Hạnh phúc thật sự không phải “cái ngàn vàng”
Để “trả thù” cô ấy, tôi phải tìm được cái quý giá kia của người con gái khác.
Câu chuyện của tôi không phải trong phim ảnh, cũng chẳng phải là cổ tích… mà đấy là câu chuyện tình yêu của tôi, một tình yêu thực sự chân thành giữa cuộc đời rất thực.
Sau khi đọc bài viết “Nước mắt đêm tân hôn”, tôi cũng muốn chia sẻ với chuyên mục Tâm sự câu chuyện của tôi, về một tình yêu chân thành nhưng cũng chỉ vì cái màng trinh mỏng manh ấy mà chúng tôi đã suýt để mất nhau.
Tôi nghĩ rằng, mình cũng sẽ chẳng bao giờ tha thứ được cho người yêu như anh… bởi vì trong suy nghĩ của tôi, trinh tiết của người con gái là yếu tố quyết định để đán.h giá phẩm hạnh, sự đoan trang của người con gái. Nhưng trong một lần say xỉn, tôi đã không kiềm chế được bản thân mình và là.m chuyệ.n ấ.y với người yêu của mình. Và thật bất ngờ khi tôi đã không tìm thấy những giọt má.u đào của cô ấy trên tấm ga trải giường.
Khi biết người yêu mình không còn trinh, tôi cảm thấy khin.h b.ỉ và ghê tởm cô ấy khi đã từng “chung chạ” với người đàn ông khác. Chính vì thế, tôi đã cố tình làm cho cô ấy đa.u đớ.n, xấu hổ… cho đến khi cô ấy không chịu được sự khin.h b.ỉ của tôi, cô ấy sẽ chủ động rời xa. Trước khi cô ấy quyết định ra đi, cô ấy đã nói với tôi rằng: “ Em sẽ không tìm được ai yêu em nhiều như anh và anh cũng vậy”. Tôi chẳng thèm để ý đến những lời nói của cô ấy lúc đó. Vì với tôi, cái quan trọng nhất là trinh tiết của cô ấy, là phẩm hạnh của người phụ nữ mà tôi sẽ quyết định lấy làm vợ…
Với tôi, cái quan trọng nhất là trinh tiết của cô ấy… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Để “trả thù” cô ấy, tôi quyết định phải tìm được cái quý giá kia của người con gái khác. Một tháng, hai tháng… ba bốn tháng trôi qua… Mối tình chớp nhoáng tiếp theo của tôi là một cô gái 9x không còn trong trắng… và đến mối tình sau nữa, tôi đã tìm được cái mà tôi mong muốn. Nhưng dù chiếm hữu được “cái ngàn vàng” của người con gái khác, tôi vẫn không cảm nhận được hạnh phúc thật sự… bởi tất cả chỉ là sự gượng ép, sự tìm kiếm một điều phù phiếm, chứ không phải là một tình yêu đích thực.
Chính lúc này đây, tôi thèm được yêu và yêu thương thật sự, tôi thèm sự quan tâm, vỗ về của người con gái chín chắn đã rời xa tôi trước kia chứ không phải những cô gái 9x nông nổi, ngây thơ. Và tôi nhận thấy mình đã mất đi rất nhiều thứ kể từ khi để người con gái tôi yêu thương nhất phải ra đi. Từ một chàng trai đàng hoàng, chững chạc… tôi trở thành một kẻ không ra gì, yêu đương lăng nhăng với những cuộc tình chợt đến, chợt đi…
Tôi đã mất đi rất nhiều thứ kể từ khi mất em… kể cả những người bạn thân quen tự bao giờ, tôi cũng chẳng thèm quan tâm, để ý. Cuộc sống không có em bên cạnh, tôi chỉ biết sống cho bản thân mình, cho những cuộc chơi thoảng qua, cho những tình yêu chớp nhoáng…
Rồi một ngày, tôi quyết định ra khu đô thị, nơi tôi và em đã từng ngồi đó, đã từng chia sớt với nhau bao nỗi vui buồn, đã từng ôm ấp, âu yếm nhau bên những chiếc ghế đá… Tôi chán nản đốt từng điếu thuố.c như một kẻ bụi đời… và bỗng nhiên, một giọng nói thân thuộc lai cất lên: “ Anh hứa bỏ thuố.c với em rồi kia mà”. Chính giọng nói thân thương ấy đã khiến một thằng đàn ông tưởng chừng như đã chai lì với tất cả một lần nữa rơi nước mắt. “Em đã nói là không ai yêu anh nhiều như em mà. Em chẳng sợ mất anh đâu… em chỉ nghĩ là liệu mình có tha thứ cho anh được hay không thôi. Còn về “chuyện kia” thì về anh hỏi mẹ để biết em có lỗi gì với anh không? … Cảm ơn anh vì anh đã ở đây! Em yêu anh rất nhiều”.
