Giá như chị ấy biết trân trọng anh…
Anh!
Em hi vọng anh sẽ đọc những dòng tâm sự này. Em sợ gặp anh rồi chẳng thể nói lên lời, em muốn được tâm sự cùng anh nhưng em không có cơ hội. Anh còn nhớ những ngày mình ở bên nhau – đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất mà em có khi biết yêu anh.
Mình đến với nhau bằng tình thương và sự đồng cảm, anh có một gia đình nhưng vì hoàn cảnh mà phải xa cách, em muốn được tâm sự cùng anh. Mình đã gặp và yêu nhau bù đắp cho nhau những khoảng trống, những khuyết tật trong tâm hồn và tạo cho nhau những niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống. Có phải do duyên số không anh nhỉ? Tình cảm của em và anh cứ thế lớn dần theo thời gian, Mình đã có nhiều nhưng kỉ niệm vui có, buồn có và nó đã làm chúng mình yêu nhau nhiều hơn.
Em đã đặt hết niềm tin ở nơi anh, yêu anh và thầm mong nhưng điều tốt đẹp sẽ đến với em và anh. Cuộc sống là một chuỗi dài đau khổ và bất hạnh, con người phải vượt qua nó, nếu không con người sẽ thất bại, sẽ tàn phế ở giác quan nào đó của con người. Nếu như con người không bị vấp ngã thì làm gì biết đau, cái đa.u đớ.n ấy sẽ dậy con người trưởng thành hơn. Có lần anh nói: chúng ta phải cảm ơn khó khăn, bời vì có khó khăn con người mới trở lên mạnh mẽ, kiên cường hơn. Đúng vậy, em yêu anh vì anh là người đàn ông đáng tin cậy, là niềm tin, niềm tự hào của em, là chỗ dựa vững chắc về tinh thần cho em và con em, anh là niềm vui của em, dường như anh đã tiếp thêm sức mạnh cho em manh mẽ hơn… em yêu anh vì anh là chính anh.
Video đang HOT
Đã lâu rồi em không được nhìn thấy nụ cười, ánh mắt của anh. Cuộc đời sao phải buôn hả anh? Tạo hóa cho con người sinh ra để được cười với đời, nụ cười làm tan mệt nhọc, là ánh bình minh cho kẻ ngã lòng, là một vị thuố.c bổ có nhiều vị. Quá khứ là cái đã qua, là kỉ niệm, là cái không thể lấy lại được nữa. Chúng ta đang sống ở hiện tại, hiện tại mới là quan trọng, còn tương lai thì chưa đến. Em rất thích câu nói trong truyện “Thép đã tôi thế ấy”: “Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xó.t x.a, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho cuộc đời này không hề phí”.
Giá như ngày trước chị ấy đã không làm thế với anh, về ở cùng anh, cùng nuôi dưỡng gia đình, yêu thương anh chia sẻ với anh hay ít ra là hiểu anh nhiều thêm một chút thì em và anh sẽ không gặp nhau phải không anh? Anh là người đàn ông tốt vậy mà chị ấy đã không biết trân trọng anh. Em vẫn lo sợ một ngày nào đó anh sẽ đã gạt đi lòng tự trọng của mình để về với con với gia đình.Và thật sự thì em cũng không có đủ nhẫn tâm để tranh giành với con anh. Nó còn quá nhỏ để cảm nhận nỗi đau gia đình tan vỡ. Nếu em là anh em cũng đau lòng và xó.t x.a khi đã b.ỏ co.n mà đi. Em nợ anh nhiều lắm,
Yêu nhau nhưng không nhất thiết là ở bên nhau, hạnh phúc không nhất thiết là phải lấy nhau phải không anh? Em sẽ luôn luôn ở bên anh mỗi khi anh cần và sẽ là nơi để anh nghỉ ngơi mỗi khi anh mệt mỏi, chỉ cần thấy anh vui là em thấy hạnh phúc rồi. Và em biết trong trái tim anh em luôn có một vị trí nho nhỏ. Và em cũng biết sẽ không bao giờ em mất anh vì em đã có anh trong trái tim em. Mình cùng nhau cố gắng anh nhé. Em tin anh sẽ làm được.
Em luôn yêu anh và cầu chúc cho anh hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu và hai chữ "giá như"
Giá như em chưa từng yêu anh, giá như em đã không ngộ nhận cái gọi là tình yêu thì em sẽ không phải khổ đau như bây giờ...
