Không đủ can đảm dứt bỏ đi tình đồng tính
Em gần 20 tuổ.i mà không xác định được công việc, không chịu đi làm, chỉ suốt ngày online này nọ.
Tôi là les. Tôi và em quen nhau cũng hơn hai năm và trải qua nhiều cung bậc cảm xúc: đau khổ, vui vẻ, hạnh phúc… Tuy nhiên, em có nhiều điều làm tôi mệt mỏi. Khi làm gì trái ý em, em hay bực bội. Mỗi lần đó nếu tôi không chịu xuống nước, em sẽ chử.i rồi đán.h tôi, bất kể lúc nào. Kể cả là ở nhà tôi, em mà bực lên rồi, em không hề để ý xung quanh. Có lần em còn đán.h tôi trước mặt đám em tôi và bọn chúng phải vào can mới được. Những lần như thế, tôi đều muốn rời xa em nhưng chỉ cần em năn nỉ, tôi lại tiếp tục bỏ qua.
Khoảng hai tháng trở lại đây, tôi thấy em thay đổi. Em nghe lời tôi hơn. Tôi nói gì em cũng đều đồng ý, em biết quan tâm tới tôi và điều đó làm tôi thấy rất vui. Nhưng tôi thấy lạ một điều là mỗi khi đi chơi về, em không còn nhắn tin hỏi tôi có bị sao không? (tại nhà tôi hay đóng cửa sớm, nên mỗi lần đi chơi về khuya, tôi hay bị la mắng). Tôi lên mạng thì luôn thấy nick của em sáng, bất kể giờ nào. Chính vì những điều đó làm tôi nghi ngờ em. Tôi hỏi em sao dạo này em thay đổi vậy thì em đều nói không có gì.
Một ngày, tôi và em đi xem phim, có người nhắn tin cho em. Tôi hỏi là ai thì em bảo là bạn. Tôi đòi đọc tin nhắn nhưng em không chịu. Tôi giật điện thoại thì thấy tin nhắn gửi đến: “Em đang làm gì vậy?”. Em trả lời tin nhắn: “Em đang ở ngoài đường, có gì khi về em nhắn tin cho anh”. Tôi bắt em giải thích nhưng em chỉ im lặng. Em nói không có gì hết, chỉ là bạn vậy thôi. Tôi điên người lên, đòi chia tay rồi chở em về.
Khi về nhà, tôi hy vọng em sẽ nhắn tin để giải thích với tôi nhưng chẳng có một tin nhắn nào cả. Tôi online rồi nhắn tin vào nick của em để hỏi. Khi đó, em mới bảo đó là một người thích em. Tôi nói em bảo người đó đừng nhắn tin làm phiền nữa thì em trả lời em không làm được như vậy. Người ta thích em là quyền của người ta. Em nói em biết em có lỗi với tôi nên lúc nào gặp tôi, em đều đối xử tốt. Rồi em bảo đã đến lúc tôi và em nên kết thúc vì chị em sắp về Việt Nam, em không thể tiếp tục quen tôi, cuộc sống của em giờ không lối thoát… Em còn nói nhiều lắm, khiến tôi vô cùng đa.u đớ.n.
Video đang HOT
Cả hai gia đình đều biết chúng tôi quen nhau nhưng nhà tôi không ngăn cấm và vẫn chấp nhận cho em về ở bên tôi. Vì thế, tôi không hiểu tại sao em lại nói vậy. Tôi đâu phải là không phấn đấu. Dù gia đình dư sức lo cho tôi nhưng tôi vẫn đi làm, vẫn biết đặt mục tiêu cho mình. Nhưng sau khi nghe những lời nói đó của em, tôi vẫn chấp nhận chia tay.
Hai ngày sau, tôi nhắn tin cho đòi gặp em. Và em đã kể cho tôi về người đó. Em quen người này khi chơi nhảy Audition. Người đó thường thức khuya để nói chuyện với em, không như tôi, lúc nào cũng chỉ biết ngủ. Tôi cố giải thích với em là đi làm về đã mệt lắm rồi lại phải đưa đón em đi học, đi chơi nên về nhà chỉ muốn nghỉ ngơi, không còn sức để online nói chuyện cùng em. Tôi năn nỉ em rất nhiều, mong em quay lại nhưng cuối cùng em bảo vì tôi là con gái nên dứt khoát phải chia tay.
Hai năm quen nhau, đến giờ em mới nói với tôi những câu như vậy. Nhưng tôi chẳng thể xa em. Hàng ngày vẫn đưa đón em, người đó vẫn gọi điện thoại cho em và tôi lại đa.u đớ.n. Tôi hỏi em về người đó, em bảo rằng đã gặp mặt và nhận xét: “Bình thường, xấu, chẳng có gì nổi bật”. Em thích qua lại với người đó vì em thấy vui vui, có điều gì đó mới mẻ.
Được nửa tháng, chính tôi chủ động chia tay vì không muốn tình trạng này tiếp tục nữa. Nhưng đến giờ, em lại năn nỉ tôi. Em bảo em đã chán người đó rồi, em muốn gặp tôi… Em nói rất nhiều và khiến tôi mềm lòng. Khi đến gặp, em đối xử với tôi tốt lắm. Tôi hỏi gặp nhau để làm gì khi mà em không xác định ở bên tôi trọn đời? Em nói cho em thời gian nhưng tôi đã mệt mỏi với tính cách trẻ con của em. Em gần 20 tuổ.i mà không xác định được công việc, không chịu đi làm, chỉ suốt ngày online này nọ. Tôi nên làm gì với cuộc tình này? Tôi muốn kết thúc vì biết quen em cũng chẳng đi đến đâu nhưng không đủ bản lĩnh rời xa em
Theo VNE
Tôi cần chị ở bên tôi dù chỉ là thương hại
Tôi yêu và ghen với người yêu đồng tính của mình. Tôi đau đến mức không muốn sống khi thấy chị nhắn tin với người phụ nữ khác.
Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo và phải lên thành phố làm ăn, bỏ lỡ việc học trong sự hối tiếc. Tôi thuộc tuýp người trầm lặng, ít nói. Thời gian qua nhanh, tôi có người yêu nhưng rồi lại chia vì hai bên gia đình không chấp nhận. Nhưng điều đa.u đớ.n là tôi đã trao cho anh tất cả những gì mà tôi từng gìn giữ. Chúng tôi trải qua những ngày tháng thật đau khổ và rồi cũng kết thúc vì hết nợ với nhau, chia tay trong im lặng, không hề đau khổ.
Thời gian sau đó, tôi không yêu ai nữa. Cho đến một ngày, khi người chị ở chung với tôi đi công tác xa, tôi gặp một chị - người từng yêu chị cùng phòng tôi. Chị ấy đến bên tôi, luôn yêu thương và dành cho tôi những tình cảm đặt biệt. Những ngày sau đó, chúng tôi đã ngủ chung với nhau rồi chuyện gì đến cũng đã đến. Đêm hôm ấy, chị hôn tôi nhiều lắm. Không hiểu sao lúc đó tôi chỉ quý chị như một người chị thôi nhưng tôi lại không có phản ứng gì, cứ để chị ấy hôn tôi như vậy.
Chúng tôi lúc đó làm chung công ty nhưng rồi trớ trêu thay, tôi phát hiện ra mình cũng yêu chị ấy. Chúng tôi về quê, lại ngủ chung với nhau, lại hôn nhau. Rồi khi rời quê lên Sài Gòn, chúng tôi cứ lao vào nhau như hai con hổ đói. Có lần, chị hỏi tôi có phải tôi đã ngủ với người đàn ông khác không thì tôi nói dối là không. Và rồi những yêu thương, giận hờn làm tôi đau khổ. Tôi buồn lắm vì trong tình yêu tôi luôn là người bị thiệt. Tôi biết đó là sai lầm nhưng làm sao tôi có thể quay lại được khi tôi đã quá yêu rồi.
Ảnh minh họa
Tháng ngày trôi qua, tôi thật sự rất hạnh phúc khi được ở bên chị, được yêu thương chị. Biết bao sự ghen tuông rồi cũng qua. Nhưng lần này thì khác rồi. Chị chuyển qua một công việc khác, còn tôi đã chuyển sang làm kế toán cho công ty khác. Sang chỗ mới, có hai người bạn cứ suốt ngày đeo bám chị, làm tôi khó chịu lắm. Cứ gặp nhau thì thôi, còn không gặp thì về nhà nhắn tin liên tục, có khi đến một giờ sáng. Tôi thương chị lắm vì chị còn phải đi làm sớm. Thế là tôi khóc và nhắn cho chị bao điều trách móc. Tôi ghen nhưng chỉ làm vậy thôi chứ không có gì quá đáng. Nhưng sao chị thấy khó chịu và không ngủ chung với tôi nữa.
Tôi đau lắm. Tôi đã xác định yêu chị rồi. Dù đó là sai lầm nhưng chắc tôi mắc nợ chị nên cứ trả cho hết nợ đi. Lúc này đây, tôi càng đa.u đớ.n hơn khi thái độ chị lạnh nhạt với tôi. Tôi yêu chị và muốn giữ người mình yêu có gì là sai sao? Chính chị là người đến với tôi cùng bao yêu thương và hứa hẹn để rồi tôi được gì đây ngoài đau khổ? Đã hơn một tuần rồi ngày nào tôi cũng khóc, cũng nhắn tin nhưng chị không trả lời, về nhà với vẻ mặt lạnh tanh rồi lủi thủi ra ngủ một mình. Đến khuya nhìn xuống vẫn thấy chị nhắn tin cho ai đó.
Xin hãy cho tôi lời khuyên tôi phải làm sao đây? Khi không có chị, tôi không làm gì được hết. Không có chị, mọi thứ như sụp đổ trước mặt tôi. Tôi đau lắm, nói chung tôi cần chị. Nếu có thể đó là tình thương của người chị cũng được nhưng sao lại khó khăn với tôi quá. Làm sao tôi có thể quên được đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên đi. Phải chăng chị đã thay đổi nhưng hai người kia , một thì không phải "cùng kênh" và người còn lại rất đẹp nhưng đã có gia đình và con 8 tuổ.i. Gia đình chị ấy sắp tan vỡ và tôi sợ chị lại đến với người đó.
Tôi phải làm sao để giữ chị bên mình đây? Tôi đang đau khổ, một sự đau khổ không thể tâm sự cùng ai, kể cả người thân của mình. Rồi cuộc tình này sẽ đi về đâu đây, công việc tôi thế nào đây? Tôi không tập trung làm gì được cả. Có lúc tôi định chế.t đi nhưng sợ gia đình tôi không chịu nổi nên tiếp tục chứ cuộc đời này nếu không có chị thì làm tôi đau khổ lắm. Xin hãy giúp tôi với!
Theo VNE
Không thể giữ người yêu chỉ vì đồng tính Tôi yêu và biết rằng cô ấy đến với tôi không phải vì tiề.n nhưng vẫn phải buông tay bởi tôi không thể cho cô ấy mái ấm đúng nghĩa. Tôi là người đồng tính nữ (les), là chủ doanh nghiệp. Tôi có trình độ và sống hết mình cho công việc, tích cực tham gia các hoạt động xã hội. Cũng như...