Không còn là con gái, chồng vẫn “giữ” đến tân hôn và…
Sự thật mà tôi nhận được từ người chồng hoàn hảo là một đòn đ.ánh ghê gớm lên một người phụ nữ như tôi.
Tôi sinh ra tại một tỉnh thuộc vùng Đông bắc, sống giữa cái thời tiết lạnh và không khí trong lành nên sinh ra tôi có một làn da trắng ngần, cũng cao và khá xinh xắn theo nhận định của mọi người.
Tôi xuống thành phố này học tập, lập nghiệp. Ngày còn là sinh viên, tôi được rất nhiều chàng trai chú ý. Nhưng tôi lại không ưng ai cho đến ngày gặp Tùng, anh nhẹ nhàng, nhà nơi đây và lại theo đuổi nhiệt tình lắm. Tôi đồng ý yêu anh, yêu nhau chưa được nửa năm, anh đã rủ tôi lên giường. Thật sự mà nói thì do tôi dại dột, ngu ngốc tin tưởng vào cái tình yêu c.hết tiệt ấy. Thế nên, chỉ lấy được sự trong trắng của đời người con gái của một đứa con gái ngu dại như tôi. Anh ta rời đi nhanh chóng, lặn đâu không còn thấy tăm hơi.
Ảnh minh họa.
Tôi ôm mối hận với đàn ông từ đó, đến tận lúc ra trường, đi làm, trải qua thời gian hơn 3 năm, tôi vẫn không thể mở lòng với ai cho đến ngày gặp Mạnh, chàng trai bạn thân của cậu bạn cùng quê.
Mạnh tán tỉnh tôi nhẹ nhàng, không nhiệt tình như người khác, nhưng ở anh lại toát lên sự chân thành. Bên tôi nửa năm, theo tôi tốt với tôi ngần ấy lâu anh mới ngỏ lời hỏi tôi làm bạn gái. Tôi gật đầu, anh cười ôm tôi vào lòng. Tôi có nói với anh rằng từng mất niềm tin vào đàn ông vì từng bị lừa như thế. Nên tôi không sẵn sàng cho việc đòi hỏi từ anh. Dù là nói trước vậy, nhưng cũng lạ, yêu nhau hơn 1 năm sau, anh vẫn không hề có lấy 1 lần đòi hỏi tôi.
Thật sự thì có được nhắc đi chăng nữa, con trai lại còn trẻ như anh, tôi không thể tưởng tượng được khi đi bên bạn gái mình mà không hề có một chút cảm giác gì sao mà không đòi hỏi. Hay tại tôi chưa đủ hấp dẫn. Có một lần tôi hỏi dò và ngỏ ý cùng anh vào nhà nghỉ, dù sao chúng tôi cũng yêu nhau đến nay đã gần 2 năm rồi. Tôi cũng cần bến đỗ cho đời mình rồi. Vậy là tôi đ.ánh đổi, tôi đem chính mình ra thử. Nhưng vào nhà nghỉ, Mạnh chỉ hôn tôi, rồi ôm tôi ngủ. Tôi hỏi thì anh nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng rồi nói:
Video đang HOT
- Vì anh muốn dành cho đêm tân hôn, anh muốn cho em bất ngờ…
Đúng thì bất ngờ thật, cái thứ mà anh cho tôi thật sự bất ngờ. Chúng tôi cưới nhau đến nay đã được 1 tháng, nhưng chưa một lần anh động vào người tôi. Người đàn ông bên tôi, chăm sóc yêu thương tôi, khiến tôi tin tưởng suốt bằng đó lâu lại che giấu một bí mật khủng khiếp đến như thế. Tôi biết làm sao, nếu cứ sống một cuộc sống thế này với người đàn ông không thể thực hiện được nghĩa vụ của một người chồng với mình.
Theo Một Thế Giới
Đàn bà dễ cười cũng là người dễ khóc, còn lúc tan nát nhất họ sẽ im lặng
Chỉ đến khi thấy cô ấy lẳng lặng xếp đồ và dợm bước ra khỏi cửa nhà, tôi mới hiểu rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi đang chao đảo hơn lúc nào hết.
Khi nghe người khác nói rằng hôn nhân khó khăn lắm, tôi từng tưởng tượng đó chỉ là những trận cãi vã vặt vãnh, những buổi tối ôm gối xuống sofa nằm và rồi sau đó mọi chuyện sẽ yên ổn. Thế nhưng không, hôn nhân quả thực không phải trò đùa và những kẻ không ý thức được tầm quan trọng của nó như tôi sớm muộn cũng nhận được bài học thích đáng.
Chúng tôi trải qua 6 tháng đầu rất ngọt ngào nhưng mọi chuyện rắc rối bắt đầu nảy sinh khi vợ tôi có thai. Sức khỏe cô ấy không tốt, việc mang một sinh linh lớn dần trong người càng khiến cô ấy thêm mệt mỏi và kiệt sức. Tôi đề nghị vợ nghỉ làm cho tới khi sinh nở, cô ấy đồng ý.
