Kỳ 4: ‘Chủ soái’ giang hồ đá đỏ
Sau một thời gian tranh giành ngôi soái ở tử huyệt Quỳ Châu, cuối cùng, giang hồ lãnh địa má.u cũng tìm ra cho mình một ngôi vương mới với cái tên Vi Văn Phong, thường gọi là Phong “trọc”.
Khi chúng tôi tìm đến Quỳ Châu, tướng cướp rừng xanh một thủa vừa chế.t được 3 tháng. Nghe đâu, Phong chế.t do bị ung thư gan.
Thời hoàng kim của đá đỏ, một bước Phong đi, có hàng chục đệ tử, lâu la tháp tùng thuố.c phiệ.n, gái đẹp dâng đến tận miệng. Ấy vậy mà ngày Phong vĩnh biệt cõi dương gian, chỉ có vợ và con tiễn đưa. Số phận và cuộc đời một tên tướng cướp khét tiếng, từng làm khuynh đảo cả miền Tây xứ Nghệ rốt cuộc cũng bị chôn vùi dưới 3 tấc đất.
“Thiên hạ đệ nhất Phong”
Hồ sơ Vi Văn Phong lưu tại Tòa án nhân dân tỉnh Nghệ An còn ghi rất rõ về những tội danh mà y từng gây ra thời kỳ hoàng kim của đá đỏ.
Trước khi thống lĩnh giới giang hồ đất Quỳ Châu, Phong đã từng có 2 tiề.n án về tội trộm cắp và trấn lột. Những ngày tập trung cải tạo tại trại giam, Phong đã nhanh chân kết nối với 1 số tay anh chị khét tiếng. Tất cả hẹn ngày ra tù, sẽ tái hợp tại đất đỏ Quỳ Châu.
Ra tù ngày trước, hôm sau y đã xuất hiện tại Quỳ Châu. Bấy giờ đã là những tháng đầu năm Tân Mùi (1991) – thời điểm mà cơn sốt đá đỏ đạt tới đỉnh điểm.
Hồ sơ Vi Văn Phong lưu tại Tòa án nhân dân tỉnh Nghệ An còn ghi rất rõ về những tội danh mà y từng gây ra thời kỳ hoàng kim của đá đỏ. Ảnh: Q.Huy
Trở về Quỳ Châu khi giang hồ đã có chủ, ngôi chủ soái hiện giờ đang do Sơn “cụt”, Phương “tay trái” và Tường “lợn” nắm giữ. Lập tức, Phong tập hợp anh em thời còn ở trong tù với nhau để kết nghĩa huynh đệ, thành lập hội “Lương sơn bạc”, ý định thâu tóm quyền lực nơi đây vào tay mình.
Tuy nhiên, để thống lĩnh giang hồ không hề đơn giản. Chỉ mất vài ngày, “hồ sơ” về thủ lĩnh các băng nhóm đã nằm trong tay Vi Văn Phong. Rất nhiều người đã khuyên y nên bắt tay với một nhóm giang hồ, để dẹp yên các nhóm còn lại.
Là một tên khát má.u khét tiếng, từng vào tù ra tội nhiều lần, từng ra tay sát phạt các nhóm du đãng nên Phong đâu dễ dàng thỏa hiệp. Với y, hoặc giang hồ đất đá đỏ này nằm trong tay mình, hoặc là bỏ xác nơi đây. Thỏa hiệp với Phong “trọc” khác nào đầu hàng, tự chuốc nỗi nhục vào tiếng tăm của mình.
Mà đối với Phong, điều đáng sợ nhất trên đời là để kẻ khác xúc phạm. Theo hắn, trong giang hồ có thể bị tù, b.ị đâ.m ché.m đến tàn phế, thậm chí b.ị giế.t cũng là chuyện bình thường. Nhưng nếu để bị xúc phạm thì bắt buộc phải tẩy rửa vết nhơ ấy bằng má.u chứ không có một sự thương lượng, nộp phạt hay đền bồi nào khác.
Thời điểm này, Phong “trọc” không nghĩ đến tiề.n, không cần hợp tác, mà tất cả là “danh dự”. Danh dự giang hồ là số má. Khi số má bị tổn thương, bô.i nh.ọ thì phải rửa bằng má.u. Hắn cũng hiểu rằng: rửa thù thành công cũng thường có nghĩa là chấm hết đời kẻ trả thù.
Thống lĩnh giang hồ
Video đang HOT
Trong thế “tam quốc” do giang hồ đá đỏ thống lĩnh bây giờ, kẻ mà Phong “ngán” nhất không phải là Sơn “cụt” , Phương “tay trái” mà chính là Tường “lợn”. Sơn “cụt” từng gây ra những trận huyết chiến kinh hoàng tại đồi Hoa cỏ may với số lượng đàn em lên đến cả gần trăm tên, nhưng Phong không ngán.
