Kẻ trốn chạy tình yêu
Anh và tôi chia tay đã hơn ba năm nhưng tôi vẫn luôn nghĩ đến anh mỗi ngày. Làm sao xoá được ký ức về anh khi chúng tôi đã có đến bốn năm yêu đương. Tôi từng nghĩ, mình có thể vì anh mà cho đi tất cả.
Chuyện bắt đầu tồi tệ khi anh sa vào con đường nghiệ.n ngập. Khi đó, tôi vẫn chưa nghĩ đến việc chia tay cho đến cái ngày anh trở thành một kẻ hung bạo. Hôm đó, anh bó.p c.ổ tôi đến tím tái để cố giật chìa khoá chiếc xe khỏi tay tôi.
Trước khi bỏ đi, anh còn lột đôi bông tai, nhẫn, thậm chí cả vài chục ngàn sót lại trong túi tôi. Anh còn vừa chử.i, vừa đấ.m đ.á túi bụi cho đến khi tôi chẳng còn biết gì. Anh đang lên cơn nghiệ.n mà không còn một xu trong túi để mua thứ bột trắng chế.t người ấy.
Vài tháng sau anh gọi điện, hẹn gặp để trả lại tôi những thứ đã cướp. Tôi đồng ý nhưng chọn một nơi đông người để dễ… kêu cứu. Trong quán cà phê, vừa gặp nhau chưa kịp nói gì, anh đã quỳ sụp xuống xin tôi tha thứ, bất chấp những cặp mắt xung quanh. Anh trả lại chìa khoá xe, vàng và đưa thêm cho tôi một số tiề.n lớn. Anh khóc, giọng nghẹn ngào hối lỗi vì đã làm tôi đau và hoảng sợ. Anh nói, không bao giờ muốn làm như thế. Lúc đó, anh chẳng còn là anh. Anh hứa sẽ không bao giờ tái phạm. Quay lại với anh, tôi sẽ sung sướng và hạnh phúc.
Thật sự tôi đã mềm lòng khi nghe anh nói. Nhưng, hỏi anh có chấp nhận từ bỏ ma tuý để cùng tôi làm lại từ đầu không thì anh quanh co, im lặng. Tôi dứt khoát chia tay dù anh qu.ỳ gố.i cầu xin. Về đến nhà, tôi không ngừng băn khoăn, tìm lý lẽ biện hộ cho anh. Anh vẫn luôn yêu tôi. Anh đã trả lại cho tôi thậm chí còn nhiều hơn những gì đã lấy. Anh không nghĩ đến sĩ diện mà qu.ỳ gố.i xin tôi tha thứ giữa chốn đông người. Nếu tôi đồng ý quay lại, biết đâu tình yêu sẽ cảm hoá được anh. Và, tôi bắt đầu hy vọng, chờ đợi. Nhưng, anh đã không gọi cho tôi thêm lần nào nữa, bặt tin suốt ba năm liền.
Video đang HOT
Cách đây hai tháng, tình cờ tôi gặp lại anh. Anh chỉ còn lại da bọc xương, ghẻ lở khắp người. Tôi nhận ra anh ngay nhưng không dám nhìn. Hình như anh cũng thấy tôi và lờ đi, quay mặt về hướng khác. Anh đang “làm ăn”. Anh dùng thân thể tàn tạ của mình để làm mọi người thương hại hoặc khiếp sợ mà cho vài đồng bạc lẻ. Tôi bước nhanh qua, bỏ vào nón anh một số tiề.n không nhiều nhưng cũng đủ anh xoay xở vài ngày.
Thà tôi đừng gặp lại anh, cứ mơ mộng về một tình yêu hão. Thà tôi đừng thấy con người anh bây giờ để vẫn còn chút hy vọng từ con người cũ của anh. Tình yêu tôi dành cho anh cứ ngỡ là rất nhiều, đủ để vì anh làm tất cả, nhưng hóa ra lại không đủ lớn để thay đổi con người anh; không đủ sâu sắc để tôi can đảm bên anh vượt qua thử thách.
Theo VNE
Góc nhỏ trong trái tim em
Em mâu thuẫn với chính mình, lý trí và con tim luôn giằng xé, làm em đau lắm anh à.
Em là một cô gái 25 tuổ.i - cái tuổ.i chưa gọi là già và cũng không thể nói là còn trẻ, giống như ý nghĩa của quyển sách "Chênh vênh 25" của nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch. Đúng thật anh à! Sống 25 năm, lần đầu tiên em trải qua được cái cảm giác hồi hộp chờ một ai đó, cảm giác mừng rỡ như đứ.a tr.ẻ khi nhìn thấy một ai đó, cảm giác ngại ngùng khi nói chuyện với một ai đó, và cả cảm giác tủi thân khi nhìn thấy một ai đó bên người khác mà không thể làm gì khác được, đơn giản vì em chẳng có cái quyền được ghen đúng không anh?
