Khiếp đảm vì chồng c.uồng d.âm
Trên giường, anh như con mãnh thú “yêu” điên loạn khiến tôi khiếp đảm.
Đọc những dòng tâm sự của người phụ nữ trong bài Bị t.ra t.ấn tình dục vì ngoại tình tôi mới nhận ra rằng, đâu đó trong cuộc sống này còn rất nhiều người phụ nữ mà t.ình d.ục với họ là một ác mộng vì sự c.uồng d.âm của chồng.
Nếu giờ tôi bỏ chồng, mọi người chắc hẳn sẽ cho rằng tôi bị điên hoặc tôi là loại đàn bà không ra gì. Chỉ có không ra gì tôi mới ly hôn với người chồng yêu thương và chiều chuộng mình hết mực như thế. Tôi quá may mắn khi yêu và lấy được anh. Anh đàng hoàng, tử tế, yêu thương vợ, lo được cho gia đình nhỏ một cuộc sống sung túc.. chỉ bằng ấy điều thôi đã khiến anh trở thành một người chồng đáng mớ ước với nhiều người. Và tất nhiên với tôi, niềm tự hào được làm vợ anh là quá đỗi lớn lao.
Nếu có một điều ước tôi chỉ mong sao anh đừng yêu tôi nhiều đến thế. Hẳn nghe tới đây mọi người sẽ nghĩ tôi có vấn đề về thần kinh bởi vì chẳng có người phụ nữ nào lại muốn chồng không yêu thương mình. Nhưng quá đúng là tình yêu ấy đã khiến tôi phải đối diện với sự kinh hãi không nói được thành lời.
Anh sẽ là một người chồng hoàn hảo nếu như d.ục v.ọng trong người anh không mạnh mẽ tới vậy. Đêm tân hôn trở thành nỗi khiếp đảm với tôi. Sự đau đớn của việc tấm màng trinh bị rách không thấm vào đâu so với những tác động mạnh bạo mà anh tạo ra. Ngay lần đầu tiên anh đã khiến tôi thực sự choáng váng vì kiểu yêu c.uồng d.âm của anh. Chính vì thế mà tôi thấy t.ình d.ục không còn là sự tuyệt vời mà trở nên sợ hãi và ghê tởm.
Sau đêm tân hôn, vùng kín của tôi bị chấn thương mạnh, c.hảy m.áu và đau buốt tới mức tôi không thể đi lại cũng không thể làm gì được. Tôi sợ hãi xa lánh anh và anh phát khóc lên vì sự lạnh lùng của tôi. Anh cầu xin tôi tha lỗi với lí do chỉ vì lần đầu tiên anh được gần gũi vợ nên mới không kiểm soát được hành vi của bản thân nên làm tổn thương tôi chứ anh không phải là người cục súc. Thương chồng, hơn nữa lại thấy anh quá yêu mình nên tôi ôm anh vào lòng và bỏ qua mọi chuyện.
Sự c.uồng d.âm của chồng khiến tôi gặp quá nhiều chấn thương ở vùng kín (Ảnh minh họa)
Suốt những ngày vết thương vùng kín chưa lành anh không hề dám đòi hỏi tôi chuyện đó. Anh chiều chuộng tôi hết mực, không cho tôi động chân, động tay vào bất cứ việc gì. Vì không thể nói rõ cho người nhà anh biết lí do vì sao tôi bị như vậy vì nó chuyện tế nhị nên mẹ chồng tôi thấy tôi yếu ớt như vậy lại nghĩ tôi hành chồng. Ai đời dâu mới về nhà chồng đã kêu ốm, kêu đau rồi để chồng làm mọi việc nên mẹ chồng tôi kêu ca: “Thằng này nó đội vợ lên đầu”. Nhưng bất chấp tất cả, anh vẫn bênh vực và chiều chuộng tôi. Tình cảm đó của anh khiến tôi vỡ òa trong hạnh phúc và tin rằng chỉ vì quá yêu tôi nên lần đầu anh không kiềm chế được. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ sống sao để anh được tự hào về vợ.
