Gõ cửa nhà trọ, tôi nhận được cái nhìn lạnh lùng cùng lá đơn tuyệt tình của vợ vì chính tội lỗi của mình
Tôi ứa nước mắt nhìn hai con vui đùa trong nhà trọ mà lòng đau như cắt. Phải chi tôi không ham của lạ thì mọi chuyện đâu ra nông nỗi này.
Vợ tôi là một người phụ nữ độc lập về kinh tế và có cá tính mạnh. Cô ấy đã tuyên bố thẳng trong đêm tân hôn rằng sẽ không bao giờ tha thứ nếu tôi dám phản bội. Dù có chế.t cô ấy cũng nhất quyết không dùng chung chồng. Tôi đã từng thề thốt hứa hẹn sẽ chỉ yêu một mình cô ấy cả đời.
Nhưng rồi tôi lại phản bội vợ, phản bội lại lời thề của chính mình. Tôi đã ngã lòng trước vẻ ngây thơ, dịu dàng của cô thư kí. Ban đầu tôi chỉ muốn đổi gió cho vui nhưng càng ngày càng lún sâu vào mối quan hệ đó. Vui bên nhân tình, khi về nhà, tôi hạch sách, cáu gắt với vợ. Cô ấy vẫn nhẫn nhịn, không tranh cãi dù mặt mày cũng khó chịu cực độ.
Tôi vẫn luôn cho rằng vợ sẽ không bao giờ dám b.ỏ chồn.g vì chúng tôi đã có với nhau hai đứa con rồi. Hơn nữa đứ.a b.é mới hơn 1 tuổ.i. Đến khi vợ phát hiện, tôi mới nhận ra sai lầm khủng khiếp của mình.
Cô ấy vẫn nhẫn nhịn, không tranh cãi dù mặt mày cũng khó chịu cực độ. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi không làm rùm beng mọi chuyện, cô ấy chỉ nhẹ nhàng gửi đơn l.y hô.n đến tận công ty tôi. Khi tôi vội vã quay về, cô ấy đã dọn đồ đạc rồi cùng hai con đi khỏi nhà. Trong căn nhà trống trải, tôi đã gọi điện cho vợ hàng chục cuộc, nhắn tin cho cô ấy liên tục vẫn không có hồi âm.
Tôi về nhà ngoại, bố mẹ vợ chỉ bảo không can thiệp vào cuộc hôn nhân của chúng tôi, tự làm thì tự chịu. Tôi hỏi vợ tôi đâu, họ bảo không biết rồi lạnh lùng đóng cửa. Giây phút đó, tôi tự hiểu mình đã tự tay đóng kín các cánh cửa của gia đình rồi. Tôi đã tự đạp đổ tất cả hạnh phúc.
Những ngày sau đó, tôi như phát điên lên khi tìm tung tích của vợ. Cô ấy cùng hai con ở trong một căn nhà trọ chật hẹp. Tôi gõ cửa, vợ ra mở cửa, nhìn thấy tôi chỉ lạnh lùng hỏi tôi đến làm gì? Tôi bảo nhớ con, nhớ vợ, cô ấy cười lạnh nhạt hẹn gặp nhau ở tòa rồi đóng cửa. Tôi hiểu, vợ sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi, một kẻ phản bội.
Video đang HOT
Không ngờ có ngày tôi lại sợ đán.h mất gia đình đến thế này. (Ảnh minh họa)
Nghe tin tôi ngoạ.i tìn.h, bố mẹ gọi điện mắng chử.i tôi không ra gì. Đêm nào cũng đi lại trong căn nhà rộng rãi, trống vắng, tôi nhớ da diết cảnh vợ con cười đùa. Thậm chí những lời cáu gắt, bực bội của vợ mà tôi từng cảm thấy phiền phức, nay cũng trở nên đáng nhớ, đáng quý. Tôi ân hận bao nhiêu thì càng mong vợ tha thứ cho mình bấy nhiêu.
