Khi chồng là ‘Hoạn Thư’
Chồng tôi vừa đọc xong tin đã dí sát điện thoại vào mặt tôi, mắt long lên, giọng đay nghiến: “giờ thì hai năm rõ mười nhé, mày hẹn hò với trai, lừa dối tao bao lâu nay rồi?” Tôi ớ người chưa hiểu chuyện gì thì đã nhận một cái tát như trời giáng của chồng vào mặt. Mắt hoa lên, m.áu mũi tôi đổ ra, tràn xuống miệng mặn chát.
ảnh minh họa
Chúng tôi cùng làm trong một khu chế xuất, anh làm quản lý phân xưởng còn tôi làm công nhân trong dây chuyền sản xuất. Anh nói năng nhỏ nhẹ, được lòng mọi người nhưng 32 t.uổi rồi vẫn chưa có người yêu. Biết anh “phòng không”, cả phân xưởng xúm vào gán ghép anh với tôi, dù tôi nhỏ hơn anh tới 13 t.uổi. Tôi nhận lời yêu anh vào đúng ngày sinh nhật tròn 20 t.uổi mà không hề băn khoăn nghĩ ngợi gì đến khoảng cách chênh lệch hơn một con giáp về t.uổi giữa chúng tôi.
Về làm dâu nhà anh được hai năm, tình yêu của chúng tôi nhân lên với sự ra đời của cô công chúa nhỏ xinh xắn, giống cả bố và mẹ. Gia đình anh cũng là công chức, điều kiện kinh tế khá ổn định nên chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng nhưng không khí gia đình luôn hòa thuận, vui vẻ.
Video đang HOT
Khi con gái được hơn một t.uổi, đã bắt đầu lấy lại được vóc dáng sau khi sinh nên tôi bắt đầu may sắm quần áo mới, thay đổi kiểu tóc và trang điểm nhẹ mỗi khi cần đi ra ngoài. Không muốn chồng nghĩ ngợi nên tôi luôn ý thức việc mình là gái có chồng và hạn chế tối đa việc đi một mình mà không có anh cùng đi. Mỗi lần gặp bạn bè, không ít người đã xuýt xoa khen tôi “gái một con”, mấy lần đầu, chồng tôi có vẻ vui vui vì những lời khen tặng dành cho vợ mình, nhưng càng về sau, anh càng tỏ rõ thái độ khó chịu. Phản ứng đầu tiên của anh là dứt khoát không cho tôi mặc đẹp và trang điểm khi đi ra đường, sau đó là thái độ cáu kỉnh, soi mói mỗi khi tôi có điện thoại hoặc tin nhắn. Nhận thấy sự thay đổi ấy của chồng, tôi càng cố thanh minh thì chồng tôi càng nặng nề, cho rằng tôi đua đòi, se sua để cặp bồ.
Một buổi tối, tôi đang rửa bát dưới bếp thì điện thoại có tin nhắn, chồng tôi vừa đọc xong tin đã dí sát điện thoại vào mặt tôi, mắt long lên, giọng đay nghiến: “giờ thì hai năm rõ mười nhé, mày hẹn hò với trai, lừa dối tao bao lâu nay rồi?” Tôi ớ người chưa hiểu chuyện gì thì đã nhận một cái tát như trời giáng của chồng vào mặt. Mắt hoa lên, m.áu mũi tôi đổ ra, tràn xuống miệng mặn chát.
Sợ bố mẹ chồng và nhất là con gái chứng kiến cảnh này, tôi gắng gượng đi rửa mặt rồi nhặt chiếc điện thoại bị chồng ném chỏng chơ dưới đất. Dòng tin nhắn của một người bạn hàng xóm ở quê hiện lên: “Anh lên rồi, em rảnh thì qua nhà anh lấy quà nhé”. Trời ạ, đây là quà của mẹ tôi nhờ người hàng xóm cầm lên cho cháu ngoại, là mấy chục trứng gà quê và ít gạo nếp bà tự cấy trồng.
Tôi vào phòng, nói trong nước mắt với chồng về xuất xứ của cái tin nhắn ấy, nhưng anh bỏ ra ngoài, không nghe. Từ ấy đến nay đã gần nửa năm, anh luôn hằn học, theo sát tôi từng bước. Không chỉ có vậy, anh cắt nát nhiều bộ quần áo mới của tôi, mỗi lần vợ chồng gần nhau, anh đều sỉ vả tôi với những câu nặng nề, đau đớn. Tôi đã rất cố gắng để giải thích cho chồng nhưng anh không thay đổi. Tôi mệt mỏi quá rồi và cũng không biết mình có thể vì con mà chịu đựng người chồng có m.áu “Hoạn Thư” này thêm bao lâu nữa…
Theo VNE
Em ế đơn giản vì em thích thế!