Nhưng giá mà cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi không có những buổi đêm thì tốt biết bao. Anh hiền lành, dịu dàng và tốt quá đỗi những mỗi khi màn đêm buông xuống anh lại như biến thành một con mãnh thú. Khi vết thương vùng kín vừa lành, anh lại hùng hổ “yêu” tôi. Sự bạo dâm của anh khiến tôi nhìn anh như một con quái vật. Tôi không biết tới cảm giác hưng phấn, đam mê hay cái mà người ta vẫn gọi là khoái cảm là gì. Với tôi, mỗi phút giây chồng “vồ” lấy cơ thể tôi để yêu thương chẳng khác nào t.ra t.ấn cực hình. Tôi chỉ cảm thấy đau đớn toàn thân và khiếp đảm. Cuộc “yêu” nào tàn anh cũng ôm tôi xin lỗi vì đã làm tôi đau, làm tôi sợ.
Video đang HOT
Tôi không biết trách chồng vì điều gì, bởi anh đối xử với tôi quá tử tế. Lẽ nào trách anh vì anh đã quá yêu vợ. Tôi cứ nhủ lòng chỉ thời gian đầu như vậy thôi rồi dần dần thời gian sẽ làm cho anh vơi đi sự mạnh mẽ đấy khi hai vợ chồng đã bén hơi, quen mặt. Nhưng dường như điều đó lại không đúng với anh. Nhiều hôm anh ôm tôi vào lòng thủ thỉ: “Em là một người vợ thật tuyệt vời, vì thế mà lần nào anh cũng bị hút vào em một cách mãnh liệt”. Có lẽ người vợ khác sẽ rất hạnh phúc khi nghe chồng nói vậy nhưng với tôi, tôi lại rùng mình vì mường tượng tới những lần anh “yêu” tôi.
Không phải anh không biết mình quá bạo dâm nhưng mỗi khi lên giường anh như một người khác bị điều khiển không kiểm soát của bản năng. Sau mỗi lần “yêu”, thấy tôi quằn quại, đau đớn anh lại lo sốt vó lên. Càng thế trong cuộc sống vợ chồng anh lại càng yêu thương chiều chuộng tôi hơn gấp bội. Anh chăm chút cho tôi từng li từng tí đến nỗi gia đình anh khó chịu với tôi còn bố mẹ tôi thì mừng thầm vì con mình lấy được người chồng tử tế.
Sự cuồng loạn của anh trong t.ình d.ục khiến tôi bị tổn hại nghiêm trọng về cơ quan s.inh d.ục. Vết thương vùng kín của tôi vừa mới kịp lành anh lại khiến cho nó trầm trọng hơn. Nhiều lần tôi đau tới mức không thể đi lại được. Tôi yếu đi trông thấy. Tôi phải đi khám bác sĩ nhiều lần. Tôi phát ngượng lên khi bác sĩ nhìn tôi tới tái khám quá nhiều và gắt lên: “Bảo kiêng khem mà không chịu, cứ ham hố như thế này bao giờ mới khỏi được”. Tôi có cảm giác họ nhìn tôi như một người đàn bà quá nhiều nhục dục, tôi tủi thân cực độ. Mỗi lần như thế chồng tôi lại vỗ về, an ủi và nhận lỗi về mình.
Tôi muốn chạy trốn khỏi người chồng c.uồng d.âm nhưng không thể vì anh quá yêu thương, chiều chuộng tôi (Ảnh minh họa)
Về phía gia đình chồng, bố mẹ chồng bắt đầu ngán ngẩm vì cô con dâu yếu đuối như tôi. Bố mẹ nghĩ tôi tiểu thư, điệu vợi, lười biếng nên từ ngày về làm dâu tới giờ cứ suốt ngày đau ốm. Trong mắt gia đình nhà chồng, tôi giống như một cô vợ chỉ quen hạch sách và bắt chồng làm. Tôi đã từng khóc rất nhiều vì điều đó nhưng không biết làm sao để giải quyết. Tôi không thể làm được việc gì vì những tổn thương nghiêm trọng mà cơ thể đang trải qua. Nhưng tôi cũng không thể thú nhận với mọi người vì sao tôi như thế.