Tôi đáng lẽ nên là người chồng biết thấu hiểu và thông cảm cho vợ. Nhưng khi đó, tôi chỉ chăm chăm nhìn vào gánh nặng kinh tế đè nặng lên vai mình. Mất một người đi làm, mọi chi phí đều tăng thêm gấp bội. Tôi căng thẳng triền miên trong áp lực công việc, về đến nhà chỉ biết chỉ trích vợ không làm nên trò trống gì, là thứ ăn bám trong gia đình. Tôi chẳng mảy may quan tâm đến vợ, hỏi thăm tình hình sức khỏe hay đưa cô ấy đi khám thai lại càng không. Mỗi lần vợ nhắc đến chuyện đó, tôi chỉ lạnh lùng đưa t.iền cho cô ấy và bảo đi một mình đi.
Tôi đã vô trách nhiệm bỏ bê vợ vào lúc cô ấy cần tôi nhất (ảnh minh họa)
Tình trạng đó cứ thế tiếp diễn cho đến khi vợ tôi sinh con. Tôi tiếp tục bù đầu trong công việc, không thể thức đêm dỗ con cùng cô ấy, không thể để ý khi con biết lẫy, biết bò. Suốt một năm đầu tiên có con, tôi gần như để mặc cô ấy loay hoay trong nghĩa vụ người mẹ.
Để rồi năm thứ 2, sau bữa tiệc sinh nhật mừng đầy năm của con tôi, vợ tôi lẳng lặng xếp đồ đạc, để lại lá đơn li hôn và ra khỏi nhà. Tôi sừng sộ với vợ, tôi nghĩ cô ấy quá tham lam và ích kỉ. Tôi là người duy nhất kiếm ra t.iền trong căn nhà này, mọi sinh hoạt, mọi điều kiện vật chất cô ấy và con sở hữu đều là từ tôi. Vậy mà cô ấy còn đòi hỏi điều gì nữa? Trước những câu nói độc ác của tôi, vợ chỉ im lặng. Và đến lúc ấy tôi mới nhận thấy có điều gì không ổn ở cô ấy.
Vợ tôi gầy xơ xác, đôi mắt cô ấy trũng sâu, làn môi nhợt nhạt và cả khuôn mặt không có nấy chút sức sống. Cô ấy tiều tụy đến mức như một người phụ nữ 40 chứ không phải chỉ mới gần 30.
Tôi nhận ra con chúng tôi không bỗng dưng mà lớn khôn, khỏe mạnh. Căn nhà chúng tôi sống không bỗng dưng mà sạch sẽ, ngăn nắp. Tôi không bỗng dưng được chăm lo cẩn thận đến từng chiếc áo, chiếc quần và cả cà vạt. Vợ tôi âm thầm sắp xếp, lo liệu tất cả những việc đó. Những nỗi vất vả không tên rút cạn t.uổi trẻ của cô ấy, biến cô ấy thành người phụ nữ đáng thương đang đứng trước mặt tôi đây.
Tôi hoảng hốt ôm chầm lấy vợ và xin lỗi hết lời. Sự im lặng của người phụ nữ là biểu hiện cho nỗi đau khổ tận cùng của cô ấy. Chúng tôi ngồi cả đêm trò chuyện với nhau, và tôi học được 4 bài học để cứu lấy cuộc hôn nhân bên bờ vực thẳm.
Chỉ đến khi thấy dáng vẻ tiều tụy của vợ, tôi mới tỉnh ngộ
Bài học 1: Ngừng kể công
"Của chồng công vợ", người chồng có thể làm ra được nhiều t.iền nhưng nếu không có vợ đằng sau ổn định hậu phương, anh ta cũng khó lòng thuận lợi làm việc. Những công việc không tên của người phụ nữ đôi khi còn vất vả gấp nhiều lần đàn ông.
Bài học 2: Vợ chồng không thể thiếu sự chia sẻ
Một vài câu hỏi quan tâm, một cái ôm hay một nụ hôn vào buổi sáng có thể cải thiện quan hệ vợ chồng rất nhiều. Đừng ngại trò chuyện, đừng ngại cãi nhau, miễn là cả hai đều sẵn sàng nhận lỗi và rút kinh nghiệm sau những cuộc cãi vã đó.
Bài học 3: Tuyệt đối không được để bụng
Đừng mang suy nghĩ ai nợ ai trong cuộc sống vợ chồng. Vợ bạn mang đứa con của bạn trong người, nếu tính ra, bạn nợ cô ấy cả đời vì điều đó.
Bài học 4: Muốn hàn gắn phải có sự chân thành
Đừng chỉ buông ra những lời hứa hẹn suông. Người phụ nữ yêu bạn có thể bất chấp tin tưởng bạn, nhưng cô ấy sẽ không cam chịu mãi mãi. Người phụ nữ yêu bạn có thể không nỡ nói ra những lời chỉ trích bạn, nhưng ánh mắt thất vọng của cô ấy cho bạn biết sẽ có dấu chấm hết tại đây.
Đó là 4 bài học tôi học được để thêm yêu vợ và cứu lại cuộc hôn nhân của chúng tôi.
Theo Phununews
Tôi chiều quá khiến vợ không còn hiền dịu như trước Cang ngay vợ cang thay đôi tinh tinh. Cô ây hay nôi giân thât thương, co khi con noi nhưng lơi xuc pham lam tôi buôn nhiều. ảnh minh họa Tôi cươi vơ khi đa hơn 35 tuôi, vơ nho hơn tôi 10 tuôi, chung tôi quen nhau gân 4 năm mơi cươi. Trong thơi gian quen, chung tôi rât hơp nhau, măc...