Hôm qua, tôi mua một bọc quần áo cùng bánh kẹo cho hai đứa con rồi đứng đợi mãi ở trước cổng nhà trọ. Tôi đứng mãi bên ngoài mà không dám gõ cửa vì sợ vợ lại hối thúc chuyện l.y hô.n. Một lúc sau, đứa con lớn nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy tôi. Con bé hét lên: “Bố đến nữa kìa mẹ ơi”. Tôi nghe tiếng vợ bình thản đáp: “Kệ ông ấy”. Trái tim tôi thắt lại vì đau. Không ngờ có ngày tôi lại sợ đán.h mất gia đình đến thế này.
Tôi treo lại bọc quần áo, bánh kẹo rồi đi về trong tâm trạng buồn bã. Tôi biết mình sai rồi. Giờ tôi phải làm sao để vợ tha thứ và chịu quay về cùng tôi đây?
Giấu tên
Theo toquoc.vn
Tâm sự của chua chát của cô gái xinh - ngoan - đảm đang nhưng U30 vẫn ế
Dù có một chút thất vọng về anh ta nhưng khi không thấy anh ấy đến nữa, tôi cũng thấy thiếu thiếu một cái gì đó, trong lòng cảm thấy trống vắng và cô đơn vô cùng.
Tốt nghiệp Đại học, ra trường 8 năm, tôi đã có một công việc ổn định, có thể nuôi sống bản thân và dành dụm chút ít. Tôi dường như có mọi thứ của một người phụ nữ trừ một người đàn ông cho riêng mình. Một chuyện tưởng như là đơn giản, là quá đỗi bình thường thì với tôi nó khó như lên trời vậy.
Tôi dường như có mọi thứ của một người phụ nữ trừ một người đàn ông cho riêng mình - Ảnh minh họa: Internet
Thời còn đi học, tôi cũng được vài người bạn để mắt tới. Thế nhưng vì còn nhỏ nên tôi chỉ chú tâm vào học chứ chẳng hề quan tâm đến họ. Một ngày của tôi cũng chỉ quanh quẩn bên đống bài vở với ăn và ngủ. Tôi rất ít tham gia các hoạt động trong lớp, thậm chí còn ít nói chuyện với các bạn cùng lớp và chẳng có lấy một đứa bạn thân thời còn đi học. Bọn nó thấy tôi kỹ quá, lại không dám chơi bời gì, đi đâu cũng phải về xin phép bố mẹ mới dám đi. Chúng nó thấy phiền phức nên chả đứa nào dám rủ tôi đi chơi bao giờ.
Khi ra trường tôi có nhiều thời gian dành cho bản thân hơn, chăm chút ngoại hình hơn nên trông khá xinh xắn. Lúc mới vào công ty cũng có vài người để ý tán tỉnh. Nhưng tôi không thích cách tiếp cận của họ. Những người này quá khéo miệng lại suồng sã, chưa gì là cứ xăm se đến gần làm tôi cảm thấy họ không đứng đắn. Tôi phớt lờ và tìm cách lánh xa. Có khi còn tỏ thái độ khó chịu ra mặt. Lúc nào đến công ty tôi cũng ăn mặc kín cổng cao tường. Mãi rồi họ cũng chán và lần lượt có người yêu mới.
Tôi luôn tỏ thái độ nghiêm nghị mỗi khi có chàng trai nào đến gần - Ảnh minh họa: Internet
Tôi cứ quen cuộc sống một mình như vậy. Sáng đi làm, tối về ăn cơm với bố mẹ, thỉnh thoảng cuối tuần thì đi du lịch, dọn dẹp nhà cửa, về quê thăm ông bà...Tôi thấy chẳng có vấn đề gì cho đến khi năm 30 tuổ.i. Bố mẹ tôi sốt ruột vì "quả bo.m n.ổ chậm" là tôi chưa một lần dẫn một chàng trai nào về ra mắt. Bố tôi thì thở dài còn mẹ hết khuyên rồi ra tối hậu thư "từ giờ đến cuối năm mà không dắt bạn trai về nhà thì ra đường mà ở". Tôi ậm ờ cho qua chuyện rồi leo lên phòng vùi đầu vào những câu chuyện tiểu thuyết yêu thích.
