Gửi anh những tâm sự cuối
Anh ơi, hôm nay em khỏi ốm rồi, ngồi đọc những dòng tâm sự của mọi người, em chợt nảy ra ý định viết cho anh như là lá thư cuối dù biết anh sẽ chẳng đủ lãng mạn để đọc được những dòng tâm sự này!
Anh à, bao nhiêu lần mình đã nói chia tay, lần nào cũng là lỗi của anh, lần nào cũng là anh xin lỗi. Đã có lần em nghĩ tại sao mình không phạm lỗi để một lần được thấy anh hờn dỗi thì như thế nào, và một lần được sun soe làm lành với anh, nhưng bây giờ thì em biết đã hết cơ hội rồi, vì chúng mình đã thật sự chia tay! Chia tay vì “tim anh không chỉ dành riêng cho em” – đây là lỗi lầm mà em không bao giờ tha thứ được! Bao nhiêu ngày qua, những khi em ốm – không bao giờ có anh, những khi em cần anh nhất – cũng chưa bao giờ có anh, vậy em tự hỏi: Tình yêu với anh là cái gì hay chỉ là câu xin lỗi khi em hờn trách anh! Bao nhiêu ngày em tìm câu trả lời cho sự lạnh nhạt của anh, nhưng giờ thì em hiểu: người ta không quan tâm đủ cho mình là vì người ta còn phải quan tâm cả đến người khác nữa! Anh à, em với anh đúng là không hợp nhau. Em thì ghét nhất loại người dối trá, còn anh lại luôn luôn nói dối em.
Anh ân cần bên em, nhưng lại vẫn mặn mà với người ta, vậy tình yêu của anh với em chỉ là giả tạo mà thôi, nó giả tạo như những lời nói dối của anh. Anh à, em là con người dễ yêu nhưng cũng dễ chán, em sẽ chán ngay khi người mà em yêu làm em hết trân trọng. Vì vậy đã có biết bao người con trai đến với em nhưng em không yêu vì em biết họ không đủ sức níu giữ trái tim của em. Em cứ tưởng anh sẽ là ngưòi mà trái tim em phục tùng suốt đời, nhưng em đã nhầm vì bây giờ em đã biết: anh là một con người dối trá! Ngày xưa, em đã nói sau này sẽ sinh cho anh một đứa con trai, một đứa con gái, và sẽ gọi chúng theo cái tên mà em với anh hay gọi nhau ấy: T và T. Nhưng bây giờ thì không thể nữa rồi, vì anh sẽ không còn là bố của những đứa con của em. Em biết là em yêu anh rất nhiều nhưng em cũng đã từng nói với anh rồi đó: Em sẽ hết yêu ngay lập tức khi em hết tin tưởng! Em là một người lãng mạn và hơi yếu đuối nhưng em đủ lý trí để lấy lại tình yêu và đặt nó vào đúng chỗ của nó anh ạ! Sau này, có thể em sẽ chẳng yêu ai nữa, cũng có thể em yêu người khác, nhưng dù sao em sẽ không bao giờ nhớ đến anh và những kỉ niệm này nữa vì em ghét cái lý thuyết :”Con cá mất là con cá to”.
Theo em, đó chẳng qua chỉ là sự vớ vẩn đứng núi này trông núi nọ mà thôi. Em không bao giờ nuối tiếc khi quyết định! Có thể anh không tin, nhưng bây giờ thật sự em chỉ muốn anh và người đó làm lại từ đầu, đã yêu nhau thì chẳng có gì không thể vượt qua được cả! Mong anh hạnh phúc bên người đó! Chúc anh luôn thành đạt và vui vẻ trong cuộc sống!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Không gì có thể làm em xa rời anh
Yêu anh là đau khổ và thiệt thòi em đều chấp nhận. Chấp nhận chỉ đơn giản vì em yêu anh và vì em cần anh. Anh có yêu em không anh? Sở dĩ em hỏi như thế là vì anh chưa bao giờ đối xử với em một cách công bằng.
Anh xem trọng mọi người xung quanh anh. Bạn bè là nhất đối với anh sao? Anh từng nói rằng trong lòng anh thì em là người quan trọng nhất. Vậy mà em luôn là người thiệt thòi. Em hỏi gì anh cũng không trả lời nếu như câu hỏi đó em không hỏi trên 5 lần. Người khác thì anh trả lời liền. Anh nói rằng bạn bè hỏi trả lời liền còn người yêu phải suy nghĩ từ từ rồi lúc nào trả lời cũng được, ngay cả điện thoại nếu em không gọi trên 10 lần anh cũng không nghe vì anh nghĩ rằng không có chuyện gì quan trọng cần phải nghe.
Em còn nhớ có một lần em đợi anh gần 4 tiếng đồng hồ anh mấy ra gặp em vì anh phải ngủ. Còn bạn bè chỉ cần họ alo là anh thay đồ đi liền. Em cảm thấy rất tủi thân đó anh à. Em là gì? Em có vị trí nào trong lòng anh không? Sao anh lại như thế? Em làm gì có lổi để anh đối xử với em như thế? Em thương anh và chiều chuộng anh để anh xem em là con rối thế sao? Khi cô đơn, khi khó khăn ai là người ở cạnh anh? Khi anh bệnh ai là người an ủi, lo lắng cho anh?
Chính em và chỉ có duy nhất mà thôi bởi vì em mấy là người quan tâm và cần anh. Anh biết em ước gì không? Em ước chỉ cần anh biết quan tâm và nghĩ đến em là em hạnh phúc lắm rồi. Anh ơi! hãy sửa đổi vì em nha anh. Em luôn chờ và tin anh đó. Đã 3 năm rồi em vẫn chịu đựng không rời xa anh khi bị anh phân biệt đối xử, chỉ đơn giản em yêu anh thật lòng. Dù sao đi chăng nữa em không rời xa anh. Anh đừng làm em khóc nữa nha anh. Mong anh nhận ra rằng em mấy là người quan trọng đi bên cuộc đời anh và không bao giờ để anh cô đơn. Em thương anh rất nhiều xấu xí của gấu mập.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy cho em gọi anh bằng anh! Anh yêu hãy cho em gọi anh như thế. Đừng bắt em phải gọi anh bằng "chú" bởi vì em yêu anh! Sao thế gian lại phân chia t.uổi tác của con người hả anh để em không thể yêu anh? để chỉ có thể nhìn trộm anh? Anh ơi đôi bàn tay ấy, đôi môi ấy, ánh mắt ấy, giọng nói ấy...