Chuyện con cái của tôi vì thế cũng bị ảnh hưởng. Dù không có ý định kế hoạch nhưng hơn nửa năm trôi qua tôi vẫn chưa thể thụ thai vì những chấn thương vùng kín của tôi. Bố mẹ chồng càng lo lắng hơn gấp bội. Đã không biết bao lần tôi muốn chốn chạy khỏi anh. Tôi sợ những lần hai vợ chồng gần gũi. Nhưng tôi lại không thể làm được điều đó khi nghĩ tới sự tận tâm, chăm chút và tình yêu lớn lao mà anh dành cho tôi. Tôi không nỡ rời xa anh.
Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này thì tôi sẽ chịu được tới bao giờ? Cuộc sống vợ chồng còn rất dài, tôi không thể chịu cả đời trong cảnh bị bạo lực trong t.ình d.ục như thế này dù cho anh yêu và tốt với tôi đi chăng nữa. Tôi sợ rằng cái bản năng đó trong anh không thể nào thay đổi được. Vậy thì chẳng thà chúng tôi giải thoát cho nhau lúc này, khi mà chưa có con cái. Mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều vì chúng tôi không làm khổ các con. Nhưng làm sao tôi có thể rời xa anh khi mà anh tốt và yêu tôi như vậy. Và trong thâm tâm tôi, tôi cũng còn yêu anh nhiều lắm. Tôi phải làm gì lúc này để thoát khỏi sự bế tắc của cuộc sống hôn nhân?
Theo Eva
Uất hận vì không bắt được tên họ Sở trả "món nợ" truyền kiếp
Khi tôi đang quằn quại trong nỗi đau mất con và những cơn co thắt tử cung thì anh ta diện quần áo bảnh bao đi tán tỉnh người con gái khác. Thử hỏi quả báo đâu?
Chào các bạn!
Tôi là độc giả thường xuyên của chuyên mục. Sau khi đọc bài viết: "Mãn nguyện vì trả thù được người đàn ông đểu giả" và các comment của các bạn độc giả, tôi có vài lời thế này.
Đầu tiên tôi rất khâm phục chị tác giả. Tôi hiểu nỗi đau bị cướp mất trinh tiết, hai lần phải bỏ đi giọt m.áu đào và tới năm lần sảy thai là động lực thúc đẩy chị trả thù như vậy. Chỉ có ai ở trong nỗi đau đó mới thấu hiểu nỗi đau của chị và cảm thấy hả hê lắm.
Tôi cũng có hoàn cảnh giống chị. Nhưng khác hơn là tôi bị như thế lúc t.uổi cũng xấp xỉ t.uổi băm. Có người đùa tôi đó là biến cố của t.uổi hai mươi bảy. Tôi đau lắm chứ, uất ức lắm chứ khi bị c.ưỡng b.ức.
Từ tình yêu tôi trở nên ghét cay ghét đắng người đàn ông đó. Vì đang trong giai đoạn cãi nhau mà tôi không biết mình có thai ở lần đó. Đến khi chậm tháng, thử que lên hai vạch thì anh ta bỏ rơi tôi. Gia đình anh ta cũng vậy.
Kẻ tung, người hứng nhưng họ cũng dồn tôi vào nước phải phá thai. Những lời nói của chị gái và mẹ anh ta khi ấy, tôi không bao giờ quên được.
Từ bé tôi đã sống chỉ biết học hành và làm con ngoan. Tôi ít khi tiếp xúc với cảnh ồn ào, bon chen, va chạm. Những hoàn cảnh éo le, t.àn s.át, đối đầu lẫn nhau, tôi chỉ xem trên phim, đọc trên báo. Đến khi rơi vào hoàn cảnh của mình tôi mới nhận thấy trên đời không có gì là không thể.
Thật sự nếu gia đình anh ta không muốn cho con tôi được sinh ra thì chỉ cần dùng những lời tử tế là được. Đằng này họ cố gắng hết sức thể hiện mình là những kẻ vô học. Họ nói với tôi không có t.iền ăn lấy t.iền đâu cưới vợ cho con.
Họ còn bảo, con gái thời nay quan hệ trước hôn nhân và phá thai một lần không sao cả. Ngày xưa họ còn từng phá thai mấy lần ấy mà. Vì t.uổi tôi và anh lấy nhau về làm ăn không nên nổi mà họ nỡ bỏ đi cháu ruột của mình, chà đạp lên cuộc sống, lòng tự trọng của tôi và bố mẹ tôi.
