tự gò bó bản thân mình trong khuôn khổ. Tôi phải tìm nơi nương tựa cả đời. Nếu có thể sống như thế, hãy sống và nghĩ về tương lai. Tôi sẽ không băn khoăn nữa, hãy sống cho bản thân mình như những gì mình muốn. Đời người ngắn ngủi, tôi phải cố gắng, phải tận dụng triệt để bản thân để khỏi khổ, khỏi nghèo.
Theo Ngoisao
Níu kéo vì đã "trót dại"
Em đã giao cả đời con gái cho anh ấy
Chị có biết rằng, em đã "cho" anh Huy nhiều hơn thế không? Em đã trao cho anh ấy cả đời con gái... Nhưng giờ đây, em tê dại trong nỗi đớ.n đa.u khi bị anh ấy phũ phàng bỏ rơi em như thế này.
Quyên không giấu được ánh mắt buồn trước mặt tôi kể cả khi em cố gắng che đi bằng một chiếc kính cận dày cộp. Tôi và em lặng lẽ ngồi trong quán cà phê thân thuộc này không để làm gì chỉ để chia sẻ với nhau về những người đàn ông của tôi và em. Quyên không khóc, nỗi đau nghẹn ngào đè nén em biết bao tháng ngày đã làm em trở lên chai sạn và già dặn hơn với cái tuổ.i 19 của cô bé.
Tôi quen Quyên vì Quyên là người yêu cũ của cậu bạn thân tôi. Nó và tôi đã từng cảm mến nhau nhưng tất cả chỉ dừng lại quá mức tình bạn một chút. Chỉ đơn giản chúng tôi vẫn là bạn, vẫn hiểu nhau và quý nhau, rồi sau đó trở thành tri kỉ. Tôi có người yêu và chuẩn bị đi đến hôn nhân, còn Huy, tên cậu bạn thân của tôi vẫn tiếp tục chinh chiến và yêu đương qua rất nhiều mối tình.
Tôi luôn tin Huy là người tốt, trong sáng và biết cư xử, nhất là trong chuyện &'quan hệ' nam nữ thì tôi nghĩ cậu ấy luôn biết giữ mình. Nhưng nhìn vào đôi mắt của Quyên hằn lên một nỗi đau... nhấp ly cà phê đắng không đường, em dằn lòng, rồi khẽ lau kính và đôi mắt em ươn ướt, môi khô nứt... có lẽ em đang muốn nói một điều gì đó rất hệ trọng với tôi.
Em mím chặt môi rồi nhẹ nhàng tâm sự: " Chị Quyên! Chị có biết rằng, em cho anh Huy nhiều hơn thế không? Em cho anh Huy tất cả, em đã giao cả đời con gái, cái quý giá nhất của em cho anh ấy chị ạ".
Chị có biết rằng, em cho anh Huy nhiều hơn thế không?
Lúc này như không kiềm chế nổi cơn giận giữ, không nén được cơn đau quằn quại ở trong tim em, Quyên khẽ cúi đầu rồi đôi vai run lên, khóc nức nở. Nỗi đau của em tôi hiểu, em còn quá trẻ nhưng em cũng là con gái nên em đã đa.u đớ.n nhận ra: em đã mất đi cái quý giá từ lúc còn rất trẻ. Tương lai của em còn dài quá, những người đàn ông tiếp theo của em liệu có chấp nhận được sự thật này không? Tôi thoáng rùng mình khi nghĩ về tương lai của em...
Quyên quá khờ khạo khi tin rằng khi yêu thì hãy &'cháy' hết mình. Tôi biết, lúc ấy Huy đã dùng những lời lẽ đường mật ngọt ngào như thế nào với em. Nào là " Chúng mình sẽ đi đến bến bờ hạnh phúc", nào là "Em sẽ được hạnh phúc mãi mãi khi bên anh".