Phương “tay trái” – một đại ca có số má từ đất Vinh dạt về, từng làm mưa làm gió ở thành phố Vinh cũng không khiến y quan tâm. Kẻ mà y nể đôi phần chính là Tường lợn – một tên sát thủ, sẵn sàng x.ả sún.g vào kẻ đối diện nếu thích.
Đại úy Nguyễn Ngọc Bình, nguyên chiến sỹ phòng CS 113 kể về lai lịch của Tường “lợn” – một trong những tên giang hồ cộm cán thời kỳ đầu của đá đỏ. (Ảnh: H.Sang)
Lại nói về Tường “lợn”. Y tên thật là Tạ Hữu Tường (SN 1953, trú quán tại xã Nghĩa Lộc, huyện Nghĩa Đàn). Theo Đại úy Nguyễn Ngọc Bình, nguyên chiến sỹ phòng CS 113, Tường lợn lúc nào cũng thủ sẵn 2 khẩu sún.g K54 trong người.
Gặp biến, y sẵn sàng xả đạn để tẩu thoát. Có lần, Tường “lợn” dí sún.g và cướp của Châu “lé” (Kim Bôi, Hòa Bình) một lô đá đỏ, trị giá khoảng hơn 100 triệu. Đàn em Châu lé chống cự, chưa kịp cầm dao vung nhát ché.m vào người y, đã bị y siết cò.
Một đường đạn cày nát dưới chân tên hạ thủ của Châu “lé”. Dù tiếc đứt ruột lô hàng trị giá cả trăm triệu, nhưng Châu “lé” đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt, dâng hết cho Tường lợn. Cũng chính Tường lợn, sau này khi bị lực lượng công an truy đuổi, đã nã 2 phát đạn để mở đường má.u tẩu thoát.
Nguyễn Văn Đường, một trong những trợ thủ đắc lực của Phong “trọc”. (Ảnh: Q.Huy chụp lại)
Tường “lợn” bị bắt ngay say đó không lâu. Đối thủ mà Phong “trọc” ngán nhất giờ đã nằm trong trại giam bóc lịch. Thời cơ đã đến, Phong quyết định xưng vương.
Trong các hạ thủ đắc lực của Phong, người cần phải nhắc đến nhiều nhất là Nguyễn Văn Đường (người ở huyện Hưng Nguyên), thường gọi là Đường “lỳ”, Đường “mặt rộ”. Đường cũng là người từng có nhiều tiề.n án, từng bị đi tù cùng thời với Phong. Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, ra tù, y và Phong “trọc” gặp nhau tại Quỳ Châu, quyết tâm bằng mọi giá thống nhất giang hồ.
Thượng tá Nguyễn Cảnh Chanh – Phó trưởng phòng Cảnh sát 113 công an tỉnh Nghệ An, người từng cắt rừng một ngày để bắt sống Đường “lỳ”, còn nhớ như in: Một lần, để răn đe đàn em, Đường đã nhằm thẳng một tên đệ tử mà siết cò.
Sau khi nòng sún.g khạc đạn, đàn em của Đường nằm giãy dụa rồi tắt thở. Gây án xong, Đường tuyên bố: “Chúng mày coi nó mà liệu hồn, nếu lừa tao, phản tao thì ắt sẽ cùng chung số phận với nó”.
Nói đoạn, y thản nhiên đi vào rừng. Trước khi đi, y còn ném về phía đàn em ánh mắt sắc lạnh của một tên “mãnh thú”: “Đứa nào báo công an, tao giế.t chế.t cả nhà”.
Thượng tá Nguyễn Cảnh Chanh, Phó trưởng phòng Cảnh sát 113 công an Nghệ An nhớ lại phút giây cắt rừng bắt sống Đường “lỳ”. (Ảnh: H.Sang)
Nếu sau này, giang hồ xem Phong “trọc” là đại ca, thì ngôi vị nhị ca, ngôi vị số 2 của giang hồ đá đỏ Quỳ Châu, không ai khác ngoài cái tên Đường “lỳ”. Chính vì có sự trợ thủ đắc lực của Đường “lỳ”, Phong “trọc” mới nhanh chóng thống nhất “thiên hạ”, chễm chệ trở thành ngôi soái của giang hồ đá đỏ.
Tường “lợn” sa cơ, thế “chân vạc” bị phá vỡ. Trước, mỗi khi có biến hay có một băng đảng nào nổi lên, Tường “lợn” cùng với Sơn “cụt” và Phương “tay trái” thường ngồi lại với nhau để bàn cách ứng phó và dẹp bỏ. Thế nhưng, từ ngày Tường “lợn” bị bắt, hội của Sơn “cụt” và Phương “tay trái” yếu thế hẳn.