Anh ta thì tỏ ra là kẻ có hiếu với mẹ vì không dám làm trái lời. Giữa chữ tình, chữ hiếu thì chữ hiếu phải nặng hơn.
Mọi người bảo cuộc sống công bằng lắm sao? Có nhân có quả sao? Tôi và gia đình tôi chỉ biết câm lặng trước sự bạc tình của những con người tàn bạo đó. Chỉ biết cố gắng sống và quên đi nỗi đau.
Khi tôi phá thai được mấy ngày, họ tung mấy chục triệu ra sắm cho anh ta một chiếc xe máy mới toanh. Rồi chị gái anh ta còn có thai kịp để đón quý tử năm Rồng. Họ vẫn sống an nhàn hạnh phúc đó thôi.
Anh ta có tỏ ra hối hận nhưng đó chỉ là những lời nói đầu môi. Khi tôi đang quằn quại trong nỗi đau mất con và những con co thắt tử cung thì anh ta diện quần áo bảnh bao đi tán tỉnh người con gái khác. Quả báo đâu? Tôi cứ chờ, chờ mãi mà thấy họ vẫn bình thường đó thôi. Họ có một lời hỏi thăm tới tôi và gia đình tôi không?
Khi đọc bài viết của chị, tôi thấy sướng lắm. Tôi cũng ước mình có đủ sự mạnh mẽ để làm hại những con người đó. Nhưng tòa án lương tâm lại không cho phép tôi đủ dũng khí và sự kiên nhẫn như chị. Tôi thương họ để nhận lại nỗi đau một mình phải gặm nhấm? Sao tôi không san sẻ nó với họ cho công bằng nhỉ?
Chắc mọi người lại khuyên tôi nên chờ đúng không? Tôi chấp nhận chờ vì có câu nói: "Đời cha ăn mặn, đời con khát nước". Anh ta không trả cho tôi món nợ này thì con cái anh ta sẽ phải trả nợ hộ cha nó. Tôi lại thấy thật không công bằng.
Làm thế những người vô tội tự dưng lại bị kéo vào vòng xoáy ân ân, oán oán. Đời này trả nợ thay cho đời khác và không bao giờ ngừng lại ư? Còn người gây ra tội ác ấy có được nếm trải vị đau đớn một lần nào đâu. Nếu có quả báo và sợ quả báo diễn ra với mình thì những kẻ đàn ông đó đã biết sống tốt để được hưởng phúc rồi.
Cuộc sống sẽ không có nạn phá thai vì người cha trốn tránh trách nhiệm. Không có những vụ t.ự t.ử vì thất tình, không có những hoàn cảnh làm mẹ đơn thân, không có những em bé sinh ra phải nương nhờ cửa chùa rồi. Tôi ủng hộ một nửa cách trả thù của chị.
Tòa án có xử các vụ kiện nào khi cả nam và nữ đủ t.uổi công dân quan hệ t.ình d.ục trước hôn nhân và chối bỏ trách nhiệm đâu. Nếu có luật bắt những gã đàn ông Sở khanh thì chị em chúng ta đâu có phải nhọc công nghĩ kế trả thù.
Và trước khi có bộ luật về tình yêu bảo vệ phụ nữ trước những người đàn ông đểu giả đó thì các cô gái hãy tự học cách bảo vệ chính bản thân mình nhé. Đừng để lầm lỡ như chúng tôi mà tội những đ.ứa t.rẻ vô tội. Chúc các chị em luôn mạnh mẽ.
Theo afamily
Hãnh diện chồng Bắc yêu chiều vợ như nữ hoàng Tôi cũng là gái Sài Gòn thứ thiệt ra làm dâu đất Bắc đây. Nhưng trong mắt chồng tôi, nhất vợ, nhì vợ... đến cuối cùng vẫn là vợ. Tôi được yêu chiều như nữ hoàng. Đọc bài tâm sự "Ân hận vì trót lấy chồng người Bắc quá độc đoán", tôi thấy bức xúc quá. Hình như bạn Hoa Oải Hương đã...