Hai cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ và lời dặn cuối cùng của mẹ chồng
Trước khi mất, mẹ chồng gọi tôi vào nói, bà có hai cuốn sổ tiết kiệm trị giá 1 tỷ đồng, bà dành hết cho vợ chồng tôi, bà dặn tôi hãy chăm sóc tốt cho con trai và cháu bà.
Ngày bước lên xe hoa, tôi cứ nghĩ rằng, từ đây cuộc sống của tôi sẽ có nhiều thay đổi, tôi sẽ không còn được tự do tụ tập bạn bè, đi làm giờ giấc phải nghiêm chỉnh. Chưa kể, làm gì cũng phải ngó trước nhìn sau, vì tôi sống cùng mẹ chồng. Khi đó, tôi đã tưởng tượng ra đủ thứ có thể xảy ra trên đời, mà không biết rằng, tất cả chỉ là do tôi tưởng tượng ra.
Đêm đầu tiên ở nhà chồng, tôi đã tự dặn bản thân, phải mạnh mẽ, cứng rắn không để mẹ chồng bắt nạt, tôi nghĩ ra mọi tình huống nếu mình gặp phải mình sẽ như thế nào. Nhưng rồi, khi sáng đầu tiên ở nhà chồng, tôi ngủ quên tới hơn 9h sáng mới dậy. Tôi tá hỏa xuống bếp, cứ nghĩ sẽ bị mẹ chồng mắng, nhưng mọi chuyện khác xa tôi nghĩ.
Thấy tôi, mẹ chồng cười dịu dàng, bà nói: “ Sao con không ngủ thêm chút nữa, mới có 9h thôi, hôm nay đang là ngày nghỉ mà”. Khi đó, tôi cứ nghĩ bà đang cố tình nói thế để tôi xấu hổ, tôi thầm nghĩ vậy.
Những ngày sau, tôi vẫn dậy muộn, mẹ chồng vẫn vui vẻ, không hề trách mắng tôi. Có hôm, tôi hẹn đồng hồ 6h sáng, nhưng khi tôi dậy, bà đã ở dưới bếp để nấu nướng chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà. Dường như hiểu được suy nghĩ của tôi, bà nói: “Mẹ già rồi, giờ mẹ không ngủ nhiều được nữa, mẹ làm, coi như mẹ tập thể dục thôi, con đừng áy náy”.
Gia đình tôi không thể không có người mẹ tuyệt vời ấy (Ảnh minh họa).
Rồi tôi dần quen với nếp sinh hoạt của mẹ chồng, bà không chỉ dậy sớm, mà việc nhà bà cũng giúp tôi đảm đương hết. Khi tôi sinh con đầu lòng, bà là người duy nhất chăm bẵm mẹ con tôi, vì chồng tôi bận việc cơ quan. Bà không ngần ngại, ngay cả việc tắm cho bé, nấu nước xông cho tôi những ngày tôi mới sinh.
Video đang HOT
Bà nấu cháo, tẩm bổ cho con dâu mà không một lời kêu than. Bởi thế, suy nghĩ về mẹ chồng khó tính trong tôi đang dần tiêu tan, dù thế, tôi vẫn còn một chút suy nghĩ rằng, có thể bà khéo với tôi chỉ vì thương con trai mình.
Tôi cứ sợ mình phiền bà nhiều quá, có thể bà không thích nhưng không dám nói, nên tôi tính xin bà cho hai mẹ con về ngoại vài tháng. Khi tôi xin phép bà về ngoại chơi, bà bảo tôi cứ từ từ, đợi bà tính, khi đó, tôi cứ nghĩ hẳn bà không muốn cho tôi về nên lấy cớ này nọ. Tôi biết thừa, mẹ chồng nào cũng vậy chẳng thích cho con dâu đi đâu.
Một lát sau, mẹ chồng tôi mang một túi đồ về, có bánh cốm, một hộp trà, bà nói với tôi: “Mẹ không biết mua gì, có ít quà biếu ông bà bên đó, con về chơi cho mẹ gửi”. Khi đó, tôi lặng người, đỏ mặt vì đã nghĩ xấu cho bà.
Dịp Tết Dương Lịch 2013- đó là năm đầu tiên về làm dâu, khi tôi chẳng có gì biếu mẹ chồng, thế mà bà gọi tôi vào đặt vào tay tôi một món quà, bà nói: “Đây là quà cưới bà ngoại tặng mẹ Tết đầu tiên ở nhà chồng, mẹ đã nâng niu, trân trọng nó cả đời mình, giờ mẹ tặng lại cho con, con hãy đeo cho có chút trang sức, mẹ thấy con hợp với nó”. Bà nhìn tôi, ánh mắt trìu mến, bà khen tôi có cổ cao, đẹp,…Khi đó, mặt tôi nóng ran, nước mắt rơi lã chã.
Tôi chỉ biết ôm chầm lấy mẹ chồng mà khóc, bà rất tốt với tôi, thế mà tôi lúc nào cũng nghĩ xấu về bà. Thời gian trôi qua, tôi dần nhận thấy, mẹ chồng như người mẹ thứ hai của mình. Những gì bà nâng niu, trân trọng nhất, bà sẵn sàng dành hết cho con dâu mà không hề tính toán.
Ngày mẹ chồng bệnh nặng, trước khi mất, bà gọi tôi vào, bà nói bà có 2 cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ đồng, bà dành hết cho vợ chồng tôi. Bà dặn tôi hãy chăm sóc tốt cho con trai bà và cháu bà. Tôi nghe thế, chỉ biết khóc, tôi hối hận lắm, bởi thời gian ở bên bà ngắn ngủi, thế mà khi mới về làm dâu, tôi đã không đối xử tốt với bà.
