Kỳ lạ gia tộc 4 đời chỉ có một ngón tay, chân
Ở Trà Vinh có một gia tộc rất đặc biệt: trải qua 4 đời đều có người sinh ra tứ chi chỉ có 1 ngón. Mặc dù bị khuyết tật nhưng gia tộc này tích cực tham gia kháng chiến, siêng năng lao động nên rất được kính trọng.
Gia tộc này hiện nay chỉ còn 2 người tay chân chỉ có một ngón, là anh Nguyễn Văn Bình (SN 1976, ngụ ấp Bưng Lớn B, xã Tam Ngãi, huyện Cầu Kè) và con gái anh Bình tên Nguyễn Thị Như Tiên (SN 2013).
Bà Nguyễn Thị Anh, mẹ anh Bình, cho biết: “Từ thời ông nội thằng Bình chỉ có 1 ngón rồi di truyền tới đời chồng tôi là Nguyễn Văn Cộng (mất năm 2011, lúc 58 tuổ.i) rồi tới thời thằng Bình và con gái nó cũng y hệt như vậy. Đã 4 đời rồi”.
Bé Tiên sinh ra tứ chi chỉ 1 ngón giống cha, ông của mình
Tuy tật nguyền, chỉ có 1 ngón tay, chân nhưng ông Cộng và cha, mẹ mình đều tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Cha ông Cộng là liệt sĩ Nguyễn Văn Bốn, mẹ ông là liệt sĩ Nguyễn Thị Dung, đã anh dũng hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ.
Ông Cộng sau đó sống với cha mẹ nuôi và cũng tham gia vào bộ đội ở địa phương.
Video đang HOT
Mặc dù chỉ một ngón nhưng gia tộc này đã đóng góp không nhỏ trong kháng chiến chống Mỹ.
Sau giải phóng, ông Cộng là thương binh, tham gia làm việc ở xã đội, UBND xã, Hội Cựu chiến binh xã… Mặc dù mỗi chi chỉ 1 ngón út nhưng nhờ tập luyện nên ông Cộng vẫn làm việc như những người bình thường, chữ viết rất đẹp và đặc biệt ông đàn, hát rất hay.
Bà Anh kể lại: “Tôi là người cùng xóm, biết ông Cộng tật nguyền nhưng hiền lành, siêng năng làm việc và đàn hát hay nên khi cha nuôi ổng qua hỏi cưới, tôi đồng ý về làm vợ cho tới nay. Mặc dù nghèo khó nhưng chồng tôi rất siêng năng làm việc, từ việc đồng áng hay mò cua, bắt cá đều rất giỏi, dù chỉ có một ngón”.
Bà Anh sinh được 5 người con (3 gái, 2 trai) thì có 2 con trai có di truyền tật nguyền giống cha, ông. Còn lại mấy người con gái đều lành lặn. Tuy nhiên, một người con trai của bà đã mất lúc mới 3 tháng tuổ.i nên mỗi đời chỉ có một người duy nhất mang gen di truyền của dòng họ.
Gia đình ông Cộng trong ngày cưới người con trai chỉ một ngón tay, chân của mình
Trong căn nhà tình nghĩa được chính quyền địa phương xây cất, bà Anh đang chăm sóc đứa cháu gái hơn 1 tuổ.i là “truyền nhân” nhỏ nhất của gia tộc “một ngón”. Bà Anh cho biết: “Thằng Bình sinh 2 đứa con gái, đứa lớn năm nay học lớp 7 tay chân bình thường, nhưng đứa con gái thứ 2 lại có gen giống cha, chỉ có 1 ngón. Cả gia đình tôi đều hy vọng đến đời các cháu sau này sẽ không còn mang gen tật nguyền này nữa”.
Theo bà Anh, việc chỉ có một ngón tay, chân khiến việc lao động, học tập sẽ khó khăn hơn bình thường. Gần đây chính quyền địa phương đã quan tâm cho anh Bình và con gái hưởng trợ cấp tật nguyền, giúp giảm gánh nặng về kinh tế. Mấy năm nay, do ít đất sản xuất nên vợ anh Bình lên Bình Dương làm công nhân may, còn anh Bình đi làm phụ hồ ở xã bên, lâu lâu mới về nhà. Mọi việc chăm sóc 2 đứa cháu nhỏ đều do bà Anh quán xuyến.
Mặc dù mang gen tật nguyền lạ lùng nhưng gia tộc này luôn ý thức được những khiếm khuyết bản thân, có ý chí vươn lên trong cuộc sống để không trở thành gánh nặng của xã hội, vì vậy được nhiều người nể phục.