Hai người trẻ, hây hẩy sức sống thường ríu rít bên nhau cùng khu trọ thì hỏi tại sao họ chẳng dễ ngã lòng? Cũng giống như những đôi bạn ở trọ khác, Huy và Quyên đã trao cho nhau cái "tinh khiết" nhất của đời người trong dãy nhà trọ ẩm thấp và sập xệ. Quyên khẽ khàng, run rẩy cởi bộ cánh sau khi đi học về, còn Huy thì sẵn sàng lao vào &'con mồi' ngây thơ dại dột. Bản tính con trai không bao giờ cho bạn tôi kìm nén "dục tính". Sự hưng phấn trườn qua thân xác cô thiếu nữ đang học năm thứ hai. Tất cả kết thúc đối với Quyên là em đã mất trắng tất cả.
Tôi không tin vào tai mình nữa, bạn thân tôi đây sao? Người tôi đã tin tưởng đây sao? Tôi thấy thất vọng thật nhiều về Huy. Tôi không hiểu sao tính cậu ta lại trở lên như thế, cậu ta thay đổi từ lúc nào?
Giờ đây, Quyên rất lo sợ, em không lo sợ em sẽ mang bầu mà em lo sợ vì mất danh dự, vì còn yêu Huy quá nhiều. Em đã níu kéo Huy, đã tìm mọi cách để nối lại quan hệ với Huy nhưng tiếc thay, em đã không thể làm được. Huy đã cự tuyệt, đã phủi tay tất cả và ngay cả khi tôi gặp em, Huy cũng cấm.
Đừng dễ dàng cho đi tất cả để rồi phải vớt vát, níu kéo chút danh dự cho bản thân mình.
Tôi đã hiểu con trai họ dễ "cả thèm chóng chán" như thế nào, nhưng với Quyên thì em còn non nớt thiếu kinh nghiệm quá. Bây giờ, em đòi níu kéo tình cảm của Huy để giữ được danh dự. Em ngây thơ quá, làm sao Huy có thể giúp em? Em đã cố gắng nhưng cuối cùng, Huy cũng không đến bên em vì Huy đã không còn yêu em nữa.
Quyên là một trong những cô gái nhẹ dạ như bao cô gái nhẹ dạ khác, mềm lòng cho đi và mềm lòng chấp nhận níu kéo để giữ chút danh dự muộn màng. Như vậy, họ đang tự mình nắm lấy cái lưỡi dao và kẻ con trai kia đã trở thành người nắm đằng chuôi con dao ấy.
Tôi đã khuyên Quyên quên Huy đi vì còn rất nhiều người con trai biết bao dung và độ lượng em chưa gặp. Đôi khi những sai lầm do một tình yêu mù quáng cũng nên được tha thứ! Và hãy làm lại danh dự của mình bằng chính sức lực, sự cố gắng của bản thân dẫu biết rằng điều đó là rất khó.
Câu chuyện của Quyên làm tôi buồn lòng vì những người con trai Sở Khanh chỉ biết "dụ dỗ" những người con gái non tơ để chiếm đoạt rồi bỏ rơi họ khi đã no xôi chán chè. Và cũng lại một lần nữa nhắc nhờ các cô gái đang sống trong sự ngọt ngào của tình yêu: hãy biết vun đắp cho tình yêu đẹp của mình và phải giữ gìn sự trinh trắng, đoan trang của người con gái. Đừng dễ dàng cho đi tất cả để rồi phải vớt vát, níu kéo chút danh dự cho bản thân mình.
Ngọc Quyên (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Chồng cặp bồ với... vợ cũ Tôi tận mắt chứng kiến một sự thật nghiệt ngã... (Ảnh minh họa) Các cụ có câu "Trai thương vợ cũ, gái nhớ chồng xưa". Dù họ đã li hôn rồi, những ký ức của ngày xưa không thể bỗng chốc mà xóa nhòa. Tôi cùng làm cơ quan với chồng tôi. Anh là giám đốc còn tôi là kỹ sư thiết kế....