Em không biết mình đã khóc nhiều thế nào khi nhận ra rằng anh đã mãi mãi rời xa em và trái tim còn đau hơn khi chính anh đã quyết định. Giá như em chưa từng yêu anh, giá như em đã không ngộ nhận cái gọi là tình yêu thì em sẽ không phải khổ đau như bây giờ. Tình yêu của em, nó giống như một cuộc chơi, một cuộc chơi đã đến hồi kết thúc mà kẻ thất bại là em. Em đã thất bại, tình yêu của em không đủ lớn để có thế giữ anh ở lại. Giờ em đang cố gắng chấp nhận sự thật này, em đã khóc thật nhiều để rồi em tự lừa dối bản thân mình rằng anh sẽ quay về với em. Nhưng rồi em dần nhận ra rằng sẽ không có chuyện đó, em đang tự chìm đắm trong những suy nghĩ viển vông do chính bản thân mình tạo ra, em không dám chấp nhận sự thật hay em đang chạy trốn chính bản thân em.
Anh bước vào cuộc đời em rất nhanh và bước ra cũng nhanh, nhanh đến nỗi em tưởng như mình đang nằm mơ. Mới đây thôi mà sao giờ mọi thứ xa vời quá, giá như em có thể xua đi hình ảnh của anh trong tâm trí em, giá như em không phải thức dậy vào mỗi buổi sáng thì em sẽ không phải nghĩ về anh, không phải nhớ những kỉ niệm của anh và em, giá như em chưa từng tin anh quá nhiều để rồi em hụt hẫng khi biết những điều em tin là giả dối, giá như anh chưa bao giờ từng nói với em rằng anh yêu em thì em sẽ không bao giờ ngộ nhận đó là tình yêu và giá như anh chưa bao giờ nói với em về tương lai của anh và em thì em sẽ không phải buồn khi nhìn thấy họ hạnh phúc bên nhau. Nếu thời gian có thể quay trở lại em sẽ không để anh ra đi, không để mất anh bởi vì em yêu anh nhiều lắm.
Tình yêu của em dành cho anh ngày nào vẫn còn nguyên vẹn... (Ảnh minh họa)
Giờ đây mỗi bước đi của em, mỗi dấu chân em là kỉ niệm về anh. Cái cảm giác được anh quan tâm, được anh dỗ dành lúc em khóc, được anh ôm chặt trong vòng tay lúc em buồn đã không còn nữa, em không thể nhớ nổi cảm giác đó nữa anh à. Em không biết phải làm sao nữa, giá như có ai đó có thể thay thế được anh, nhưng không sẽ không có ai cả vì em đã dành tất cả tình yêu cho anh, em đã đợi anh, đợi anh để anh quay trở lại, em đã đợi được đến lúc đó nhưng cuối cùng chỉ là sự ngộ nhận của anh hay của em? Em đã tưởng rằng anh đã thuộc về em khi anh nói anh đang thuộc về em, nhưng rồi tất cả đã kết thúc bằng một câu "Anh xin lỗi". Nếu lời xin lỗi đó có thể nói ra một cách dễ dàng như vậy và em có thể chấp nhận lời xin lỗi đó dễ dàng thì em đã không phải đau khổ và thấy mình đáng thương như bây giờ. Trong em đã có một vết thương, vết thương đó em không biết đến khi nào nó mới có thể lành được mà nếu nó có lành thì vẫn còn để lại sẹo, vết sẹo này sẽ còn theo em và rỉ má.u đến cả cuộc đời. Em vẫn yêu anh, tình yêu của em dành cho anh ngày nào vẫn còn nguyên vẹn và còn nhiều hơn cả thế nữa.
Cảm ơn anh vì đã từng cho em được yêu anh, cảm ơn vì đã cho em những phút giây hạnh phúc dù là ngắn ngủi, được yêu anh với em như vậy là quá đủ. Em sẽ vẫn đứng ở một nơi nào đó để chờ anh như em đã từng chờ và luôn dõi theo mỗi bước anh đi. Em yêu anh!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giá như em có thể hận anh! Em không muốn anh tiếp tục thương hại em, không muốn anh tiếp tục xem em là đứa con gái yếu đuối... Con người vốn dĩ tham lam lắm phải không anh? Anh, em hay tất cả những người đang yêu đều tham lam như thế? Em đã có một điều ước... ước mong sao em là một nửa anh đang tìm kiếm,...