Minh Giang
Theo Dantri
Nguyên Trưởng ban Tư tưởng văn hóa Trung ương Trần Trọng Tân qua đời
Ông Trần Trọng Tân, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Trưởng ban Tư tưởng văn hóa Trung ương, nguyên Phó Bí thư Thành ủy TP.HCM qua đời lúc 7 giờ 30 ngày 4/8/2014 tại TP.HCM vì tuổ.i cao sức yếu, hưởng thọ 88 tuổ.i.
Ông Trần Trọng Tân tại một buổi góp ý Hiến pháp.
Tên thật của ông là Trần Trọng Hoãn, sinh ngày 15/10/1926 tại xã Tân Mỹ, huyện Cam Lộ, tỉnh Quảng Trị. Ông tham gia cách mạng từ lúc còn là học sinh. Vào Đảng Cộng sản Việt Nam năm 1946, ông từng là Bí thư tỉnh ủy Quảng Trị (1950), Ủy viên Ban Tuyên huấn Trung ương Cục Miền Nam (1961-1967), Ủy viên Ban lãnh đạo đoàn chuyên gia Việt Nam ở Campuchia (1980-1986).
Trong kháng chiến chống Mỹ, có thời kỳ ông Trần Trọng Tân hoạt động bí mật tại nội thành Sài Gòn, bị địch bắt đày ra Côn Đảo, giam nhiều năm ở Chuồng Cọp cho đến ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước.
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VI và VII đã bầu ông vào Ban Chấp hành Trung ương Đảng, phân công làm Trưởng Ban Tư tưởng văn hóa Trung ương. Ngày 19/8/1991, ông thôi giữ chức Trưởng Ban Tư tưởng văn hóa Trung ương, nhận nhiệm vụ Phó Bí thư Thành ủy TP.HCM, đến năm 1996. Ông cũng từng giữ chức vụ Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP.HCM nhiệm kỳ 7-8 (từ 1998 đến 2009), trước khi nghỉ hưu.
Suốt cuộc đời tận tụy cống hiến cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, kiên định lập trường của Đảng, ông Trần Trọng Tân đã được Đảng và Nhà nước trao tặng nhiều huân chương cao quý như Huân chương Độc lập hạng Nhất, Huân chương kháng chiến chống Pháp hạng Nhì, Huân chương Quyết thắng hạng Nhất, Huân chương chống Mỹ hạng Nhất, Huân chương lao động hạng Nhất của Campuchia, Huân chương vì sự nghiệp Tư tưởng Văn hóa.
Lễ viếng ông Trần Trọng Tân được tổ chức tại Nhà tang lễ Thành phố (số 25 Lê Quý Đôn, quận 3), bắt đầu từ 11 giờ ngày 5/8. Lễ truy điệu lúc 6 giờ ngày 7/8, an táng diễn ra cùng ngày tại Nghĩa trang Thành phố, quận Thủ Đức.
Đán.h giá về ông, nguyên Chánh Văn phòng Thành ủy TP.HCM Nguyễn Trọng Xuất cho rằng ông Trần Trọng Tân là người rất tâm huyết với vấn đề xây dựng Đảng. Trong một lần nói về "Khắc phục tình trạng suy thoái về đạo đức, lối sống", ông Trần Trọng Tân từng nói, các biểu hiện suy thoái về đạo đức, lối sống trong bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên đều thuộc cấp độ đạo đức làm người, tức là bị suy thoái từ gốc. Để không bị suy thoái về đạo đức, lối sống, phải nghiêm khắc tự tu dưỡng, tự rèn luyện. Có hiểu thật sâu sắc về đạo làm người, hiểu đến mức hình thành cho được trong mình "một toà án lương tâm" đủ sức tự giám sát được mình một cách thật nghiêm khắc và thường xuyên, thì mới giữ được trọn vẹn đạo làm người.
Theo Tá Lâm
Pháp Luật TPHCM
"Kẻ ăn trái" nên rộng lòng với "người trồng cây" (P1): Mẹ đã thanh thản ra đi Bây giờ, khi rà soát lại các văn bản quy phạm pháp luật, không thấy nơi nào quy định cho người mẹ có chồng là liệt sĩ và 1 con là liệt sĩ, nhưng đã tái giá được phong tặng danh hiệu Mẹ Việt Nam Anh hùng (VNAH). Việc "vận dụng" chủ yếu là theo cảm tính. Nhưng tiếc thay, cảm tính của...