Khoảng trống
Tưởng rằng thời gian có thể làm em quên được anh, nhưng không phải thế, tối nay em lại thấy giật mình khi vô tình nghe một ai đó hát bài hát mà em mà em vẫn rất thích, mặc dù khó nhưng anh đã cố hát tặng em.
“Tội tình” bài hát đó buồn đúng không anh? Buồn như chính em bây giờ vậy. Hàng ngày, em vẫn thường nghe nó nhưng không còn là do anh hát tặng em. Anh à, anh giờ thế nào, thời gian xa anh thật kinh khủng, thời gian đó quá là dài đối với em, nhiều khi em thấy cuộc sống thật vô nghĩa và chán nản. Em thấy mình cần một ai đó để trút bỏ hết những ấm ức em phải chịu đựng trong thời gian vừa qua. Em cần một bờ vai để có thể cho em điểm tựa để em thấy mình thật yếu đuối và lúc đó em chỉ có thể nghĩ đến anh, nhắn tin rồi lại xóa, bấm số máy của anh rồi em lại tắt và em cứ thế một mình trong những ấm ức những giọt nước mắt mặn chát và những ý nghĩ mâu thuẫn nhau.
Giờ đây những ý nghĩ về anh thật mâu thuẫn, em vừa thấy yêu lại vừa ghét anh nữa. Em biết rất rõ lý do vì sao anh và em phải xa nhau, anh biết và em biết nhưng không ai có đủ can đảm để nói với nhau. Cả hai như đang chạy trốn một điều gì đó, em biết trong cuộc sống này chúng ta sẽ mãi không bao giờ thuộc về nhau vì anh đã có điểm dừng chân của mình và chúng ta không thể vượt qua cái ranh giới đó.
Anh à, em nhớ anh nhiều lắm, em cũng không biết mình đang viết gì trong trạng thái nửa say nửa tỉnh này nữa, lẽ ra em phải thấy vui trong những buổi liên hoan như thế này mới đúng, nhưng hình như em chưa thể quên anh chưa thể trở lại được như xưa một người luôn cởi mở và vui vẻ, hồn nhiên và yêu đời.
Thời gian sẽ làm em bớt nhớ về anh, nhưng nó không thể làm em quên được anh, sống hạnh phúc bên gia đình của mình anh nhé, còn em, em sẽ lại cố để vẫn là mình, để cuộc sống không còn tẻ nhạt có ý nghĩ hơn lúc này.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi đau ngọt ngào
"Anh hứa sẽ đưa em đi suốt cuộc đời, mà sao không đưa được đoạn đường em đi. Anh hứa sẽ ôm em khi gió đông về mà giờ đây một mình em đứng trong mưa".
Thời gian tuởng xoá nhoà tất cả và làm lành vết thương mà anh đã tạo vết thương đó cho em,và cũng chính em cũng góp phần làm nên vết thương ấy. Nhưng nó cũng không là bài thuốc hữu hiệu như người ta vẫn nói. Có đôi lúc vết thương lòng em vẫn đau vì rỉ m.áu khi ngồi một mình khi nhớ về anh, khi nghĩ về tình yêu.
Em đau mà không sao nói được thành lời, không ai có thể hiểu, một mình em cứ ôm nỗi đau ấy vết thương ấy trong lòng. Có những lúc em không chịu nổi muốn gọi cho anh, viết cho anh nhưng mỗi lần như vậy có cái gì đó cản em lại.
Nghĩ về anh một chút rồi lại thôi và em lại xoa dịu vết thương đang rỉ m.áu của mình. Dù hận anh bao nhiêu nhưng em vẫn cầu chúc cho anh hạnh phúc, hạnh phúc bên những người thân yêu của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Liệu có thể như thế nữa không Chúng mình đã quen nhau chục năm có lẻ, nhưng những kỷ niệm chúng mình có với nhau thì đếm trên đầu ngón tay phải không anh. Nhưng anh có biết là em yêu anh ngay từ lần đầu gặp anh, vì có lẽ bất cứ người con gái nào gặp anh cũng thích, anh không nhưng đẹp trai mà lại là con...