Tuy nhiên, chúng không dễ gì nhường lại lãnh địa cho Phong “trọc”, dù biết rằng, đụng độ với y, muời phần thì đã có 9 phần thua.
Một trận thách đấu nghe đâu đã từng diễn ra giữa một bên là hội Sơn “cụt”, Phương “tay trái” với một bên là hội của Phong “trọc”. Chạm trán, hội của Phong “trọc” với AK, k54 và lựu đạn đã nhanh chóng chiếm lĩnh thế trận.
Thấy thời thế của mình đã hết, Sơn “cụt” cùng với Phương “tay trái” đành nhường lãnh địa cho Phong “trọc” để tránh đổ má.u cho anh em, dù rằng, để có được lãnh địa này, hội của Sơn và Phương đã đổ không biết bao nhiêu là má.u và cả mạng người.
Không phải đổ má.u và không mất nhiều công sức, Phong “trọc” với sự giúp đỡ đắc lực của Đường “lỳ” đã có ngay “giang sơn”. Giang hồ đá đỏ từ đây đã có ngôi chủ soái mới với cái tên: Vi Văn Phong.
Sau khi lên “ngôi vương”, Phong “trọc” cùng đồng đảng bắt đầu những ngày tung hoành, trở thành nỗi khiếp đảm của dân đào đá đỏ ngày ấy. Sẵn sàng nhả đạn, sẵn sàng siết cò, sẵn sàng lấy mạng sống của bất kể những ai ngứa mắt, nhóm của Phong “trọc” và Đường “lỳ” thực sự trở thành nỗi khiếp đảm của những ai có mặt tại “tử huyệt” Quỳ Châu ngày ấy.
Và, má.u lại tiếp tục đổ trên vùng đá đỏ Quỳ Châu.
Theo VietNamNet
Khi trí thức trở thành tội phạm, Kỳ 2: "Hết cơm hết rượu, hết ông tôi"
Từng nổi tiếng trong giới doanh nhân Hà Nội, với biệt danh Hưng "đô", Nguyễn Đức Hưng (SN 1980, trú tại xã Mê Linh, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình) mỗi khi "thắng quả" đều mời bạn bè ăn chơi theo kiểu "ném tiề.n qua cửa sổ". Nhưng sau khi "sa cơ lỡ vận", vợ thì biệt tăm, bạn bè xa lánh! Những đêm không ngủ, Hưng khóc đến mờ cả mắt vì nhớ thằng con trai mới 5 tuổ.i.
Hưng "đô" buồn bã nhớ về quá khứ huy hoàng và ân hận về những việc làm tội lỗi
Gã trai quê nơi đô hội
Sinh ra và lớn lên ở vùng quê Thái Bình, tuổ.i thơ của Hưng biết bao thơ mộng. Nhớ những chiều hè cùng đám bạn học phổ thông đạp xe đi dạo dọc bờ biển có triền cát trắng, ngắm cánh đồng muối và chứng kiến cuộc sống khổ cực của diêm dân, Hưng thề với đám bạn sẽ quyết học thành tài. Năm 1998, Hưng thi đỗ vào Học viện Quan hệ Quốc tế với số điểm khá cao. Cũng từ đó, Hưng rời xa vùng quê thanh bình, xa sự quản lý của gia đình, hòa vào cuộc sống náo nhiệt chốn đô thành. Với tố chất thông minh Hưng đã cầm được tấm bằng cử nhân trong ngày lễ tốt nghiệp...
Không theo đuổi chuyên ngành mình theo học, Hưng về làm quản lý cho công ty gia đình. Đang quen cuộc sống nơi phồn hoa, buồn chán sự tẻ nhạt ở quê nên chỉ một thời gian ngắn, Hưng xin vào làm ở một ngân hàng có tiếng tại Hà Nội. Cũng vì tính ham chơi, tiêu xài theo kiểu "ném tiề.n qua cửa sổ", Hưng đã phải chuyển công tác vài ba nơi.
Năm 2005, Hưng sang Mỹ du học và sau đó về nước với tấm bằng Thạc sỹ chuyên ngành Tài chính ngân hàng. Hưng thành lập Công ty Hưng Thành. Với mác Giám đốc được đào tạo bài bản ở tận trời Tây, Hưng nhanh chóng bắt được các mối quan hệ làm ăn. Đặc biệt là những hợp đồng làm đường, khai thác gỗ từ Trung Quốc mang về Việt Nam. Nhiều người quen tìm đến Hưng để đặt quan hệ làm ăn.