Dù chiếm hữu được “cái ngàn vàng” của người con gái khác, tôi vẫn không cảm nhận được hạnh phúc thật sự… (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ hỏi: “ Tại sao em không giải thích với anh? Tại sao em bắt anh phải khổ sở như thế?”… Em chỉ lặng lẽ nói: “Em có giải thích thì anh cũng chẳng tin đâu“… Và cũng đêm hôm ấy, tôi biết rằng, người con gái tôi yêu thương bao năm qua chưa bao giờ làm gì có lỗi với tôi, cũng chưa từng phản bội tôi. Cô ấy là một người con gái đoan trang, có phẩm hạnh, đạo đức… chứ không phải “hư hỏng” như tôi đã từng nghĩ.
Đêm hôm ấy, cũng là một lần nữa tôi tìm lại được hạnh phúc thật sự của cuộc đời mình. Câu chuyện của tôi không phải trong phim ảnh, cũng chẳng phải là cổ tích… mà đấy là câu chuyện tình yêu của tôi, một tình yêu thực sự chân thành giữa cuộc đời rất thực.
Cuối năm nay, hai chúng tôi sẽ kết hôn với nhau. Đấy là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc đời tôi và cô ấy. Chúng tôi sẽ được ở bên nhau, được thành vợ thành chồng, được chung sống dưới một mái nhà hạnh phúc… Tôi tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ phải làm cô ấy khổ vì tôi nữa. Tôi sẽ bù đắp cho những lỗi lầm mà tôi đã gây ra cho cô ấy, người con gái tôi hết mực yêu thương!
Lam Chiều ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Chia tay... vì em không còn trinh trắng
Tôi không còn ham muốn khi biết Tuyết không còn cái ngàn vàng của người con gái (Ảnh minh họa)
Sau cao trào của cuộc hòa hợp thân xác, tôi nhanh chóng tụt hết hưng phấn khi thấy Tuyết không còn cái ngàn vàng của người con gái.
Hai mươi tuổ.i, tuyết thực sự rất xinh đẹp. Ở con người em toát lên vẻ đẹp mặn mà chín chắn của một người con gái miền Trung, cùng với cái tính lí lắc lúc nào cũng có thể vui cười, nó dễ khiến bất kỳ gã đàn ông nào cũng bị thu hút. Tôi ấn tượng với gương mặt hài hòa với chiếc mũi cao và hàng mi cong của em ngay từ cái nhìn đầu tiên. Rõ ràng quán bar đông đúc hôm ấy toàn những người đẹp, vậy mà mắt tôi cứ dán chặt về phía Tuyết, không muốn nhìn đi chỗ khác.
Sau này có nhiều lần được cùng em đi chơi, tôi mới nhận ra Tuyết còn rất hiểu tâm lý đàn ông. Em có thể nói nhiều câu chuyện, bày nhiều trò vui khiến tôi như bị hút hồn vào đó, quên hết những căng thẳng trong công việc hay bực dọc thường ngày. Chúng tôi thích tụ tập ở những quán bar nhạc nổi ầm ĩ và la cà ở những con đường náo nhiệt của Thành phố. Khi tôi đặt lên môi em nụ hôn đầu tiên và ôm chặt em trong tay, Tuyết mỉm cười đẩy tôi ra xa, giả vờ giận. Tôi lại kéo em vào lòng, cắn nhẹ lên đôi môi đỏ xinh xắn làm Tuyết bật cười, đôi mắt cong cớn: "Còn lâu em mới lên giường cùng anh...". Tôi thở dài trong lòng, thì ra... Tuyết từng trải và hiểu đời hơn tôi tưởng.
