Không có anh, không niềm vui
Biết bắt đầu từ đâu nhỉ, khi bây giờ trong em là một khoảng trống mênh mông vô tận. Không thấy vui, không biết buồn. Một chiều nắng nhạt, một đêm không trăng không sao, một dòng nước đứng, một cơn gió lặng nó giống như em bây giờ.
Hờ hững sống, gượng làm việc, lặng lẽ trong cuộc đời như một hòn đá lăn lóc. Tuy cứng rắn, mạnh mẽ nhưng cô đơn, bất lực và lạnh lùng. Anh không bao giờ biết, không bao giờ hiểu được vì giờ đây em không thể gặp được anh, không bao giờ.
Không phải là em không muốn, không phải anh không thể mà là anh không còn thấy vui khi ở bên cạnh em. Vậy thì giờ đây anh đã làm cho em hiểu rằng yêu một người là mình phải rời xa người ấy khi không thể mang lại hạnh phúc cho người mình yêu cho dù sự xa cách ấy khiến cho người ta xó.t x.a biết bao nhiêu.
Em mong anh đạt được tất cả những gì anh mong ước, hạnh phúc của anh không giống hạnh phúc của em, nhưng thấy anh hạnh phúc là niềm an ủi lớn nhất của em trong quảng đường còn lại.
Video đang HOT
Em biết anh sẽ hạnh phúc vì anh là tuýp đàn ông vốn được phụ nữ yêu thương như một định mệnh.
Anh ơi, em “cưng” anh nhiều lắm! Không có anh, làm sao có niềm vui nỗi buồn
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sợ mọi điều khi không có anh
Anh yêu dấu, lại thêm một đêm nữa không có anh. Hai tuần, mười bốn ngày, với em như dài vô tận, nỗi nhớ anh cứ dày thêm mãi. Em tưởng chừng như tuyệ.t vọn.g trong cô đơn. Em sợ bóng chiều tà khi hoàng hôn tắt nắng cũng là lúc chúng mình phải xa nhau.
Em sợ màn đêm bao phủ xuống căn phòng này khi mà nhìn vào chỗ nào em cũng thấy bóng hình anh. Cơn bão lòng cứ mỗi ngày lại dâng cao em đi về lẻ bóng đơn côi.
Không có anh để trò chuyện, để tâm sự cùng nhau, chia sẻ cùng nhau những buồn vui của cuộc sống, để trải lòng mình cho mình hiểu nhau hơn. Vài dòng nhắn gửi qua YM, đâu có thể nói hết lòng mình nhưng dù sao cũng làm lòng em ấm lại.
Em khóc thầm lặng lẽ, nước mắt cũng chẳng thể nào vơi đi nỗi nhớ anh, muốn lấy lại cân bằng cuộc sống nhưng sao không thể. Liệu rằng mình sẽ cùng nhau đi được đến đâu. Đoạn đường phía trước còn nhiều chông gai, liệu có ai cùng em song hành ?
Em sợ đến một lúc nào đó anh sẽ ra đi. Em đâu có quyền đòi hỏi cho mình một điều gì chỉ dám giữ lại cho riêng mình một tình cảm thiêng liêng nhất mà em hàng trân quý.
Tình yêu nó cũng như một dòng sông phải có bên lở, bên bồi thì mới trọn vẹn cũng như hạnh phúc gia đình.
"Cho dù bãi mật phù xa
Dẫu không bên lở chẳng là dòng sông".
Anh yêu, điều em muốn nói cùng anh rất đơn giản vậy thôi. Em sợ đến một ngày nào đó anh xẽ rời xa em. Anh sẽ tuột khỏi vòng tay em. Em có cố gắng níu kéo lại cũng không thể được. Anh có hiểu cho lòng em không? Nếu không thể cùng nhau đi hết đoạn đường dài, nếu không thể bên nhau đến mãn chiều xế bóng, nhưng mỗi bước anh đi em luôn mong làm người bạn đồng hành, tuy không vai kề, vai bước.
Để đến một lúc nào đó, khi đã đi gần hết cuộc đời mình, chân chồn, gối mỏi, ngoái đầu nhìn lại sẽ thấy bóng hình em luôn dõi theo anh, luôn mong có bước chân anh từ xa vọng lại.
Em không muốn anh buồn khi em đi xa, em hiểu lòng anh. Hãy hiểu cho lòng em. Anh luôn trong trái tim em, không ai có thể thay thế anh được. Hãy tin em nhé. Em yêu anh. Hôn anh thật nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy về với em anh nhé Gần 2 năm quen nhau đối với em đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất và vui nhất. Tuy có buồn và biết bao đau khổ nhưng vì bên cạnh em luôn có anh nên mọi chuyện đều được giải quyết một cách êm đẹp. Hai năm ấy không quá ngắn và cũng chưa phải là quá dài đúng không anh nhưng...