Giai đoạn cuối năm 2006 đầu 2007, khi thị trường nhà đất đang chững lại thì Hưng đổ tiề.n và.o kinh doanh. Trước những biến động khôn lường, Hưng bị thua lỗ thảm hại. Đứng trước vực thẳm, Hưng đứng ra nhận mua hộ xe ô tô, tuyển sinh đại học, thuê ki-ốt kinh doanh... rồi chiếm đoạt tiề.n của nhiều người quen biết.
Những thương vụ làm ăn bất chính
Chỉ vì lòng tham nhiều người đã phải chôn vùi tuổ.i trẻ trong trại giam
Tháng 2-2007, qua một người bạn, Hưng gặp và quen anh Nguyễn Quốc Tuấn (SN 1962, trú tại thị xã Chí Linh, tỉnh Hải Dương). Qua câu chuyện biết anh Tuấn có nhu cầu mua xe ô tô, Hưng nhận lời mua giúp với giá hời. Tin tưởng Hưng, anh Tuấn nhiều lần chuyển cho Hưng với tổng số tiề.n 165 triệu đồng nhưng bị Hưng cho "leo cây".
Tương tự, bằng cách khoe mình có quan hệ và có khả năng chạy được vào Học viện Ngân hàng, Hưng đã lừa chiếm đoạt của anh Lê Văn Thanh gần 300 triệu đồng để chạy cho con gái anh Thanh vào Học viện Ngân hàng.
Mở rộng điều tra vụ án, cơ quan CSĐT làm rõ Hưng còn thực hiện hàng loạt phi vụ lừ.a đả.o chiếm đoạt tiề.n của nhiều bị hại khác. Hành vi trên của Hưng đã bị TAND quận Cầu Giấy tuyên phạt 8 năm 6 tháng tù về tội "Lừ.a đả.o chiếm đoạt tài sản" và 7 năm 6 tháng tù về tội "Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản", tổng hợp hình phạt là 16 năm tù vào hồi cuối năm 2010 vừa qua.
Nỗi đau "nhân tình thế thái"
Khi làm ăn phát đạt, sau những lời tán dương của đám bạn Hưng, chẳng bao giờ nghĩ mình có ngày mạt vận. Nhưng từ khi tra tay vào chiếc còng số 8, Hưng đã bị đám bạn lánh xa. Nhưng có lẽ đau nhất, buồn nhất với Hưng về cô vợ trẻ (SN 1982).
"Trải qua những tháng năm biệt ly, tôi càng thêm thấm thía những đớ.n đa.u, mất mát quá lớn mà tôi phải trả giá cho tội lỗi của mình...". Đó là một phần lời tựa trong cuốn nhật ký "Viết từ trái tim" của phạm nhân Trần Hồng Chương (SN 1972, quê Can Lộc, Hà Tĩnh) hiện đang thụ án tại Trạm giam số 3 - Bộ Công an. Kỳ 3: Lấy lại niềm tin
Kể từ khi Hưng bị bắt đến nay, cô ta không một lời đoái hoài hỏi thăm, tệ hại hơn là đứa con trai 5 tuổ.i của Hưng cũng bị người vợ cách ly tuyệt đối. Những đêm không ngủ được, nhớ con Hưng khóc mờ cả mắt. Trong một lần đến thăm em, anh trai Hưng về nhà đến gặp vợ Hưng xin cho cháu được gặp bố một lần. Tuy nhiên, lời thỉnh cầu này đã bị vợ Hưng đã từ chối thẳng thừng. Biết chuyện, Hưng như bị hàng trăm mũ.i da.o đâ.m vào thân xác, tâm can mình..
Trách người vợ trẻ, thương cho bản thân "sa cơ lỡ vận", Hưng chỉ thấy ân hận về những phi vụ làm ăn bất chính của mình đã dẫn đến cảnh tù tội. Hưng ngậm ngùi: "Vào tù, bao nhiêu dự định làm ăn kinh tế của em mất hết. Trước khi bị bắt, em định làm dự án sản xuất cồn ở các tỉnh Lào Cai, Cao Bằng, Lạng Sơn... giờ thì đã đổ bể và điều đó có lẽ chẳng bao giờ là hiện thực. Em luôn tự nhủ phải quyết tâm cải tạo tốt để được hưởng khoan hồng, sớm trở về với gia đình người thân. Mới vào tù được mấy tháng, nghe tin ông ngoại, bà ngoại và đứa em con ông chú mất mà em chẳng thể nào đưa tang được. Buồn lắm anh ạ!".
(Còn nữa)
Theo ANTD
Tội lỗi trượt dài Trong khi những đối tượng có ý đồ xấu, lợi dụng nghề giúp việc để ra tay phạm pháp thì nhiều gia chủ lại rất chủ quan. Điều này thể hiện ở chỗ quá tin tưởng vào người giúp việc, hớ hênh trong việc cất giữ tài sản quý, không chấp hành quy định khai báo tạm trú, thậm chí còn không biết...