Đã 3 năm trôi qua, nhưng cứ mỗi dịp xuân về Tết đến, tôi nhớ mẹ chồng vô cùng. Tôi vẫn luôn đeo chiếc vòng cổ bà tặng cho tôi năm ấy, và tôi luôn tự nhủ, phải sống tốt hơn nữa để không phụ sự kỳ vọng của bà, có như vậy, tôi mới thanh thản được.
Theo Khám Phá
Liệu tôi có nên tiếp tục đám cưới khi gia đình em quá thực dụng?
Tới giờ phút này, tôi cảm thấy vô cùng hoang mang, tôi thật không ngờ gia đình nhà vợ tôi lại có thể thách cưới một cách trơ trẽn như vậy.
Tôi thật sự buồn vì những lời mẹ em nói (Ảnh minh họa).
Sau hôm nghe những lời "tâm sự" của mẹ em, tôi đã nói với mẹ tôi dừng cuộc hôn nhân này lại, nhưng mẹ tôi lại khuyên tôi bình tĩnh, bà nói cưới xin là chuyện quan trọng nhất của đời người và bà không muốn tôi từ bỏ cuộc hôn nhân chỉ vì vật chất.
Tôi hiện đang làm nhân viên kinh doanh cho một công ty tài chính. Gia đình tôi có 2 anh em, bố mẹ tôi đều làm kinh doanh. Từ nhỏ, anh em tôi được bố mẹ cưng chiều hết mực, bố tôi còn nói: "Chỉ cần các con ngoan ngoãn, hiếu thuận, bất gì cái gì các con thích, trong khả năng đáp ứng được, bố đều đồng ý".
Nói về chuyện tôi và vợ chưa cưới, chúng tôi quen nhau khi cô ấy thực tập ở công ty tôi. Thấy cô ấy xinh xắn, hiền lành, tôi đã ngỏ lời yêu thương và rồi sau 2 năm bên nhau, chúng tôi quyết định kết hôn khi nhận được sự đồng thuận từ gia đình hai bên.
Yêu nhau được 2 năm, bố mẹ tôi giục cưới, mẹ tôi nói: "Bằng tuổ.i bố mẹ người ta đã có cháu bồng bế rồi, còn con cứ định lông bông đến bao giờ nữa". Mẹ tôi cũng bảo, tôi cố gắng bàn với cô ấy cưới năm nay, vì được tuổ.i.
Nghe lời mẹ, hôm đó, cuối tuần hôm đó, tôi về nhà cô ấy chơi, tranh thủ khi mọi người vui vẻ nhất, tôi đã đề cập đến chuyện kết hôn vào 2 tháng tới. Khi nghe tới từ kết hôn, mẹ cô ấy đã nhảy dựng lên bảo rằng: "Không...bác nghĩ trước khi cưới, bác cần phải thống nhất với cháu việc này".
Mẹ em nói rồi đứng dậy sang cầm tay tôi: "Bác muốn trước khi cưới, gia đình bên đó phải mua một căn hộ chung cư mới, ít ra cũng gần chỗ cái Lan làm, sau này nó bầu bí, đi lại cũng thuận tiện. Mang tiếng nhà mặt phố, nhưng có hơn 30m2 mà tới 5 người ở thì quá chật chội".
Tôi nghe thế, liền gật đầu, bởi bố mẹ tôi cũng đã đề cập tới chuyện mua nhà cho vợ chồng tôi ở riêng sau khi kết hôn, chỉ có điều tôi chưa nghe bố mẹ nói mua ở đâu mà thôi.
Tôi vừa gật đầu, mẹ em đã tiếp lời: "Cháu cũng phải tính gửi cho cái Lan một cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ, hoặc ít ra cũng một nửa như thế gọi là chút quà cưới...". Nghe tới đây tôi thật sự choáng váng, tôi không nghĩ đây là quà thách cưới của bố mẹ em. Dù với số tiề.n đó, bố mẹ tôi vẫn có thể chuẩn bị được.
Sau hôm đó, tôi hoang mang vô cùng, tôi không nghĩ là mẹ em lại quan trọng vật chất đến như thế. Khi tôi ra về, bà còn hỏi nhỏ tôi rằng không biết bố mẹ tôi có đồng ý không, bà cũng dặn tôi báo lại cho bà ngay khi có câu trả lời của bố mẹ.
Tôi nghe xong, đứng bần thần. Tôi biết, em xinh, em đẹp, em xứng đáng được hưởng hạnh phúc, nhưng tôi nghĩ cái đó là gia đình tôi tự nguyện, chứ đâu nhất thiết mẹ em phải nói ra như vậy.
Từ hôm tới giờ đã một tuần tôi không gặp em, khi em gọi tôi cũng từ chối không nghe máy. Còn bố mẹ tôi cứ sốt sắng, ông bà hỏi tôi vì sao em lại không đến chơi. Nhưng thú thật, tôi hoang mang lắm, tôi thấy gia đình em quá thực dụng, quá coi trọng giá trị vật chất, giờ tôi không biết có nên cưới em nưã hay không?
Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Nguoiduatin
Anh rể dúi vào tay tôi cuốn sổ tiết kiệm 100 triệu và cầu xin tôi không được nói ra bí mật Tôi choáng váng, không thể ngờ người anh rể đường hoàng, mẫu mực mà tôi kính trọng bấy lâu nay lại là người như thế. ảnh minh họa Nhà tôi có hai chị em gái, chị tôi 30 tuổ.i, lấy chồng được 5 năm, có một con gái lên 3 tuổ.i. Còn tôi hiện mới tốt nghiệp đại học. Anh rể tôi là...