Dù thâm tâm em vẫn thấy cao giá và kiêu hãnh lắm, nhưng thôi cứ tự nhận là ế đi để những người hay gọi em như thế được vui lòng.
Các chị cùng cơ quan nhìn em đầy thương cảm, lúc nào cũng đay nghiến "còn đứng đấy mà te nhe, xem thằng nào nó máy môi thì nhận lời đi chứ, bằng t.uổi mày chị có con lên bốn rồi đấy".
Có anh còn bảo thật: "Cô xem thế nào mau mau gấp gấp đi, kẻo mùa đông đến không ai cho mượn chồng đâu". Em chỉ nhoẻn cười, đoạn anh vỗ vai: "Nếu không chê thì để anh làm mối cho mấy thằng bạn. Nó biết sống và giỏi giang lắm, nhưng em phải chịu khó kiên trì, đợi mỗi đợt sắp tết, quốc khánh hoặc ngày chiến thắng... nói chung là các dịp ân xá của nhà nước ấy". "Này, không phải nhìn anh bằng ánh mắt ấy nhé, bọn từ trại ra kinh nghiệm sống đầy mình, từng trải ngọn nguồn, thế mới đáng quý, hơi bị hiếm".
Em á khẩu, rồi biết mình là ai luôn và kể từ đó quyết định treo "tình trạng" trên trang cá nhân: "Nhận đi xem mặt tất cả những anh bình thường mà chưa vợ".
Thực ra em cũng từng có một t.uổi trẻ sôi nổi chẳng kém ai, và một tình yêu khiến nhiều người phải nghiến răng ken két. Tình yêu sét đ.ánh chói tai ấy bất ngờ đến bên em mang theo một chàng trai quá sức hoàn hảo. Em cũng cố gắng mà vun vén đắp xây, nhưng họ trên cả tuyệt vời nên đòi hỏi người yêu cũng phải cân xứng và em thấy nặng nề.
Em ra đi trao lại cơ hội cho hơn hai người khác, kể cũng là tạo phúc cho con cháu sau này. Giờ họ chẳng còn nhớ nhung gì em nữa nên em mong lòng mình cũng bớt du dương, bâng khuâng đi.
Năm tháng trôi qua lòng em đã ít cồn cào hơn, để mà có thể dễ dàng, bình thản nhìn thẳng vào vấn đề, rồi sẵn sàng cười vang cho lên bàn cân đong đo hơn thiệt về những sự lựa chọn ngày trước. Nhớ lại những gì họ cần ở em và buộc em phải căng mắt, căng đầu ra đáp ứng giờ nghĩ lại em cũng tự thấy phục mình. Nếu ở lại em có còn là em, có gạt bỏ được sỹ diện để mà âm thầm chịu đựng kiếm tấm chồng sáng giá? Khả năng là không thể, vì thế ra đi là một tất yếu, nó cũng có cả một thời kỳ quá độ chứ không phải đùng một phát mà mù quáng đi lên ngay.
Ra đi để trưởng thành hơn, để ngẫm sâu hơn về thời thế và con người, để mình được tiến bộ và tự trau dồi lại tư tưởng của bản thân. Rút lui để học lại cách tự biết yêu thương bản thân, có yêu mình thì người khác mới thấy mình đáng yêu.
Được trở lại tự do với em là những giây phút gần như được thư giãn sau những ngày căng thẳng ức chế. Áp lực nếu có thì cũng trong tầm em chịu đựng và kiểm soát được, không ức ứa nước mắt như ngày xưa. Em có thời gian cho mình hơn, được trao đổi, giao lưu với nhiều người cũng đẹp đẽ và tuyệt vời không kém. Bận rộn nên em chẳng thừa thời gian tương tư mà ngồi đó ân hận, tiếc nuối...
Kể lể dài dòng văn tự một tí để nói lên rằng em cũng thuộc diện bình thường, biết yêu, biết rung động, cũng có nhiều kẻ nhòm ngó chứ không phải thuộc diện hâm đơ, dở dang chả ai buồn động đũa. Em ở một mình, em ế đơn giản vì em thích thế, khi mà chưa tìm được người hợp gu.
Theo VNE
Bạn trai suốt ngày đay nghiến chuyện quá khứ Anh ấy điện thoại cho bạn bè em để tra khảo, ngày nào cũng nói về quá khứ khiến em rất khổ tâm. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang gặp phải một chuyện buồn, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em năm nay 23 t.uổi, bạn trai em 25 t.uổi. Chúng em yêu nhau được một năm rồi. Thực ra...