Gỡ rối tơ lòng cho mẹ đơn thân
Em đang rối như canh hẹ, băn khoăn có nên nói sự thật về bố với cậu con trai 4 t.uổi.
Đơn lẻ trên đường tình có thể là một nỗi buồn. Cô đơn khi “vượt cạn” có thể là một nỗi tủi. Không chỉ có buồn và tủi, tất cả sẽ biến thành nỗi đau âm ỉ không dứt khi con lớn dần rồi ngây thơ hỏi về cha. Nếu bạn đã hoặc đang có ý định làm mẹ đơn thân, càng nên đọc chia sẻ của bạn Quỳnh Hoa (hoaquynh…@…) gửi về cho Eva.
Làm mẹ đơn thân là chọn lựa của em (Ảnh minh họa).
Em là mẹ đơn thân! Chẳng có gã trai lơ nào quyến rũ em rồi “chơi trống bỏ dùi”. Đơn giản, một mình nuôi con là cách mà em chủ động chọn lựa sau mấy cuộc tình, yêu đến “c.hết đi sống lại” nhưng rốt cuộc chẳng đi tới đâu. Em quyết định xin một đứa con và làm mẹ khi đã ngoài băm (hơn 30 t.uổi). Những tưởng, độc lập về tài chính và bản lĩnh sẽ giúp em dễ dàng nuôi dạy con. Nhưng cuộc sống luôn có những éo le..
Video đang HOT
Gần 4 t.uổi, con em có vụ ẩu đả lớn đầu tiên với bạn cùng lớp. Khi cô giáo của con gọi điện thông báo tình hình, em cuống cuồng chạy đến ngay. Nhìn con ngồi thu lu tủi thân trong góc lớp với một vết xước chạy dài trên má mà xót xa. Quát con: “ Sao tự nhiên con đ.ánh bạn?”, ánh mắt con leo lét nhìn mẹ biết lỗi rồi òa khóc, chỉ tay về phía “đối thủ” (là một b.é g.ái), con ấp úng: “L.Đ nói con không có bố”… Liếc sang cô bé cũng đang thút thít khóc, kể tình kể tội với bố mẹ, em đắng lòng chỉ biết ôm con dỗ dành.
Cũng tại em nói dối con, bố là thủy thủ, đang lênh đênh trên biển. Tại em bày vẽ, sinh nhật con vẫn nhờ cậu bạn thân giả gửi bánh và gửi quà…
Đêm ấy, con ngủ giật mình liên tục, trong mơ vẫn gọi: “Bố ơi, bố ơi…”, em bật khóc. Cũng từ sau hôm đ.ánh n.hau với bạn, con trai em hay hỏi về bố hơn. “Có thật là bố đi biển không?”, “Có thật bố sắp về với con không?”…
Rồi thỉnh thoảng đưa con về quê thăm ông bà ngoại, nhiều người vẫn nhìn em bằng ánh mắt ái ngại, cứ như thể em và con trai là sinh vật lạ. Em sợ khi phải nghe tiếng quen mà lạ réo hỏi thăm sau lưng:”Cô L cho cháu H về thăm ông bà đấy à. Ôi, đã lớn thế này rồi, chỉ tiếc là…”, xong chép miệng ra vẻ thương cảm cho cái số không chồng có con của em. Tất nhiên, em chẳng chấp những câu nói kiểu đó nhưng nhìn ánh mắt ngơ ngác của con thì lòng lại đau như thắt…
Dẫn con đi ăn KFC, thấy con cứ quay sang bàn bên cạnh, nhìn trân trân cảnh ông bố đang bón cho con ăn rồi chép miệng nói vu vơ: “Bao giờ bố về…” mà thấy chạnh lòng. Vội xoa dịu con bằng câu nói vu vơ đ.ánh lạc hướng, nhưng em hiểu trong lòng con đang ước mơ được bố xúc cho ăn, nhiều nhiều lắm…
Đến hôm qua, xem sấp tranh tập vẽ của con, em lịm lòng khi thấy có một bức vẽ bố, mẹ và con đang cùng đi công viên. Con được bố bế và mỉm cười hạnh phúc. Mơ ước giản đơn ấy, chính em đã tước đi của con…
Con em đang lớn dần lên, sớm hay muộn con sẽ biết mình không có bố. Liệu ở t.uổi mẫu giáo con có bị sốc tâm lý khi nghe sự thật? Liệu em đã nên nói với con chưa? Lòng em đang rối như canh hẹ, giúp em với.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu người có vợ, tôi định làm mẹ đơn thân
Một đứa con gái có một niềm tự hào bản thân như em mà lại đợi chờ sự ban phát thời gian như anh.