Tôi thầm hạnh phúc vì đã được em trao cho tất cả (Ảnh minh họa)
Tôi lại cố gắng rút ngắn cái khoảng cách "còn lâu..." của em, như ham muốn của bất kỳ thằng đàn ông nào trước một người phụ nữ đẹp. Đó là lần đầu tiên tôi là.m chuyệ.n ấ.y trong nhà mình. Mê mẩn và gấp gáp, tôi quấn riết lấy làn da mịn màng và vòm ngực của em, muốn nuốt lấy từng hơi thở và nhịp tim vội vã đậ.p trong lồng ngực ấy. Tuyết của tôi thật đẹp... tôi thầm hạnh phúc vì đã được em trao cho tất cả. Thế nhưng sau cao trào của cuộc hòa hợp thân xác, tôi nhanh chóng tụt hết hưng phấn khi thấy Tuyết không còn cái ngàn vàng của người con gái. Một nỗi thất vọng lớn lao xâm chiếm hồn tôi, rồi nó nhanh chóng thay thế bằng sự tức giận vô cớ. Tuyết im lặng quay mặt đi, tránh ánh nhìn ngập tràn tia bỏng rát của tôi. Rồi như một thằng quẫn trí, tôi bật dậy vơ quần áo, lao ra khỏi ngôi nhà của chính mình.
Từ hôm ấy tôi cắt đứt mọi liên lạc với Tuyết. Có lần em đến nhà riêng và cơ quan chờ gặp nhưng tôi đều tránh mặt. Sự cố chấp và hận thù mà tôi dành cho em vẫn chưa lúc nào nguôi. Lòng trách em như một người đàn bà phụ bạc gian dối. Phải, tôi hận em chỉ vì tôi đã tin ở em quá nhiều - Tôi đã tin ở một người đẹp từng trải biết hết mọi ngõ ngách chơi bời trong cái thành phố này sao? Tôi đã tin ở một người con gái ít tuổ.i đời mà hiểu đàn ông hơn chính bản thân họ sao? Tôi đúng là một kẻ ngu ngốc...
Một tháng trời tôi như hóa điên, đi làm về là bia rượu rồi lăn ra ngủ, căng thẳng và bực dọc chất ngất. Mấy thằng bạn thân chọc đùa: "Hiếu công tử sát gái đến thời kỳ... gái sát". Mặc kệ, đàn bà vốn bạc, tôi không cần phải bận tâm nữa.
Tôi trách em như một người đàn bà phụ bạc gian dối (Ảnh minh họa)
Một hôm, tôi đột ngột nhận được lá thư của Tuyết, một lá thư viết tay chỉ vẻn vẹn mấy dòng: " Anh Hiếu à, hãy tha thứ cho em. Em sẽ đi khỏi nơi này để bắt đầu lại tất cả. Anh hãy quên em đi. Chúc anh bình an!". Tôi nắm chặt bức thư, con tim hối muốn lao ra khỏi lồng ngực. Một lần nữa vì em mà như hóa dại, tôi phóng xe đến nhà trọ của Tuyết, gọi khản cổ để được tin em đã chuyển đi. Số điện thoại không liên lạc được. Thì ra, Tuyết đã bỏ tôi... Giờ phút này mới biết, con tim tôi cần em đến nhường nào. Nước mắt bất lực của một thằng đàn ông không kìm nổi, lời của em quay cuồng trong đầu tôi: "Hãy quên em đi...".
Nhưng biết bao giờ tôi mới quên được em đây?
Hiếu Trang (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Tình yêu lạc lối Không ít lần em đã muốn rời xa anh... (Ảnh minh họa) 27 tuổ.i, em chẳng có gì trong tay, ngoài những phút giây ngắn ngủi bên anh. Em lặng lẽ nhìn anh để anh đi về phía người vợ hiền đang chờ anh về với những bữa cơm ngon cùng với đứa con gái xinh xắn và đáng yêu. Em dùng mọi...