Thực ra thì tôi không phải không có người yêu hay không muốn yêu. Thời Đại học, tôi có thích một anh chàng nhưng chỉ là đơn phương thôi. Tôi chỉ dám ngắm người ấy từ xa rồi âm thầm về lên facebook theo dõi từng động thái của chàng. Một cô bạn ngồi cùng bàn biết chuyện liền lân la giới thiệu tôi với người đó. Không hiểu sao khi tiếp cận gần tôi lại sợ, tôi lo người ấy biết chuyện tôi thích cậu ấy đơn phương thì sẽ xe.m thườn.g mình hoặc xa lánh mình. Thế là tôi tìm cách né tránh cậu ấy trước. Kết quả là cho đến tận bây giờ tôi vẫn ôm mối tình đơn phương vô vọng còn người ta thì đã êm ấm gia đình.
Mãi không thấy động tĩnh gì ở tôi, mẹ tôi cũng nhờ người mai mối cho tôi được một người và bắt tôi đi xem mặt. "Thôi thì mày không tự tìm được thì để mẹ tìm hộ, chứ trông chờ vào mày thì có mà đến tết Tây". Tôi ngoan ngoãn nghe lời và đi xem mặt chàng trai mẹ đã chọn.
Mãi không thấy tôi dắt bạn trai về nhà, mẹ tôi nhờ người mai mối và bắt tôi đi xem mặt - Ảnh minh họa: Internet
Có lẽ là người lớn nên anh chàng này trông cũng khá đứng đắn. Lần đầu tiên gặp mặt, tôi cũng có chút ấn tượng tốt. Thật may, tôi nghĩ thầm. Thế rồi chúng tôi cũng bắt đầu hẹn hò. Buổi tối tôi cũng xin phép mẹ đi chơi cùng bạn trai. Khỏi phải nói bố mẹ tôi đồng ý ngay lập tức, thậm chí còn hối tôi đi nhanh lên, đừng để người ta chờ lâu quá. Cứ như là sợ phật lòng người ta vậy.
Cứ đều đều như thế một tháng, 7 giờ tối tôi đi ra khỏi nhà thì đúng 9 giờ tối là về không hơn không kém. Người đó ban đầu cũng khá thoải mái nhưng khi thấy tôi cứ 9 giờ tối là đòi về, anh ta khó chịu ra mặt. Mấy lần nài nỉ tôi ở lại ít phút nữa nhưng thấy tôi nghiêm túc quá anh ta cũng miễn cưỡng đèo về.
Một lần, khi đang đi dạo ở phố đi bộ, anh ta cố tình đi gần rồi nắm tay tôi. Tôi giật thót mình, tôi không nghĩ anh ta lại sỗ sàng như vậy. Tôi giật tay lại và nhìn anh ta với ánh mắt khó chịu. Tôi lập tức đòi về và đi về một mình, bỏ mặc anh ta ở lại.
Từ hôm đó anh ta không đến nhà tôi chở tôi đi chơi nữa, cũng chẳng gọi điện hay nhắn tin gì. Tôi biết có lẽ anh ta đã nản với tính cách tối cổ của tôi rồi. Cũng như mấy người đàn ông trước vậy. Bố mẹ tôi thấy thế không biết nói gì nữa, chỉ lắc đầu nhìn tôi ngao ngán thở dài.
Tôi thật sự cảm thấy trống vắng và cô đơn vô cùng khi anh ta không đến nữa - Ảnh minh họa: Internet
Dù có một chút thất vọng về anh ta nhưng khi không thấy anh ấy đến nữa, tôi cũng thấy thiếu thiếu một cái gì đó, trong lòng cảm thấy trống vắng và cô đơn vô cùng.
Nhìn thấy bạn bè xung quanh ai cũng tay bế tay bồng, ít nhất thì người ta cũng có đôi có cặp. Còn mình thì đã U30 vẫn đi về lẻ bóng dù chẳng phải dạng xấu xí gì, tôi không khỏi chạnh lòng.
Hà Phong
Theo phunusuckhoe.vn
Không còn hát chen ngang, Thanh Duy lên hẳn sân khấu để hóa Phương Thanh phiên bản "lầy lội" Màn giả dạng Phương Thanh của Thanh Duy khiến ai cũng phải phì cười. Sau khi gây tranh cãi vì việc hát chen ngang tiết mục của Bảo Thy ở tập 1 "Ký ức vui vẻ" mùa 2 thì sang đến tập 2, Thanh Duy bỗng nhận về nhiều thiện cảm hơn hẳn khi song ca cùng ca sĩ Phương Thanh. Ký Ức...