Em sẽ không yêu Anh nữa đâu tình yêu của em ạ, đừng sửng sốt thế, em nghĩ là Anh biết thế nào cũng có ngày này mà đúng không? Còn nếu không thì cũng chẳng sao, giờ Anh biết rồi đấy, ngạc nhiên ư, từ khi yêu Anh em còn ngạc nhiên, sửng sốt nhiều hơn kìa.
Khi bắt đầu biết Anh, em cũng biết Anh đã có vợ và hai con trai, vậy mà em vẫn cố tình không chịu hiểu, thậm chí Anh cũng nói với em rằng Anh sẽ không bao giờ phá nát gia đình để đến với em. Thế mà em vẫn yêu Anh, ta vẫn lao vào nhau điên cuồng như hai con thiêu thân lao vào lửa, dù biết không có kết quả cho cuộc tình này. Em đã từng suy nghĩ rằng mình chỉ cần yêu Anh, có con với Anh chấp nhận làm một bà mẹ đơn thân, rồi chờ đợi Anh dành ít thời gian cho Mẹ con em là đủ. Em nghĩ chắc cũng không làm ảnh hưởng gì đến cuộc sống của gia đình Anh đâu nhỉ, nhưng em đã sai rồi.
Em điên rồi, một đứa con gái có một niềm tự hào bản thân như em, mặc dù không quá xinh đẹp nhưng cũng đủ sức để có một chàng trai của riêng mình, mà lại đợi chờ sự ban phát thời gian như Anh. Yêu Anh em chờ đợi Anh chia hết thời gian của mình cho các mối quan tâm khác, cuối cùng mới đến em, vì em là kẻ đang chắt mót hạnh phúc của người khác. Hẹn em rồi bảo bận là chuyện thường ngày của Anh, em cũng chẳng trách Anh việc đó, do em tự muốn thế giờ phải chịu mà. Một kẻ lãng mạn hết thuốc chữa như em là lại yêu Anh, yêu với em là phải cho cả thế giới biết rằng mình đang yêu, đang hạnh phúc thế mà ta gặp nhau lại lén lút như ăn trộm, mà đúng là ăn trộm còn gì. Em là một kẻ tội đồ khi trộm Anh ra khỏi gia đình của Anh.
Tôi định làm mẹ đơn thân vì yêu người có vợ (ảnh minh họa)
Và hôm nay khi có bao nhiêu biến cố xảy ra và đỉnh điểm là những chuyện xảy ra cách đây mấy ngày thì thật sự em đã mất niềm tin vào Anh. Em tưởng rằng Anh cũng yêu em như em yêu Anh vậy, nhưng Anh chỉ yêu thương bản thân mình thôi, và em sợ khi đ.ánh cược cuộc đời, tương lai của em vào Anh. Em đã suy nghĩ rất nhiều và em quyết định buông tay, em không muốn tiếp tục sống trong bóng tối, không muốn bất cứ ai đó gọi em là kẻ cướp, là tình địch, là kẻ thứ 3. Em cũng không trách người nào cả, mà cũng không có quyền trách, bởi chị ấy là người đến trước.
Đồng ý rằng ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc, nhưng thứ hạnh phúc cướp được từ tay người khác liệu có bền lâu, đời có luật nhân quả mà. Vậy ta sẽ dừng lại ở đây Anh nhé, hãy coi nhau như người dưng, người xa lạ dẫu rằng em sẽ đau, rất đau, nhưng vết thương nào cũng sẽ lành, mọi thứ rồi sẽ trở về đúng quỹ đạo của nó. Nếu cảm thấy em thiệt thòi, hay cảm thấy hối hận với em thì mong Anh hãy sống tốt là được rồi. Em cũng không tốt đến mức mà không hận Anh đâu, nhưng em sẽ quên được, thời gian rồi sẽ lấy đi tất cả mà, ta cũng rất ít gặp nhau, chỉ lâu lâu mới bay ra bay vào, liên lạc chủ yếu qua điện thoại nên sẽ quên rất nhanh phải không Anh?
Nhưng em sẽ hận lâu đấy vì Anh đã lấy đi tất cả, sự trong trắng, ngây thơ và những nụ cười của em. Cho nên đừng cố liên lạc với em làm gì, em sẽ quên Anh, em thề đấy, em nói được là làm được. Một ngày nào đó vô tình gặp nhau, chắc khó mà gặp vì ta người Nam kẻ Bắc mà, thì cũng coi như không quen biết nhé. Tạm biệt Anh người dưng!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bản radio dang dở cho anh Nó sẽ bắt đầu bằng cách kể về lúc chúng ta quen nhau với rất nhiều kỷ niệm... nhưng em chưa biết phải khép lại thế nào. Bất chợt một ngày, cảm giác muốn làm tặng anh điều gì đó, em ngồi tỉ mẩn viết rồi chọn nhạc với ý định làm một bản radio ngọt ngào và dịu nhẹ. Nó sẽ là...