Dường như ông trời đang cố tình thử thách tình cảm của hai chúng ta, em đã nghĩ rất nhiều, liệu em có đủ lý trí, có đủ mạnh mẽ để buông tay anh ra, trả lại cho cả anh và em cuộc sống như lúc đầu. Bởi lẽ, chúng ta còn phải nghĩ cho những người thân yêu đang lặng lẽ đi bên cạnh ta...
Anh và em đều nói với nhau rằng chúng ta sẽ luôn là những người bạn thân của nhau, có thể tâm sự và sẻ chia những buồn vui trong cuộc sống và cả những khi ta cảm thấy cô đơn. Em biết chúng ta đều có một người luôn yêu thương, lo lắng nhưng... em vẫn không thể ngăn con tim em nghĩ về anh. Phải chăng em đã sai rồi?
Đúng, em sai thật rồi anh à! Em không nên để trái tim mình loạn nhịp khi gặp anh, để rồi đem đến sự khó xử pha lẫn nuối tiếc của chúng ta. Có lẽ đã quá lâu rồi em không có cảm giác được yêu thương, đã lâu em thiếu đi một vòng tay, một sự ân cần mà đáng lý cặp đôi nào cũng phải có. Để rồi anh nhẹ nhàng đến bên em, lặng lẽ nhìn em, quan tâm em để rồi cướp mất ánh mắt của em từ lúc nào mà em không hề hay biết.
Một tháng bên nhau để lại trong em bao nhớ nhung, bao khó xử. Đúng ra cái đêm chia tay ấy em không nên nói ra những lời đó để hôm nay em phải đau như thế khi nhìn anh bên ai không phải em. Em không thể hiểu thật sự thì anh nghĩ gì về tình cảm của chúng ta, nhưng em lại không thể hỏi. Em cảm nhận được tình cảm của anh nhưng cũng phân vân liệu nó có phải như em nghĩ khi em biết anh luôn có một vòng tay bên cạnh.
Em mâu thuẫn với chính mình, lý trí và con tim luôn giằng xé, làm em đau lắm anh à.
Đối với em thì yêu không cần chiếm hữu, chỉ cần thấy anh vui và hạnh phúc là được (Ảnh minh họa)
Không có gì đau hơn khi phải cười tươi với anh và hỏi rằng "anh và cô ấy thế nào rồi?"; không có gì đau bằng khi hàng đêm trò chuyện cùng anh là em biết anh vừa đi cùng cô ấy... Em chỉ như cái bóng phía sau anh, thấy hết, hiểu hết nhưng chỉ biết im lặng, bởi em không có lý do gì để can thiệp vào cuộc sống của anh. Hạnh phúc với em, có chăng chỉ là những lần nói chuyện và những lần hẹn hò không đúng nghĩa...
Em biết em đã đôi lần làm ảnh hưởng đến tình cảm của anh và cô ấy, mặc dù anh chẳng hề nói hay trách gì em. Em không cố ý đâu, chỉ là em không thể ngăn đôi tay này bấm số gọi anh, đôi mắt và con tim này ngừng hướng về phía anh.
Em biết em cần quay trở lại là chính mình, em đã đi quá xa rồi nhưng có lẽ sẽ mãi không làm được. Anh biết không, cho dù mai sau có thế nào thì con tim này vẫn luôn dành một góc nhỏ cho anh, bất kể anh có nhớ đến hay không. Đó sẽ là nơi lưu giữ những ký ức về anh, và giúp em chữa lành mọi vết thương. Em sẽ nhớ về anh như một giấc mơ đẹp, lặng lẽ làm một người bạn thân bên cạnh anh, và mang đến niềm vui cho những người yêu thương em. Anh đừng lo em sẽ mệt mỏi hay đau khổ, không đâu anh! Giờ em đã không đau nữa, bởi vì nụ cười của anh là động lực, là niềm vui cho em hoàn thành những công việc mình nên làm. Đối với em thì yêu không cần chiếm hữu, chỉ cần thấy anh vui và hạnh phúc là được.
Sẽ quên một cách nhẹ nhàng, trở lại là em của ngày xưa, năng động, nhí nhảnh và tự tin, sẽ không âu sầu vì ai nữa. Cho nhau một khoảng cách, cho nhau sự riêng tư... đứng ở một nơi vừa đủ để chia sẻ nhưng tuyệt đối không "quấy rầy". Khi đó chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, đầm ấm, bình yên, không ai bị tổn thương...
Một góc nhỏ trong tim nhau là đủ rồi anh nhé!
"Có những mối quan hệ vốn dĩ biết chẳng là gì của nhau nhưng tim vẫn đau khi thấy đối phương bên cạnh người khác .."
Theo VNE
Không dám yêu vì mặc cảm tật nguyền Tôi được mọi người đán.h giá là đẹp trai và đứng đắn, gia đình cơ bản. Thực sự tôi không hoàn hảo như vậy. Tôi năm nay 23 tuổ.i, là một người khuyết tật, tất nhiên tôi biết điều ấy vì tôi có những khiếm khuyết trên cơ thể. Nhưng mọi người không ai biết điều ấy, trước mặt họ, tôi vẫn hoàn...